Khủng hoảng tình thương
09.05.2013
|
|
“Yêu thÆ°Æ¡ng kẻ khác mà phÆ°Æ¡ng hại đến mình thì đúng là khó. Thế nhÆ°ng chúng tôi còn bế tắc hÆ¡n nữa trong việc yêu thÆ°Æ¡ng chÃnh mình.†------------------------------------
Nếu tôi nói
rằng thế hệ chúng tôi thiếu vắng tình yêu thương và không biết cách yêu
thÆ°Æ¡ng, hẳn nhiá»u ngÆ°á»i sẽ phản đối. Thế hệ chúng tôi, má»—i ngà y Ä‘á»u có
thể lên facebook tá» tình, nhắn tin tá» tình, gá»i Ä‘iện tá» tình. Facebook
của chúng tôi có hà ng trăm bức ảnh vá» những con chó, con mèo bị đối xá»
tệ bạc, những đứa trẻ lòi ruột, sưng não, và bạn chỉ cần nhấn like thay
cho 1 lá»i cầu nguyện. Dá»… dà ng lắm, nếu bạn đánh game thì bạn nhấp chuá»™t 1
phút khoảng 60 lần. BỠra 1 phút đánh game, bạn like được 60 lần. Thế
hệ chúng tôi, thanh niên áo xanh Ä‘i là m tình nguyện, hoa háºu Ä‘i là m từ
thiện, nghệ sĩ đi là m từ thiện, già trẻ lớn bé cứ rằm tháng 7 là đi
chùa, là m thơ tặng mẹ, nhắc vỠcha nhân ngà y lễ của cha. Nhưng thế hệ
chúng tôi có tháºt sá»± được yêu thÆ°Æ¡ng và biết cách yêu thÆ°Æ¡ng hay không?
Khi ba mẹ
tôi bằng tuổi chúng tôi bây giá», đó là những năm tám mÆ°Æ¡i sau chiến
tranh, khoai sắn còn không đủ ăn, đừng nói đến cơm. Lúc đó, hỠchỉ biết
cắm cúi đi là m, dốc hết sức lực để kiếm thức ăn cho năm đứa con. Những
phút giây ngồi ôm con và o lòng, thủ thỉ vá»›i con và i lá»i tháºt hiếm hoi
là m sao. Chúng tôi lớn lên với tình yêu thương thiếu thốn đó, có chút
xÃu nà o cÅ©ng cất giữ, nÃn nhịn nhÆ° cây kẹo hiếm hoi có được của ngà y
Tết. Không trách cha mẹ mình, nhưng chúng tôi vẫn luôn thèm những cỠchỉ
yêu thÆ°Æ¡ng, những lá»i nói ngá»t ngà o. Ba mẹ chúng tôi, mua má»™t cân thịt,
gói muối cũng phải đứng chầu chực, là m ruộng thì thiếu nước, bán buôn
thì khó khăn, vỠđến nhà còn phải quần quáºt nuôi heo, trồng cà , có còn
sức để lắng nghe chúng tôi đâu.
Khi chúng
tôi lên trÆ°á»ng, tình yêu thÆ°Æ¡ng lại cà ng thiếu vắng. Cô giáo cÅ©ng nghèo,
cô giáo chỉ muốn nói chuyện vá»›i ngÆ°á»i già u, cô giáo thÃch những đứa trẻ
sạch sẽ, mặc áo đầm thÆ¡m mùi xà bông và biết nghe lá»i. Cô giáo không Æ°a
những đứa trẻ rách rÆ°á»›i, đầu có chÃ, tÃnh tình nghịch nhÆ° con trai.
Thầy giáo vừa đi là m vừa đi buôn, dạy xong là đạp xe ra ngoà i chợ chở
khoai Ä‘i bán. Không có ai lắng nghe chúng tôi cả. Äó là chÆ°a kể xung
quanh chúng tôi, ông hà ng xóm, thầy giáo trưởng khoa của trÆ°á»ng đại há»c,
lúc nà o cũng nhìn chúng tôi chằm chằm, sẵn sà ng lao và o sỠmó, lạm dụng
tình dục. Chúng tôi là m sao biết được có má»™t thứ gá»i là tình yêu thÆ°Æ¡ng
đang tồn tại.
