DIỄN ÄÀN GIÃO PHẬN VINH :: Xem chủ đề - Trở vá»
Người đăng
Thông điệp
Thà nh viên mới
Ngày tham gia: 11/08/2011 Bài gửi: 3 Số lần cám ơn: 0 Được cám ơn 0 lần trong 0 bài viết
gửi: 12.08.2011 Tiêu đề: Trở vá»
TRỞ VỀ
Cái nắng chói chang của mùa hè tưởng nhÆ° muốn thiêu đốt những ngÆ°á»i nông dân suốt ngà y cặm cụi ngoà i cánh đồng sắp đến mùa thu hoạch. Là n da của gã vốn đã sần sùi, cháy sạm giỠđây lại Ä‘en hÆ¡n và nhÆ° được đánh bóng bởi những giá»t mồ hôi rỉ ra từ những mệt nhá»c trong cái nóng khủng khiếp đến nhÆ° váºy. Con trâu Ä‘i trÆ°á»›c, ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông theo sau, trên vai là chiếc cà y đã gắn bó vá»›i gã từ nhiá»u năm nay, gã bÆ°á»›c tháºt nhanh để trốn tránh những tia tá» ngoại gay gắt, mong sao vỠđến nhà để nghỉ ngÆ¡i tà cho lại sức, chuẩn bị cho những công việc buổi chiá»u. VỠđến nhà , ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông thở phà o má»™t hÆ¡i rõ khoẻ, ngồi bạch xuống ná»n nhà đất mát rượi và phì phèo châm Ä‘iếu thuốc là o. Gã thổ Ä‘iếu thuốc má»™t cách tháºt mạnh, hÃt dà i và ngả cổ ra khoan khoái. Tiếng hút thuốc réo lên ba hồi liên tiếp ''roẹt... roẹt...''. Khói thuốc bay lên nghi ngút cả má»™t góc nhà , rồi gã nằm dà i xuống, vắt tay lên trán và ngẫm nghÄ©. Hôm nay mình nhÆ° thế nà y rồi, chứ cách đây và i tháng thì sao nhỉ. CÅ©ng Ä‘i là m vá», cÅ©ng mệt má»i nhÆ°ng gã là m gì được táºn hưởng những phút giây bình yên mà thưởng thức, mà nhấm nháp hÆ°Æ¡ng vị cuá»™c sống. Những ngà y đó đối vá»›i gã, và không chỉ riêng vá»›i gã mà vá»›i cả gia đình khoảng thá»i gian sống trong bầu không khà nặng ná», u uất đáng sợ. Cuá»™c Ä‘á»i gã, tâm hồn gã, gia đình gã đã tìm lại được niá»m vui, sá»± an là nh từ ngà y gã quay lại vá»›i bà tÃch hoà giải.
Không nhá»› gã bất mãn chuyện gì, nhÆ°ng chỉ biết là ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông đó đã bá» xÆ°ng tá»™i, rÆ°á»›c lá»… từ mấy năm nay. Mặc cho má»i ngÆ°á»i khuyên bảo, Ä‘á»™ng viên, từ những ông ban hà nh giáo đến những anh em, há» hà ng, là ng xóm thân thuá»™c, gã Ä‘á»u bá» ngoà i tai. Các con của gã giỠđây Ä‘á»u đã trưởng thà nh nhiá»u, đứa đã Ä‘i tu, có đứa đã ra trÆ°á»ng Ä‘i là m, cÅ©ng có đứa Ä‘ang Ä‘i há»c cấp má»™t, cấp hai, cấp ba. NhÆ°ng ai biết được mấy thằng con gã trÆ°á»›c đây hÆ° há»ng, phá phách có tiếng. Äứa con cả của gã má»™t thá»i là m gã phải lặn lá»™i ra bắc và o nam để Ä‘Æ°a nó vá», rồi hì hục là m Ä‘Æ¡n chuyển trÆ°á»ng cho nó, rồi suốt ngà y nháºn được lá»i má»i Ä‘i há»p phụ huynh và doạ Ä‘uổi há»c. Mấy thằng con của gã lại tiếp nối truyá»n thống ''bá» nhà ra Ä‘i''. Hết thằng cả rồi đến hai thằng em sau, cứ lần lượt, lần lượt vác đồ, vác bị ra thăm ''thủ đô yêu dấu''. Còn nhá»› năm ngoái, nói thì là năm ngoái mà thá»±c ra chÆ°a được má»™t năm, vụ án ''ngÆ°á»i con hoang Ä‘Ã ng'' trở vá» nhÆ°ng gã lại không thể đóng vai ''ngÆ°á»i cha nhân là nh được''.
