Tư cách thà nh viên Giáo Hội và việc đồng trách nhiệm mục vụ
11.06.2009
Giáo pháºn Rôma đã tổ chức Äại há»™i mục vụ tại VÆ°Æ¡ng Cung Thánh ÄÆ°á»ng Thánh Gioan Latêrô và o ngà y 26 tháng Năm vừa qua. Chủ Ä‘á» của đại há»™i là “TÆ° cách thà nh viên Giáo Há»™i và việc đồng trách nhiệm mục vụâ€. Nhân dịp nà y, Äức Giáo Hoà ng, trong tÆ° cách Giám Mục Rôma, đã Ä‘á»c má»™t bà i diá»…n văn, nhấn mạnh tá»›i vai trò của ngÆ°á»i giáo dân.
Sau khi nhắc lại các chủ đỠcủa các đại hội trước đây
(vỠgia đình, dạy đức tin cho các thế hệ tương lai, giáo dục đức
cáºy..), Äức Thánh Cha tá» sá»± hà i lòng vá» chủ Ä‘á» mục vụ của năm nay.
Theo Äức Thánh Cha, Công Äồng Vatican II đã mang lại
má»™t định nghÄ©a được xem sét sâu sắc hÆ¡n vá» Giáo Há»™i, là m nổi báºt trÆ°á»›c
nhất bản chất thần bà của Giáo Hội, nghĩa là như “một thực tại thấm
nhuần sự hiện diện thần linh, do đó, luôn có khả năng được thăm dò mới
mẻ và sâu sắc hÆ¡n†(Phaolô VI, Diá»…n Văn Khai Mạc Khóa II CÄ
Vatican II, 29 tháng ChÃn, năm 1963).
Thá»±c váºy, vì bắt nguồn nÆ¡i Chúa Ba Ngôi, nên Giáo Há»™i
là một mà u nhiệm hiệp thông. Và vì là một hiệp thông, nên Giáo Hội
không phải chỉ là má»™t thá»±c tại tghiêng liêng mà còn sống trong lịch sá»,
bằng thịt và bằng máu, có thể nói nhÆ° thế. Công Äồng Vatican II mô tả
Giáo Há»™i trong bản chất bà tÃch nhÆ° “má»™t dấu chỉ và má»™t dụng cụ cho
việc hiệp thông vá»›i Chúa và việc hợp nhất giữa má»i ngÆ°á»i†(Lumen
Gentium, số 1). Mà yếu tÃnh của bà tÃch hệ ở chá»— nà y: Ä‘iá»u vô hình
đã trở thà nh rá» mó được trong Ä‘iá»u hữu hình, và điá»u hữu hình rá» mó
được kia đã mở được cánh cá»a Ä‘Æ°a ta tá»›i Thiên Chúa. Giáo Há»™i là má»™t
hiệp thông, má»™t hiệp thông của những con ngÆ°á»i, nhá» hà nh Ä‘á»™ng của Chúa
Thánh Thần, đã láºp thà nh Dân Chúa, đồng thá»i cÅ©ng là Nhiệm Thể Chúa
Kitô.
à niệm Dân Chúa
Äức Giáo Hoà ng khuyên má»i ngÆ°á»i suy niệm đôi chút hai
thuáºt ngữ chủ yếu nói trên. à niệm “Dân Chúa†đã xuất hiện và đã được
khai triển ngay trong Cựu Ước: để bước và o thực tại lịch sỠnhân bản,
Thiên Chúa đã chá»n má»™t dân đặc thù, tức Dân Tá»™c Do Thái, là m Dân của
NgÆ°á»i. Mục Ä‘Ãch của việc chá»n lá»±a nà y là nhá» má»™t số Ãt ngÆ°á»i mà vÆ°Æ¡n
tá»›i nhiá»u ngÆ°á»i, và nhá» những ngÆ°á»i nà y mà vÆ°Æ¡n tá»›i má»i ngÆ°á»i. Nói cách
khác, mục Ä‘Ãch việc chá»n lá»±a đặc thù nà y của Thiên Chúa chÃnh là tÃnh
phổ quát. Nhá» Dân Tá»™c nà y, Thiên Chúa đã bÆ°á»›c và o thá»±c tại lịch sá».
