DIỄN ÄÀN GIÃO PHẬN VINH :: Xem chủ đề - VỊ TRà (Chúa Nháºt XXII TN, năm C)
Người đăng
Thông điệp
Thà nh viên
Ngày tham gia: 06/07/2014 Bài gửi: 72 Số lần cám ơn: 0 Được cám ơn 0 lần trong 0 bài viết
gửi: 24.08.2016 Tiêu đề: VỊ TRà (Chúa Nháºt XXII TN, năm C)
VỊ TRÃ
(Chúa Nháºt XXII TN, năm C)
NgÆ°á»i ta có câu nói và von: “Thả con cá sặt, bắt con cá rôâ€. Câu nà y có ý nói vá» chuyện “có qua có lại†khi đối xỠở Ä‘á»i vá»›i nhau, chứ chẳng mấy ai cho không bao giá», bởi vì ngÆ°á»i ta quan niệm rằng cách thể hiện nhÆ° váºy má»›i khả dÄ© là m “toại†lòng nhau!
Cuá»™c sống luôn có nhiá»u loại tiệc tùng, liên hoan hoặc ăn mừng, từ nhá» tá»›i lá»›n, ngÆ°á»i ta tổ chức có ý nhắm và o “mối lợi†là váºt chất – má»™t dạng “tá»± kinh doanh†rất thá»±c tế. Có những ngÆ°á»i được má»i thì vui mừng và hãnh diện; có những ngÆ°á»i được má»i lại thấy miá»…n cưỡng và cảm thấy khổ sở, bởi vì há» phải lo “chạy tiá»n†– hóa con nợ bất đắc dÄ©.
Các loại tiệc mừng, ngÆ°á»i ta má»i những ngÆ°á»i “mặt to, đầu lá»›n†là để được hãnh diện, được thÆ¡m lây. Chẳng phải tiệc tùng, khi thấy ai có “máu mặt†thì ngÆ°á»i ta thÃch bám theo, tìm cách tiếp cáºn để nói và i lá»i hoặc xin chụp hình, chẳng khác gì kiểu “cáo mượn oai hổâ€, nhÆ°ng ngÆ°á»i ta lại biện há»™ rằng “tiếng chà o cao hÆ¡n mâm cá»—â€. Ãt ra ngÆ°á»i ta cÅ©ng có dịp để khoe mẽ, ngà y nay gá»i dạng đó là … “chảnhâ€. Nói chung, ai cÅ©ng muốn vị trà của mình phải cao hÆ¡n ngÆ°á»i khác.
Mà tháºt, cứ có dịp tiệc tùng thì sẽ rất dá»… thấy nhiá»u ngÆ°á»i “chảnh†rõ rà ng. Há» thÃch “nổi trá»™iâ€, được ăn trên và ngồi trÆ°á»›c, muốn chứng tá» mình có “thế giáâ€, Æ°a khoe khoang đủ thứ, nhất là “cái mã†bá» ngoà i (trang phục, trang sức,…), nhÆ°ng ngÆ°á»i ta lại không muốn nháºn mình là “ưa hình thứcâ€, dù hoà n toà n rá»—ng tuếch. Ôi, tháºt chán ngán thay cái thói Ä‘á»i!
Äó là má»™t dạng tá»± Ä‘á» cao hoặc tá»± tôn, má»™t kiểu kiêu căng “tinh vi†lắm. Phà m nhân vốn dÄ© có “cái tôi†rất… TO, thế nên từ ngà n xÆ°a, tác giả sách Huấn Ca đã chân thà nh khuyên ngÆ°á»i ta sống khiêm tốn: “Con Æ¡i, hãy hoà n thà nh việc của con má»™t cách nhÅ©n nhặn thì con sẽ được mến yêu hÆ¡n ngÆ°á»i hà o phóng. Cà ng là m lá»›n, con cà ng phải tá»± hạ, nhÆ° thế, con sẽ được đẹp lòng Äức Chúa†(Hc 3:17-18).
