Khai Bút Äầu Năm
02.01.2009
|
|
Khai bút đầu năm!!! Viết gì nhỉ?
Những chuyện to tát vỠđất nÆ°á»›c, vá» tÆ°Æ¡ng lai dân tá»™c, thì tôi không có khả năng bà n luáºn. Vả lại nhiá»u ngÆ°á»i đã là m rồi! Khen cÅ©ng nhiá»u, mà chê cÅ©ng nhiá»u!
Thôi, tôi chỉ nói vá» chuyện nhá» dÃnh dấp đến bản thân mình, rồi suy tÆ° vá» thá»±c tại. Tuần vừa qua, má»™t đứa 'con đỡ đầu’ ở Paris vá» Việt Nam nghỉ cuối năm, và gặp hai chuyện khó chịu khiến tôi cÅ©ng bá»±c mình theo.
Chuyện khó chịu thứ nhất:
Tối 26-12, lúc hÆ¡n 10 giỠđêm, tôi chở cháu vá» Tân Bình sau má»™t buổi há»p mặt. Trên má»™t Ä‘oạn Ä‘Æ°á»ng vắng, má»™t anh chạy xe song song há»i Ä‘Æ°á»ng ‘Tân Kỳ Tân Quý’. Tôi giảm tốc Ä‘á»™, để cháu Ä‘Æ°a tay chỉ Ä‘Æ°á»ng cho ngÆ°á»i kia! Thế là từ Ä‘Ã ng sau, má»™t ‘đồng Ä‘á»™i’ phóng xe lên bên phải tôi, giáºt túi xách mà cháu chỉ còn cầm há» hững trên má»™t tay. May mắn là tôi chạy sát lá» khi Ä‘i cháºm lại, nên ngÆ°á»i giáºt xách vừa phải tăng tốc, vừa giáºt xách, vừa lách tìm Ä‘Æ°á»ng, nên cháu giáºt ngược lại và xách văng ra rÆ¡i xuống đất. May cho cháu và cÅ©ng may cho hai anh chà ng! Trong xách không có bao nhiêu tiá»n, nhÆ°ng lại có passport. Nếu bị đánh cắp thì hai chà ng sẽ thất vá»ng, còn cháu thì phiá»n phức vì không có passport để trở vá» Pháp và i ngà y sau. (Má»™t kinh nghiệm cho các bạn, nhất là nữ: Khi Ä‘i đêm trên má»™t Ä‘oạn Ä‘Æ°á»ng trống trải mà có ngÆ°á»i chạy theo há»i Ä‘Æ°á»ng, thì hãy để ý đến cái túi xách Ä‘ang được đồng bá»n nhắm!)
Chuyện khó chịu thứ hai:
Công an gá»i ‘giấy má»i’ cháu lên ‘là m việc’ và há»i vá» Ä‘á»i sống cÅ©ng nhÆ° các mối quan hệ ở Pháp trong hai năm vừa qua, đặc biệt là việc quen biết vá»›i má»™t ngÆ°á»i thuá»™c má»™t đảng phái chÃnh trị chống nhà nÆ°á»›c Việt Nam. Cháu thấy bá»±c mình vì cháu không quan tâm gì đến chÃnh trị, bởi lẽ toà n thì giỠở Pháp là lo Ä‘i là m việc kiếm sống và tra cứu tà i liệu, gặp gỡ các tổ chức và nhân váºt có thẩm quyá»n, để hoà n tất luáºn án tiến sÄ© của mình. Thế nhÆ°ng ngÆ°á»i công an tá»± cho phép há»i rất nhiá»u vỠ‘đá»i tư’ trong vị thế của má»™t ngÆ°á»i há»i cung tá»™i phạm. Sau buổi ‘là m việc’ cháu buá»™c phải viết má»™t bản tÆ°á»ng trình! Là má»™t ngÆ°á»i tha thiết vá»›i quê hÆ°Æ¡ng, cháu đã viết lại ná»™i dung buổi ‘là m việc’. NhÆ°ng trong bản tÆ°á»ng trình nà y, cháu cÅ©ng khẳng định mình rất Ãt thì giá» nên sẽ từ chối ‘lá»i má»i’ má»™t cÆ¡ quan chÃnh quyá»n nếu há» gá»i ‘giấy má»i’. Còn nếu xét thấy cháu vi phạm pháp luáºt thì xin cứ tiến hà nh các trình tá»± tố tụng và xét xá» theo đúng luáºt pháp. Và i ngà y sau, ngÆ°á»i công an ấy gá»i Ä‘iện thoại và bắt viết lại tÆ°á»ng trình. Cháu từ chối vì lý do không có thì giá». Thế là ngÆ°á»i công an nói lên những lá»i ‘phẫn nộ’ và ‘hăm dá»a’. Má»™t trong lá»i hăm dá»a là có thể giữ lại phi trÆ°á»ng chứ không cho Ä‘i Pháp. Thá»±c sá»±, tôi ủng há»™ quyết định của cháu, nhÆ°ng vẫn hồi há»™p cho đến khi cháu đã trình xong passport cho công an phi trÆ°á»ng và và o ngồi trong phòng đợi, nghÄ©a là lúc 6g10 tối 31-12.
