DIỄN ÄÀN GIÃO PHẬN VINH :: Xem chủ đề - Tháng Hoa và Mẹ tôi.
Người đăng
Thông điệp
Thà nh viên
Ngày tham gia: 16/07/2007 Bài gửi: 111 Số lần cám ơn: 0 Được cám ơn 12 lần trong 11 bài viết
gửi: 30.05.2012 Tiêu đề: Tháng Hoa và Mẹ tôi.
Tháng Hoa và Mẹ tôi.
Tháng Năm, tháng Hoa dâng kÃnh Äức Mẹ lại vá», là m tôi nhá»› đến Mẹ tôi và liên tưởng đến má»™t ká»· niệm đẹp thá»i niên thiếu.
Hồi đó, má»—i năm đến tháng Hoa, đối vá»›i tôi là cả má»™t tháng tìm tòi sáng kiến để trang trà bà n thá» Äức Mẹ. Mẹ tôi giao “công tác†trong tháng Năm cho tôi là trang trà bà n thá», chÆ°ng hoa đèn nến cho bốn lần Ä‘á»c kinh dâng kÃnh Äức Mẹ tại nhà tôi.
Công việc không có gì là to lớn cho lắm, nhưng tôi cũng muốn chứng tỠcho gia đình, nhất là Mẹ và bà con trong xóm biết đến khả năng “có hoa tay†của tôi. Tôi dặn Mẹ mua đủ thứ giấy mà u, đèn, nến…để tuỳ nghi xỠdụng.
Tôi cắt giấy bìa cứng là m sÆ°á»n rồi dán giấy mà u lên. Lúc thì là m theo kiểu nhà thá» có mái vòm, lúc kiểu khác nhÆ° cá»a tam quan, hay có lúc nhÆ° dáng má»™t chiếc thuyá»n. Thá»±c ra cÅ©ng không phải là sáng kiến của tôi, mà là “copy†lại những kiểu mẫu trang trà bà n thá» Äức Mẹ trong nhà thá», hay dá»±a theo những bức ảnh trong báo rồi sá»a đổi đôi chút cho dá»… là m. Buổi chiá»u tối hôm Ä‘á»c kinh, tôi đã chuẩn bị xong bà n thá», chỉ còn kiếm Ãt hoa chÆ°ng lên nữa là xong. Tôi lấy chiếc xe đạp cÅ© kỹ chạy má»™t vòng đến nhà mấy anh em bà con hà ng xóm, xin má»—i thứ má»™t Ãt rồi Ä‘em vá» chÆ°ng lên bà n thá».
Nhìn tôi loay hoay xếp dá»n, Mẹ chỉ mỉm cưòi không nói gì cả, tôi hiểu là Mẹ rất bằng lòng. Sau giá» Ä‘á»c kinh, bà con còn ngồi lại chuyện trò giải trÃ, uống bát nÆ°á»›c trà , ăn miếng kẹo lạc…Lần nà o tôi cÅ©ng được bà con khen lấy khen để vá» cái bà n thá» Äức Mẹ. Tôi biết là há» khen thá»±c chứ không phải là nịnh mà thôi, vì tối nà o trong Tháng Năm, tôi và em gái cÅ©ng theo Mẹ Ä‘i đến từng nhà để tham dá»± giá» Ä‘á»c kinh, hầu hết nhà nà o cÅ©ng chỉ trang trà hoa đèn nến mà thôi, chứ không trang trà bà n thá» má»™t cách đặc biệt đầy “mà u sắc, kiểu cách†nhÆ° nhà tôi cả.
Tôi không biết chắc là Mẹ có chủ tâm gì không, nhÆ°ng quả tình sau mấy năm tÃch cá»±c trong công tác đó, thì lòng sùng kÃnh Äức Mẹ trong tâm hồn tôi tăng triển lên rất nhiá»u. Rồi Ä‘i đâu, tôi cÅ©ng xem chừng bà n thá» Äức Mẹ để “lấy kiểuâ€, để ý đến những bà i suy niệm, những bà i thánh ca vá» Äức Mẹ và ngay cả chÆ°Æ¡ng trình má»™t buổi Ä‘á»c kinh rồi vỠ“há»c lại†cho Mẹ nghe. Mẹ sẵn sà ng là m theo ý tôi và còn khuyến khÃch tìm hiểu thêm nữa.