- Bảo thằng Tú đừng bao giỠđâm mặt vỠđây nữa. Có muốn vá» tao cÅ©ng không cho vá». Cái nhà nà y không muốn ở nữa thì biến Ä‘i nÆ¡i khác mà ở. Gã háºm há»±c.
Tú là cáºu thanh niên, nếu đúng tuổi ra thì cÅ©ng là sinh viên năm hai rồi đó, nhÆ°ng do phải há»c lại mấy năm nên bây giá» cu cáºu má»›i há»c mÆ°á»i hai. Hồi trung há»c, cáºu luôn là há»c sinh nổi tiếng, có lẽ không có thầy cô nà o trong trÆ°á»ng mà lại không biết đến tên cáºu, mà điá»u lạ nữa là há»… gá»i đến tên cáºu, không ai bảo ai nhÆ°ng thầy cô nà o cÅ©ng Ä‘á»c rõ mồn má»™t cả há» lẫn tên. Có lẽ cái tên há» nó đẹp, và quen thuá»™c. Quen thuá»™c bởi vì các thế hệ anh cáºu trÆ°á»›c đây cÅ©ng há»c trÆ°á»ng nà y. GiỠđây, Tú không còn phá phách nhÆ° trÆ°á»›c đây nữa, chắc cáºu cÅ©ng đã ý thức và biết nghÄ© cho cha mẹ, gia đình nhiá»u hÆ¡n, chỉ má»—i tá»™i há»c không giá»i được thôi. Thế nhÆ°ng, có lẽ vì cái ý thức đó đã quá cao khiến cáºu không thể chịu nổi cảnh gia đình thÆ°á»ng xuyên xÃch mÃch, cha mẹ cãi lá»™n nhau suốt ngà y. TrÆ°á»›c Tú có ba anh trai, Ä‘á»u đã trưởng thà nh và đi xa, còn sau cáºu nhếch nhác bốn đứa em, đứa nà o đứa nấy mặt mÅ©i loem nhoem, ngoem nguốc hết cả. Mấy hôm nay, bá»±c bá»™i, tức tối chuyện gia đình, Tú lặng lẽ cuốn gói lên Ä‘Æ°á»ng ra Hà Ná»™i. Lúc Ä‘i, cáºu cÅ©ng cho mẹ biết, nhÆ°ng bà vẫn không ngăn cản. NgÆ°á»i Ä‘Ã n bà nà y cÅ©ng là má»™t nguyên do gây nên những xung Ä‘á»™t trong gia đình. Bà ta có cái chứng ''lắm mồm'' đến cách khó tả, những việc nhá» vặt, cá»n con và không ra gì trong gia đình cÅ©ng chạy Ä‘i loan khắp xóm. Rồi đến căn bệnh ''bênh con'' của bà góp phần là m ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông nhiá»u phen khó chịu và tức không chịu nổi. Äợt nà y Tú Ä‘i, gã hạ quyết tâm là không bao giá» Ä‘i Ä‘Æ°a nó vá», dù trÆ°á»›c đây có lần phải và o đến Sà i Gòn, gã cÅ©ng phải lặn lá»™i. Gã mất dần niá»m tin và o vợ con, và o gia đình, và o cuá»™c sống. Äã má»™t tuần trôi qua kể từ khi Tú ra Ä‘i, gã vẫn nhÆ° không có chuyện gì xảy ra, coi nhÆ° không có cái thằng ''bất hiếu'' đó. Gã chỉ biết hì hục là m việc má»™t mình, vá» nhà lại háºm há»±c, bá»±c dá»c và tức tưởi không chịu được. Gã không cho phép bất cứ đứa nà o trong nhà được mở mồm nhắc đến anh Tú. Còn Tú, ra nÆ¡i xa lạ, cáºu phải xin Ä‘i khuân đá nÆ¡i công trÆ°á»ng để kiếm tiá»n sống qua ngà y. Có lẽ trÆ°á»›c khi Ä‘i, cáºu ta không bao giá» tưởng tượng ra những tháng ngà y mệt nhá»c đến thế. Ở nhà , Ä‘i là m đồng vất vả, nhÆ°ng cáºu còn được Ä‘i há»c, được thÆ° giãn, vì dù sao đó