Äôi lá»i tâm sá»± vá» cuá»™c Ä‘á»i linh mục của tôi, sau 5 năm...
03.12.2007
|
|
Do tối qua ngủ muá»™n, sáng 30.11.2007 tôi uể oải còn chÆ°a muốn ra khá»i gÆ°á»ng. Mắt nhắm mắt mở tôi nhìn đồng hồ trên chiếc Ä‘iện thoại di Ä‘á»™ng, thấy có nhắn tin sms, ‘Chúc mừng năm năm ngà y chịu chức linh mục nhé’, What? Cái gì? Năm năm Ä‘á»i linh mục rồi hả! ChÃnh tôi cÅ©ng không tin chÃnh mình.
Năm năm rồi tháºt sao! Thá»±c sá»± tôi cÅ©ng không bao giỠđể ý đến ngà y mình chịu chức linh mục, má»—i lần ngà y đó đến là ai đó nhắc nhở mình thôi. Äiá»u nà y là m tôi chợt nghÄ© những ngÆ°á»i giáo dân đóng vai trò tháºt quan trá»ng trong Ä‘á»i sống của ngÆ°á»i linh mục. Lắm khi há» là ngÆ°á»i đánh thức mình, nhắc nhở mình sống cái vai trò mà nhiá»u khi mình vô tình không để ý, sao nhãng.
Vá»›i sá»± đánh thức đó, tôi cảm thấy mình cÅ©ng muốn có má»™t suy tÆ° gì đó sau năm năm ngà y ‘Con lum khum bÆ°á»›c lên bà n thá» Chúa… vì Chúa là hoan lạc tuổi thanh xuân con'. Äá» tà i “Linh mục, ngÆ°á»i là ai?†xem ra cÅ©ng đã quá nhiá»u ngÆ°á»i viết, tôi viết thêm e nhà m, cÅ© rÃch, chán! Viết thêm thì thừa, chắc cÅ©ng chẳng có gì má»›i mẻ. Thôi thì mình viết cái cảm nghiệm riêng tÆ° của bản thân mình váºy, có sao nói váºy ngÆ°á»i Æ¡i.
- "Ới chúng mà y Æ¡i ra đây mà xem, có má»™t ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông mặc áo Ä‘Ã n bà ! Trông buồn cÆ°á»i lắm".
Äám con nÃt xúm lại xem ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông mặc áo Ä‘Ã n bà má»™t cách vừa hiếu kỳ vừa thÃch thú. Má»™t cảnh tượng chúng chÆ°a bao giá» thấy bao giá». Má»™t ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông mặc áo chùng thâm Ä‘en té chá»ng vó lên trá»i!
Äó là kinh nghiệm của má»™t ngÆ°á»i linh mục bạn kể cho tôi nghe khi Ä‘i vá»™i vã chạy xe honda Ä‘i xức dầu cho má»™t giáo dân. Chẳng may vì chạy vá»™i vã, vấp phải má»™t cái ổ gà , té chá»ng gá»ng. Vì tai nạn xảy ra ở vùng Ä‘a số dân bên lÆ°Æ¡ng, không phải công giáo, ngÆ°á»i ta không quen nhìn thấy linh mục mặc áo chùng thâm, nên đám con nÃt tưởng có ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông mặc áo Ä‘Ã n bà là váºy. Vá»›i đám con nÃt ngÆ°á»i ngoà i đạo, linh mục là “ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông mặc áo Ä‘Ã n bà â€, thêm má»™t định nghÄ©a trong muôn và n định nghÄ©a váºy.
Có má»™t dạo tôi được hân hạnh là m bác tà i lái xe cho má»™t tân linh mục Ä‘i dâng Lá»… mở tay ở má»™t nhà xứ. Trên xe ngoà i vị tân linh mục ra, còn có ngÆ°á»i bác và anh của vị tân linh mục. Xe vừa đến cổng nhà thá», má»™t vị chức sắc vá»™i vã chạy ra đón táºn cá»a xe. Có lẽ hỠđã quen nhau trÆ°á»›c đó rồi, vị chức sắc bắt tay ngÆ°á»i bác của vị tân linh mục.
- Chà o quan bác ạ
Chìa tay vá» phÃa ngÆ°á»i anh
- Chà o quan anh ạ.
Nháºn ra tôi không phải là ngÆ°á»i quen, vị chức sắc hÆ¡i bối rối má»™t chút không biết phải xÆ°Æ¡ng hô là m sao
- Äây là …? Vị chức sắc há»i.