Có nhiá»u hà nh Ä‘á»™ng “tự†rất đáng có: tá»± hạ, tá»± láºp, tá»± thú, tá»± nguyện, tá»± là m, tá»± há»c, tá»± tìm hiểu, tá»± nghiên cứu,… thế nhÆ°ng lại có những dạng “tự†rất nguy hiểm: tá»± tôn, tá»± kiêu, tá»± mãn, tá»± hại, tá»± tá», tá»± sát,… Má»™t dạng “tự†là KHÔN (khéo, ngoan, giá»i), má»™t dạng “tự†là KHỜ (dại, ngốc, ngu). Có thể nói rằng đó là hai dạng ngÆ°á»i chủ yếu trong nhân loại.
Thiên Chúa là Äấng tá»± hạ nên Ngà i rất yêu quý những ngÆ°á»i khiêm nhu: “Vì quyá»n năng Äức Chúa lá»›n lao: NgÆ°á»i được tôn vinh nÆ¡i các kẻ khiêm nhÆ°á»ng†(Hc 3:20). Khiêm nhÆ°á»ng đối láºp vá»›i Kiêu ngạo (hai Ä‘á»™ng thái Ä‘á»u bắt đầu bằng mẫu tá»± K). Việt ngữ tháºt là độc đáo đấy! Sách Huấn Ca so sánh và giải thÃch: “Kẻ kiêu ngạo lâm cảnh khốn cùng thì vô phÆ°Æ¡ng cứu chữa, vì sá»± xấu xa đã ăn sâu má»c rá»… trong nó. NgÆ°á»i sáng trà để tâm nghiên cứu các ẩn dụ, kẻ khôn ngoan ao Æ°á»›c có tai thÃnh để nghe†(Hc 3:28-29).
NgÆ°á»i khiêm nhÆ°á»ng thì biết chạnh lòng thÆ°Æ¡ng, biết xót thÆ°Æ¡ng ngÆ°á»i khác. Tất nhiên há» cÅ©ng là ngÆ°á»i thanh thảnh, bình an, vui mừng trong lòng (chứ không cần toe toét cái miệng cÆ°á»i má»›i là vui mừng). Tháºt váºy, tác giả Thánh Vịnh cho biết: “Những ngÆ°á»i công chÃnh múa nhảy mừng vui trÆ°á»›c mặt Chúa Trá»i, niá»m hoan lạc trà o dâng. Hãy hát mừng Thiên Chúa, Ä‘Ã n ca kÃnh danh NgÆ°á»i, hãy dá»n Ä‘Æ°á»ng cho Äấng ngá»± giá đằng vân. Danh NgÆ°á»i là Äức Chúa; trÆ°á»›c Thánh Nhan, hãy vui mừng há»›n hở. Cha nuôi dưỡng cô nhi, Äấng đỡ bênh quả phụ, chÃnh là Thiên Chúa ngá»± trong thánh Ä‘iện NgÆ°á»i. Kẻ cô thân, Thiên Chúa cho nhà cá»a, hạng tù Ä‘Ã y, NgÆ°á»i trả lại tá»± do hạnh phúc, còn quân phản nghịch phải ở nÆ¡i khô cằn†(Tv 68:4-7).