cÅ©ng là nhà mình. GiỠđây, Tú thấy mình nông nổi và thiếu suy nghÄ©. Cáºu khát khao đến cháy bá»ng, ao Æ°á»›c đến mãnh liệt là được trở vá» nhà , nói lá»i xin lá»—i và tiếp tục há»c hà nh và phụ giúp việc nhà . NhÆ°ng trá»› trêu thay, Tú quá hiểu rõ con ngÆ°á»i cứng nhắc, bảo thủ của cha cáºu. Khó lắm đây. Từng ngà y nặng ná» trôi qua, đối vá»›i Tú thá»i gian dà i đằng đẵng nhÆ° cả thế kỉ. Cuối cùng, hai tuần cháºm rãi trôi qua kể từ khi Tú đặt thân trên nÆ¡i đất khách quê ngÆ°á»i. Mấy hôm nay, Tú cÅ©ng gá»i Ä‘iện vá» há»i thăm và dò la tin tức vá» cha nó, xem trÆ°á»ng hợp cáºu được vá» lại nhà khả quan đến mức nà o. NhÆ°ng đổi lại, những thông tin mà nó nháºn được là ''khoan đã, mi mà vá» giá» thì cha mi tống cổ ra Ä‘Æ°á»ng.'' Hết bà ná»™i nó, rồi đến các dượng các cô, các chú các má»± ra khuyên giải để gã đồng ý cho Tú vá» nhà , gã vẫn không lung lay. Cuối cùng, chú nó cÅ©ng gá»i Ä‘iện ra và bảo nó cứ vá», rồi má»i ngÆ°á»i sẽ thuyết phục gã xem sao.
Chuyến xe Hà Ná»™i - Nghệ An đã vá» tá»›i xóm. Từ Ä‘Ã ng xa, ai cÅ©ng có thể nghe thấy tiếng còi xe thét lên rõ dà i khi nó dừng lại để trả khách. Tú bÆ°á»›c từ trong xe ra và đi và o là ng. Trông cáºu tháºt đáng thÆ°Æ¡ng. Má»›i hai tuần mà ngÆ°á»i đã xanh xao, gầy còm, lốm đốm và i vết trầy xÆ°á»›c trên mặt và cổ tay. Cáºu Ä‘i cÅ©ng không được thoải mái. Không phải là sinh viên Ä‘i há»c vá», không phải là ngÆ°á»i Ä‘i là m vá» mà là trÆ°á»ng hợp bá» nhà đi quay vá». Tú ý thức được Ä‘iá»u đó nên cáºu có vẻ xấu hổ, khúm núm và sợ sệt. Cuối cùng thì cÅ©ng gần đến nhà . Cáºu là m gì đủ can đảm để bÆ°á»›c vá» căn nhà lụp xụp đó. Vá»›i tâm trạng của ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông lúc nà y, nếu thấy cáºu vá» chắc là gã cầm cả cà y, cả cuốc mà rượt Ä‘uổi Ä‘i cho khuất mắt. Tú và o nhà cô và dừng chân tại đây. Kế hoạch của há» hà ng cáºu là nhÆ° thế, gá»i nó vá» nhÆ°ng không cho cha nó biết, và để nó ở tạm trong nhà các chú các cô, vì tất cả Ä‘á»u ở xung quanh. Nhân lúc ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông Ä‘i là m chÆ°a vá», mẹ Tú và cả 2 đứa em nhá» chạy và o để thăm con má»™t lúc. Äêm hôm ấy, các anh em là m má»™t chuyến nữa ra để khuyên bảo gã cho thằng Tú vá». DÆ°á»ng nhÆ° lúc nà y gã có dịu hÆ¡n má»™t chút, chỉ chút xÃu thôi, nhÆ°ng vẫn không đồng ý. Thế là Tú vẫn chÆ°a được vá» nhà gặp cha. Cáºu xót xa cho những dại dá»™t và ná»—i hẩm hiu của mình, hết sức tưởng tượng cảnh tượng khi vá» nhà cha nó sẽ nhÆ° thế nà o. Thế rồi cáºu thiếp ngủ Ä‘i lúc nà o không hay biết.