Tôi cũng không biết xưng mình là m sao, chợt nghĩ mình là bác tà i lái xe, tôi vội đáp:
- Quan tà i ạ!
Nói xong tôi cÅ©ng chợt thấy mình tháºt ngá»› ngẩn. Dzô duyên! Äúng là tà o lao!
Viết bà i nà y tôi không nhằm “giảng bà i†cho ai cả, lại cà ng không phải để suy tÆ° cuá»™c Ä‘á»i linh mục vá» mặt triết há»c hay thần há»c gì ráo. Chỉ là ngồi không, suy nghÄ© vá» cuá»™c Ä‘á»i linh mục của bản thân trong năm năm qua, giữa những niá»m vui và những an ủi, thì nhiá»u khi cÅ©ng thấy có chút gì đó lao Ä‘ao láºn Ä‘áºn, nên hôm nay tôi tà o lao má»™t chút cho vui váºy mà . Nói nhÆ° thi sÄ© Bùi Giáng ‘vui chút thôi mà ’.
NgÆ°á»i mình hay nói má»™t ngÆ°á»i là m quan cả hỠđược nhá». Là m quan đâu tôi không thấy, toà n là thấy mình là m thợ đụng, đụng gì là đó ở cái xứ dân Úc thòi lòi. Nhá»› má»™t dạo còn hÆ¡n má»™t tiếng có thánh lá»… an táng trong xứ tôi trông coi. Sáng sá»›m tôi đã lo chạy tá»›i chạy lui đóng vai ông từ, mở cá»a, lau dá»n, chuẩn bị má»i sá»±. Má»™t anh nhân viên nhà quà n sốt sắng đến sá»›m, tưởng tôi là ‘tiểu nhị’ ở cái xứ đèo heo hút gió nên sai tôi hết việc nà y đến việc khác. Sắp đến giá» Lá»…, tôi áo xống chỉnh tá» chuẩn bị bÆ°á»›c ra, ngÆ°á»i nhân viên tỠý hÆ¡i quê quê; “Xin lá»—i con không biết cha là cha.†“Ậy, anh không phải là ngÆ°á»i đầu tiên.†Tôi trả lá»i. Hì hì, cả hai nhìn nhau cÆ°á»i xà xoá. Bà i ca nháºp lá»… xÆ°á»›ng lên, tôi vừa bÆ°á»›c ra, “Cha Æ¡i, nhà vệ sinh hết giấy rồi.†Má»™t bà hoảng hốt chạy đến báo cáo. Tôi có cảm giác linh mục nhiá»u khi cÅ©ng nhÆ° thợ đụng là váºy. Là m quan kiểu nà y chắc hổng ham. Kinh nghiệm nhÆ° váºy đối vá»›i anh em linh mục đã là m xứ Tây chắc cÅ©ng không có gì má»›i mẻ
Lúc nghe tin tôi Ä‘i tu, mấy đứa bạn ngÆ°á»i Tây nhìn tôi nhÆ° nhìn ngÆ°á»i từ hà nh tinh khác đến:
- Man, don’t you have better thing to do? Bộ mà y hết chuyện là m rồi hả?
‘Là m linh mục’ ngà y nay xem ra có vẽ lá»—i thá»i, không còn hấp dẫn lắm, ngay cả ở Viet Nam nghe nói con số xin Ä‘i tu ở thà nh phố sút giảm nhiá»u lắm. Các bạn trẻ ngà y nay có ăn có há»c hÆ¡n, cÆ¡ há»™i tiến thân ‘là m quan Ä‘á»i’ cÅ©ng nhiá»u hÆ¡n. Tu là m linh mục lá»—i thá»i lắm, xÆ°a rồi diá»…m Æ¡i! Nhá»› má»™t dịp sau lá»… vá»ng Giáng sinh, tôi Ä‘ang ngồi rầu rÄ© ‘má»™t mình ta vá»›i ta’ ở nhà xứ. Äiện thoại di Ä‘á»™ng réo, má»™t ngÆ°á»i giáo dân tình cá» gá»i đến chúc Lá»…, luôn tiện má»i tôi ghé ăn cÆ¡m gia đình. Trong bữa ăn, ngÆ°á»i mẹ nhìn đứa con trai Ä‘ang há»c tiểu há»c:
- Con lớn lên, phải đi tu là m linh mục như cha Quang đó.
