Ta yêu ngÆ°á»i - 25 năm phục vụ bệnh nhân
13.07.2013
TA YÊU NGƯỜI VỚI 25 NÄ‚M PHỤC VỤ BỆNH NHÂN HẤP Há»I (Từ 8-5-1983 đến 8-5-2008)
---------------------------------------------------
Äôi Lá»i Giá»›i Thiệu Vá» NgÆ°á»i Tông Äồ của Bệnh Nhân
THỜI THÆ áº¤U
Việc thầy Anh dấn thân phục bệnh nhân hấp hối táºn tình và vô Ä‘iá»u
kiện trong suốt thá»i gian quá lâu dà i nhÆ° thế khiến tôi rất ngạc nhiên
và cảm phục. Tôi biết rằng nhá» Æ¡n Chúa kêu gá»i, giúp sức, nâng đỡ chứ tá»±
riêng sức ngÆ°á»i thì không thể nà o có thể chịu Ä‘á»±ng nổi. Và để chuẩn bị
cho má»™t sứ mệnh lạ lùng nhÆ° thế, tôi nháºn ra rằng Chúa đã Ä‘Æ°a thầy và o
má»™t cuá»™c rèn luyện từ thuở bé khi nhìn lại quãng Ä‘á»i vừa qua, Thầy Anh
đã là :
a. Thiếu nhi Thánh Thể qua các giai đoạn như Ấu nhi, Thiếu nhi, Nghĩa sĩ và sau là Huynh trưởng.
b. Khoảng 15-16 tuổi thì thầy và o hội Légio Mariae, ngoà i
những buổi há»™i há»p, cầu nguyện còn có những hoạt Ä‘á»™ng cố định nhÆ° giúp
đỡ bệnh nhân cụ thể là gá»™i đầu, tắm rá»a, vệ sinh ở bệnh viện Cá»™ng Hòa
(BV 175) cứ hai tiếng một tuần.
Thế là cáºu bé Giuse Trần Ngá»c Anh vá»›i tinh thần phục vụ từ
thuở bé nay trở thà nh thầy Anh thực sự dấn thân hết mình và o sứ mệnh
phục vụ cao quà ấy mà theo thiển ý của tôi là vì thầy Anh muốn 'là m lớn'
theo nhÆ° Chúa đã là m gÆ°Æ¡ng mẫu và chÃnh Chúa đã dạy rằng:
"Ai muốn là m lá»›n giữa anh em thì phải là m ngÆ°á»i
phục vụ anh em; ai muốn là m đầu anh em thì phải là m đầy tá»› má»i ngÆ°á»i.
Vì Con NgÆ°á»i đến không phải để được ngÆ°á»i ta phục vụ, nhÆ°ng là để phục
vụ, và hiến mạng sống là m giá chuá»™c muôn ngÆ°á»i." (Mc 10, 43-45)
25 NÄ‚M, MỘT Æ N GỌI LẠLÙNG:
AN ỦI BỆNH NHÂN - TRANG ÄIỂM KẺ QUA ÄỜI Khi tôi nghe biết anh băng Ä‘i trong đêm khuya bất kể giá»
giấc nà o ngay khi anh nháºn được tin báo có ngÆ°á»i nguy tá» thì tôi cảm
nghiệm được tiếng gá»i của tình yêu trong anh mãnh liệt đến ngần nà o.
Tiếng gá»i ấy đã báºt anh dáºy khá»i cÆ¡n buồn ngủ rã rá»i trong
đêm để đến vá»›i má»™t ngÆ°á»i xa lạ mà anh lại xem nhÆ° ngÆ°á»i rất thân thuá»™c,
dấu yêu. Anh an ủi, khuyên lÆ¡n, khuyến khÃch, cầu nguyện, chia sẻ ná»—i
niá»m tâm sá»± và cả những giúp đỡ thiết thá»±c khác nữa vì anh biết ná»—i Ä‘au
khổ khi bệnh táºt là vô cùng táºn và sá»± cô Ä‘Æ¡n, hoang mang khi há» nghÄ©
rằng phải vỠthế giới bên kia lẻ loi một mình.