Hai biến cố nhỠnà y là m tôi suy nghĩ đến thực trạng Việt Nam nói riêng, và nếp sống trong xã hội nói chung.
NgÆ°á»i Việt Nam chúng ta có cái dá»… thÆ°Æ¡ng là ai há»i Ä‘Æ°á»ng thì giúp đỡ ngay, tháºm chà đưa đến táºn nÆ¡i, nếu có thì giá». Mình được má»i ngÆ°á»i giúp, nên khi ai há»i Ä‘uá»ng mình thì cÅ©ng vui vẻ chỉ dẫn. Và bá»n xấu lợi dụng ngay cái lòng tốt đó để ‘bóc lá»™t’ mình. Tháºt đáng buồn, khi má»™t số tên chẳng ra gì gieo cái xấu và o suy nghÄ© của mình, thế là mình phải nghi ngá» bao nhiêu ngÆ°á»i khác. Dù sao, nếu nhìn ngược lại thì vẫn thấy rằng xã há»™i nà y tốt đấy chứ. Suốt 20 năm ở Saigon, đây là lần đầu tiên tôi bị giáºt xách (mà giáºt hụt). Äiá»u nà y cÅ©ng cho thấy rằng tuyệt đại Ä‘a số ngÆ°á»i Sà igon là tốt! Äấy là điá»u tôi thÆ°á»ng quên: tôi dá»… trở thà nh kẻ nghi ngá» má»i ngÆ°á»i vì có hai tên (trong số 8 triệu dân Saigon) đã lợi dụng lòng tốt để cÆ°á»›p xách con tôi.
Từ việc ‘cÆ°á»›p đêm’ nà y, tôi cÅ©ng nghÄ© đến bao việc ‘cÆ°á»›p ngà y’ khác. NgÆ°á»i ta kêu gá»i cái thiện trong lòng ngÆ°á»i dân, rồi khi ngÆ°á»i dân sẵn sà ng hà nh Ä‘á»™ng theo cái thiện thì ngÆ°á»i ta thá»±c thi cái ác, chỉ vì bản thân há» và bất cần đến hệ quả cho ngÆ°á»i mình ‘ăn cÆ°á»›p’. Hai tay cÆ°á»›p đêm kia, có thể cÆ°á»›p vì thiếu tiá»n (ăn nháºu, hút chÃch), nhÆ°ng những tên cÆ°á»›p ngà y thì không há» thiếu tiá»n. Váºy thì thiếu gì? Chắc là thiếu lÆ°Æ¡ng tâm, hoặc thiếu tá»± do (bị má»™t cái nghiện khác hà nh hạ). Tuy nhiên, có lẽ cÅ©ng không sao. Số cÆ°á»›p ngà y chỉ là má»™t thiểu số. Äại Ä‘a số ngÆ°á»i Việt Nam vẫn là con ngÆ°á»i thiện. Vì thế, năm 2009 nà y, nếu xuất hiện thêm và i tên ‘cÆ°á»›p ngà y’ thì hẳn cÅ©ng sẽ xuất hiện thêm và i lá»±c lượng ‘săn bắt cÆ°á»›p’.
Thái Ä‘á»™ của anh công an cÅ©ng là m tôi suy nghÄ©. Tôi thấy rằng con tôi sá» dụng đúng quyá»n hợp pháp của mình, chứ không là m gì quá đáng, nhÆ°ng anh công an cảm thấy tức giáºn. Sao thế nhỉ? Phải chăng anh quá quen vá»›i thái Ä‘á»™ khúm núm, sợ sệt, cung kÃnh của những ngÆ°á»i anh từng ‘là m việc’, nên khi gặp má»™t ngÆ°á»i đối xá» vá»›i anh má»™t cách tá»± tin và tá»± trá»ng, thì anh cho đó là má»™t thái Ä‘á»™ ‘thất kÃnh’, đáng trừng phạt? Phải chăng tất cả dân tá»™c nà y quá sợ hãi trÆ°á»›c ngÆ°á»i công an vì ‘ông’ ấy có quyá»n chụp lên đầu mình bất cứ tá»™i gì ông muốn. Má»™t ngÆ°á»i ra trÆ°á»›c công an thì kể là đã có tá»™i. Vì thế, thái Ä‘á»™ tá» tế của bất cứ của má»™t anh công an nà o cÅ©ng là thái Ä‘á»™ ‘hạ mình’ của quan tòa đối vá»›i tá»™i phạm, chứ không phải là ngÆ°á»i đại diện cho luáºt pháp, bảo vệ má»i quyá»n lợi chÃnh đáng của ngÆ°á»i dân.