NhÆ° đã nói, Thiên Chúa yêu quý những ngÆ°á»i khiêm nhÆ°á»ng, nghÄ©a là hỠđược Thiên Chúa chăm sóc chu đáo táºn tình: “Lạy Thiên Chúa, Ngà i đổ mÆ°a ân háºu, gia nghiệp Ngà i tiêu hao mòn má»i, Ngà i đã bổ sức cho. Lạy Thiên Chúa, Ä‘Ã n chiên của Ngà i đến ở nÆ¡i đâu, Ngà i cÅ©ng luôn nâng đỡ, bởi vì Ngà i nhân háºu đối vá»›i kẻ khó nghèo†(Tv 68:10-11). NgÆ°á»i khiêm nhÆ°á»ng là ngÆ°á»i “nghèo†vá» phÆ°Æ¡ng diện “tà i sản†của trần thế: kiêu hãnh, khinh miệt, chỉ trÃch, mê muá»™i, tức giáºn, ghen ghét, mÆ°u mô, xảo quyệt, Ãch ká»·,…
Thánh Phaolô dẫn chứng cụ thể: “Anh em đã chẳng tá»›i má»™t quả núi sá» thấy được, có lá»a Ä‘ang cháy, mây mù, bóng tối và giông tố, có tiếng kèn vang dáºy, và tiếng nói thét gầm, khiến những kẻ nghe phải van xin đừng để lá»i ấy thốt ra vá»›i há» nữa†(Dt 12:18-19). Äó là cách nói của Thánh Phaolô vá» giao Æ°á»›c của Thiên Chúa Æ°u ái dà nh cho chúng ta, dù chúng ta chỉ là những tá»™i nhân khốn kiếp. Lòng ThÆ°Æ¡ng Xót của Thiên Chúa vượt quá trà hiểu của phà m nhân, chúng ta không thể nà o hiểu thấu!
Thánh Phaolô dẫn chúng ta tá»i má»™t vị trà cao hÆ¡n: “NhÆ°ng anh em đã tá»›i núi Sion, tá»›i thà nh đô Thiên Chúa hằng sống, là Giêrusalem trên trá»i, vá»›i con số muôn và n thiên sứ. Anh em đã tá»›i dá»± há»™i vui, dá»± đại há»™i giữa các con đầu lòng của Thiên Chúa, là những kẻ đã được ghi tên trên trá»i. Anh em đã tá»›i cùng Thiên Chúa, Äấng xét xá» má»i ngÆ°á»i, đến vá»›i linh hồn những ngÆ°á»i công chÃnh đã được nên hoà n thiện. Anh em đã tá»›i cùng Vị Trung Gian giao Æ°á»›c má»›i là Äức Giêsu và được máu của NgÆ°á»i rảy xuống, máu đó kêu thấu trá»i còn mạnh thế hÆ¡n cả máu A-ben†(Dt 12:22-24).
Nợ máu là loại nợ khó trả nhất, nhÆ°ng phải trả, trả cho tá»›i cùng, Chúa Giêsu có cách nói là “trả hết đồng xu cuối cùng†(Mt 5:26). Tất cả chúng ta Ä‘á»u mắc món “nợ máu†nà y – nợ máu vá»›i Äức Giêsu Kitô, và nợ tình vá»›i tha nhân – cÅ©ng là má»™t dạng “nợ máu†váºy. Vị trà của chúng ta là “con nợâ€, phải liệu thanh toán trÆ°á»›c khi Thẩm Phán Giêsu trở lại xét xá». ChÃnh Chúa Giêsu đã cảnh báo: “Hãy nói cho thế giá»›i biết vá» Lòng ThÆ°Æ¡ng Xót của Ta… Äây là dấu hiệu thá»i kỳ cuối cùng, sau đó sẽ là Ngà y Công Lý†(Nháºt Ký Thánh Faustina, số 848).
Biết được nhÆ° váºy, chúng ta không còn lo tranh già nh vị trà nữa. Äiá»u quan trá»ng không phải là VỊ TRà mà là HƯỚNG ÄI. Äâu phải là “có râu ngồi đâu cÅ©ng lá»›nâ€, lá»›n để là m gì? Là m lá»›n mà là m láo thì có xứng đáng? Có quyá»n để hà nh ngÆ°á»i ta thì có xứng đáng để ngÆ°á»i ta nghe theo? Mua quyá»n, già nh chức vá»›i nhau để là m gì? Chức quyá»n, địa vị hoặc danh vá»ng có là những thứ cần thiết để được Thiên Chúa Æ°u tiên cho và o Thiên Äà ng?