Ban đêm đã như thế thì ban ngà y là chuyện nhỠđối với anh.
Chỉ cần má»™t cú phôn là anh lại bắn mình Ä‘i nhÆ° mÅ©i tên vá» Ä‘Ãch đến :
'Bệnh nhân hấp hối' hay là 'NgÆ°á»i yêu của anh' theo nhÆ° tá»±a bà i 'Ta yêu
ngÆ°á»i... vá»›i 25 phục vụ bệnh nhân hấp hối.'
Hà nh trang trong tay anh chỉ là một túi xách nhỠnhưng
trong anh là trái tim Ä‘á» tình yêu ngÆ°á»i vô Ä‘iá»u kiện. Chẳng biết tá»± lúc
nà o mà niá»m Ä‘am mê giúp ngÆ°á»i đó trá»—i dáºy mãnh liệt, lạ kỳ ngay từ thuở
thiếu thá»i cứ thôi thúc anh phải há»c há»i thêm để có thể phục vụ ngÆ°á»i
bệnh tốt hơn mỗi ngà y.
Trong khi ngÆ°á»i ta tìm phÆ°Æ¡ng kế để 'cắt' sá»›m má»™t cuá»™c Ä‘á»i
được kể là vô dụng và gá»i bằng ngôn từ mỹ miá»u là 'an tá»' thì anh lại an
ủi, chăm sóc, hÆ°á»›ng dẫn để ngÆ°á»i bệnh có má»™t cái nhìn đúng vá» sá»± sống
và cái chết; biết quà giá những giây phút của sá»± sống cuối Ä‘á»i nhÆ° là ân
huệ của Æ¡n trên ban cho con ngÆ°á»i để từ đó há» có thể an lòng, thanh
thản ra Ä‘i trong tình ngÆ°á»i ấm áp yêu thÆ°Æ¡ng và bình an.
Äó má»›i tháºt là "AN TỬ"!
Tháºt ra, ngÆ°á»i ta cảm thấy sợ hãi trÆ°á»›c cái chết chỉ vì
ngÆ°á»i ta không biết đến tình yêu của Thiên Chúa là Cha trên trá»i đối vá»›i
loà i ngÆ°á»i và NgÆ°á»i Cha ấy hằng chỠđón ta khi qua khá»i Ä‘á»i nà y:
"Anh em hãy xem Chúa Cha yêu chúng ta dÆ°á»ng nà o: NgÆ°á»i yêu đến ná»—i cho chúng ta được gá»i là con Thiên Chúa." (1Ga 3,1)
Thiên Chúa yêu chúng ta vì "Thiên Chúa là Tình Yêu." (1Ga 4,8)
Và ngÆ°á»i ta cÅ©ng không nháºn thức được Sá»± Sống do chÃnh
Thiên Chúa là Chủ Sá»± Sống trao ban cho loà i ngÆ°á»i và muôn loà i, muôn
váºt. Chúa Giêsu đã nói:
"ChÃnh Thầy là Sá»± Sống lại và là Sá»± Sống. Ai tin và o
Thầy, thì dù đã chết, cũng sẽ được sống. Ai sống và tin và o Thầy, sẽ
không bao giỠphải chết."
(Ga 11,25-26)
Và ngÆ°á»i ta không biết rằng há» có ngÆ°á»i Mẹ hiá»n trên trá»i cao luôn khuyên nhủ má»i ngÆ°á»i:
"Mẹ yêu thương các con bằng một tình yêu đặc biệt. Mẹ
muốn đem các con vỠThiên đà ng với Chúa. Mẹ muốn các con hiểu rằng cuộc
Ä‘á»i nà y rất ngắn ngủi so vá»›i cuá»™c sống Thiên Ä‘Ã ng. Vì thế, các con yêu
dấu, hôm nay hãy lại quyết chá»n Thiên Chúa…" (SÄ 27-11-1986)
"Các con yêu dấu ! Mẹ kêu gá»i tất cả các con bắt đầu
sống trong tình yêu thương của Chúa. Các con sẵn sà ng phạm tội và tự đặt
mình trong tay của Satan mà không nghÄ© ngợi gì. Mẹ kêu gá»i má»—i ngÆ°á»i
các con hãy sáng suốt quyết định theo Chúa và chống lại Satan. Mẹ là Mẹ
các con và , vì thế, Mẹ muốn hÆ°á»›ng dẫn tất cả các con tiến tá»›i báºc thánh
thiện hoà n hảo. Mẹ muốn má»—i ngÆ°á»i các con được hạnh phúc ở đây, trên
trần gian, và sau nà y được ở với Mẹ trên Thiên đà ng. Hỡi các con yêu dấu
! Äó là lý do mà Mẹ đến đây và là niá»m ao Æ°á»›c của Mẹ. Cảm Æ¡n các con đã
đáp lại lá»i kêu gá»i của Mẹ."