Việc mở cá»a Ä‘i và o phổ quát tÃnh nà y đã được hoà n tất
nơi Thánh Giá và cuộc Phục Sinh của Chúa Kitô. Thánh Phaolô nói rằng:
NÆ¡i Thánh Giá, Chúa Kitô Ä‘áºp nát bức tÆ°á»ng phân cách. Qua việc ban Mình
của NgÆ°á»i cho ta, NgÆ°á»i tái kết hợp chúng ta trong Thân Xác của NgÆ°á»i
để là m chúng ta nên một. Khi rước Mình Thánh Chúa Kitô, tất cả chúng ta
nên má»™t dân tá»™c, Dân của Chúa, trong đó, vẫn theo lá»i Thánh Phaolô, tất
cả chỉ còn là má»™t, không còn phân biệt hay dị biệt giữa ngÆ°á»i Hy Lạp vÃ
ngÆ°á»i Do Thái, ngÆ°á»i cắt bì và ngÆ°á»i không cắt bì, ngÆ°á»i ‘má»i rợ’,
ngÆ°á»i Scythians, ngÆ°á»i nô lệ, nhÆ°ng Chúa Kitô là tất cả trong tất cả.
NgÆ°á»i đã đạp đổ bức tÆ°á»ng phân biệt các dân tá»™c, các sắc dân và các ná»n
văn hóa: tất cả chúng ta Ä‘á»u nên má»™t trong Chúa Kitô.
Như thế, hai ý niệm “Dân Chúa†và “Nhiệm Thể Chúa
Kitô†bổ túc cho nhau và cùng nhau tạo nên ý niệm của Tân Ước vỠGiáo
Há»™i. NhÆ°ng, trong khi “Dân Chúa†nói lên liên tục tÃnh của lịch sá» Giáo
Há»™i, thì “Nhiệm Thể Chúa Kitô†nói lên phổ quát tÃnh đã khai mà o nÆ¡i
Thánh Giá và nơi cuộc Phục Sinh của Chúa Kitô. Cho nên, đối với Kitô
hữu chúng ta, “Nhiệm Thể Chúa Kitô†không phải chỉ là một hình ảnh,
nhÆ°ng là má»™t ý niệm thá»±c sá»±, vì Chúa Kitô đã ban cho chúng ta chÃnh
Thân Xác Ä‘Ãch thá»±c của mình, chứ không phải chỉ là hình ảnh của Thân
Xác ấy.
Chúa Kitô Phục Sinh đã kết hợp tất cả chúng ta trong
Bà TÃch để biến chúng ta thà nh má»™t Nhiệm Thể. NhÆ° thế, ý niệm “Dân
Chúa†và ý niệm “Nhiệm Thể Chúa Kitô†hoà n toà n bổ túc cho nhau: nơi
Chúa Kitô, chúng ta thực sự trở thà nh Dân Thiên Chúa. Cho nên, “Dân
Chúa†nghÄ©a là “má»i ngÆ°á»iâ€, từ Äức Giáo Hoà ng tá»›i em bé vừa má»›i rá»a tá»™i
nhất đây thôi. Lá»i Nguyện Thánh Thể thứ nhất, tức “Lá»… Qui Rôma†viết từ
thế ká»· thứ tÆ°, đã phân biệt giữa tôi tá»›, “chúng con là tôi tá»› Chúa†vÃ
“plebs tua sancta†(và toà n thể dân thánh Chúa); cho nên, nếu muốn có
phân biệt, thì chỉ nên nói tới tôi tớ và dân thánh mà thôi, chứ hạn từ
“Dân Chúa†chỉ nói vỠtoà n thể Giáo Hội hiệp nhất trong một hữu thể duy
nhất.
Sau Công Äồng, há»c lý vá» giáo há»™i há»c nà y đã được
tiếp nháºn trên má»™t qui mô rá»™ng lá»›n và nhá» Æ¡n Chúa, nhiá»u hoa trái tốt
là nh đã được khai triển trong cá»™ng đồng Kitô Giáo. Tuy nhiên, theo Äức
Thánh Cha, ta cÅ©ng phải nhá»› rằng việc tÃch nháºp há»c lý trên và o các thủ
tục và việc sau đó thấm nháºp nó và o cấu trúc ý thức giáo há»™i đã không
luôn luôn xẩy ra, đồng bộ khắp nơi, mà không gặp khó khăn cũng như
tránh được những giải thÃch không đúng.
