GPVMenu

 Phim Công giáo online 

 Lịch Phụng vụ GP Vinh 

 Giờ lễ tại các nhà thờ 

 Quỹ Học bổng NTT 

 Giấy tờ - Chứng chỉ 

 ĐCV Vinh Thanh 


_READMORE
 Gia đình Web Giáo phận 
Lam Hồng (Đức tin & VH)

Phim Công giáo

Thánh Ca Online

ĐCV Vinh Thanh

Hội dòng MTG Vinh

Quỹ Học Bổng NTT

GĐ Thánh Tâm GP Vinh

Doanh nhân GP Vinh

Giáo xứ Bảo Nham

Giáo xứ Hòa Ninh

Giáo xứ Làng Rào

Giáo xứ Nghi Lộc

Giáo xứ Tân Lộc

Giáo xứ Trung Nghĩa

Sinh viên CG Vinh

CĐ Vinh Hà Nội
 Tra cứu bài viết 
Tháng Tư 2024
T2T3T4T5T6T7CN
1 2 3 4 5 6 7
8 9 10 11 12 13 14
15 16 17 18 19 20 21
22 23 24 25 26 27 28
29 30          
 <  > 
 Thống kê truy cập 
 Khách: 24
 Thành viên: 000
 Tổng cộng 024
 Lượt tr.cập 055571668
 Từ điển online 
TỪ ĐIỂN ONLINE

 Bookmark & Share 

website security
 
Diễn đàn Giáo Phận Vinh 28.04.2024
DIỄN ĐÀN GIÁO PHẬN VINH :: Xem chủ đề - Má»™t "sân chÆ¡i" bổ ích cho Thiếu Nhi

 Chào mừng bạn đến với diễn đàn GIAOPHANVINH.NET


 Xem bài chưa có ai trả lời 
Đăng ký làm thành viênĐăng ký làm thành viên 

gửi bài mới Trả lời chủ đề này DIỄN ĐÀN GIÁO PHẬN VINH -> Trao đổi kinh nghiệm giáo dục TRẺ Chuyển đến trang Trang trước  1, 2, 3, 4, 5  Trang kế
 Bạn đang theo dõi chủ đề ở chuyên mục : Trao đổi kinh nghiệm giáo dục TRẺ 
Người đăng Thông điệp
dangngocan
Quản trị viên
Quản trị viên


 

Ngày tham gia: 13/11/2007
Bài gửi: 2466
Số lần cám ơn: 1
Được cám ơn 295 lần trong 287 bài viết

Bài gửigửi: 11.06.2010    Tiêu đề: Trả lời với trích dẫn nội dung bài viết này

Bài số 12:
Hồi kí: MỘT CON ĐƯỜNG


Tôi thiết nghĩ: cuộc đời mình là một trang giấy trắng, và tội lỗi là những vết mực làm ố bẩn trang giấy tâm hồn.Các bí tích, các giờ kinh nguyện, là những cục tẩy để tẩy xoá đi những vết bẩn của tội lỗi.

Trang giấy tâm hồn của tôi cũng đã trắng rồi lại bẩn, và bẩn rồi lại trắng. Tôi có một chút cảm nghiệm về cái động lực thôi thúc tôi gìn giữ sự trắng sạch tâm hồn mình, đây là con đường tôi đã chọn và đã đi qua trong quãng đời của tôi, xin được chia sẻ với các bạn nhé!

Mọi người bảo tôi có một quá khứ giống Thánh Phaolo, quan thầy của tôi. Có một thời không nhận biết Chúa là ai, nhưng qua việc ngã ngựa trên đường Damas, Ngài đã nhận ra Chúa Giêsu và một lòng sám hôi để đi theo Chúa.

Năm tôi 10 đến 15 tuổi, cứ nói đến đi lễ thì tôi lại rùng mình. Bởi vì phải đến một chổ đông người, giữ nghiêm trang lâu giờ, rồi lại đứng, quỳ…thật là mệt mõi. Thay vì vậy, tôi ham mê những giờ đi chơi, đi quấy rối hàng xóm, thậm chí còn đi trộm cắp nữa!

Nhưng rồi, như một hồng ân! Một ơn gọi mà Chúa đã trao cho tôi!

Tôi rất ngại ngùng khi có một người bạn khuyên tôi vào sinh hoạt giới trẻ trong giáo xứ, nhưng tôi đã quyết định vào…thử!!