Cà ng lá»›n lên, tôi cà ng nháºn ra ngÆ°á»i Mẹ của tôi tháºt tuyệt vá»i, từ trong cách cÆ° xá», xếp đặt việc nhà đến tình thÆ°Æ¡ng dà nh cho con cái. Tuy váºy cuá»™c Ä‘á»i của Mẹ đầy gian nan và đau khổ.
NhÆ° bao cô thôn nữ khác, Mẹ lấy chồng chÆ°a tròn hai mÆ°Æ¡i tuổi, và ở xã há»™i thá»i bấy giá» và o tháºp niên Bốn MÆ°Æ¡i, miá»n Bắc, Việt Nam, Mẹ cÅ©ng chiụ bao nhiêu sá»± cá»±c nhá»c từ công việc ruá»™ng đồng đến cáng đáng gia đình nhà chồng. Mẹ luôn âm thầm chịu Ä‘á»±ng ngay cả những bất công phi lý của cảnh Mẹ chồng nà ng dâu, anh chị em nhà chồng mà ca dao Việt Nam đã diá»…n tả má»™t cách rõ rà ng chẳng úp mở:
“Một trăm ông chú không lo,
“Lo vì má»™t ná»—i mụ O ná» mồmâ€!…
Thế rồi chÃnh biến 1954 xảy ra, sau những khó khăn, cha mẹ tôi đã theo chân được nhiá»u ngÆ°á»i khác bá» là ng xóm, lên Ä‘Æ°á»ng và o Nam vá»›i trên tay hai đứa con thÆ¡. Cha tôi lâm bệnh nặng trong những ngà y tháng đầu tiên ở má»™t miá»n đất vừa khai hoang xa lạ đầy chÆ°á»›ng khÃ, chẳng có được mấy ngÆ°á»i ruá»™t thịt thân thÃch, vì hầu hết bà con Ná»™i Ngoại Ä‘á»u ở lại nÆ¡i quê Cha đất Tổ, chỉ có chú và bác cùng Ä‘i, mà cả hai Ä‘á»u Ä‘á»™c thân cả. Má»™t mình Mẹ vừa phải lo cho hai đứa con, vừa săn sóc cho Cha tôi. Có lần má»™t ngÆ°á»i bạn quen đồng cảnh ngá»™ ngÆ°á»i ngoại đạo đã khuyên Mẹ, nên bá» lại hai đứa con cho ông chồng bệnh hoạn “thế nà o cÅ©ng có ngÆ°á»i loâ€, rồi tìm bến khác neo thuyá»n cho cuá»™c Ä‘á»i bá»›t khổ cá»±c, thế nhÆ°ng Mẹ đã trả lá»i cho ngÆ°á»i bạn đó rằng:
-Mình là ngÆ°á»i có Äạo, lấy chồng là theo chồng, dù cá»±c khổ thế nà o cÅ©ng chịu chứ không thể nhÆ° bên lÆ°Æ¡ng được!
Và Mẹ đã can đảm chiụ Ä‘á»±ng suốt cuá»™c Ä‘á»i nhÆ° thế. Những năm tháng tiếp theo, Cha tôi luôn Ä‘au ốm, Mẹ lo lắng nghÄ© rằng vì khà háºu những vùng má»›i khẩn hoang không tốt, nên xếp đặt gia đình dá»i cÆ° Ä‘i vùng khác. Vốn liếng không có và cÅ©ng không quen để tá»›i những miá»n thà nh thị, loanh quanh từ Phan Thiết ra Bình Tuy rồi lên táºn Äức Minh, Buôn-mê-thuá»™t. Cuối cùng gia đình tôi cùng hai chú bác định cÆ° tại Bình Giã, má»™t vùng đất Ä‘ai tÆ°Æ¡ng đối phì nhiêu, nhÆ°ng cÅ©ng là má»™t trong những vùng má»›i khai hoang. Lúc đó, chÃnh phủ miá»n Nam rất quan tâm đến những ngÆ°á»i dân di cÆ°, từ miá»n Bắc và o Nam để tránh nạn Cá»™ng sản, nên gia đình tôi cÅ©ng nhÆ° má»i gia đình khác, được trợ cấp nhà ở, thá»±c phẩm cho những năm đầu má»›i định cÆ°.