(SÄ 25-5-2008)
Maria HL
HAI MÆ¯Æ I LÄ‚M NÄ‚M PHỤC VỤ NGƯỜI HẤP Há»I
08/05/2008 07:25 (GMT + 7)
NgÆ°á»i ta vẫn gá»i ngÆ°á»i Ä‘Ã n
ông 49 tuổi nhÆ°ng có đến 25 năm là m việc không ngừng nghỉ ấy là ngÆ°á»i
trang Ä‘iểm cho ngÆ°á»i chết. NhÆ°ng nếu đúng hÆ¡n thì phải gá»i ông là ngÆ°á»i
là m bạn vá»›i bệnh nhân sắp lìa Ä‘á»i.
Châm ngôn sống lạ kỳ
Một châm ngôn sống mà sau bao năm là m việc ông Trần
Ngá»c Anh (ở hẻm Äống Äa, phÆ°á»ng 25, Ä‘Æ°á»ng Äiện Biên Phủ) rút ra cho
mình: “Tôi chỉ cảm thấy vui và tháºt sá»± hạnh phúc khi được phục vụ bệnh nhân hấp hối!â€
Ngồi tiếp chuyện với chúng
tôi, ông láºt giở lại những tấm ảnh trong cuốn album dà y cá»™m mà ông giữ
là m ká»· niệm. Ký ức vá» những bệnh nhân ông từng giúp lại ùa vá». Ông nhá»›
rõ hoà n cảnh của từng ngÆ°á»i, ngà y ông gặp há», ngà y há» mất, mất vì bệnh
gì và cả những ấn tượng hỠđể lại trong ông:
“Lạ lắm. Và o năm tôi 15 tuổi tá»± nhiên tôi rất thÃch giúp
những ngÆ°á»i hấp hối. Cứ há»… nghe tin ở đâu có ngÆ°á»i hấp hối là tôi đến
xem. Tôi xem cách những ông già xÆ°a là m vì việc nà y thÆ°á»ng do những
ngÆ°á»i lá»›n tuổi là m. Tôi quan sát kỹ ngÆ°á»i bệnh lẫn ngÆ°á»i là m để há»c kinh
nghiệm nhìn thể xác, cách bắt mạch, sắc thái ngÆ°á»i bệnh trÆ°á»›c khi lìa
Ä‘á»i…
Góp nhặt tất cả lại, và i năm sau đó tôi bắt đầu đi là m dần
dần. Ban đầu chỉ giúp những ngÆ°á»i ở gần, lâu dần nhiá»u ngÆ°á»i biết đến,
bất kể ai gá»i dù xa cách mấy tôi cÅ©ng gói ghém đồ đạc để Ä‘i. Thá»i đó
toà n đi bộ, có khi cả hơn chục cây chứ là m gì có xe đạp mà đi†- ông Anh nhớ lại.
Äến vá»›i công việc, đó nhÆ° má»™t mách bảo kỳ lạ mà chÃnh
ông cÅ©ng không giải thÃch nổi. NhÆ°ng để hoà n thà nh tốt nhiệm vụ thì
không chỉ có kinh nghiệm chăm sóc, không ngại khó ngại khổ mà quan trá»ng
là tấm lòng cảm thông vá»›i ngÆ°á»i bệnh.