Trình thuáºt Lc 14:7-14 nói vá» VỊ TRà – “chá»— ngồi†và các “thá»±c khách nghèo khóâ€. Thánh Luca cho biết rằng, và o má»™t ngà y sa-bát, Äức Giêsu đến nhà má»™t ông thủ lãnh của nhóm Pharisêu (*) để dùng bữa. Nhóm nà y không tốt là nh gì, vì há» chỉ cố ý dò xét Ngà i mà thôi.
Chúa Giêsu nháºn thấy khách dá»± tiệc cứ chá»n cá»— nhất mà ngồi, nên nói vá»›i há» dụ ngôn nà y: “Khi anh được má»i Ä‘i ăn cÆ°á»›i thì đừng ngồi và o cá»— nhất, kẻo lỡ có nhân váºt nà o quan trá»ng hÆ¡n anh cÅ©ng được má»i, và rồi ngÆ°á»i đã má»i cả anh lẫn nhân váºt kia phải đến nói vá»›i anh rằng: ‘Xin ông nhÆ°á»ng chá»— cho vị nà y’. Bấy giá» anh sẽ phải xấu hổ mà xuống ngồi chá»— cuối. Trái lại, khi anh được má»i, hãy và o ngồi chá»— cuối để cho ngÆ°á»i đã má»i anh phải đến nói: ‘Xin má»i ông bạn lên trên cho’. Thế là anh sẽ được vinh dá»± trÆ°á»›c mặt má»i ngÆ°á»i đồng bà n. Vì phà m ai tôn mình lên sẽ bị hạ xuống; còn ai hạ mình xuống sẽ được tôn lênâ€.
Vô cùng thá»±c tế, vì chúng ta vẫn thấy xảy ra tại các đám tiệc xÆ°a nay, không cứ gì thá»i Chúa Giêsu, nhÆ°ng ngà y nay ngÆ°á»i ta có “phÆ°Æ¡ng pháp†tinh vi hÆ¡n, và tất nhiên cÅ©ng khó nháºn thấy hÆ¡n. Có những ngÆ°á»i “nổ†hÆ¡n bom, cốt để khoe khoang, tá»± cho là mình “thông tháiâ€, nhÆ°ng tháºt ra chỉ là “thùng rá»—ng kêu to†mà thôi!
Nói vá» vị trà nhÆ°ng Chúa Giêsu muốn giáo huấn vỠđức khiêm nhÆ°á»ng – nhân đức ná»n tảng của các nhân đức, viên đá chÃnh trong tòa-nhà -nhân-đức và lâu-Ä‘Ã i-hoà n-thiện. Äức khiêm nhÆ°á»ng vô cùng quan trá»ng nhÆ°ng lại không dá»… thá»±c hiện, vì “cái tôi†luôn to lá»›n, mà nà o có mấy ai muốn và dám đè bẹp nó xuống. Không có mà còn dám nói có, huống chi là có chút Ãt, và rồi có Ãt xÃt ra nhiá»u, có bé xé ra to. Thế đấy!
Rồi Äức Giêsu nói vá»›i kẻ đã má»i Ngà i: “Khi nà o ông đãi khách ăn trÆ°a hay ăn tối thì đừng má»i bạn bè, anh em, hay bà con, hoặc láng giá»ng già u có, kẻo há» cÅ©ng má»i lại ông, và nhÆ° thế ông được đáp lá»… rồi. Trái lại, khi ông đãi tiệc, hãy má»i những ngÆ°á»i nghèo khó, tà n táºt, què quặt, Ä‘ui mù. Há» không có gì đáp lá»…, và nhÆ° thế, ông má»›i tháºt có phúc: vì ông sẽ được đáp lá»… trong ngà y các kẻ là nh sống lạiâ€. Chúa Giêsu nói tháºt, không bóng gió, không bông đùa, nhÆ°ng liệu có mấy ai thá»±c hiện đúng nhÆ° váºy?