Mẹ tôi vừa chăm sóc mảnh vÆ°á»n nhá», vừa Ä‘i tá»›i những vùng lân cáºn nhÆ° Xuân SÆ¡n, Ngãi Giao để là m thuê kiếm thêm tiá»n trang trải cho cuá»™c sống gia đình. Không biết có phải vì chưóng khà của vùng đất hoang hay không mà liên tiếp mấy năm sau bác tôi cÅ©ng ngã bệnh và qua Ä‘á»i. Mẹ tôi cÅ©ng là ngÆ°á»i đã săn sóc thuốc thang cho bác và o những ngà y cuối cùng.
Chị em tôi lá»›n lên trong sá»± tảo tần của Mẹ. Là đà n bà , Mẹ là m bất cứ má»™t công việc nặng nhá»c nà o mà đúng ra phải là sức Ä‘Ã n ông má»›i Ä‘Æ°Æ¡ng nổi. Có lúc Mẹ cÅ©ng kiệt sức vì yếu Ä‘uối. Lần đó, chị em tôi cÅ©ng khá lá»›n và đá»u Ä‘i há»c cả, má»™t mình Mẹ gánh mạ ra đồng cấy lúa. Buổi chiá»u mÆ°a to gió lá»›n, có ngÆ°á»i từ ruá»™ng vá» ghé qua nhà nhắn Cha tôi là : Mẹ trúng gió ngoà i ruá»™ng. Chị và anh tôi vá»™i vã choà ng áo mÆ°a chạy ra đồng Ä‘Æ°a Mẹ vá». Quả thá»±c tôi không thể tưởng tượng được sá»± Ä‘au Ä‘á»›n Mẹ phải chiụ. Mẹ kêu van Ä‘au Ä‘á»›n ở các khá»›p xÆ°ong tay chân, nhất là hai cổ tay. Hồi đó tôi không hiểu Mẹ bị Ä‘au bệnh gì cả. Chị tôi chạy Ä‘i má»i Y sÄ© đến khám bệnh chÃch thuốc cho Mẹ. CÆ¡n Ä‘au là m Mẹ rên rỉ suốt cả đêm, đây là lần đầu tiên tôi nghe Mẹ rên rỉ vì Ä‘au bệnh, từ trÆ°á»›c tá»›i giá» chÆ°a bao giá» Mẹ than van má»™t lá»i, ngay cả những lúc sốt nặng.
Theo yêu cầu của Mẹ, Cha tôi cho má»i Cha xứ đến để xức dầu Thánh, chiụ các phép cho Mẹ rÆ°á»›c Mình Thánh Chúa. Thấy Cha xứ và bà con đông đủ Ä‘á»c kinh cho Mẹ, tôi cứ nghÄ© là Mẹ sẽ chết, vì từ xÆ°a tá»›i nay, ở trong là ng, chỉ có những ngÆ°á»i bệnh nặng sắp chết má»›i má»i Cha xứ đến xức dầu, giải tá»™i. Tôi lặng lẽ ngồi khóc cuối chân giÆ°á»ng Mẹ nằm. Tôi cầu xin Äức Mẹ hãy ban Æ¡n cho Mẹ khoẻ lại. Lúc đó, tôi cầu nguyện tháºt tha thiết, tôi tin rằng chỉ có Chúa và Äức Mẹ má»›i cứu được Mẹ tôi mà thôi. Tôi cÅ©ng nghe loáng thoáng tiếng xì xầm của bà con, ngÆ°á»i thì bảo rán chịu đến sá»›m mai kêu xe đò chở Ä‘i bệnh viện tỉnh, ngÆ°á»i thì bảo e không qua khá»i đêm nay. Tôi còn nhá», chẳng biết là m gì chỉ khóc và cầu nguyện cho đến khi ngủ thiếp Ä‘i.
Mẹ tôi được Ä‘Æ°a Ä‘i bệnh viện và o sáng sá»›m hôm sau, và chỉ hÆ¡n má»™t tuần lá»… nằm bệnh viện, Mẹ khoẻ hÆ¡n, rồi lại trở vá» tiếp tục công việc thÆ°á»ng ngà y nhÆ° là chÆ°a bao giá» bệnh hoạn cả.
Mấy năm sau, chị em tôi cÅ©ng đã khôn lá»›n, chị tôi đã quán xuyến được việc nhà giúp Mẹ, rồi chị cÅ©ng lấy chồng. Gia đình tÆ°Æ¡ng đối đỡ cÆ¡ cá»±c thì Cha lại bệnh nặng và chẳng bao lâu thì mất. Tôi thÆ°Æ¡ng Mẹ, luôn âm thầm chịu Ä‘á»±ng chẳng bao giá» than van má»™t Ä‘iá»u.