Ngà y hôm sau, lúc mặt trá»i đã bắt đầu là m cho chiếc bóng của con ngÆ°á»i đổ xuống Ä‘Æ°á»ng ngắn Ä‘i, Tú lấy hết can đảm vá» nhà . Bữa trÆ°a hôm ấy, má»™t bữa ăn không ai nói vá»›i ai câu gì. Dù cáºu đã buông lá»i xin lá»—i, gã không đánh cho là may. Ä‚n cÆ¡m xong, gã thả bát Ä‘Å©a, lên nhà trên và lại châm lá»a hút thuốc. Còn dÆ°á»›i nà y, mấy mẹ con lại soạn sá»a và nói nhá» nhau ''từ từ rồi cha mi cÅ©ng sẽ hết giáºn đó''.
Mấy tuần sau, tháng sau, gia đình gã lại trở nên bình thÆ°á»ng. Tuy nhiên, trong căn nhà ấy hình nhÆ° không bao giá» có được má»™t niá»m vui tháºt sá»±, không bao giá» có được sá»± bình yên, an là nh dù là giản dị và nhá» bé thôi. Gã vẫn luôn bất an. Phải rồi, bình yên sao được, không bất an thế nà o được khi tâm hồn gã đã chai sạn từ lâu, có gá»™i rá»a, có chăm sóc bao giỠđâu. Mấy năm nay, gã không xÆ°ng tá»™i, rÆ°á»›c lá»…, dù thỉnh thoảng có Ä‘i lá»… Chúa nháºt. Khu vÆ°á»n tâm linh của gã giỠđây nhÆ° vÆ°á»n cá» má»c hoang, đầy gai nhá»n và cá» xÆ°á»›c. Gã không muốn xÆ°ng tá»™i, vì gã quá bi quan và chán nản, gã luôn có cái suy nghÄ© rằng mình xÆ°ng tá»™i vá» mà sống nhÆ° thế nà y thì tá»™i lá»—i lại cà ng nhiá»u hÆ¡n, thế thì nên xÆ°ng tá»™i là m gì. Và thế là gã xa Chúa dần từ đó.
Äợt nà y, giáo xứ của gã lại được đón thêm mục tá» má»›i, nghe tiếng Cha nà y nghiêm khắc lắm. Äể dá»n lòng đón mừng đại lá»… giáng sinh, Cha kêu gá»i giáo dân soạn sá»a tâm hồn, nhÆ° lá»i rao giảng của thánh Gioan Tiá»n hô. Cha xứ váºn Ä‘á»™ng những ngÆ°á»i bá» xÆ°ng tá»™i, rÆ°á»›c lá»… lâu năm quay vá» nÆ¡i bà tÃch Hoà giải và kết hợp vá»›i Chúa qua bà tÃch Yêu thÆ°Æ¡ng. Những con ngÆ°á»i cứng cổ, những mảnh đất lâu năm không vun xá»›i, chăm sóc nay cÅ©ng Ä‘á»u trở lại... duy chỉ có gã vẫn chÆ°a vâng lá»i mà thôi.
Thế rồi, má»™t buổi trÆ°a nhÆ° bao buổi trÆ°a khác, ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông lại Ä‘i sau Ä‘uôi mấy con trâu, con bò từ ngoà i ruá»™ng vá». Hình nhÆ° hôm nay nắng có dịu hÆ¡n, cây cá» có vẻ gì đó đỡ héo hon hÆ¡n, và tiếng chim không ngừng lÃu lo ca hót. Cầm chiếc roi vá»t trên tay lùa Ä‘Ã n súc váºt vá» nhà , gã cúi cổ, lom khom. Hình nhÆ° ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông nà y toà n Ä‘i khom ngÆ°á»i nhÆ° thế, không bao giá» gã đứng thẳng. Chiếc mÅ© cối trên đầu đã sá»n bạc và lấm tấm những hạt bùn bị bắn té lên. Cái quần bá»™ Ä‘á»™i mà u xanh, ống cao, ống thấp đã rách gấu và 2 túi quần gã chất đầy những con ốc to đùng. Gã Ä‘ang Ä‘i, tá»± nhiên thấy có tiếng xe máy tiến vá» phÃa mình. Ngẩng đầu lên, trÆ°á»›c mắt gã là hai ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông, trÆ°á»›c quen sau lạ. Chiếc xe dừng lại, và ngÆ°á»i ngồi sau nhảy xuống lại gần gã. NgÆ°á»i nà y có vẻ không phải là nông dân, to cao, bảnh bao và nom uy nghiêm lắm. Anh ta không ngại bẩn, khoác tay và o vai gã, cầm cây roi của gã và cùng cuốc bá»™ vá»›i gã. Gã ngạc nhiên há»i ngÆ°á»i lái xe:
- Ai đây?- má»™t câu há»i gần nhÆ° vô thức.
