Chữ Hiếu
06.04.2008
Từ thuở lá»t lòng mẹ, ai ai cÅ©ng được cha mẹ dạy rằng : Công cha nhÆ° núi Thái SÆ¡n NghÄ©a mẹ nhÆ° nÆ°á»›c trong nguồn chảy ra Má»™t lòng thá» mẹ kÃnh cha Cho tròn chữ hiếu má»›i là đạo con.
Vâng ! Äã là con ngÆ°á»i, ai ai cÅ©ng cố gắng là m sao để sống cho tròn cái chữ hiếu mà mình được cha mẹ, thầy cô dạy từ nhá» nhÆ° thế. Cái chữ hiếu đấy nó là m sao đấy, nó trừu tượng quá thì phải, và nó cÅ©ng khó diá»…n tả được bằng cái ngôn ngữ của con ngÆ°á»i. Ngà y còn bé, tôi cứ tưởng nghÄ© rằng là con cái, lá»›n lên là m sao lo cho cha mẹ có cái ăn cái mặc, lo cho cha mẹ đủ ấm, lo cho cha mẹ thuốc men hằng ngà y là đủ rồi. Khi nhìn và o thá»±c tế của cuá»™c sống, cha mẹ cÅ©ng cần lắm những thứ mà ngÆ°á»i ta thÆ°á»ng gá»i là lo cho cái thân xác nặng ná» của con ngÆ°á»i. Thế nhÆ°ng, dần già tôi má»›i nghiệm ra rằng cha mẹ cần lắm những thứ ấy nhÆ°ng trên những thứ ấy chÃnh là cái sá»± lo lắng vá» tinh thần của con cái dà nh cho cha mẹ nó má»›i chÃnh là chữ hiếu tháºt sá»± mà con cái dà nh cho cha mẹ mình. Má»›i đây thôi, khi nghe chuyện má»™t gia đình ná», tôi cảm thấy mình mang phần nà o ná»—i Ä‘au của cha mẹ già trong gia đình ấy. NgÆ°á»i chị hai trong gia đình đã yêu má»™t ngÆ°á»i là m trong ngà nh công an. Gia đình theo Cách Mạng thì là m sao mà anh ta có thể theo đạo vợ được ? Nếu nhÆ° anh là m đám cÆ°á»›i vá»›i chị nà y thì coi nhÆ° anh ra khá»i ngà nh. Tình yêu đã vượt qua cái rà o cản của truyá»n thống gia đình cách mạng và Công Giáo, anh chị đã ở vá»›i nhau mà chẳng có phép tắc gì cả. Và lần lượt những đứa bé cất tiếng khóc chà o Ä‘á»i trong ná»—i buồn tủi của ông bà ngoại chúng. NgÆ°á»i con út thì bá»—ng dÆ°ng không biết sao đến dịp Tết Nguyên Äán vừa rồi có má»™t cô bé bồng con đến và “bắt Ä‘á»n†ông bà vì đứa bé là con của “cáºu ấmâ€. Cô gái đấy cÅ©ng chẳng có đạo và cÅ©ng chẳng có phép tắc gì cả. Äứng trÆ°á»›c ná»—i Ä‘au đấy ông bà vừa là m ná»™i, vừa là m ngoại chỉ biết ngáºm ngùi lo chăm sóc cho các cháu của mình thôi. Thá» há»i Ä‘iá»u mà ông bà cần nÆ¡i các con của mình nhất đó là gì ? Phải chăng là nhà lầu xe hÆ¡i ? Phải chăng là má»™t cuá»™c sống phủ phê váºt chất ? Không ! Tôi tin chắc là ông bà cần nÆ¡i con cái mình má»™t cuá»™c sống đúng vá»›i luân thÆ°á»ng đạo lý của con ngÆ°á»i. Rõ rà ng là gia đình nà y không nghèo, cha mẹ không cần lắm sá»± chăm sóc vá» váºt chất cho mìn Há» chỉ mong sao được an nhà n thÆ° thái khi tuổi đã xế chiá»u nhÆ°ng chẳng được. Hóa ra là cái chữ hiếu mà các ngÆ°á»i con của ông bà đấy há»c từ ngà y còn bé lá»›n lên đã quên. Giữa cái xã há»™i quá phát triển vá» kinh tế thì ngÆ°á»i ta lại quên Ä‘i cái bà i há»c là m ngÆ°á»i, cái bà i há»c chữ hiếu. Tưởng chừng nhÆ° váºt chất quyết định hạnh phúc của con ngÆ°á»i đấy nhÆ°ng thá»±c ra váºt chất nó chỉ là hà ng thứ yếu sau cái tinh thần thoải mái thảnh thÆ¡i thôi. Ước gì xã há»™i dám nhìn thẳng và o chÃnh cái thá»±c tế Ä‘au Ä‘á»›n khi chạy theo kinh tế, chạy theo đồng tiá»n để biết cân chỉnh lại cuá»™c Ä‘á»i. Chữ hiếu mà con ngÆ°á»i phải có không chỉ là lo cho cha mẹ có ăn, có mặc nhÆ°ng là lo cho cha mẹ có má»™t tinh thần bình an và thÆ° thái khi tuổi Ä‘Ã xế bóng.
Anmai, DCCT
(Nguồn: memaria.org) |