GPVMenu

 Phim Công giáo online 

 Lịch Phụng vụ GP Vinh 

 Giờ lễ tại các nhà thờ 

 Quỹ Học bổng NTT 

 Giấy tờ - Chứng chỉ 

 ĐCV Vinh Thanh 


_READMORE
 Gia đình Web Giáo phận 
Lam Hồng (Đức tin & VH)

Phim Công giáo

Thánh Ca Online

ĐCV Vinh Thanh

Hội dòng MTG Vinh

Quỹ Học Bổng NTT

GĐ Thánh Tâm GP Vinh

Doanh nhân GP Vinh

Giáo xứ Bảo Nham

Giáo xứ Hòa Ninh

Giáo xứ Làng Rào

Giáo xứ Nghi Lộc

Giáo xứ Tân Lộc

Giáo xứ Trung Nghĩa

Sinh viên CG Vinh

CĐ Vinh Hà Nội
 Tra cứu bài viết 
Tháng Năm 2024
T2T3T4T5T6T7CN
    1 2 3 4 5
6 7 8 9 10 11 12
13 14 15 16 17 18 19
20 21 22 23 24 25 26
27 28 29 30 31    
 <  > 
 Thống kê truy cập 
 Khách: 33
 Thành viên: 000
 Tổng cộng 033
 Lượt tr.cập 055755926
 Từ điển online 
TỪ ĐIỂN ONLINE

 Bookmark & Share 

website security
 
Diễn đàn Giáo Phận Vinh 05.05.2024
DIỄN ĐÀN GIÁO PHẬN VINH :: Xem chủ đề - Đường đời...

 Chào mừng bạn đến với diễn đàn GIAOPHANVINH.NET


 Xem bài chưa có ai trả lời 
Đăng ký làm thành viênĐăng ký làm thành viên 

gửi bài mới Trả lời chủ đề này DIỄN ĐÀN GIÁO PHẬN VINH -> Tâm sá»±
 Bạn đang theo dõi chủ đề ở chuyên mục : Tâm sá»± 
Người đăng Thông điệp
hieu16
Quản lý
Quản lý


 

Ngày tham gia: 15/09/2008
Bài gửi: 375
Số lần cám ơn: 994
Được cám ơn 21 lần trong 21 bài viết

Bài gửigửi: 18.04.2011    Tiêu đề: Đường đời... Trả lời với trích dẫn nội dung bài viết này

Ban ngày trời có chút nắng nhưng đêm đến lại khá lạnh, lúc tối phóng xe về nhà - mặt mũi tái tê nhưng vẫn thấy vui vì từ khi đi học thì lâu lâu mới được ngủ với mấy đứa em. Sáng sớm dậy, vươn vai nhìn bầu trời buổi sáng thật thanh bình.

Chú em mới mua cái Exciter (xe côn tay), nghe nói khó đi hơn Lx nên tò mò quá. Sau một hồi "học lý thuyết" và nghe mấy lời cảnh cáo của chú em thì mình leo lên xe với bộ mặt đầy tự tin... Ai dè vừa nhả côn... Vèo, bộp... xe 1 nơi, người một nẻo. Hú vía và hơi ngại tý nhưng vẫn thấy hay hay.

Chạy vào nhà rửa ráy chân tay thì thấy đứa em út nó dậy từ bao giờ... đang luẩn quẩn, chợt thấy mình thì nó chạy lại ôm lấy... mông (hii). Vui lắm, vì đi học xa nhà mà em út, đứa nào đứa nấy rất thương mình. (Ko biết có phải tại anh hay cho quà? - nghi lắm- hii)

Ngồi chơi một lúc thì đến giờ ăn cơm, tranh thủ ngồi ăn với mẹ mình kể bao nhiêu là chuyện... Từ xăng lên cho đến rau tăng giá. Cũng chỉ cốt xin ít $ chứ mới nửa tháng mà đã hết kiệt. Mà cũng không dám nói thẳng vì mới đây mình cũng vừa xin thêm ít - hii. Nói hay hay một lúc thế mà mẹ cho thật... Mìh mừng rỡ cúi đầu cúi cổ ăn nhanh để còn trốn đứa em út để đi học - chứ nó mà thấy thì kiểu gì cũng khóc cho coi.