Tôi tháºt sá»± thấy quê quê, mắc cỡ. Tôi hiểu ý ngÆ°á»i mẹ là khuyến khÃch đứa con trai Ä‘i tu, chứ không phải lá»›n lên là m ông cha Quang thứ hai. ÄÆ°a bé trố mắt xem ra không hiểu:
- Là m linh mục là cái gì hả mẹ?
Má»™t câu há»i cÅ©ng đầy tÃnh thần há»c. Mẹ nó thì dÄ© nhiên không hiểu nổi rồi. Tôi thì lúng túng trả lá»i sao đây. May mắn cô chị 20 tuổi mau mắn trả lá»i:
- Thì là m linh mục có nghĩa là ‘no money’ đó!.
Thằng bé nhún vai xem ra còn chÆ°a hiểu chuyện. Äứa chị là m tà i lanh:
- Ậy, thì là m linh mục có nghÄ©a là “no wifeâ€, không lấy vợ đó!.
Thằng bé chợt ngộ ra, trợn mắt là m như mới khám phá ra một cái gì đó khủng khiếp lắm, nó la lớn:
- “No wife, no way!â€
Nhiá»u khi đối vá»›i những câu há»i phức tạp nhất, trẻ em có thể trả lá»i má»™t cách thá»±c tế và dá»… hiểu hÆ¡n ngÆ°á»i lá»›n chúng ta. Khá»i phải triết lý triết há»c chi mệt xác. Thế giá»›i ngÆ°á»i lá»›n phức tạp quá.
Sống Ä‘á»i linh mục ở giữa ngÆ°á»i Việt mình nhiá»u khi cÅ©ng sợ lắm. NgÆ°á»i ta Ä‘Æ°a lên thì tháºt cao, nhÆ°ng khi hạ cho té xuống thì cÅ©ng tháºt Ä‘au. NgÆ°á»i mình hay thần thánh hoá các linh mục. Äiá»u là m tôi khiếp sợ nhất là ngÆ°á»i mình hay phong thánh cho các linh mục lắm. Ngà y phong chức chứ có phải phong thánh đâu. Ấy váºy mà ngÆ°á»i mình cứ cho linh mục là “thánh†trong ngà y chịu chức. Chúa xuống thế là m ngÆ°á»i, dạy ta sống là m ngÆ°á»i. Là m ngÆ°á»i nhÆ° những ngÆ°á»i con của Chúa. Vinh quang của Thiên Chúa là khi ta sống cuá»™c sống con ngÆ°á»i má»™t cách sung mãn, fully human, thánh Irenaeus đã từng nói nhÆ° rứa từ hồi xá»a hồi xÆ°a rồi mà . Sống cuá»™c Ä‘á»i là m NGƯỜI thôi cÅ©ng mệt bở hÆ¡i tai rồi, là m ‘thánh’ theo kiểu ngÆ°á»i mình đòi há»i ở các linh mục nữa thì để kiếp sau thôi, khi mình không còn là m ngÆ°á»i nữa.
Linh mục thì cÅ©ng là con ngÆ°á»i bằng xÆ°Æ¡ng bằng thịt thôi. CÅ©ng hỉ há»™ ái ố nhÆ° ai. CÅ©ng may là còn biết mình có hỉ ná»™ ái ố, nên má»›i biết mình là m ngÆ°á»i giữa muôn ngÆ°á»i. Linh mục trÆ°á»›c hết là con ngÆ°á»i, đói biết ăn, khát biết uống, Ä‘au buồn biết khóc, mừng vui biết cÆ°á»i, giáºn dữ biết la mắng, lá»—i lầm cÅ©ng không Ãt, thánh thiện cÅ©ng có những vị tháºt đáng cho mình noi theo há»c há»i. Tôi Æ°á»›c gì ngÆ°á»i ta thấy mình là con ngÆ°á»i trÆ°á»›c khi là má»™t linh mục. Thiên Chúa đã chẳng xuống thế là m ngÆ°á»i đó sao. Äức Giêsu cÅ©ng biết khóc lóc Ä‘au buồn trÆ°á»›c cái chết của ngÆ°á»i thân quen, Ngà i đã sợ hãi khi đối diện cái chết, ngà i cÅ©ng đã có giây phút yếu lòng muốn thoái thoát chạy trốn đó mà . Má»™t Thiên Chúa ngÆ°á»i Æ¡i là ngÆ°á»i, đầy tÃnh ngÆ°á»i. Váºy thì tại sao ta không thể là m ngÆ°á»i nhÆ° váºy nhỉ?