Tôi đã từng nghe má»™t bà cô, em há» Cha tôi nói: “NgÆ°á»i khác thì chỉ lấy má»™t chồng, chứ Mẹ tụi bay thì lấy những ba chồngâ€!
Quả là bà cô đã nói cÆ°á»ng Ä‘iệu mà đúng! Lấy chồng gánh vác nhà chồng, vất vả lo cho con cái, lại còn lo thêm cho chú và bác nữa, chắc chẳng mấy ai nhÆ° Mẹ tôi. Lúc chú bệnh nặng, tôi rất thÆ°Æ¡ng Mẹ, nhá»› lại Mẹ đã chiụ khó thuốc thang săn sóc cho Bác, cÅ©ng nhÆ° cho Cha suốt mấy năm trá»i, giá» lại đến phiên Chú, lúc nà y tôi cÅ©ng đã khôn lá»›n, tôi thay thế cho Mẹ rất nhiá»u để đỡ đần cho Mẹ trong việc thuốc thang cho Chú. Mặc dù váºy, Mẹ vẫn qua lại thÆ°á»ng xuyên để trông nom coi sóc há»i han cho đến lúc Chú mất.
Äôi khi tôi cÅ©ng tá»± há»i không hiểu sao Mẹ lại có má»™t sức chịu Ä‘á»±ng đến nhÆ° thế. Tôi nghÄ© chỉ còn má»™t cách giải thÃch: “ Mẹ quá nhiá»u tình cảmâ€. Nhạc sÄ© Y Vân đã diá»…n tả tượng hình vá» tình thÆ°Æ¡ng của má»™t bà Mẹ rất cảm Ä‘á»™ng và dá»… hình dung hÆ¡n cả:
“Lòng Mẹ bao la nhÆ° biển Thái Bình…â€
Tôi cÅ©ng hiểu và biết rằng có má»™t sức mạnh khác giúp cho Mẹ vượt qua má»i gian nan thá» thách trong cuá»™c Ä‘á»i, đó là Mẹ thÆ°á»ng ngà y Ä‘i xem lá»…, luôn cầu nguyện và lần hạt. ChÃnh vì tin tưởng và o sức mạnh siêu nhiên đó, Mẹ cÅ©ng luôn nhắc nhở con cái Ä‘i xem lá»…, Ä‘á»c kinh, xÆ°ng tá»™i và o các dịp lá»… trá»ng. Tôi cÅ©ng là ngÆ°á»i tế nhị sá»›m nháºn ra tình thÆ°Æ¡ng và sá»± hy sinh của Mẹ nên luôn giúp cÅ©ng nhÆ° nghe theo lá»i khuyên của Mẹ. Tôi gia nháºp Ä‘oà n Thiếu Nhi Thánh Thể từ lúc xÆ°ng tá»™i lần đầu và sinh hoạt mãi cho đến lúc trở thà nh má»™t Huynh Trưởng, rồi cuối cùng là Äoà n trưởng. Tôi nghÄ© sở dÄ© có Æ¡n bá»n Ä‘á»— nhÆ° váºy có lẽ là nhá» lá»i cầu nguyện của Mẹ, chẳng những luôn nhắc nhở những ngà y lá»… trá»ng, những sinh hoạt thÆ°á»ng xuyên hà ng tuần mà còn khuyên bảo những Ä‘iá»u đạo đức khác nữa. Lúc đó các anh chị tôi đã láºp gia đình, chỉ còn đứa em gái và tôi ở chung vá»›i Mẹ, công việc gia đình nhiá»u khi rất báºn rá»™n, nhÆ°ng tất cả các công tác sinh hoạt Ä‘oà n thể, Mẹ Ä‘á»u cho phép và khuyến khÃch tham gia. MÆ°á»i mấy năm trá»i từ má»™t em Ấu nhi trở thà nh Äoà n trưởng, tôi chẳng bao giá» nghe Mẹ phà n nà n má»™t Ä‘iá»u gì vá» việc để nhiá»u thì giá» và o các sinh hoạt Ä‘oà n thể. Trái lại Mẹ còn quan tâm đến giá» giấc há»™i há»p của tôi nữa. Có má»™t lần và o vụ mùa gặt lúa, tôi xin phép Cha Tuyên Úy cho các Huynh trưởng được nghỉ má»™t buổi sáng há»p Chủ nháºt thÆ°á»ng lệ. Sáng Chủ nháºt đó, tôi còn nghe nhạc Ä‘á»c sách, Mẹ nhẹ nhà ng nhắc khéo:
-Gần đến giá» há»p rồi, liệu chừng trá»… các em nó cÆ°á»i cho!