- Cha Q đó, cha xứ má»›i vỠđó, không biết hả? Anh tà i xế cho cha - là ngÆ°á»i cùng là ng - trả lá»i cách thẳng thắn.
- Ôi, cha à . Con không biết, con xin lá»—i cha. - ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông sá»ng sốt.
- Không sao, không Ä‘i lá»… nhà thá» thì không biết cha là điá»u dá»… hiểu. - Cha cÆ°á»i hiá»n từ.
Con Ä‘Æ°á»ng từ cánh đồng vá» nhà hôm đó vắng lặng, yên bình. Chỉ nghe tiếng hai ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông nói chuyện, và tiếng xe máy cặp kè Ä‘i sau. Cha xứ cùng Ä‘i, cùng lùa trâu bò, nói chuyện, giảng giải và khuyên bảo con chiên lạc. Lá»i nói của cha nhẹ nhà ng mà thấm thÃa, nhÆ° thấm hết táºn xÆ°Æ¡ng tuá»· của gã, khiến gã ngẫm nghÄ© và xấu hổ thay cho những tá»™i lá»—i của mình. Cha xứ còn vá» táºn nhà , và o thăm gia đình gã, nhÆ° lá»i Ä‘á»™ng viên và mang lại tia hi vá»ng cho cả gia đình. Sau hôm ấy, ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông sám hối, ăn năn, quyết tâm quay vá» vá»›i Chúa và Há»™i thánh. Gã Ä‘i xÆ°ng tá»™i, quay vá» vá»›i suối nguồn bình an khó diá»…n tả. Gã cảm thấy nhẹ nhõm vì đã trút hết những gánh nặng tá»™i lá»—i đè nặng lên tâm hồn gã bao năm qua. Ngà y hôm ấy vui nhÆ° ngà y há»™i, bà con hà ng xóm Ä‘á»u ra thăm há»i, chúc mừng và chia sẻ niá»m vui vá»›i gia đình gã. Các con của gã ở miá»n nam cÅ©ng gá»i Ä‘iện vá» nhà cảm Æ¡n và chúc mừng cha và gia đình chúng. Từ hôm ấy, ngÆ°á»i ta thấy gã thÆ°á»ng xuyên Ä‘i lá»… hÆ¡n, trong gia đình không còn những tiếng cãi cá» nhÆ° những ngà y trÆ°á»›c.
Tuy nhiên, không phải từ đó là má»i chuyện đã kết thúc, gia đình gã không còn gặp khó khăn. Biến cố ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông trở lại, quay vá» vá»›i Chúa không phải là sá»± kiện để từ đây gia đình gã luôn bình yên không sóng gió, nhÆ°ng là dấu mốc chứng tá» con ngÆ°á»i gã đã biến đổi, cách giải quyết những khó khăn cÅ©ng sáng suốt và tốt đẹp hÆ¡n. Äứa con trai của gã Ä‘ang há»c lá»›p 10, lại theo lá»i rủ rê của bạn bè bá» há»c chÆ¡i Ä‘iện tá», khi thiếu tiá»n thì mượn xe đạp Ä‘i “cắm†để trả nợ. Má»i chuyện vỡ lở, cu cáºu xấu hổ, sợ bị cha đánh nên lại bá» nhà ra Hà Ná»™i nối gót anh trai nó mấy tháng trÆ°á»›c. Lần nà y không nhÆ° lần trÆ°á»›c đối vá»›i trÆ°á»ng hợp thằng Tú, ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông không cố chấp, không bảo thủ nữa mà ngược lại ông biết cách cÆ° xá» cho phải lẽ. Nếu nhÆ° trÆ°á»›c đây, Tú muốn trở vá» nhÆ° ''ngÆ°á»i con hoang Ä‘Ã ng'' trong Kinh Thánh, thì gã không chấp nháºn. Còn giỠđây, gã muốn mình được biến đổi. Gã muốn mình được trở nên nhÆ° ''ngÆ°á»i cha nhân là nh'' chà o đón đứa con trở vá». Nhân ngà y nghỉ cuối tuần, gã bảo Tú ra Hà Ná»™i đón em, vì dù sao Tú cÅ©ng đã từng trải qua, có nhiá»u kinh nghiệm và tá»± rút ra bà i há»c cho mình rồi.