Với óc tò mò, tôi nghĩ mình thử vào đây xem có gì vui không.

Nhưng tôi đã thất vọng vì những bài Phúc âm dài ngoẵng, những lời chia sẻ vụng về, làm tôi mệt mõi. Tôi dự định tuần sau sẽ không đi nữa, ở đây chán quá, chẳng có gì vui, thôi thì đi chơi cho sướng cuộc đời.

Một tuần lễ nữa trôi qua thật nhanh! Ồ! Lại đến ngày Chúa nhật. Tôi chẳng biết làm gì cho hết thời gian trong tối Chúa nhật này.Tôi quyết định thử di sinh hoạt giới trẻ thêm một lần nữa….

Khác với lần trước, thời gian hôm nay cứ lặng lẽ trôi qua, không dài ngoẵng, không buồn chán như lần trước.Cái cảm giác của tôi lần này cũng có khác hơn. Tôi chợt nghĩ, tại sao các bạn cùng trang lứa với tôi lại mạnh dạn chia sẻ Phúc âm, thật lòng cởi mở những cảm nghiệm sống với Chúa một cách rất hồn nhiên, trong khi đó, tôi chẳng nghĩ ra được một chữ gì trong đầu.

Tôi đã bắt đầu đi đọc kinh, tham dự Thánh lễ, tham gia các hoạt động đoàn thể từ đó.

Tôi nhận thấy như mình được ơn soi sáng, càng ngày tôi càng hăng say hơn. Số ngày tham dự Thánh lễ trong tuần cũng tăng lên, dần dà những sinh hoạt ấy trở nên như một nhu cầu thường xuyên, không thể bỏ sót được.

Thời gian trôi qua, mới đó mà tôi đã bốn năm sinh hoạt với giới trẻ. Những người quanh tôi vui mừng vì nhận thấy tôi thay đổi. Tôi cũng rất ngạc nhiên về những đổi thay của chính mình.

Tôi biết những đổi thay ấy đến từ đâu. Chắc chắn là nhờ hiệu quả của các Thánh Lễ, các Bí Tích tôi thường xuyên lãnh nhận đã biến đổi tôi thành con người mới.Tôi đang đi trên con đường mới.

Tôi bắt đầu cảm nhận được sức sống của Giáo Hội Chúa qua các đoàn thể, các tổ chức trong Giáo Xứ của tôi.

Thật tình cờ, một ngày kia tôi nhận được lời mời gọi của một người bạn thân, động viên tôi vào sinh hoạt với giới trẻ Legio Mariae, và tôi đã không ngần ngại mà nhận lời.

Thử thách với tôi là bốn tuần với điều kiện phải có mặt đầy đủ trong các giờ sinh hoạt hằng tuần của nhóm, là phải quỳ gối nguyện chuổi kinh Mân côi, là phải nguyện kinh hằng ngày để chu toàn bổn phận như một hội viên thực thụ. Lại còn phải làm quen và thích nghi với một số bạn mới, tránh đi những ngại ngùng lạ lẫm.

Tôi đã vượt qua những thử thách ấy rất dễ dàng, có lẽ nhờ tôi đã hoà nhập được với sinh hoạt của giới trẻ và đã tập cho mình thói quen làm việc đạo đức trong suốt bốn năm qua. Nhưng từ đáy lòng tôi, tôi vẫn nhận ra Ơn Chúa đã biến đổi tôi và muốn trao gởi tôi vào tay của Mẹ Maria, Mẹ Chúa , và từ nay Mẹ sẽ là Nữ Tướng của tôi.

Các bạn mới của tôi lại dẫn tôi đi giao lưu, cầu nguyện và sinh hoạt với các nhóm bạn khác, các bạn trẻ cùng trang lứa với tôi trong cùng hội đoàn Legio Mariae. Tôi thật sự yêu mến công việc này và không bỏ lỡ một cơ hội nào có thể.Càng ngày tôi càng cảm thấy mình trưởng thành hơn trong đời sống đức tin, đức cậy và đức bác ái. Tôi cảm thấy mình được gần Chúa hơn, thân thiết với Chúa hơn. Tôi đã coi những lần tham dự Thánh Lễ, những giơ kinh, những phút cầu nguyện như những bữa ăn thiêng liêng nuôi sống đời sống tâm linh của tôi.