Tôi thá»±c sung sÆ°á»›ng và cảm Ä‘á»™ng xen lẫn phần nà o ân háºn đã không nói vá»›i Mẹ từ hôm qua, để Mẹ biết sáng hôm nay nghỉ há»p.
Bản tÃnh Mẹ Ãt nói, không nhiá»u chuyện, nên Mẹ cÅ©ng khuyên bảo tôi trong lúc sinh hoạt, giao tiếp nhiá»u ngÆ°á»i phải ý tứ ăn nói: “Biết thì thÆ°a thốt, không biết thì dá»±a cá»™t mà ngheâ€; “Bệnh là bởi miệng vô, hoạ là bởi miệng raâ€; “Nghe nhiá»u thì há»c được nhiá»u, nói nhiá»u thì mang vạ nhiá»uâ€â€¦những lá»i đó thá»±c ra tôi cÅ©ng đã được há»c ở trÆ°á»ng lá»›p hay Ä‘á»c trong sách vở rồi, nhÆ°ng nghe từ miệng Mẹ nói tôi ghi nhá»› và o trong tâm trà và cảm thấy quà báu vô ngần.
Lòng đạo đức và tình thÆ°Æ¡ng của Mẹ ảnh hưởng đến cuá»™c Ä‘á»i tôi rất nhiá»u, tôi luôn chứng tá» cho Mẹ thấy tôi nghe lá»i và cố gắng sống theo gÆ°Æ¡ng Mẹ. Sức khoẻ Mẹ theo ngà y tháng cà ng lúc cà ng kém, còn tôi cà ng ngà y cà ng lá»›n lên, tuy váºy Mẹ cÅ©ng vẫn luôn săn sóc tôi nhÆ° thuở tôi còn bé váºy. Những lần tôi cảm mệt, không muốn ăn cÆ¡m, Mẹ Ä‘i ra phiên chợ nhỠđầu là ng mua Ãt bánh mÆ°á»›t hay tô bún riêu. Buổi chiá»u tối nà o từ ruá»™ng vá» mà trá»i mÆ°a to gió lạnh, Mẹ đã nấu sẵn nÆ°á»›c nóng cho tôi tắm rá»a để đỡ lạnh. Tôi rất thÃch ăn cháo cá hoặc chè Ä‘áºu xanh má»—i buổi tối, Mẹ biêt ý nấu cháo hay chè và i ba lần má»™t tuần. Thỉnh thoảng, buổi tối Ä‘i há»p vá» khuya, cả nhà ngủ cả, tôi thấy nồi cháo còn nóng sốt trên bếp, vừa ăn vừa rÆ°ng rÆ°ng nÆ°á»›c mắt nghÄ© Mẹ thÆ°Æ¡ng mình vô cùng.
Cà ng lá»›n lên, tình thÆ°Æ¡ng của Mẹ cà ng là m cho tôi thấy thấm thÃa tình Cha nghÄ©a Mẹ trong câu ca dao:
“Công Cha như núi Thái sơn
“NghÄ©a Mẹ nhÆ° nÆ°á»›c trong nguồn chảy raâ€â€¦
Và lòng đạo đức của tôi có được chắc chắn nhỠở tình thÆ°Æ¡ng đó. Sá»± nhạy cảm của tâm hồn là m tôi thông cảm và hiểu Mẹ ngay từ hồi còn nhá». Những buổi tối theo Mẹ Ä‘i Ä‘á»c kinh luân phiên trong tháng Hoa hoặc tháng Mân Côi, cho đến bây giá» vẫn còn gây xúc cảm cho tôi những khi nhá»› đến Mẹ. Hầu nhÆ° tôi đặt trá»n tâm tình và o từng lá»i kinh câu hát trong những buổi Ä‘á»c kinh đó. Ngồi ká» bên Mẹ, tôi nghe từng hÆ¡i thở, từng cung giá»ng Mẹ cất lên. Lá»i Mẹ hát tôi nghe nhÆ° Mẹ Ä‘ang tha thiết nà i van:
“Lạy Mẹ xin yên ủi chúng con luôn luôn, Mẹ từ bi xin phá những ná»—i u buồn. Vì Ä‘á»i con gieo rắc biết bao Ä‘au thÆ°Æ¡ng, và trà n lan gai góc vÆ°á»›ng trên con Ä‘Æ°á»ng…â€