Dà nh thá»i gian để đến Ä‘á»™ng viên, chăm sóc cho má»™t ngÆ°á»i
chẳng há» thân thÃch khi há» sống; tắm rá»a sạch sẽ, trang Ä‘iểm cho hỠđẹp
hÆ¡n lúc ra Ä‘i là việc mà theo ông: “Nếu không coi há» nhÆ° ngÆ°á»i thân để cảm thông thì không thể là m đượcâ€!
Ông thÆ°á»ng bảo: “Có Ä‘au mắt má»›i biết thÆ°Æ¡ng ngÆ°á»i mù.†Má»™t
ngà y tháng 10 của 25 năm vỠtrước, một tai nạn giao thông bất ngỠkhiến
ông phải nằm Ä‘iá»u trị hÆ¡n 1 tháng trá»i trên giÆ°á»ng bệnh ở bệnh viện
Bình Dân.
Quãng thá»i gian chÃnh ông phải đối mặt vá»›i cái chết
khiến ông cảm nháºn những ná»—i niá»m của ngÆ°á»i sắp chết. Äó là ná»—i sợ hãi,
sự cô đơn, thèm khát được trò chuyện, được quan tâm.
Nằm cạnh giÆ°á»ng ông lúc ấy là ông cụ bệnh cÅ©ng rất nặng. Há» trò
chuyện hà ng giá» liá»n cùng nhau. Sau nà y, ông dần khá»e lại nhÆ°ng ông cụ
thì phần do già yếu, phần bệnh nặng nên không qua khá»i.
Những ngà y cuối Ä‘á»i của ông cụ, ông là ngÆ°á»i bên cụ
Ä‘á»™ng viên, chăm sóc, và trang Ä‘iểm cho ông cụ khi cụ ra Ä‘i nhÆ° má»™t ngÆ°á»i
bạn, ngÆ°á»i thân trong gia đình. Lần giúp đỡ nà y đặc biệt có ý nghÄ©a vá»›i
ông và ông đã lấy đó là m dấu mốc cho công việc của mình.
Sau những năm tháng là m việc ông cảm nháºn được má»™t
Ä‘iá»u, đã là con ngÆ°á»i ai cÅ©ng có những giây phút yếu lòng, cÅ©ng Ä‘á»u sợ
chết. Bởi thế, Ä‘iá»u mà ông cảm thấy khó nhất khi tiếp cáºn vá»›i những con
ngÆ°á»i sắp phải đối mặt vá»›i cái chết là trò chuyện, Ä‘á»™ng viên là m sao để
hỠđón nháºn cái chết má»™t cách bình thản, “giúp há» chủ Ä‘á»™ng chếtâ€!
Có trÆ°á»ng hợp biết mình không qua khá»i, tinh thần bấn
loạn, gia đình không thể tiếp xúc, trò chuyện. Há» nhỠông đến giúp đỡ vá»
mặt tinh thần. Cứ váºy, ngà y nà o ông cÅ©ng ghé qua thăm ngÆ°á»i bệnh 1 lần,
có ngà y ông đến 2,3 lần.
Không biết hỠtrò chuyện với nhau những gì nhưng những
ngà y cuối Ä‘á»i, ngÆ°á»i bệnh bình thản hÆ¡n. TrÆ°á»›c ngà y ra Ä‘i còn dặn dò gia
đình chuẩn bị sẵn quần áo đẹp để mặc khi vỠthế giới bên kia.
“Sống gá»i, thác vá»â€ là quan niệm của ngÆ°á»i Việt ta, cÅ©ng
nhÆ° hầu hết các dân tá»™c à Äông. Chết không phải là đã hết mà chÃnh là sá»±
bắt đầu của má»™t cuá»™c sống má»›i. Bởi thế, khi thấy ngÆ°á»i bệnh đón nháºn
cái chết má»™t cách nhẹ nhà ng, bình thản là tôi thấy hạnh phúcâ€
Là m từ thiện khi còn có thể
Má»™t phần tÆ° thế ká»· táºn tụy vá»›i ngÆ°á»i bệnh, ông không
nhá»› nổi mình đã chăm sóc cho biết bao ngÆ°á»i đến táºn khi há» lìa Ä‘á»i. Có
những gia đình ông giúp từ Ä‘á»i ông cho đến Ä‘á»i con, cháu. Không phân
biệt ngÆ°á»i theo đạo Pháºt hay Công giáo, ngÆ°á»i già u hay nghèo, trà thức
hay Ãt há»c, tháºm chà cả những ngÆ°á»i chết vì nghiện ma túy, AIDS...cứ
nghe ai đó báo tin là ông đến.