Các quan niệm không đúng
Äức Thánh Cha nhắc lại bà i diá»…n văn ngà y 22 tháng
MÆ°á»i Hai năm 2005 trÆ°á»›c Giáo Triá»u, trong đó ngà i Ä‘á» cáºp tá»›i má»™t khuynh
hÆ°á»›ng giải thÃch, dù cho là mình dá»±a và o “tinh thần của Công Äồngâ€
nhÆ°ng lại tìm cách đặt để ra má»™t bất liên tục tÃnh để phân biệt hẳn má»™t
Giáo Há»™i trÆ°á»›c Công Äồng và má»™t Giáo Há»™i sau Công Äồng, đôi khi còn
vượt quá cả các biên giới vẫn hiện diện một cách khách quan giữa thừa
tác vụ phẩm tráºt và các trách nhiệm của hà ng ngÅ© tÃn hữu giáo dân trong
Giáo Hội.
Äặc biệt, ý niệm “Dân Chúa†đã được má»™t số ngÆ°á»i giải
thÃch hoà n toà n theo quan Ä‘iểm xã há»™i há»c, vá»›i má»™t xu hÆ°á»›ng gần nhÆ°
thiên hẳn vá» chiá»u ngang, loại bá» hẳn chiếu dá»c dẫn lên Thiên Chúa. Chủ
trÆ°Æ¡ng ấy trá»±c tiếp Ä‘i ngược lại ngôn từ và tinh thần của Công Äồng,
vốn không mong muốn một đứt đoạn, một Giáo Hội khác, mà đúng hơn, mong
muốn má»™t canh tân chân tháºt và sâu sắc trong tÃnh liên tục của má»™t chủ
thể Giáo Há»™i duy nhất, má»™t Giáo Há»™i lá»›n lên và phát triển trong thá»i
gian nhÆ°ng luôn đồng nhất, má»™t chủ thể Dân Chúa duy nhất trên Ä‘Æ°á»ng lữ
thứ.
Äiểm thứ hai, theo Äức Thánh Cha, là phải nhìn nháºn
rằng việc tái đánh thức các năng lực tâm linh và mục vụ đang xẩy ra
trong mấy năm gần đây không luôn luôn đem lại sự lớn mạnh và phát triển
mong muốn. Thá»±c thế, cần phải chú ý Ä‘iá»u nà y: trong má»™t số cá»™ng đồng
giáo há»™i, thá»i kỳ sốt sắng và nhiá»u sáng kiến đã nhÆ°á»ng bÆ°á»›c cho má»™t
thá»i kỳ có những cam kết yếu dần, má»™t tình huống má»i mệt, đôi lúc gần
nhÆ° tê liệt, có khi còn đối kháng và mâu thuẫn giữa há»c lý của Công
Äồng và má»™t số quan niệm được Ä‘Æ°a ra nhân danh Công Äồng ấy, mà thá»±c
tế, đã chống lại chÃnh tinh thần và hÆ°á»›ng dẫn của nó.
Äức Thánh Cha cho hay: chÃnh vì lý do đó, Phiên
ThÆ°á»ng Lệ của Thượng Há»™i Äồng Giám Mục năm 1987 đã được dà nh cho chủ Ä‘á»
Æ¡n gá»i và sứ mệnh ngÆ°á»i giáo dân trong Giáo Há»™i và trong thế giá»›i. Sá»±
kiện nà y cho ta thấy: những trang đầy soi sáng mà Công Äồng dà nh cho
hà ng giáo dân đã không được thÃch ứng hay gây ấn tượng má»™t cách đầy đủ
lên tâm trà ngÆ°á»i Công Giáo hay lên các thủ tục mục vụ. Má»™t Ä‘Ã ng, vẫn
còn khuynh hÆ°á»›ng đồng hóa Giáo Há»™i má»™t cách má»™t chiá»u vá»›i hà ng giáo
phẩm, mà quên mất trách nhiệm chung, sứ mệnh chung của Dân Thiên Chúa,
mà tất cả chúng ta Ä‘á»u cùng nhau chia sẻ trong Chúa Kitô. Äà ng khác,
vẫn còn dai dẳng cái khuynh hÆ°á»›ng má»™t chiá»u muốn đồng hóa Dân Chúa theo
quan Ä‘iểm hoà n toà n có tÃnh xã há»™i hay chÃnh trị, mà quên khuấy tÃnh
má»›i mẻ và tÃnh đặc thù của dân ấy, má»™t dân chỉ trở thà nh dân hoà n toà n
nhỠsự hiệp thông với Chúa Kitô.