Có thể nói rằng “ai sống khiêm nhÆ°á»ng là ngÆ°á»i hoà n thiệnâ€. Tuy nhiên, văn sÄ© Lev Nikolayevich Tolstoy (1828-1910, ngÆ°á»i Nga, có tác phẩm nổi tiếng là “Chiến Tranh và Hòa Bìnhâ€, 1869) đã nháºn xét: “Khi bạn ý thức được mình là ngÆ°á»i khiêm tốn thì bạn không còn khiêm tốn nữaâ€. Má»™t câu nói đáng lÆ°u ý, đầy tÃnh triết-lý-sống. Bởi vì ý thức ở đây muốn nói tá»›i việc “cố ý†hoặc “ra vẻ†khiêm nhÆ°á»ng, đã biết, tức là bắt đầu giả dối. TÆ°Æ¡ng tá»±, khi chúng ta nghÄ© là mình vô vi là không vô vi rồi. Hay quá sức!
Lạy Thiên Chúa, xin giúp con biết mình là ai và đứng ở chá»— nà o, chân nháºn mình là hạt bụi nhá» nhất trong các hạt bụi, và thá»±c sá»± là váºy. Do đó, con không có gì để khoe mẽ, bởi vì con hoà n toà n tay trắng, tất cả là của Ngà i, do Ngà i thÆ°Æ¡ng ban, nếu không có Ngà i thì con không thể là m được gì – dù là điá»u nhá» nhoi nhất. Nếu con là bà i thÆ¡, con xin được Ngà i gieo vần; nếu con là khúc nhạc, con xin được Ngà i hòa âm; nếu con là bà i văn, con xin được Ngà i liên kết. Con cầu xin nhân danh Thánh Tá» Giêsu, Äấng cứu Ä‘á»™ nhân loại. Amen.
TRẦM THIÊN THU
(*) Theo nguyên ngữ tiếng Do Thái, chữ Pharisêu có nghÄ©a là “riêng biệt†hoặc “tách rá»i†– Biệt Phái. Do đó, những ngÆ°á»i thuá»™c nhóm nà y luôn tá» ra mình “ngon†hÆ¡n ngÆ°á»i khác, ngà y nay gá»i đó là “chảnhâ€. Há» lo giữ luáºt nghiêm ngặt (hÆ¡n 600 Ä‘iá»u khoản), nhÆ°ng há» lại không thá»±c thi Ä‘iá»u Thiên Chúa dạy – tức là chỉ “giả hình†mà thôi.
Há» là những ngÆ°á»i mà Chúa Giêsu đã từng phải nói gay gắt và thẳng thắn: “Các kinh sÆ° và các ngÆ°á»i Pharisêu ngồi trên toà ông Môsê mà giảng dạy. Váºy, tất cả những gì há» nói, anh em hãy là m, hãy giữ, còn những việc há» là m thì đừng có là m theo, vì há» nói mà không là m. Há» bó những gánh nặng mà chất lên vai ngÆ°á»i ta, nhÆ°ng chÃnh há» thì lại không buồn Ä‘á»™ng ngón tay và o. Há» là m má»i việc cốt để cho thiên hạ thấy. Quả váºy, há» Ä‘eo những há»™p kinh tháºt lá»›n, mang những tua áo tháºt dà i. Há» Æ°a ngồi cá»— nhất trong đám tiệc, chiếm hà ng ghế đầu trong há»™i Ä‘Æ°á»ng, Æ°a được ngÆ°á»i ta chà o há»i ở những nÆ¡i công cá»™ng và được thiên hạ gá»i là ráp-bi†(Mt 23:1-7 – x. Mc 12:38-40; Lc 11:43-46 và Lc 20:45-47).
Bạn không có quyền gửi bài viết Bạn không có quyền trả lời bài viết Bạn không có quyền sửa chữa bài viết của bạn Bạn không có quyền xóa bài viết của bạn Bạn không có quyền tham gia bầu chọn Bạn không được phép gởi kèm file trong diễn đàn Bạn có thể download files trong diễn đàn