Nhiêu khi trong lúc trà dÆ° tá»u háºu vá»›i cái đám bạn trẻ, gần gÅ©i vá»›i há», há» không ngần ngại thố lá»™ ‘gần cha xa Chúa’. Câu nói nghe tháºt chua chát đáng buồn. Tuy có vẻ vÆ¡ Ä‘Å©a cả nắm nhÆ°ng không phải là không đáng cho tôi suy nghÄ©. Không gì là m cho ngÆ°á»i ta vấp ngã, xa Chúa cho bằng chứng kiến má»™t linh mục hÆ° há»ng. Biết bao ngÆ°á»i bá» nhà thá», bá» Chúa vì cha xứ thế nà y thế ná». Lý do bá» nhà thá» vì cha xứ nhiá»u khi có vẻ ấu trÄ©, mình Ä‘i nhà thá» vì Chúa chứ vì cha xứ đâu. Linh mục xứ chỉ là tạm bợ, má»™t ngà y nà o đó cha xứ cÅ©ng sẽ cuốn gói ra Ä‘i nhÆ°á»ng chá»— cho cha xứ khác, chỉ có giáo dân và con cháu há» má»›i là ngÆ°á»i chủ tháºt sá»± của giáo xứ. Tôi vẫn thÆ°á»ng an ủi những ngÆ°á»i đến than phiá»n vá» cha xứ nhÆ° váºy.
Là linh mục nhiá»u khi mình cÅ©ng thấy nhÆ° là m dâu trăm há» váºy. Ngắn chê thấp, cao chê dà i. Giảng dà i thì chê là lẩm cẩm, già rồi lè nhè chi cho lắm, giảng ngắn thì bi chê là không chuẩn bị, ông cha là m biếng! Nhiệt tình quá thì bị chê là loè loẹt là m le, là m vừa vừa thì bị chê là không năng nổ, thiếu hoạt bát. Äà ng hoà ng khuôn phép thì bị chê là ‘chảnh’ là tá»± cao, khó gần gÅ©i. Ä‚n mặc xá» xoà thì bị cho là cao bồi lôi thôi. Thôi thì muốn chê kiểu nà o cÅ©ng có cách. Nhiá»u khi gặp ngÆ°á»i quen, há» thÆ°á»ng nói vá»›i tôi “Sao cha hổng giống cha tà nà o?†Má»™t lá»i khen? Má»™t lá»i chê? Cha bình dân quá, chịu chÆ¡i, còn các cha khác sao mà hách dịch khó thân? CÅ©ng có thể cha ăn mặc lôi thôi cao bồi không chỉnh tá» sạch sẽ gá»n gà ng nhÆ° các cha khác…Khen hay chê? Trá»i biết!
NgÆ°á»i giáo dân đóng vai trò hết sức quan trá»ng trong Ä‘á»i sống ngÆ°á»i linh mục. Há» không những đánh thức mình qua lá»i khen, lá»i chê, lá»i Ä‘á»™ng viên, sá»± kÃnh trá»ng... những thứ đó nhiá»u khi giúp mình ý thức vá» vai trò của mình hÆ¡n, sống xứng đáng hÆ¡n. Ngoà i những thứ đó ra, Ä‘iá»u quan trá»ng nhất là há» cầu nguyện cho mình. Tôi dám tin chắc 100%, ngà y hôm nay nếu không nhá» lá»i cầu nguyện và sá»± hy sinh của biết bao nhiêu là ngÆ°á»i thân quen, có lẽ tôi không còn tồn tại trong cuá»™c sống linh mục nà y. NhÆ°ng thá»±c tế cÅ©ng có nhiá»u đáng buồn. Những anh em linh mục cÅ©ng nhÆ° bao nhiêu tu sÄ© khác vì má»™t số ly do cá nhân nà o đó mà phải ‘bá» tu’, thì búa rìu dÆ° luáºn cÅ©ng không tha thứ, há» sẽ bị búa rìu dÆ° luáºn đóng Ä‘inh, ‘ăn cÆ¡m nhà Chúa, thá» ma quỉ’. Tháºt là đau xót! Nhiá»u khi tôi cÅ©ng tá»± há»i, trong con số những ngÆ°á»i chỉ trÃch gay gắt các cá»±u tu sÄ© nhÆ° thế, có bao nhiêu ngÆ°á»i trong há» tháºt sá»± cầu nguyện thÆ°á»ng xuyên cho các tu sÄ©, tôi nghÄ© số ngÆ°á»i giÆ¡ tay chắc không nhiá»u. Hình nhÆ° tôi nghe tiếng la ó đâu đó, “Äóng Ä‘inh nó và o tháºp giá.â€