Những cố gắng của Giáo pháºn Rôma
Äức Thánh Cha tá»± há»i Giáo Pháºn của ngà i đã tiến bao
xa đối vá»›i việc thừa nháºn và khuyến khÃch ná»n mục vụ đồng trách nhiệm
nÆ¡i má»i ngÆ°á»i, nhất là hà ng ngÅ© giáo dân. Ngà i cho hay: trong nhiá»u thế
ká»· qua, nhá» lòng quảng đại của nhiá»u tÃn hữu, đã dà nh thì giá» giáo dục
đức tin cho các thế hệ tÆ°Æ¡ng lai, chữa là nh ngÆ°á»i bệnh và giúp đỡ ngÆ°á»i
nghèo, nên Cộng đồng Kitô Giáo đã công bố Phúc Âm cho cư dân Rôma. Tình
thế ngà y nay, theo Äức Thánh Cha, đã ra khác xÆ°a: nhiá»u tÃn hữu nay đã
Ä‘i trệch ra ngoà i Ä‘Æ°á»ng lối Giáo Há»™i, số đông Kitô hữu không còn quen
thuá»™c chi vá»›i vẻ đẹp của đức tin nữa. Ngà i nháºn định rằng: Công
Äồng Giáo Pháºn do Äức Gioan Phaolô II triệu táºp trÆ°á»›c đây từng tiếp
nháºn há»c lý của Công Äồng Vatican II; và Sách Công Äồng đã cam kết sẽ
là m cho Giáo Pháºn cà ng ngà y cà ng trở nên má»™t giáo há»™i sống Ä‘á»™ng và tÃch
cá»±c hÆ¡n giữa lòng Thà nh Phố, bằng cách huy Ä‘á»™ng má»i cÆ° dân hà nh Ä‘á»™ng
một cách có phối hợp và có trách nhiệm.
Äức Thánh Cha cÅ©ng nhắc tá»›i kế hoạch Truyá»n Giáo Cho
Kinh Thà nh được đưa ra sau đó để chuẩn bị cho việc mừng Năm Thánh 2000.
Kế hoạch nà y giúp cá»™ng đồng giáo há»™i ý thức rằng lệnh truyá»n phúc âm
hóa không phải chỉ liên quan tá»›i má»™t số Ãt tÃn hữu, mà là má»i ngÆ°á»i đã
rá»a tá»™i.
Kinh nghiệm bổ Ãch trên đã giúp khai triển nÆ¡i các
giáo xứ, các cá»™ng Ä‘oà n, các hiệp há»™i và phong trà o trong giáo pháºn má»™t
ý thức mình thuá»™c vá» má»™t Dân Chúa mà , theo lá»i Tông Äồ Phêrô, Thiên
Chúa đã nháºn là m dân riêng: “để anh em tuyên xÆ°ng những kỳ công của
NgÆ°á»i†(1Pr 2:9).
ÄÆ°á»ng còn xa
Äức Thánh Cha tạ Æ¡n Chúa vá» những bÆ°á»›c tiến trên. Tuy
nhiên, theo ngà i, còn nhiá»u việc cần là m. Quá nhiá»u ngÆ°á»i rá»a tá»™i không
tá»± cảm nháºn mình là má»™t thà nh phần của cá»™ng đồng Giáo Há»™i, nên vẫn sống
bên lá», chỉ tá»›i vá»›i giáo xứ trong má»™t và i dịp đặc biệt để tiếp nháºn các
dịch vụ tôn giáo. So sánh vá»›i con số cÆ° dân trong từng giáo xứ, các tÃn
hữu giáo dân sẵn sà ng phục vụ trong một số lãnh vực tông đồ vẫn còn quá
Ãt.
Lẽ dÄ© nhiên, theo Äức Thánh Cha, các khó khăn vá» xã
há»™i và văn hóa thì rất nhiá»u, nhÆ°ng trung thà nh vá»›i lệnh truyá»n của
Chúa Kitô, ta không thể bằng lòng vá»›i việc chấp nháºn duy trì tình trạng
hiện nay. Trông cáºy và o Æ¡n Chúa Thánh Thần mà Chúa Kitô từng Ä‘oan hứa
vá»›i chúng ta, ta phải tiếp tục con Ä‘Æ°á»ng canh tân vá»›i những năng lá»±c
đổi má»›i. NhÆ°ng ngà i tá»± há»i: phải theo những nẻo Ä‘Æ°á»ng nà o?