NgÆ°á»i công an chỉ là má»™t ngÆ°á»i công bá»™c thi hà nh chÃnh sách và luáºt pháp của nhà nÆ°á»›c. Äứng vá» phÆ°Æ¡ng diện công dân thì anh chẳng có gì cao hÆ¡n tôi. Tôi có vi phạm luáºt pháp thì cÅ©ng là vi phạm vá»›i Nhà nÆ°á»›c, vá»›i nhân dân, chứ không có lá»—i gì vá»›i anh cả. Nếu tôi vi phạm thì anh cứ thi hà nh các biện pháp đối vá»›i ngÆ°á»i vi phạm, nhÆ°ng anh không quyá»n tá» thái Ä‘á»™ trịch thượng, và mạt sát tôi nếu tôi không ‘tôn kÃnh’ anh nhÆ° đấng tối cao! Äến bao giá» ngÆ°á»i công an Việt Nam má»›i bỠđược cái thái Ä‘á»™ trịch thượng, và đến bao giá» ngÆ°á»i dân Việt Nam nói thẳng vá»›i ngÆ°á»i công an là ‘đừng hù tôi’ khi mình không có hà nh vi nà o phạm pháp cả.
Mặt khác, tôi cÅ©ng tá»± hà o vá» con của tôi! Cháu sẵn sà ng trả giá để nói thẳng. Nếu bị giữ lại tại phi trÆ°á»ng thì sẽ phiá»n phức vô cùng, vì đã ná»™p luáºn án và giáo sÆ° hÆ°á»›ng dẫn đã thà nh láºp há»™i đồng. Nếu không được ra khá»i nÆ°á»›c thì không thể bảo vệ luáºn án, và nhÆ° thế thì 3 năm miệt mà i bá»—ng trở thà nh mây khói. Thế nhÆ°ng cháu sẵn sà ng đối diện vá»›i sá»± tháºt. Nếu bị giữ lại, cháu sẽ chấp nháºn, nhÆ°ng sẽ kiện ngÆ°á»i nà o ra quyết định đó, vì cháu thấy mình hoà n toà n không có má»™t hà nh vi vi phạm pháp nà o. Sá»± tháºt là cháu đã thông qua cá»a khẩu và hôm nay cháu đã có mặt tại Paris rồi. Tuy nhiên, sá»± hăm dá»a đó cÅ©ng là m cho cháu bá»±c bá»™i, nếu không nói là hoang mang.
Nếu tôi gặp trÆ°á»ng hợp đó, có lẽ tôi đã ‘xuống nÆ°á»›c năn nỉ’ và viết lại ‘tÆ°á»ng trình’ để thuáºn buồm xuôi gió. Và nhÆ° thế tôi đã mặc nhiên Ä‘i và o cái yên ổn của má»™t thằng hèn. Từ đó lại tạo Ä‘iá»u kiện cho má»™t ngÆ°á»i, vốn không có quyá»n gì trên tôi, trở thà nh ngÆ°á»i có quyá»n sai khiến tôi. Thái Ä‘á»™ của cô gái trẻ nà y khiến tôi nghÄ© đến lá»›p trẻ hiện nay: không thiếu gì ngÆ°á»i trẻ Æ°Æ¡n hèn, chiá»u ý những ngÆ°á»i ‘đe dá»a’ mình, ở bất cứ môi trÆ°á»ng nà o, có cÆ¡ sở hay không, để được yên thân. NhÆ°ng trái lại cÅ©ng đã có nhiá»u ngÆ°á»i trẻ sẵn sà ng trả giá, không phải để là m Ä‘iá»u gì sai trái, nhÆ°ng để bắt những ngÆ°á»i ‘tưởng bở’ không còn cÆ¡ sở để trở thà nh những ngÆ°á»i tá»± cho mình đứng trên đầu trên cổ ngÆ°á»i khác.
Không có má»™t trÆ°á»ng công an nà o dạy ngÆ°á»i công an có thái Ä‘á»™ nhÆ° thế, nhÆ°ng nhiá»u anh công an trở thà nh ‘hống hách’ chỉ vì ngÆ°á»i dân sợ. Không có má»™t Ä‘Æ°á»ng lối Nhà nÆ°á»›c nà o cho phép ngÆ°á»i có quyá»n ‘tham nhÅ©ng, ép dân’; nhÆ°ng những ngÆ°á»i cầm quyá»n trở nên ‘độc tà i’ chỉ vì ngÆ°á»i dân sợ. Bao giá» ngÆ°á»i dân hết sợ, bắt đầu bằng việc nhìn thẳng và o ngÆ°á»i 'Ä‘e dá»a', chấp nháºn bị đì rồi phản kháng đến nÆ¡i, lúc bấy giá» thì ngÆ°á»i công an má»›i thá»±c sá»± là ‘bạn dân’, và ngÆ°á»i cầm quyá»n má»›i thá»±c sá»± là ‘đầy tá»› nhân dân’.
01-01-2009 Trần Duy Nhiên
(Nguồn: dcctvn.net) |