Và như thế,
chúng tôi lá»›n lên lầm lÅ©i nhÆ° cây cá». Thế hệ chúng tôi được cho là may
mắn khi vì chúng tôi lớn lên không bị xếp hà ng mua thức ăn, không bị đi
trại cải tạo, được Ä‘i há»c và số lần nhịn đói Ãt hÆ¡n hẳn. Chúng tôi Ä‘i
há»c, kiếm việc là m, láºp gia đình, mua nhà , gá»i con Ä‘i há»c, Ä‘i bệnh viện
chữa ung thÆ°, chữa vô sinh. Chúng tôi há»c cách nÃn nhịn trÆ°á»›c bất công.
Bị cô giáo chá»i mắng vì là m lá»™ chuyện cô ăn hối lá»™. Chúng tôi im lặng.
Bị chủ công ty lừa gạt, không trả tiá»n phát tá» rÆ¡i. Chúng tôi im lặng.
Bị sếp quát mắng. Chúng tôi im lặng. Bị mất việc sau khi sinh con. Chúng
tôi im lặng. Con Ä‘i há»c, bị cô giáo chèn ép. Chúng tôi im lặng + phong
bì. Bị bác sĩ bỠmặc khi sắp ngất. Chúng tôi run rẩy + phong bì + năn
nỉ.
Nhưng khốn
nạn thay, tình yêu thương khi bị dồn nén, bị chà đạp, bị coi rẻ lại bị
biến thà nh bạo lực. Và rồi, chúng tôi bắt đầu quát tháo. Chúng tôi quát
tháo cấp dÆ°á»›i khi mình có được chút quyá»n hà nh. Chúng tôi quát tháo con
cái khi chúng đòi Ä‘i chÆ¡i mà chúng tôi thì thÃch Ä‘i nháºu. Chồng quát
tháo vợ, vợ quát tháo chồng. Chúng tôi ngoại tình và chúng tôi luôn kể
lể vá»›i ngÆ°á»i khác rằng vợ/ chồng chúng tôi không hiểu mình. Và o quán ăn,
chúng tôi quát phục vụ. BÆ°á»›c ra Ä‘Æ°á»ng, gặp bà bán phế liệu Ä‘i xe ká»nh
cà ng, chúng tôi quát bà bán phế liệu… Chúng tôi có khả năng luồn cúi
trÆ°á»›c bạo quyá»n, trÆ°á»›c bất công, trÆ°á»›c kẻ già u và kẻ mạnh nhÆ°ng thừa
năng lượng để quát tất cả những ai thấp cổ bé há»ng hÆ¡n mình.
Yêu thương
kẻ khác mà phương hại đến mình thì đúng là khó. Thế nhưng chúng tôi còn
bế tắc hÆ¡n nữa trong việc yêu thÆ°Æ¡ng chÃnh mình. Chúng tôi không dám ăn
mặc khác má»i ngÆ°á»i khi ra Ä‘Æ°á»ng. Chúng tôi mệt má»i nhÆ°ng không thể không
mua nhà để phải trả lãi vay hằng tháng. Chúng tôi phải ăn và phải nháºn
hối lá»™ dù chúng tôi cÅ©ng muốn được tôn trá»ng và tôn trá»ng pháp luáºt.
Chúng tôi không có thá»i gian để chá» 50 giây đèn Ä‘á», chúng tôi cần phải
đến quán nháºu vá»›i đồng nghiệp, vá»›i sếp, vá»›i bồ bịch. Chúng tôi cần má»i
ngÆ°á»i thấy mình tồn tại. HÆ¡n thế nữa, chúng tôi cần há» thấy mình tồn tại
má»™t cách sang già u nhÆ° bao nhiêu ngÆ°á»i khác. Sang già u là m chúng tôi
thấy an toà n, và chúng tôi thoát khá»i ám ảnh mình bị bá» rÆ¡i và không
được yêu thương. Tình yêu thương trong chúng tôi như một khoảng trống
không đáy, không thể nháºn lấy được và cÅ©ng không có gì để cho kẻ khác.