Có trÆ°á»ng hợp cụ bà bị bệnh
nằm lâu thân thể lở loét, có cô kia là m nghỠbán thân chết vì AIDS chẳng
ai dám tiếp xúc nhÆ°ng vá»›i ông thì không há» kiêng cữ. Ông giúp đỡ táºn
tình từng ngÆ°á»i, từng gia đình nhÆ°ng chÆ°a bao giỠông nháºn bất cứ sá»± trả
công nà o.
Ông vừa kể vừa Ä‘Æ°a chúng tôi xem tấm hình ngÆ°á»i bệnh
chết vì chÃch ma túy quá liá»u. Cả Ä‘á»i anh ta chỉ biết đắm chìm trong
khói thuốc để rồi đến cuối Ä‘á»i chẳng còn ai bên cạnh, ngay cả bá»™ quần áo
là nh lặn cũng không có.
Thế rồi ông lại váºn Ä‘á»™ng bà con khu phố má»—i ngÆ°á»i má»™t
Ãt tiá»n, bá»™ quần áo để lo ma chay. Ông gõ cá»a trại hòm An Lạc (Tân Bình)
kêu gá»i giúp đỡ chiếc quan tà i. “Tá»™i lắm ! Dù gì há» cÅ©ng là ngÆ°á»i, có thể khi sống há» mắc phải những lá»—i lầm nhÆ°ng hãy giúp đỡ hỠđược chết nhÆ° má»™t con ngÆ°á»i!â€
Có trÆ°á»ng hợp mà ông ấn tượng mãi không thể quên trong
suốt những năm tháng là m việc. Äó là trÆ°á»ng hợp ông kia nhà ở Hà ng Xanh
trước khi chết bỗng òa khóc.
“Lúc ấy, ông ấy cầm lấy tay tôi, hai mắt rưng rưng thì thà o
những lá»i táºn đáy lòng vá» gia đình và ông ấy Æ°á»›c nếu ông trá»i cho ông
sống thêm thì sẽ cùng tôi Ä‘i giúp má»i ngÆ°á»i. Con ngÆ°á»i thÆ°á»ng vẫn váºy
khi sống há» Ãt nghÄ© đến công việc từ thiện. Äến khi muốn là m thì chẳng
có Ä‘iá»u kiện thá»±c hiệnâ€.
TrÆ°á»›c đến nay, không Ãt ngÆ°á»i cảm phục trÆ°á»›c những hà nh
Ä‘á»™ng của ông, và có ý muốn theo ông là m công việc nà y. Có ngÆ°á»i theo
được và i ba tháng, có ngÆ°á»i cả năm nhÆ°ng rồi há» cÅ©ng lần lượt bá» cuá»™c
giữa chừng vì không chịu nổi.
“Có ngÆ°á»i bệnh nằm lâu quá, cÆ¡ thể bị hoại tá» gần hết, bốc
mùi rất khó chịu. Mặt khác khi tiếp xúc vá»›i những ngÆ°á»i bệnh nà y nếu
không cẩn tháºn rất dá»… bị lây nhiá»…m.â€- Ông chia sẻ.
Trong ngôi nhà nhá» mấy chục mét vuông, ông dà nh má»™t ná»a
cho sinh viên trá» há»c. Số tiá»n cho thuê trá» trở thà nh nguồn thu nháºp
duy nhất để ông có thể sống và “nay đây mai đó†phục vụ ngÆ°á»i hấp hối
cũng như những công tác tình nguyện khác.