Thế là chào bố mẹ rồi lén lút lên đường. Đag tung tăng và ngắm cảnh bình minh thì ở đâu đó có tiếng vang... mình đánh con mắt sang bên trái. Một cô bé xinh xắn đang vẫy tay... Mình đưa đôi mắt về chỗ cũ và tiếp tục đi... Tiếng ga bây giờ đã nhẹ hơn, mình chạy chậm lại... Nghĩ lại... hình như là "Anh ơi, cho em ngồi với", với cái ánh mắt nhìn chằm chằm vào mình... Nếu mà ra hẳn ngoài đường rồi nói sớm tý thì mình cho ngồi rồi. Ai dè đứng trong ấy lại còn đợi đến nơi mới gọi thì biết là kêu ai. Đứng lại mà không phải thì ngại lắm... Thế là mình lại phóng xe đi - nhưng trong lòng thấy cứ thế nào ấy. Nếu mình ở trong tình huống cô bé, gọi người khác (nhất là khác giới) mà không được nhìn lại hay người ta làm ngơ vậy thì rầy rà lắm.

Thấy có lỗi 1 chút nhưng không sao. Vẫn vi vu và hát mấy bài Thánh ca... Chợt có cái gì đó khác lạ, đoạn đường này bình thường đâu có ùn tắc gì... Lại gần 1 chút thì thấy chú CSGT, gần hơn tý nữa thì ôi thôi... Cái Jupiter đỏ nát đầu, mình hướng mắt về phía sau xe ô tô. Chợt sững lại, một người con gái xinh xắn, một mái tóc đẹp nhưng... đến đây mình phải dừng phím lại vì mình không muốn nhớ lại, càng không muốn diễn tả cho các bạn cảnh tượng ấy. Đây là lần đầu tiên mình thấy tận mắt người ta nằm đó... Không một ai ở bên, cô độc... Miệng mình lẩm bẩm "Giê-su Maria Giuse, con mến yêu..." nhưng chắc không giúp ích gì cho họ rồi, vì tâm cứ hướng đến khuôn mặt ấy, tấm thân nằm cô độc ấy... Tim mình như đập loạn xạ, hồn như treo ở đâu đó. Không dám ở lại lâu, mình phóng xe với vận tốc chậm nhất có thể... Giờ trong đầu không còn lại niềm vui hớn hở, và cũng không chỉ hình ảnh của người con gái ấy. Mà trong đầu mình bây giờ có một cái gì đó khác, suy nghĩ sâu và xa hơn...

Sự chết - bản thân mình rất coi thường về nó. Coi thường vì chưa bao giờ nếm trải mùi vị đau khổ hay kề cận cái chết. Và mình luôn có một ao ước (người ta nói là ngớ ngẩn). Mình ao ước Chúa ban cho mình một ân huệ là trước khi chết mình vẫn vui vẻ tươi cười. Mặc dù điều đó rất khó phải không? Nhưng mình tin và luôn cầu mong thế.

Sự chết của ai đó cũng chính là ngày tận thế của người đó!

Có những người thì chẳng bao giờ nghĩ đến sự chết, chẳng bao giờ nghĩ đến ngày tận thế. Họ chỉ biết cái đẹp, làm giàu mà quên đi rằng cho dù họ có cái đẹp, họ có nhiều tiền mà Chúa gọi thì họ có mang theo được hay họ có gì trang bị cho cái nơi phải đến không?

Trái lại, có những người suốt ngày lo lắng thái quá, cứ tin và hoang mang khi có tin đồn ngày tận thế... Ngày tận thế là gì? Nói nôm na thì đó là ngày khủng khiếp của nhân loại, là ngày mà Chúa Giê-su trở lại (Mình không nhắc lại nhiều về vấn đề này). Nhưng ngày đó xảy ra vào ngày, giờ nào?