Thú tháºt sau năm năm là m linh mục tôi chẳng thấy mình ‘thánh’ hÆ¡n chút nà o. Má»—i lần dâng thánh Lá»…, tôi thÆ°á»ng có mặc cảm tá»™i lá»—i bất xứng hÆ¡n thì có. Mình bất xứng quá, tá»™i lá»—i quá. Tôi nhá»› câu truyện thánh Ignatius Loyala đấng sáng láºp dòng Tên, khi suy gẫm vá» thân pháºn tá»™i lá»—i bản thân, ngà i thấy khủng kiếp quá, ghê sợ quá, ngà i có ý định tá»± tá» vì quá kinh khiếp sá»± tá»™i trÆ°á»›c mặt Chúa. Äiá»u là m ngà i vượt qua được là nhỠân sủng tình thÆ°Æ¡ng của Chúa đối vá»›i con ngÆ°á»i. “Khi nháºn ra mình yếu Ä‘uối là khi ta trở nên mạnh mẽ†(2Cor 12:10), sức mạnh không phải từ chÃnh bản thân mình mà là từ ân sủng của Thiên Chúa, ngÆ°á»i là m cho ta trở nên có sức mạnh. “Ân sủng của ta đủ cho con trở nên mạnh mẽ†(2 Cor 12:19).
Äó là cảm nghiệm của Phaolô khi suy gẫm vá» nghịch lý của sá»± yếu kém của con ngÆ°á»i trÆ°á»›c sức mạnh ân sủng tình thÆ°Æ¡ng của Thiên Chúa. Qua đó mình không còn cáºy dá»±a và o sức mạnh con ngÆ°á»i nhÆ°ng mà là tình thÆ°Æ¡ng Thiên Chúa. CÅ©ng nhÆ° má»™t đứa con dù có hÆ° há»ng xấu xa tồi tệ đến đâu, tình yêu của ngÆ°á»i cha ngÆ°á»i mẹ già nh cho ngÆ°á»i con đó không những không suy giảm mà còn nhiểu hÆ¡n. Tôi cÅ©ng an ủi mình nhÆ° thế. Ôi tá»™i hồng phúc! Vì tá»™i mà Thiên Chúa là m ngÆ°á»i nhÆ° tôi. Bởi vì ý thức mình là con ngÆ°á»i tá»™i, nên tôi má»›i cà ng cảm thấy mình cần dá»±a cáºy và o Chúa hÆ¡n, bởi lẽ “Không có thầy các con chẳng là m được sá»± gì†(Jn 15:5). Nhá» tá»™i mà tôi má»›i lấy Chúa là m tâm Ä‘iểm Ä‘á»i mình. Nếu tôi mạnh mẽ quá, ‘thánh’ quá, biết đâu tôi lại trở thà nh cái rốn vÅ© trụ cáºy và o sức mình, còn Thiên Chúa thì gác qua má»™t bên.
Tôi hình dung linh mục nhÆ° má»™t cái cầu, bridge, nối kết con ngÆ°á»i vá»›i con ngÆ°á»i, con ngÆ°á»i vá»›i Thiên Chúa. Chức năng của cầu là nối kết, phải để cho ngÆ°á»i ta dẫm lên mà bÆ°á»›c Ä‘i. Cầu mà không có ai dẫm bÆ°á»›c trên đó thì là đồ bá». CÅ©ng có những cây cầu yếu kém quá, ngÆ°á»i ta bÆ°á»›c trên đó để rồi té nhà o và thiệt mạng nhÆ° vụ sáºp cầu Cần thÆ¡ gần đây mà cả thế giá»›i biết đến chẳng hạn. Là m 50 ngÆ°á»i thiệt mạng, và bao nhiêu là thiệt hại váºt chất nữa cÅ©ng chỉ vì cái cầu không ra gì. Tôi cÅ©ng tá»± há»i mình là cây cầu loại nà o đây? Cây cầu nối kết, Ä‘Æ°a ngÆ°á»i đến vá»›i ngÆ°á»i, và đến vá»›i Thiên Chúa? Hay là cây cầu á»p ẹp mà tai hoạ nằm sẵn cho những ai sắp bÆ°á»›c lên?