Tôi có cảm tưởng Mẹ Ä‘ang buồn, vì quả thá»±c cuá»™c Ä‘á»i Mẹ phải cá»±c khổ quá nhiá»u. Tuy váºy, ở nhà cÅ©ng có lúc tình cá» tôi nghe Mẹ hát nho nhá» má»™t mình:
“Lạy Mẹ Maria, Mẹ Thiên Chúa Mẹ Äồng trinhâ€â€¦
Những lúc đó, tôi biết Mẹ Ä‘ang vui, tá»± nhiên tôi cÅ©ng cảm thấy niá»m vui trà n ngáºp trong lòng. Từ những tâm tình của tôi vá»›i Mẹ, và vá»›i những lá»i kinh tôi gần gÅ©i vá»›i Äức Mẹ hÆ¡n, tôi thấy Mẹ tìm sá»± an ủi nÆ¡i Äức Mẹ, phó thác tất cả cho Äức Mẹ. Lá»i kinh : “Xin hãy nhá»› xÆ°a nay chÆ°a từng nghe có ngÆ°á»i nà o chạy đến cùng Äức Mẹ mà Mẹ chẳng nháºm lá»iâ€â€¦Ngà y nà o cÅ©ng được Ä‘á»c lên, tôi nghe tháºt thân tình. Tôi có cảm tưởng Äức Mẹ Ä‘ang hiện thân trong Mẹ váºy, bởi vì chÃnh Mẹ đã cho tôi những gì Mẹ có.
Sá»± liên tưởng đó, bây giá» lá»›n lên tôi má»›i cảm nghiệm Ä‘Æ°Æ¡c, Äức Mẹ Maria chÃnh là má»™t ngÆ°á»i Mẹ thá»±c sá»± của má»—i ngÆ°á»i, mặc dù ai cÅ©ng có má»™t bà Mẹ sinh ra mình, nhÆ°ng diá»…m phúc hÆ¡n nữa có Mẹ Maria là Mẹ Thiên Chúa và cÅ©ng là Mẹ chung của má»—i ngÆ°á»i. Tôi nghÄ© tình thÆ°Æ¡ng của Mẹ Maria cÅ©ng nhÆ° của các bà Mẹ rất giống nhau : thÆ°Æ¡ng con, lo lắng cho con, để ý từng nụ cÆ°á»i giá»ng nói, nghe ngóng từng nhịp Ä‘áºp của quả tim con…
“Mẹ là suối mát…Mẹ là trăng thanh…Mẹ là hy vá»ng…â€
Bà i Thánh ca nà y ca tụng Äức Mẹ, nhÆ°ng má»—i lần nghe hát, tôi cứ tưởng tượng tác giả cùng má»™t lúc diá»…n tả má»™t ngÆ°á»i Mẹ siêu nhiên và má»™t ngÆ°á»i Mẹ bình thÆ°á»ng trong tất cả những bà Mẹ. Có lẽ sá»± khác biệt là Äức Mẹ đã được hiển Thánh, được Thiên Chúa lá»±a chá»n trong số những bà Mẹ để trở nên Äấng cao trá»ng, là m Mẹ của Äấng Cứu Thế.
Trong các tÆ°á»›c hiệu vá» Äức Mẹ, Äức Mẹ Hằng Cứu Giúp là tÆ°á»›c hiệu tôi cảm thấy sống Ä‘á»™ng, gần gÅ©i, gợi tình âu yếm Mẹ con hÆ¡n cả. Không biết có phải tại vì từ thuở nhá», tôi thÆ°á»ng hay nhìn xem bức ảnh cổ truyá»n: Äức Mẹ bồng Chúa Giêsu, má»™t bên chân sút cả dép là m cho tôi có ấn tượng đó hay không. Tôi đã Ä‘á»c lá»i giải thÃch vá» nguồn gốc bức ảnh cổ truyá»n Äức Mẹ Hằng Cứu Giúp và ý nghÄ©a của bức ảnh đó. Thế nhÆ°ng tôi vẫn có má»™t cảm nghÄ© riêng vá» bức ảnh:
Má»™t bà Mẹ rá»™ng lượng, dá»… dãi, Ä‘Æ¡n sÆ¡ thá»±c thà cÅ©ng nhÆ° bao nhiêu bà Mẹ khác váºy. Rá»™ng lượng trong ân tình, ân nghÄ©a. Dá»… dãi trong nghiêm phép phân minh. ÄÆ¡n sÆ¡ trong sá»± kÃn đáo tế nhị và thá»±c thà trong sá»± khôn ngoan chÃnh chắn.