Buổi trÆ°a chủ nháºt ná», Thuý - cô em há» của hai đứa vừa kết thúc thánh lá»… đầu tháng của Cá»™ng Ä‘oà n, vá»™i vã ra lấy xe vá» trong khi má»i ngÆ°á»i còn ở lại liên hoan há»p mặt, bởi cô gái nà y cần đón và giúp Tú tìm gặp em. Thuý vá» nhÆ° không có Tú bên cạnh, gá»i Ä‘iện há»i thăm:
- Alo, anh Tuấn à . Bây giỠem mới biết, nghe nói anh ra Hà Nội được tuần rồi à ? Thế anh đang ở đâu đấy?
- Ai nói cho mi biết đó, anh ở trên Cầu Giấy, mi có ở gần đó không?
- Có mà . Em ở gần đó. Thế cụ thể hơn anh đang ở chỗ nà o của Cầu Giấy?
- Uhm, để xem đã nha. Nhà thi đấu Cầu Giấy, mi biết chỗ ấy không?
- Biết mà , cÅ©ng không xa. Thế chiá»u em qua nha. Anh vẫn ở đó chứ, anh Tuấn? - cô bé há»i cho chắc chắn.
- Ừ, đang ở đây, tao là m ở đây mà .
- Thế em lên ngay nha. Ok? Khoảng mÆ°á»i lăm phút nữa mình gặp nhau ha.
Tú mừng thầm trong bụng. Thế là chắc chắn sẽ gặp được em, chứ nếu để cáºu tá»± gá»i Ä‘iện thì Tuấn sẽ chẳng bao giá» nói cho biết địa chỉ đâu. Thế rồi hai anh em vá»™i và ng lên Cầu Giấy.
Äứng trÆ°á»›c cổng nhà thi đấu Cầu Giấy, Thuý nhìn mãi mà vẫn không tìm thấy bóng dáng ai quen thuá»™c.
- Alo, anh Tuấn à , anh đang ở đâu đấy?
- Tao đang ở nhà thi đấu Cầu Giấy đây?
- Ở đâu, sao em không thấy? Em đang đứng ở cổng đây. Anh ra đây đi!
- Tao cũng đang ở cổng mà có thấy mi đâu đâu!
- Anh qua cổng bên nà y nha.
Hoá ra là hai ngÆ°á»i đứng ở hai cổng. Thuý vá»™i nháy mắt báo hiệu cho Tú Ä‘ang trốn ở Ä‘Ã ng xa, rồi tiếp tục dõi mắt và o cổng nhà thi đấu. Xa xa, thấp thoáng bóng ai xuất hiện. Má»™t cáºu bé mặc áo xanh nõn chuối, thân hình vốn đã còi cá»c nay nhìn lại cà ng tiá»u tuỵ hÆ¡n nữa. Thuý nháºn ra đó là “đối tượng†mình Ä‘ang cần tìm kiếm.
- Em ở đây nà y.- cô bé gá»i.
Hai anh em đặt dép ngồi xuống đất. Thuý há»i:
-Tuần nay anh sống và ăn, ở như thế nà o?
- Mi nhìn thấy không, cái quán cơm đối diện chỗ ta ngồi ấy. Tao là m ở đó, hỠbao ăn ở, lương tháng triệu rưỡi đó.
- Có tháºt thế không, lÆ°Æ¡ng tháng triệu rưỡi á? Thế anh ở trong nhà há» luôn à ?
- Ừ, ở chỗ tầng 2 ấy.
- Xạo, là m gì có. Nói tháºt Ä‘i, mấy bữa nay anh sống nhÆ° thế nà o, có vất vả lắm không? Mà sao anh lại ra đây là m gì cho mệt nhá»c. Ở nhà chẳng tốt hÆ¡n à ?
- ThÃch thì Ä‘i thôi. Ra Ä‘i chÆ¡i chuyến, rồi là m việc kiếm tiá»n chi.