Ngôi nhà trong hẻm Äống Äa cùng cái tên ông Ngá»c Anh
“tiếp sức mùa thi†cũng đã quá quen thuộc với trung tâm hỗ trợ thà nh phố
và các thà sinh nghèo trá» há»c. Bởi tá»›i má»—i mùa tuyển sinh, nhà ông lúc
nà o cũng có trên 20 thà sinh nghèo khó được trung tâm hỗ trợ sinh viên
thà nh phố giá»›i thiệu đến trá» miá»…n phÃ.
Hơn chục năm giúp đỡ những chỗ ăn ngủ miễn phà nhưng
má»—i khi nghÄ© đến những há»c trò nghèo tỉnh lẻ trong ông vẫn còn không Ãt
trăn trở: “Tôi Ä‘ang tÃnh là m sao có thể lo cÆ¡m cho các em ăn uống
miá»…n phà luôn chứ trong mấy ngà y thi vừa bị “chémâ€, lại không đảm bảo
sức khá»e.â€
Chẳng sợ ngÆ°á»i ta nghÄ© mình là m từ thiện để tạo danh
tiếng hay gây “thÆ°Æ¡ng hiệuâ€, cÅ©ng chẳng há» buồn khi nhiá»u lúc chẳng há»
nháºn được má»™t lá»i cảm Æ¡n của những ngÆ°á»i mình giúp đỡ ! Bởi vá»›i con
ngÆ°á»i ấy, ông luôn tâm nguyện:
“Từ thiện phải gắn với cái tâm trong sáng và là m từ thiện
cÅ©ng phải táºp luyện. Má»—i ngà y không biết táºp cho Ä‘i thì cả Ä‘á»i sẽ chẳng
biết cho Ä‘i là gì.â€
Lê Sơn ( Tuần Việt Nam )
Lá»I Sá»NG Thứ năm, 31-01-2008
Trang Ä‘iểm cho ngÆ°á»i quá cố
Äêm khuya, khi má»i ngÆ°á»i Ä‘ang yên giấc thì Ä‘iện thoại đổ
chuông dồn dáºp. Má»™t ngÆ°á»i xấu số vừa vá» bên kia thế giá»›i. Ông Trần Ngá»c
Anh ở 144/3A/1 Äiện Biên Phủ, hẻm Äống Äa, P.25, Q. Bình Thạnh (TPHCM)
lại xách “đồ nghá»â€ chạy ngay trong đêm.
Hộp đồ nghỠcủa ông là hộp phấn
trang Ä‘iểm, và i thá»i son môi, và i bá»™ vải trắng để tẩm liệm. Cứ thế, hÆ¡n
20 năm nay ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông sinh năm 1960 và sống má»™t mình nà y chÆ°a bao giá»
ngủ một đêm ngon giấc. Ông không còn nhớ mình đã trang điểm cho bao
nhiêu ngÆ°á»i xấu số để hỠ“đẹp†hÆ¡n trÆ°á»›c khi vá» thế giá»›i bên kia mÃ
không nháºn bất kỳ má»™t khoản thù lao nà o từ gia chủ.
Là m bạn vá»›i ngÆ°á»i bệnh
Ngà y ấy, ông mới 22 tuổi, trong
một lần đi là m vỠbị tai nạn giao thông phải nằm ở Bệnh viện Chợ Rẫy
(TPHCM), cạnh giÆ°á»ng ông lúc đó có má»™t cụ ông đã 77 tuổi, không biết hai
ông cháu thủ thỉ chuyện gì mà sau khi ông xuất viện, ông lão kia cứ đòi
ngÆ°á»i nhà tìm ông và nhỠông chăm sóc cụ. Cứ thế trong gần má»™t năm, ông
thÆ°á»ng xuyên đến nhà động viên, an ủi, là m bạn cho đến khi cụ qua Ä‘á»i.
Do đã có má»™t lần thấy ngÆ°á»i ta đánh phấn cho ngÆ°á»i chết được đẹp hÆ¡n,
ông bảo gia đình cụ cho phép mình được tắm rá»a, trang Ä‘iểm cho ngÆ°á»i bạn
già như là một ân nghĩa cuối cùng.