Bức ảnh gây tác Ä‘á»™ng trong tâm hồn tôi rất nhiá»u, đến ná»—i từ ngà y xa cách Mẹ tôi, thì bức ảnh Äức Mẹ Hằng Cứu Giúp tôi luôn giữ bên mình bất cứ lúc nà o. Tôi tin rằng Äức Mẹ luôn gìn giữ cứu giúp tôi, cÅ©ng nhÆ° Mẹ tôi luôn nhá»› và cầu nguyện cho tôi váºy.
Năm nay Mẹ tôi đã bảy mươi tuổi, không biết Mẹ còn sống được bao lâu nữa. Mặc dù đã trưởng thà nh, nhưng mỗi lần nghĩ đến chuyện không còn Mẹ nữa, tôi cảm thấy hơi xót xa nhớ đến hai câu thơ của Thầy Nhất Hạnh:
“Tôi thấy tôi mất Mẹ
“Mất cả má»™t bầu trá»iâ€â€¦
Tôi không thể nà o quên được những ngà y tháng sống bên Mẹ, Mẹ đã lo lắng cho tôi nhÆ° thể tôi mãi mãi là má»™t đứa bé con. Ngay cả tôi lúc đã là má»™t thanh niên, tôi vẫn luôn quấn quÃt bên Mẹ, mong Ä‘em niá»m vui đến cho Mẹ. Những lần Mẹ nằm bệnh, tôi lấy thuốc bÆ°ng nÆ°á»›c cho Mẹ, dù đêm khuya, Mẹ muốn chút nÆ°á»›c trà nóng, tôi vẫn Ä‘un củi nấu nÆ°á»›c cho ấm lên. Äôi khi, ná»a đêm tôi thức dáºy đến bên giÆ°á»ng Mẹ xem chừng giấc ngủ, có lẽ Mẹ mệt nên ngủ quên buông mùng, tôi nhẹ nhà ng đắp chiếc chăn má»ng buông mùng xuống cho Mẹ.
Tôi cảm tạ Thiên Chúa đã ban cho tôi má»™t ngÆ°á»i Mẹ tháºt hoà n toà n, mặc dù cả cuá»™c Ä‘á»i có nhiá»u gian nan, thá» thách, Ä‘au khổ, nhÆ°ng luôn luôn vẫn táºn tuỵ vá»›i gia đình, luôn chuyên tâm cầu nguyện, nêu gÆ°Æ¡ng cho con cái. Gia tà i váºt chất của Mẹ để lại chẳng được bao nhiêu, nhÆ°ng vá» tinh thần, tôi nghÄ© rằng đó là tất cả hà nh trang tôi cần cho cuá»™c lữ hà nh tìm vá» quê tháºt, ở nÆ¡i miá»n đất đầy chông gai cạm bẫy nà y.
Những gì tôi đã cố gắng là m cho Mẹ, có lẽ chẳng đáp Ä‘á»n được bao nhiêu công sức của Mẹ đã lo cho gia đình, cho tôi. Trong tim tôi chứa Ä‘á»±ng tất cả những tâm tÆ° tình cảm, hình ảnh của Mẹ. Và trong tâm thức đó, Mẹ Maria cÅ©ng luôn ngá»± trị trong tâm hồn tôi. Tôi cảm thấy sung sÆ°á»›ng, vì có đến hai bà Mẹ luôn an ủi vá»— vá», nâng đỡ trong suốt cuá»™c Ä‘á»i.
Xin cảm tạ Æ¡n Trá»i, xin cảm tạ Æ¡n NgÆ°á»i.
Äặng Xuân HÆ°á»ng
www.binhtrung.org
Bạn không có quyền gửi bài viết Bạn không có quyền trả lời bài viết Bạn không có quyền sửa chữa bài viết của bạn Bạn không có quyền xóa bài viết của bạn Bạn không có quyền tham gia bầu chọn Bạn không được phép gởi kèm file trong diễn đàn Bạn có thể download files trong diễn đàn