Giáo dân là ngÆ°á»i đồng trách nhiệm
TrÆ°á»›c hết, theo Äức Thánh Cha, ta phải canh tân các
cố gắng của ta vá» huấn luyện, lÆ°u ý hÆ¡n và táºp chú hÆ¡n và o cách nhìn
Giáo Há»™i, cách nhìn vừa được Äức Thánh Cha nói tá»›i, và việc ấy phải lÃ
việc đối với cả các linh mục, tu sĩ và giáo dân, để ai cũng hiểu mỗi
ngà y má»™t hÆ¡n rằng Giáo Há»™i nà y chÃnh là Dân Thiên Chúa trong Nhiệm Thể
Chúa Kitô.
Äồng thá»i, ta cÅ©ng cần phải cải thiện các cấu trúc mục
vụ má»™t cách sao đó để việc đồng trách nhiệm của má»i thà nh phần trong
Dân Thiên Chúa, trong tÃnh toà n diện của nó, dần dần được cổ vÅ©, giúp
há» biết tôn trá»ng Æ¡n gá»i và vai trò liên hệ của ngÆ°á»i táºn hiến và ngÆ°á»i
giáo dân.
Äiá»u trên đòi phải có sá»± thay đổi não trạng, nhất lÃ
liên quan tá»›i giáo dân. Không được coi há» nhÆ° “ngÆ°á»i cá»™ng tác†của hà ng
giáo sÄ© nữa mà phải thá»±c sá»± nhìn nháºn há» là “ngÆ°á»i đồng trách nhiệmâ€,
đối với chủ thể và hà nh động của Giáo Hội, nhỠthế mới có thể cổ vũ
được việc củng cố một hà ng ngũ giáo dân trưởng thà nh và đầy dấn thân.
à thức chung được là một Giáo Hội của toà n thể những
ngÆ°á»i được rá»a tá»™i nà y không há» là m giảm trách nhiệm của các cha xứ.
Äức Thánh Cha cho các linh mục chánh xứ biết rằng trách nhiệm của các
ngà i là chăm dưỡng sự lớn lên vỠtâm linh và tinh thần tông đồ nơi
những ngÆ°á»i từng đã dấn thân là m việc táºn lá»±c trong giáo xứ. Há» tạo
thà nh cốt lõi của cộng đoà n, một cộng đoà n vốn có chức năng lên men cho
ngÆ°á»i khác.
Lectio divina
Dù các cá»™ng Ä‘oà n ấy đôi khi rất nhá», nhÆ°ng để tránh
cho há» khá»i mất căn tÃnh và sức sống, phải dạy cho há» biết lắng nghe
Lá»i Chúa trong cầu nguyện qua thói quen Äá»c Lá»i Chúa (lectio divina),
nhÆ° Thượng Há»™i Äồng Giám Mục gần đây đã nồng nhiệt khuyến cáo. Chúng ta
hãy thá»±c sá»± rút tỉa chất dinh dưỡng qua việc lắng nghe, suy niệm lá»i
Chúa. Các cộng đoà n của chúng ta không nên quên rằng chúng ta là “Giáo
Há»™iâ€, vì Chúa Kitô, Ngôi Lá»i Ä‘á»i Ä‘á»i của Chúa Cha, đã triệu táºp há» vÃ
biến há» thà nh Dân của NgÆ°á»i. Thá»±c thế, má»™t Ä‘Ã ng, đức tin là mối liên hệ
có tÃnh bản thân sâu sắc vá»›i Thiên Chúa, nhÆ°ng Ä‘Ã ng khác, đức tin lại
có yếu tố cá»™ng Ä‘oà n hết sức chủ yếu nữa và hai chiá»u kÃch nà y không thể
tách biệt khá»i nhau.
Äức Thánh Cha cho rằng giá»›i trẻ hiện bị phÆ¡i bà y cho
chủ nghÄ©a cá nhân của ná»n văn hóa Ä‘Æ°Æ¡ng thá»i. Háºu quả không tránh được
là các mối liên hệ liên bản ngã của hỠmỗi ngà y một thêm yếu đi, cả ý
thức muốn thuá»™c vá» cÅ©ng váºy, cÅ©ng yếu Ä‘i, không còn biết thưởng thức
nét đẹp và niá»m vui được là Giáo Há»™i và thấy mình là Giáo Há»™i nữa.