Từ đà ng xa, Tú xuất hiện và tiến dần đến chỗ hai anh em đang ngồi.
- Biết ngay là con Thuý không lên đây một mình mà . Sao mình còn ra gặp là m gì nhỉ? Tuấn lắp bắp.
- Khoẻ không chú? Hoá ra là ở đây à , hic. Mà y có vỠkhông, cha bảo tao ra đón mà y vỠđó. - Tú nói.
- Không vá». Anh vá» Ä‘i!
Tú há»i thăm em dạo nà y sống thế nà o rồi so sánh vá»›i anh mấy tháng trÆ°á»›c. Cuá»™c nói chuyện của ba ngÆ°á»i cứ xoay quanh việc khuyên giải và từ chối.
Tú bạn vai, nhìn thẳng và o mặt em và nói:
- Tao nói tháºt vá»›i mà y, mà y sÆ°á»›ng hÆ¡n tao gấp nhiá»u lần rồi đó. Hồi tao ra đây, thấm mệt, muốn vá» nhà mà không dám vá», cha không cho vá». NhÆ°ng bây giá» cha đã thay đổi rồi, cha còn bảo tao ra đón mà y vá» nữa. Mà y không thấy thế à .
Tuấn đáp lá»i, cá»™c lốc: ''không vá»'' rồi cúi mặt xuống, nhặt mấy viên đá nhá», vẽ vá»i linh tinh trên đất. Mặt nó sầm lại, dÆ°á»ng nhÆ° đã vỡ ra được Ä‘iá»u gì, nhÆ°ng vẫn kiên quyết không vá».
- Ừ, mà y vá» hay không thì tuỳ mà y thôi, nhÆ°ng cha bảo tao phải Ä‘Æ°a tá» giấy nà y cho mà y Ä‘á»c. Äá»c Ä‘i, Ä‘á»c xong rồi thì quyết định là ở mà y. Nhanh lên!
Cầm lá thÆ° trên tay, Tuấn vẫn không dám mở ra Ä‘á»c.
- Anh vá» Ä‘i, cái nà y tối vá» em Ä‘á»c.
- Anh Tuấn à , cáºu đã gá»i thÆ° ra là muốn anh Ä‘á»c liá»n. Anh mở ra Ä‘á»c Ä‘i rồi sẽ hiểu ở nhà cáºu và má»i ngÆ°á»i Ä‘ang mong má»i Ä‘iá»u gì. Em nghÄ© là má»™t tuần cÅ©ng đủ để anh nháºn ra sá»± dại dá»™t, nhất thá»i bồng bá»™t của anh. NhÆ°ng ''đánh kẻ chạy Ä‘i, không ai đánh ngÆ°á»i chạy lại'', anh vá» Ä‘i, má»i ngÆ°á»i Ä‘ang mong chá» anh đó. Em chắc rằng tuần qua anh đã nếm mùi cay đắng khi sống xa gia đình, sống thiếu tình thÆ°Æ¡ng, phải vất vưởng kiếm tiá»n nhÆ° thế nà y. Anh đừng ngại gì cả, có lẽ anh cÅ©ng muốn được vá», đúng không? - Thuý thêm và o.
Tuấn mở tá» giấy có ghi mấy dòng chữ ra, Ä‘á»c được mấy chữ rồi lại thu Ä‘i, vò lại và đút và o túi quần. Không biết lá thÆ° đó viết gì, chỉ biết Tuấn Ä‘á»c được chừng ấy chữ thì nghẹn lại không cầm lòng được nữa… Bối rối má»™t lúc rồi Tuấn lại mở ra, Ä‘á»c tiếp. Khi ánh mắt chạm đến dấu chấm câu cuối cùng, mấy con chữ nhÆ° bị nhoè Ä‘i vì những dòng nÆ°á»›c mắt nhá» xuống. Có vẻ đã bị đánh Ä‘á»™ng, nhÆ°ng cáºu ta vẫn đặt cái gá»i là ''sÄ© diện hão'' lên trên hết, kiên quyết không chịu vá».
- Thôi Ä‘i, tao hiểu tâm trạng của mà y. Ngoà i mồm thì bảo không muốn, nhÆ°ng trong lòng thì muốn vá» lắm rồi. Äi vá»›i tao đến chá»— mà y ở, xin cô chủ gói đồ vá».