Váºy nên, nếu
má»i ngÆ°á»i mong chá» chúng tôi những lá»i sẻ chia vá»›i sá»± bất hạnh của
những kẻ nghèo hèn, lên tiếng cho sự bất công mà dân oan mất đất phải
chịu, lên tiếng cho sá»± chà đạp nhân phẩm, nhân quyá»n của sinh viên
Phương Uyên, của nhạc sĩ Việt Khang, Anh Bình, của các blogger đang bị
tù ngục, thì hẳn quà vị sẽ nháºn lại sá»± thất vá»ng.
Nếu muốn
khác Ä‘i, chúng tôi phải há»c lại từ đầu. Há»c cách lên tiếng trÆ°á»›c trò hối
lá»™ của cô giáo vụ mà không sợ bị Ä‘uổi há»c. Há»c cách tố cáo thầy giáo,
hà ng xóm lạm dụng tình dục. Há»c cách dạy dá»— con mình không cần phải đứng
nhất lá»›p, không cần giấy khen. Há»c cách kêu gá»i trách nhiệm, lÆ°Æ¡ng tâm
của ngÆ°á»i thầy thuốc thay vì xin xá».
Chúng tôi sẽ
há»c cách chÆ¡i vá»›i con cái. Äà n ông sẽ há»c cách rá»a chén cho vợ. Äà n bÃ
sẽ há»c cách há»i han chồng má»—i khi từ công sở vá» nhà . Há»c cách ôm bạn
Ä‘á»i mình tháºt chặt khi há» mệt má»i và bá»±c bá»™i. Há»c cách lắng nghe con cái
kể vá» con sâu trên lá cây bà ng trÆ°á»›c sân trÆ°á»ng.
Há»c cách cảm
Æ¡n ngÆ°á»i phục vụ ở quán ăn và nhẹ nhà ng: “em giữ lại tiá»n thối nhé!â€
Há»c cách sống tá»± do và chá»n lá»±a Ä‘iá»u mình Æ°a thÃch. Há»c cách tôn trá»ng
tá»± do của kẻ khác. Há»c cách sống chan hoà vá»›i Ä‘á»™ng váºt. Há»c cách cảm
thông, thấu hiểu và yêu thÆ°Æ¡ng ngÆ°á»i nghèo hèn. Há»c cách trò chuyện vá»›i
má»™t cô gái Ä‘iếm thay vì phán xét. Há»c cách cầu chúc bình an và rá»i xa
cám dá»— cho những con nghiện ngoà i công viên. Há»c cách nói lá»i yêu thÆ°Æ¡ng
vá»›i má»i ngÆ°á»i má»™t cách chân thà nh. Äể lúc đó, khoảng trống yêu thÆ°Æ¡ng
trong má»—i ngÆ°á»i chúng tôi đóng lại, cho má»—i hạt yêu thÆ°Æ¡ng gieo xuống
được lớn lên.
Và nhÆ° váºy,
sẽ đến lúc việc lên tiếng bảo vệ em PhÆ°Æ¡ng Uyên nhá» bé, kêu gá»i trả tá»±
do cho các blogger, trả lại công bằng cho những ngÆ°á»i dân oan… sẽ không
còn là chuyện của má»™t và i ngÆ°á»i. Và chỉ đến lúc đó, những ngÆ°á»i dân
phòng, thanh tra xây dá»±ng, cảnh sát cÆ¡ Ä‘á»™ng, máºt vụ thÆ°á»ng phục… má»›i
biết cúi đầu, xấu hổ và nhục nhã vì đã bẻ quặt tay những ngÆ°á»i biểu
tình, đã hà nh hung những ngÆ°á»i lên tiếng cho công lÃ, đã trả lá»i nhân
dân bằng dùi cui và súng đạn.
Äốp Catherine
(Nguồn: Facebook Äốp Catherine/Dân Chúa Hiệp Thông) |