NhỠđức tin và o Chúa, ta được kết hợp trong Nhiệm Thể
Chúa Kitô và tất cả chúng ta trở nên một trong cùng một Nhiệm Thể ấy.
NhÆ° thế, chÃnh nhá» biết tin sâu sắc, ta má»›i có thể hoà n tất được sá»±
hiệp thông giữa chúng ta và thoát ra ngoà i sự cô độc của chủ nghĩa cá
nhân.
Thánh Thể là m ta nên một
NhÆ°ng nếu Lá»i tụ táºp được cá»™ng đồng, thì chÃnh Thánh
Thể mới là m nó trở nên một thân xác: “vì có một bánh, chúng ta tuy
nhiá»u mà chỉ là má»™t thân xác, vì chúng ta được dá»± phần và o má»™t tấm bánh
mà thôi†(1 Cor 10: 17). Cho nên, Giáo Hội không phải là kết quả của
một sự ô hợp (aggregation) các cá nhân mà là một hiệp nhất tất cả những
ai được nuôi dưỡng bằng Lá»i Chúa và Bánh Sá»± Sống duy nhất.
Sự hiệp thông và sự hiệp nhất của Giáo Hội, được sinh
ra từ Phép Thánh Thể, là một thực tại mà ta phải ý thức mỗi ngà y một
hơn, và khi ta rước Lễ, ta cà ng cần phải ý thức hơn rằng ta đang bước
và o sự hiệp nhất với Chúa Kitô và do đó, trở nên một với nhau.
Ta phải cà ng ngà y cà ng há»c cách má»›i mẻ để duy trì vÃ
bảo vệ cho bằng được sá»± hiệp nhất nà y, tránh má»i thù nghịch, tranh cãi,
và ghen tÆ°Æ¡ng có thể khÆ¡i dáºy trong và giữa các cá»™ng Ä‘oà n giáo há»™i của
ta. Má»™t cách đặc biệt, Äức Thánh Cha kêu gá»i các phong trà o và cá»™ng
Ä‘oà n từng ra Ä‘á»i sau Công Äồng Vatican II, những phong trà o và cá»™ng
đoà n được ngà i coi là các ơn phúc qúy giá, hãy đảm bảo để các diễn
trình huấn luyện của hỠdẫn đưa các thà nh viên của mình biết khai triển
cảm thức chân tháºt muốn thuá»™c vá» cá»™ng đồng giáo xứ.
Ngà i nói rằng Phép Thánh Thể là trung tâm sinh hoạt
của giáo xứ, nhất là của việc cá» hà nh ngà y Chúa Nháºt. Vì sá»± hợp nhất
của Giáo Hội vốn do cuộc gặo gỡ với Chúa Kitô sinh ra, nên ta phải hết
sức quan tâm để ý đến việc tôn thỠvà cỠhà nh Phép Thánh Thể, giúp
ngÆ°á»i tham dá»± cảm nghiệm được vẻ đẹp trong mầu nhiệm Chúa Kitô. Äiá»u ấy
cÅ©ng quan trá»ng không kém.
Xét vì cái đẹp của phụng vụ “không phải chỉ là chuyện
thẩm mỹ, mà là cách cụ thể qua đó chân lý tình yêu Thiên Chúa trong
Chúa Kitô gặp được chúng ta, lôi cuốn chúng ta và là m chúng ta vui
thÃch†(Sacramentum Caritatis, số 35), nên Ä‘iá»u quan trá»ng là qua các
dấu chỉ bà tÃch, việc cá» hà nh Thánh Thể phải biểu lá»™ và thông truyá»n
được sá»± sống Thiên Chúa, và mạc khải cho con ngÆ°á»i của Kinh Thà nh nà y
khuôn mặt Ä‘Ãch thá»±c của Giáo Há»™i.
Các thực hà nh mục vụ thực tiễn
Sự lớn mạnh vỠtâm linh và tinh thần tông đồ của cộng
đoà n lúc đó sẽ dẫn tới việc phát triển cộng đoà n nhỠcác hà nh động
truyá»n giáo đầy dấn thân. Cho nên, và o lúc Truyá»n Giáo Cho Kinh Thà nh,
mỗi giáo xứ phải cố gắng khôi phục sự sống cho các nhóm nhỠhay các
trung tâm huấn đạo cho các tÃn hữu Ä‘ang công bố Chúa Kitô và lá»i của
NgÆ°á»i, những nÆ¡i ngÆ°á»i ta có thể cảm nghiệm được đức tin, thá»±c thi được
đức ái và tổ chức được đức cáºy.