- Anh vá» Ä‘i. Em nháºn lá»i vá»›i há» là là m dà i hạn rồi, không vỠđâu…
- Cả tao, cả con Thuý nữa, sẽ cùng Ä‘i vá»›i mà y đến xin phép cô chủ, và dá»n đồ vá». Nhanh lên, mai tao vá» rồi, tao còn phải Ä‘i há»c, con Thuý cÅ©ng báºn há»c mà vì mà y nên má»›i lên đây đấy!
NhÆ°ng rốt cục Tuấn vẫn không chỉ cho anh nó biết chá»— nó ở, sau má»™t hồi thuyết phục, Tuấn đã chấp nháºn vá» nhà mà không cần quay lại lấy đồ. Thì Ä‘i vá»™i, lại là đi lén cÅ©ng may lắm được và i bá»™ đồ mặc qua ngà y, chẳng có gì đáng phải tiếc cả. Coi nhÆ° những thứ đồ bá» Ä‘i, Tuấn sẽ bắt đầu mặc chiếc áo má»›i, tốt đẹp hÆ¡n và trà n đầy hi vá»ng.
Chiá»u hôm đó, Thuý nhá» nhà mấy anh ngÆ°á»i quen, cÅ©ng là chá»— há» hà ng gần vá»›i cả mấy anh em để Tuấn và Tú ở qua đêm. Sáng mai, hai anh em ra bến xe MÄ© Äình, lên xe vá» quê.
Từ đó gia đình nó lại trở lại bình thÆ°á»ng. Có ai sai phạm thì những ngÆ°á»i khác bảo ban nhau nhẹ nhà ng. Cuá»™c sống cứ váºy trôi Ä‘i cách êm ả và tốt đẹp. Niá»m vui gia đình đã được thắp lên từ má»—i má»™t thà nh viên, ai cÅ©ng ý thức xây dá»±ng gia đình tốt hÆ¡n.
NgÆ°á»i Ä‘Ã n ông ngẫm ngẫm nghÄ© và tạ Æ¡n Chúa đã ban niá»m vui được hồi sinh trong gia đình. Gã hiểu ra rằng khi nà o có tình yêu Chúa hiện diện trong gia đình, thì gia đình đó má»›i ấm no, hoà thuáºn, hạnh phúc được. Gã thầm cầu nguyện cho đứa con cả khoẻ mạnh nhÆ° tên của nó, cho hai đứa con trai đã Ä‘i tu của gã được trung thà nh và đạt được Æ¡n gá»i, cho đứa con kế tiếp Ä‘á»— đại há»c trong mấy ngà y sắp tá»›i, cho mấy đứa nhá» sau của gã cÅ©ng khoẻ, há»c giá»i và ngoan ngoãn. Gã cầu nguyện cho gia đình gã cÅ©ng nhÆ° nhiá»u gia đình khác, và đặc biệt gã cố gắng để là m tròn vai trò của ngÆ°á»i chồng, ngÆ°á»i cha trong gia đình.
Gã định chợp mắt má»™t lát. Văng vẳng bên tai tiếng nhạc của gia đình hà ng xóm: ''Và bây giá», ngà y buồn đã qua, nhiá»u lá»—i lầm cÅ©ng được thứ tha. Tình yêu đã đến trong ánh nắng mai, xoá tan mà n đêm u tối, cho tôi biến đổi tâm hồn thà nh má»™t ngÆ°á»i má»›i. Và con tim đã vui trở lại, tình yêu đến cho tôi ngà y mai, tình yêu chiếu ánh sáng và o Ä‘á»i, tôi hi vá»ng được Æ¡n cứu rá»—i. Và con tim đã vui trở lại, và niá»m tin đã dâng vá» NgÆ°á»i, trá»n tâm hồn nguyện yêu mãi riêng ngÆ°á»i mà thôi...''
Một là n gió nhẹ, mát rượi thoảng qua vỗ vỠtâm hồn, đưa gã chìm và o giấc ngủ yên bình.
[/align]
Bạn không có quyền gửi bài viết Bạn không có quyền trả lời bài viết Bạn không có quyền sửa chữa bài viết của bạn Bạn không có quyền xóa bài viết của bạn Bạn không có quyền tham gia bầu chọn Bạn không được phép gởi kèm file trong diễn đàn Bạn có thể download files trong diễn đàn