Lần khác, má»™t ngÆ°á»i hà ng xóm nằm
viện má»™t mình, ông và o thăm và động viên ngÆ°á»i bệnh. Sau má»™t tuần, bệnh
nhân cầm tay ông: “Con ngÆ°á»i sống vá»›i nhau quan trá»ng là cái tình, anh
đã giúp tôi thì giúp cho trót, tôi chẳng còn ai cả, anh đừng bỠtôi
trong hoà n cảnh nà yâ€. Ông kể: “Suốt cuá»™c Ä‘á»i tôi không bao giá» quên
trÆ°á»ng hợp nà y, đến khi chết cÅ©ng không có má»™t bá»™ đồ cho tá» tế mà mặcâ€.
Lúc nhắm mắt không má»™t ai bên cạnh, má»™t mình ông đẩy băng ca xuống nhÃ
xác chỠđến sáng rồi Ä‘i quyên góp tiá»n từ bà con lối xóm để lo tang ma
cho ngÆ°á»i xấu số.
Không ngỠrằng sau những ngà y ấy
ông rút ra má»™t Ä‘iá»u là khi bệnh táºt con ngÆ°á»i ta Ä‘au khổ hÆ¡n bao giá» hết
và rất cần sự an ủi, động viên chia sẻ và không có gì cô đơn hơn trước
lúc lìa trần. Từ đó, trong xóm ở đâu có ngÆ°á»i bệnh là ông đến thăm, xem
cách má»i ngÆ°á»i chăm sóc ngÆ°á»i bệnh và há»c há»i để giúp đỡ cho ngÆ°á»i khác.
Từ đó tiếng là nh đồn xa, cứ hễ nhà ai có đám tang cũng nhỠông đến giúp
đỡ. Ông há»c cách nói chuyện vá»›i ngÆ°á»i bệnh, há»c cách trang Ä‘iểm cho há»
khi chết và ở đâu có đám tang là ông lại... xin được giúp.
Là m đẹp cho ngÆ°á»i chết
Láºt những tấm ảnh trong cuốn
album dà y cá»™p mà ông giữ là m ká»· niệm, tháºt ngạc nhiên khi ông có thể nhá»›
rõ hoà n cảnh của từng ngÆ°á»i, ngà y mất, bệnh táºt ra sao. Tất cả những
ngÆ°á»i đó khi nhìn và o ảnh có cảm giác há» Ä‘ang ngủ hÆ¡n là đã Ä‘i xa. Khuôn
mặt được đánh một lớp phấn trắng hồng, mặc quần áo tươm tất.
Ông còn nhớ rõ hình ảnh một bà cụ
bị bệnh nằm liệt giÆ°á»ng đã lâu không cá» Ä‘á»™ng được, phần lÆ°ng đã bị thối
rữa, ông đã đến và lau rá»a sạch sẽ cho bà cụ. Có lần và o mùng 8 tết,
đang ở nhà có một anh chạy xe du lịch đến nhà bảo ông cùng đi xuống Mỹ
Tho giúp cho bố anh ta vừa má»›i bị tai nạn giao thông qua Ä‘á»i, ông lại
vá»™i vã lên Ä‘Æ°á»ng. Ông bảo trong những trÆ°á»ng hợp nhÆ° thế, ông xem há» nhÆ°
ngÆ°á»i thân của mình và cố gắng hết sức để giúp đỡ há».
Có gia đình đến nay ông đã giúp 4
ngÆ°á»i, cha, mẹ, con dâu, con rể hay có gia đình không may cả cha và con
qua Ä‘á»i cùng má»™t thá»i Ä‘iểm. Có những năm giao thừa, ông ngồi bên giÆ°á»ng
bệnh trò chuyện vá»›i bệnh nhân, có những ngÆ°á»i do nghèo quá không thể lo
nổi ma chay, ông lại váºn Ä‘á»™ng, quyên góp của hà ng xóm, bạn bè má»—i ngÆ°á»i
má»™t Ãt phúng Ä‘iếu.