Việc cấu trúc hóa các giáo xứ lớn trong Kinh Thà nh
bằng cách nhân thừa các cá»™ng Ä‘oà n nhá» cho phép việc truyá»n giáo có được
những không gian lá»›n hÆ¡n để sinh hoạt mà vẫn chú trá»ng tá»›i máºt Ä‘á»™ dân
số cÅ©ng nhÆ° các đặc tÃnh vá» xã há»™i và văn hóa đôi khi hết sức Ä‘a dạng.
Äức Thánh Cha nháºn định rằng: nếu muốn Ä‘em phÆ°Æ¡ng
pháp mục vụ nà y áp dụng một cách hữu hiệu và o các nơi là m việc, thì
Ä‘iá»u quan trá»ng là phải phúc âm hóa những nÆ¡i nà y bằng má»™t thừa tác vụ
mục vụ có suy xét kỹ và được thÃch ứng. Vì tÃnh chuyển dịch cao vá» xã
há»™i, con ngÆ°á»i thá»i nay dà nh nhiá»u thá»i gian trong ngà y cho những nÆ¡i
như thế.
Sau cùng, Äức Thánh Cha cho rằng không nên quên chứng tá
đức ái, một chứng tá vốn kết hợp các tâm hồn và mở rộng các tâm hồn ấy
đón nháºn việc thuá»™c vá» Giáo Há»™i. Các sá» gia, khi trả lá»i câu há»i là m
thế nà o giải thÃch được sá»± thà nh công của Kitô Giáo trong các thế ká»·
đầu tiên, từ một tổ chức bị coi như một giáo phái của Do Thái Giáo trở
thà nh tôn giáo chÃnh thức của Äế Quốc, đã nói rằng chÃnh cảm nghiệm vá»
đức ái Kitô Giáo đã đặc biệt thuyết phục được thế giá»›i. Sống đức ái lÃ
hình thức đệ nhất đẳng của hà nh Ä‘á»™ng truyá»n giáo. Lá»i má»™t khi được công
bố và đem ra sống sẽ trở nên khả tÃn nếu nó được nháºp thân trong má»™t
tác phong tỠbà y được tình liên đới và chia sẻ, trong các việc là m
trình bà y được Diện Mạo Chúa Kitô nhÆ° Bạn Ä‘Ãch thá»±c của con ngÆ°á»i.
Äức Thánh Cha cầu mong rằng: chứng tá thầm lặng vÃ
hằng ngà y của đức ái, được các giáo xứ cổ vũ nhỠsự dấn thân của số
đông các tÃn hữu giáo dân sẽ tiếp tục phát triển má»—i ngà y má»™t hÆ¡n, để
những ai sống trong Ä‘au khổ cảm nháºn được sá»± gần gÅ©i của Giáo Há»™i, vÃ
cảm nghiệm được tình yêu của Chúa Cha, Äấng hết sức giầu có vá» lòng xót
thÆ°Æ¡ng. Ngà i khuyến khÃch há» trở thà nh những ngÆ°á»i Samaritanô nhân háºu,
sẵn sà ng biết chữa trị các vết thÆ°Æ¡ng váºt chất và tinh thần của anh em
mình.
Ngà i đặc biệt kêu má»i các phó tế, từng nhá» Phép
Truyá»n Chức mà nên đồng hình đồng dạng vá»›i Chúa Kitô nhÆ° ngÆ°á»i Phục
Dịch, hãy thá»±c thi các thừa tác vụ hữu Ãch bằng cách cổ vÅ© việc quan
tâm má»›i mẻ đối vá»›i má»i hình thức nghèo đói cÅ© và má»›i. Äức Thánh Cha
cÅ©ng đặc biệt nghÄ© tá»›i giá»›i trẻ, kêu gá»i há» dùng sá»± hăng say và tinh
thần sáng tạo của hỠmà phục vụ Chúa Kitô và Phúc Âm, trở thà nh tông đồ
giữa bạn bè cùng trang cùng lứa, sẵn sà ng quảng đại đáp lại tiếng Chúa
nếu được NgÆ°á»i kêu gá»i bÆ°á»›c chân theo NgÆ°á»i má»™t cách gần gÅ©i hÆ¡n trong
chức linh mục hay trong cuá»™c sống táºn hiến.
Vũ Văn An
(Nguồn: thanhlinh.net) |