Một Câu Chuyện Dà i
(ý từ Lc. 15, 11-32)
Ta đang sống những ngà y buồn chán
Hồn mây trá»i bay khắp nẻo nhân gian
Ai giam ta giữa mấy lũy tre là ng
Mà không tới chốn mơ mà ng lạc thú?
Ta sẽ ở đây rồi chết trong ủ rũ
Hay là đi theo giấc mộng viễn du?
Phải ra Ä‘i thoát kiếp Ä‘á»i lam lÅ©
Giang hồ ơi ta chẳng thể chần chừ!
Thưa cha, con lớn khôn đã đủ
Xin chia cho phần hưởng thụ gia tà i
Con muốn đi riêng dựng một tương lai
Còn hơn sống mãi hoà i trong ngao ngán!
Là ng thôn cháºt giam tuổi xuân buồn nản
Con sẽ đi vỠánh sáng thà nh đô
Ở nÆ¡i ấy đông ngÆ°á»i vui muôn chá»—
Ở nơi nà y chỉ núi thẳm với đồng khô!
Nước mắt lưng tròng
NgÆ°á»i cha già cúi đầu thất vá»ng
Con Æ¡i biển Ä‘á»i mênh mông
Con chÆ°a hiểu trá»i cao đất rá»™ng
Bước trần ai vẫn luôn gió sóng
Sẽ cuốn con trong dục vá»ng sân si,
Nơi phương xa rồi đau yếu những khi
Ai lo lắng mà ra đi như thế?
NgÆ°á»i cha già khổ Ä‘au gạt lệ
Trông theo con dần khuất nẻo Ä‘Æ°á»ng quê
Rồi từng chiá»u hôm lặng lẽ ngóng con vá»
Nắng và ng cũng tái tê
Äổ theo bóng già chá» lê thê cuối ngõ
Ôi phố thị mỠxa khuất sau rặng núi đó
Äứa con tôi còn nhá»› lối quay vá»?!
Nơi thà nh đô tráng lệ!
Ngựa xe chen chúc, giai nhân xiết kể
Tiá»n trong tay phải hưởng thụ má»i bá»
Rượu phải uống say cho tiêu sầu nhân thế
Äốt đêm thâu cho quên hết cả nẻo vá»!
Bạn bè ơi tới đây mà nâng chén
Äể mừng ngà y ta giải phóng Ä‘á»i ta
Trăng sáng là m sao sánh với ánh phố hoa
Vá»›i Ä‘Ã n hát bên tá»u trà lênh láng!
Rồi cứ thế vung tiá»n mua bè bạn
Cùng giai nhân đêm suốt sáng truy hoan
Äến má»™t hôm tiá»n hết tình chẳng còn
Bè bạn bá», tá»u lầu xa thấp thoáng
Trong cơn đói, đói từng cơn đà nh đoạn
Mơ bữa cơm ngon nấu gạo trắng canh rau
Miếng dưa cà cắn giòn giã là m sao
Thèm khúc cá nhai cái đầu...ôi hết ý!
“PhÆ°á»›c bất trùng lai, há»a vô Ä‘Æ¡n chÃ!â€
Lúc hết tiá»n trùng nạn đói liá»n khi
Nồi cháo heo canh cặn với củ mì
CÅ©ng muốn nuốt nhÆ°ng chẳng ai bố thÃ!
Äêm lén trá»™m của heo ăn, nằm nghÄ©:
Ở nhà cha ta có biết đói là chi
Nhục nhã thay thân một nam nhi
NgÆ°á»i chá»i rủa, đánh cho cùn phẫn chÃ!
Trăng thao thức đêm khuya soi một ý
Nhớ cha già sau mấy rặng núi non
Bao năm qua chiếc bóng chắc má»i mòn
Theo thương nhớ thằng con đầy trác táng!
Hắn quyết chà suốt trong đêm chỠsáng
Ãnh bình minh vừa ló dạng đằng Äông
Hắn đứng lên lau nước mắt chảy xuôi dòng
Vá»! vá» lại bên cha già mà sống!
Nắng ban mai dịu dà ng thơm gió lộng
Cánh chim trá»i bay lÆ¡ lá»ng trên không
Hắn lúc vui lúc chợt tủi trong lòng
Không biết cha còn mong con trở lại?