Tôi thÃch hình ảnh Thánh Thể. Mục Ä‘Ãch của chiếc bánh là để ngÆ°á»i ta ăn, bánh mà ăn không được là đồ bá» Ä‘i. Äức Kitô hoá thân trong tấm bánh là để ngÆ°á»i khác có thể ăn mà sống. CÅ©ng nhÆ° tấm bánh để ngÆ°á»i ta nhai nghiá»n nát, cuá»™c Ä‘á»i linh mục cÅ©ng váºy, mình phải bị nghiá»n nát để cho ngÆ°á»i khác ăn váºy. Nếu không thì Ä‘á»i linh mục cÅ©ng vất Ä‘i, vô dụng. Má»—i khi truyá»n phép, linh mục Ä‘á»c ‘Nà y là mình taâ€, không chỉ là mình của má»™t Kitô xa xÆ°a mà thôi, mà còn là ‘mình’ của chÃnh con ngÆ°á»i linh mục. Thế nên, khi cho ngÆ°á»i khác rÆ°á»›c lá»…, linh mục không những trao thân thể con ngÆ°á»i Kitô trong tấm bánh, mà là còn trao chÃnh mình. Äó là cảm giác mãnh liệt nhất trong tôi má»—i khi dâng lá»… cÅ©ng nhÆ° khi cho ngÆ°á»i khác rÆ°á»›c lá»…. Nháºn biết thân mình bất xứng, tôi chỉ biết lấy lá»i thánh Phaolô an ủi, mình cÅ©ng nhÆ° chiếc sà nh bằng đất dá»… vỡ, nhÆ°ng trong chiếc sà nh mong manh dá»… vở ấy, lại chứa Ä‘á»±ng những thứ và ng bạc châu báu của ân sủng Chúa (2 Cor 4:7).
Hồi còn Ä‘i há»c ở Taiwan, tôi ghé thăm má»™t vị Äại đức pháºt giáo và cÅ©ng là bạn há»c chung trÆ°á»ng vá»›i tôi. Äến nhà thầy, tôi chứng kiến cảnh pháºt tá» sấp mình xá thầy hết má»±c cung kÃnh. Biết tôi không quen thấy cảnh nà y, thầy vá»™i vã giải thÃch, “không phải là há» xá tôi đâu, há» xá cái pháºt tánh trong tôi đó.†NgÆ°á»i công giáo cung kÃnh các linh mục, cÅ©ng là vì cái ‘Kitô tÃnh’ trong con ngÆ°á»i má»ng dòn của ngÆ°á»i linh mục váºy.
Há»c là m linh mục thì dá»… lắm. Nhiá»u bạn trẻ ngà y nay dÆ° có khả năng để há»c ‘là m linh mục’. NhÆ°ng sống cuá»™c sống của má»™t con ngÆ°á»i linh mục trong thế giá»›i ngà y nay thì quả là má»™t thách đố lá»›n lao mà không phải ai cÅ©ng vượt qua được. Tôi thÃch nhìn cuá»™c Ä‘á»i linh mục nhÆ° má»™t hà nh trình trở nên, a journey of becoming. Trở nên con ngÆ°á»i linh mục. Ngà y truyá»n chức, cuá»™c hà nh trình trở nên linh mục bắt đầu. Linh mục không phải là má»™t sản phẩm đã hoà n tất trong ngà y chịu chức, mà là khởi đầu của má»™t hà nh trình trở nên. Tôi không nghÄ© là có má»™t linh mục hoà n hảo a perfect priest, tôi chỉ tin và o má»™t linh mục Ä‘ang bÆ°á»›c tá»›i, a becoming priest.
Hà nh trình cuá»™c sống chúng ta không gì hÆ¡n là má»™t hà nh trình cuá»™c sống là m ngÆ°á»i, nhÆ°ng phải là má»™t con ngÆ°á»i hạnh phúc. MÆ°u cầu hạnh phúc là ước vá»ng to lá»›n nhất của kiếp ngÆ°á»i. NgÆ°á»i ta tin hay không tin và o tôn giáo, già u hay nghèo, phú quà hay cùng Ä‘inh, hạnh phúc vẫn là cứu cánh của con ngÆ°á»i. Cuá»™c sống tôi hôm nay, giữa muôn ngà n vui buồn, phiá»n não và yếu kém của bản thân, tôi tá»± há»i mình có phải là má»™t ngÆ°á»i linh mục hạnh phúc không? Tôi nghÄ© là có, Ãt nhất là sau năm năm qua, so far.
Lm. Phan Äình Quang, SVD quangdphan@yahoo.com Ká»· niệm 5 năm ngà y chịu chức linh mục, 30/11/2002.
(Nguồn: VietCatholic) |