Chúa Giê-su đã nói: "Còn về ngày hay giờ đó, thì dù các thiên sứ trên trời, hay cả Con Người đi nữa, cũng không ai biết được trừ một mình Chúa Cha mà thôi”(Mc 13,32). Đúng vậy, Đức Giêsu với tư cách là Thiên Chúa thì Người biết điều đó, nhưng với tư thế là con người nhân loại như chúng ta thì Ngài không biết.

Theo NASA (Cơ quan hàng không vũ trụ Mỹ) thì trái đất của chúng ta sẽ yên ổn trong 4 tỷ năm nữa.

Vậy ta biết rõ ràng rằng ngày tận thế... có thể đến bất cứ lúc nào. Và nhất là ngày tận thế của riêng mỗi người chúng ta. Hãy tỉnh thức và luôn sẵn sàng, chúng ta sẽ phải chịu nhiều đau khổ nhưng đổi lại sẽ được vinh quang với Thiên Chúa là Đấng quyền năng vô cùng.

Vẫn với vận tốc ấy, mình tiếp tục đi... Sắp tới rồi nhưng đường đời của mình còn gập ghềnh lắm. Và ở đâu đó lại văng vẳng tiếng còi xe cứu thương...

9h28p 18/04/2011


P/s:Mình viết coi như nhật ký của buổi sáng hôm nay. Không có chủ đề chính nên hơi lộn lộn nhưng câu chuyện nào cũng có ý muốn nói trong đó!

_________________
Nothing...
Xem thông tin cá nhân của thành viên gửi tin nhắn
nguyenphien
Quản lý
Quản lý


 

Ngày tham gia: 18/04/2009
Bài gửi: 300
Số lần cám ơn: 21
Được cám ơn 31 lần trong 30 bài viết

gửi email Yahoo Messenger
Bài gửigửi: 18.04.2011    Tiêu đề: Trả lời với trích dẫn nội dung bài viết này

Đầy tâm trạng
Anh thấy giọng văn của chú cũng thấm đẫm những bước đi của chú trong cuộc đời rồi!
Con người ta nếu ai ai cũng dành chút thời gian dù là ngắn ngủi để quay nhìn lại những việc mình làm, những điều mình nói thì hẳn cuộc sống sẽ ngày một tốt lên thêm.
Con người ta ai cũng biết sống chia sẻ thì hạnh phúc chẳng phải được nhân lên sao???
Cầu Chúa ban bình an!

_________________
Tôi làm được mọi sự trong Đấng ban sức mạnh cho tôi
Mời ghé thăm:
http://giaoxucaycam.net
http://giaoxutanloc.net/
Xem thông tin cá nhân của thành viên gửi tin nhắn gửi email Website của thành viên này Yahoo Messenger
hieu16
Quản lý
Quản lý


 

Ngày tham gia: 15/09/2008
Bài gửi: 375
Số lần cám ơn: 994
Được cám ơn 21 lần trong 21 bài viết

Bài gửigửi: 18.04.2011    Tiêu đề: Trả lời với trích dẫn nội dung bài viết này

Cảm ơn anh nhiều!
Hy vọng đc gặp anh trong ngày sớm nhất. Bình an ở cùng anh.

_________________
Nothing...
Xem thông tin cá nhân của thành viên gửi tin nhắn
Trình bày bài viết theo thời gian:   
« Xem chủ đề trước | Xem chủ đề kế »
gửi bài mới Trả lời chủ đề này DIỄN ĐÀN GIÁO PHẬN VINH -> Tâm sá»±


 
Chuyển đến
 
Bạn không có quyền gửi bài viết
Bạn không có quyền trả lời bài viết
Bạn không có quyền sửa chữa bài viết của bạn
Bạn không có quyền xóa bài viết của bạn
Bạn không có quyền tham gia bầu chọn
Bạn không được phép gởi kèm file trong diễn đàn
Bạn có thể download files trong diễn đàn


Copyright © 2013 GIAOPHANVINH.NET :: All rights reserved.
Email biên tập: vinhconggiao@gmail.com || Ban quản trị: quantri@giaophanvinh.net