Trá»i vá» chiá»u, nắng và ng trên lối trải
ÄÆ°á»ng là ng quê êm ái bóng mây che
Tới đầu thôn chân lữ thứ rụt rè
Nhìn thoáng bóng não nỠtrong nắng tắt
Hắn lấy tay lau dòng lệ trà o bất giác
Ai xa xa nhìn quen mặt nhÆ° lÃ
Äúng rồi! đúng rồi, chÃnh cha ta
Hắn chạy tới khóc òa và quỵ gối
Cha cha ơi con vỠđây tạ tội
Con phạm tá»›i Trá»i và có lá»—i cùng cha
Xin cho con là m tôi tá»› trong nhÃ
Mà trở lại mái nhà xưa đã sống!
NgÆ°á»i cha già mắt lệ nhòa bất Ä‘á»™ng
Ôm thằng con phút chốc bá»—ng nghẹn lá»i
Con vỠrồi hả thằng ba ơi...
Rồi nÆ°á»›c mắt pha tiếng cÆ°á»i lẫn lá»™n...
Hãy đứng dáºy ôi đứa con gầy ốm
VỠvới cha, cha chẳng trách gì đâu
Cha đã chá» con bao chiá»u nắng úa mầu
Con là con cha, trước sau là con mãi!
Vừa tới nhà ông kêu gia nhân lại
Lấy áo hoa, già y mới, nhẫn con ta...
Và ngã ngay con bê béo tháºt to
Äể mừng buổi tiệc trùng phùng khắp ngõ
Trong khói lam, chiá»u nhÆ° ngừng lại đó
Tiếng đà n ca rộn rã ngõ đoà n viên
Thằng trưởng trai vỠtới, đỗi ngạc nhiên
Sao nhà hôm nay rộn rà ng vui lắm tiếng?
Hắn đứng ngoà i kêu gia nhân há»i chuyện
Rồi biết ra, hắn phừng lá»a giáºn Ä‘iên
Hắn quay bước, gia nhân và o mau miệng
Gá»i cha già theo nắm áo kéo nghiêng
Hắn một hơi lớn tiếng:
Äấy cha coi, con phải nà o không biết chuyện
Cả Ä‘á»i con ngáºm miệng
Lao tâm lao lực có nghĩ gì riêng
Con là m cho cha, ngà y ba bữa cơm và o miệng
Thân trâu cà y trả hiếu nghĩa cùng cha
Có bao giá» cha giết con dê nhỠđể mÃ
Cho hiếu tỠchút chi là vui với bạn?!
Còn thằng út kia, một thằng trác táng
Chia gia tà i rồi biá»n biệt Ä‘i hoang
Trở vỠđây với ma dại thân tà n
Cha lại mở liên hoan cùng bê béo?!
Hãy và o nhà hỡi đứa con nghĩa hiếu
Cha sinh con ra và rất hiểu lòng ngoan
Tất cả của cha là tất cả của con
Con ở với cha vuông tròn cha biết hết
Nhưng phải mừng vì em con như đã chết
Mà giỠđây lại chá»—i dáºy vá» nhÃ
Là em con cũng là đứa con cha
Con bê béo cÅ©ng chẳng qua...váºt chất
Hồn phục sinh con ngÆ°á»i má»›i sống tháºt
Của cải cha là tình chân chất con ơi
Phải biết yêu thÆ°Æ¡ng và tha thứ nhÆ° Trá»i
Vẫn Ä‘á»™ lượng từ muôn Ä‘á»i muôn kiếp
Sau núi xa xa sáng và ng non vầng nguyệt
Trá»i sao thÆ°a ngà y luyến tiếc và o đêm
Gió vá»ng vỠđâu đó mấy tiếng chim
Vá» rất trá»… Ä‘ang gá»i tìm tổ ấm
Thằng con cả nghe lá»i cha im lặng
Cầm tay cha cùng dắt bÆ°á»›c vô nhÃ
Nó chẳng thèm ngó đến mặt thằng ba
Lòng vừa giáºn vừa xót xa thÆ°Æ¡ng em nó!
Thằng lãng tỠbiết anh buồn trước ngõ
Nên ngồi yên trong xó tối rưng rưng
Hai anh em mặt chạm mặt ngáºp ngừng
Rồi ôm lấy giữa vui mừng cha nó
Nhạc vang lên như dâu vỠrước ngõ
Rượu tương phùng thơm rõ ý đoà n viên
Ãnh trăng khuya đổ bóng khắp má»™t miá»n
Soi hạnh phúc của bình yên thôn nhá».
Lykhách