Những gia đình có ngÆ°á»i thân qua
Ä‘á»i, khi ông đến giúp có ngÆ°á»i Ä‘Æ°a phong bì, ngÆ°á»i cho quà nhÆ°ng ông
chÆ°a nháºn của ai bao giá» mà chỉ bảo: “Còn nhiá»u há»c sinh nghèo Ä‘ang tá
túc tại nhà tôi để thi đại há»c, muốn cho thì hãy cho các emâ€. Chủ nhÃ
lại bảo ông cầm để giúp các em, ông lại ân cần: “Khi nà o lên TP hãy ghé
nhà tôi trao trá»±c tiếp cho các emâ€. Äã 10 năm nay, ông liên hệ vá»›i Thà nh
Ä‘oà n cho thà sinh Ä‘i thi đại há»c ở miá»…n phà tại nhà ông. Ông nói:
“Sống trên Ä‘á»i nà y nếu có Ä‘iá»u kiện cứ là m việc thiện, con ngÆ°á»i khi
chết Ä‘i không thể mang theo tiá»n bạc, của cải nhÆ°ng là m việc thiện thì
có thể mang theo mãi mãiâ€...
Hà Bình - Tùng Linh
LỜI NGỎ VÀ CÂU TRUYỆN 25 NĂM
Tôi viết những trang nà y không nhằm mục Ä‘Ãch để tôn vinh
mình, mà là để nhìn lại quãng Ä‘Æ°á»ng 25 năm phục vụ bệnh nhân hấp hối nhÆ°
má»™t chia sẻ vá» Æ¡n gá»i và kinh nghiệp trong quá trình giúp đỡ các bệnh
nhân hấp hối chuẩn bị đi vỠnhà Cha.
Tháºt sá»± là và o khoảng 15 tuổi, tá»± nhiên tôi rất thÃch giúp
những ngÆ°á»i hấp hối. Há»… nghe tin ở đâu có ngÆ°á»i sắp qua Ä‘á»i là tôi đến
coi. Thá»±c ra những gì mà tôi có được đến ngà y hôm nay là do đặc ân mÃ
Chúa đã cho tôi má»™t cách nhÆ°ng không, để nháºn lãnh và tôi chia sẻ lại
cho má»i ngÆ°á»i.
Tôi có lòng sùng kÃnh Mẹ Maria má»™t cách đặc biệt, đứng
trÆ°á»›c sá»± khó khăn nà o, hoặc ai nhá» cầu nguyện tôi Ä‘á»u trao và o tay Mẹ,
nhất là những bệnh nhân hấp hối xin Mẹ thương giúp. Tôi cũng không hiểu
sao tôi lại thÆ°Æ¡ng những ngÆ°á»i sắp từ biệt cõi trần ra Ä‘i vá» nhà Cha.
Tôi đã thÆ°á»ng nghÄ© rằng Ä‘i đâu cÅ©ng cần có hà nh trang, váºy vá» nhà Cha
trên trá»i cÅ©ng cần có sá»± chuẩn bị hà nh trang cho mình.
Từ đó tôi đã mần mò, tìm kiếm những sách trang bị cho mình
má»™t số kiến thức cÆ¡ bản để giúp cho những ngÆ°á»i Ä‘ang hấp hối. Khi đến
với một bệnh nhân nà o đó, tôi cũng cố tìm hiểu để có thể gần gũi hỠhơn
vì không phải ai cÅ©ng giống ai. Vì thế trÆ°á»›c hết phải coi ngÆ°á»i bệnh
nhân đó thuộc thà nh phần nà o:
- Trà thức hay bình dân
- Äạo đức hay, khô khan
- Môi trÆ°á»ng sống, hoà n cảnh gia đình.
- Có sợ chết hay không?
Những Ä‘iá»u đó đã giúp tôi rất nhiá»u khi tiếp xúc vá»›i bệnh nhân, châm ngôn sống của tôi là :
"Chỉ cảm thấy vui và tháºt hạnh phúc khi được phục vụ bệnh nhân hấp hối."
Suốt 25 năm qua, má»™t phần tÆ° thế ká»·, tôi đã cố sống và táºp luyện cho mình là m tốt hÆ¡n, phục vụ táºn tình hÆ¡n.
(Nguồn: Mạng lÆ°á»›i cầu nguyện) |