Một ước mơ nho nhỏ của tôi là mong tất cả các bạn trẻ của tôi, những người đang có cuộc sống mất định hướng như tôi lúc trước, cố gắng tìm về với con đường thánh hoá bản thân như con đường tôi đang tìm được. Con đường này sẽ dẫn các bạn về với gia đình, về với giáo xứ. Nơi đó, chúng ta cùng sống trong hạnh phúc, yêu thương đùm bọc và đoàn kết với nhau. Nơi đây, chúng ta sẽ tìm thấy hạnh phúc Nước Trời mà Chúa dành cho tuổi trẻ chúng ta. Các bạn ạ!

Paul. Hoàng Hải Tuyên ( sn 1991)
Pr. Mẹ Thiên Chúa. Curia Senior Phương Lâm.


Bài 13.
Hồi ký: ƠN GỌI LEGIO MARIAE


Cả tháng nay, thời tiết đang ngập dần trong cái nắng và cái nóng oi bức của những ngày đầu mùa hè. Nhìn ra ngoài trời, nắng cứ như đổ lửa, mặt đường như phồng rộp lên, loang loáng và lung linh như những đường gợn sóng. Có những bước chân của ai đó nhanh chóng vội vã như đi tìm một nơi trú ẩn mát mẻ cho riêng mình.

Tôi không ngủ trưa được và bắt đầu đọc sách. Cái thú của tôi là càng đọc sách, tôi càng tỉnh ngủ ra. Tôi chọn đọc bản tin Senatus tháng 4/2010, cũng là để chuẩn bị một vài thông tin cho cuộc họp tối nay. Bất chợt, tôi đọc thấy cuộc thi viết mừng Năm Thánh 2010 của giới trẻ Commitium Gia -Phương.Chợt thoáng qua đầu tôi một ý niệm và suy nghĩ…

Hôm nay, chính xác là ngày 27/4, cái ngày mà gia đình tôi gọi là ngày đau khổ nhất. Ký ức hiện về trong tâm trí tôi. Ừ! Tại sao tôi lại không thể viết chứ! Vì đây là những lời tâm sự mong được chia sẻ, mong được xây dựng cho những ai đó có hoàn cảnh như tôi. Vì qua biến cố này, tôi đã gặp được ơn gọi Legio Mariae.

Cái đêm 27/4/ 2002 đó là cái đêm kinh hoàng mà tất cả các thành viên trong gia đình tôi không thể nào quên được.

Khoảng 1h sáng, một tiếng ầm rợn người đã đánh thức tôi dậy. Mở choàng mắt ra tôi chỉ thấy một màu trời tối đen, tôi không hiểu tại sao chiếc giường nệm của mình lại rung rung như thế, chưa kịp nhận thức điều gì, thì tôi nghe có tiếng con trai của tôi ở buồng bên kia gào to “Mẹ ơi! Cứu con mẹ ơi”. Tôi điếng hồn, chuyện gì đã xảy ra vậy, tôi phóng nhanh qua buồng con tôi, mà không quan biết phía trước có nguy hiểm.
Trước mặt tôi là một hình ảnh thật kinh hoàng, một đầu xe đang “ngự trị” trong nhà tôi, 3 bức tường đổ sập, có nghĩa là 2 bức tường bên hông và một bức vách đầu buồng đã sập xuống, đè lên chiếc giường mà nơi đó có 2 đứa con trai của tôi đang hoảng hốt gào thét. Ánh trăng mờ mờ rọi vào là tôi thấy đồ đạc trong nhà như dồn lại một chỗ, dây điện trong nhà xà xuống trong nhà lung tung. Chợt có tiếng gào thật to của ông xã tôi (Lúc ấy ông xã tôi đang ngủ ở nhà sau lao vào) “Coi chừng dây điện” .Lúc ấy tôi chợt tỉnh và điếng hồn khi nghĩ rằng lúc đầu tiên mình lao vào như thế mà gặp phải dây điện thì mạng sống của mình chẳng còn nữa.

Có tiếng lao xao của một số người chung quanh chạy tới. Họ rọi đèn pin để kiếm đường cúp cầu dao điện. Cũng may làm sao, đầu chiếc xe tải ấy đã lao đúng thẳng vào chiếc đồng hồ điện, làm đứt lung tung các mạch cầu dao, nên khi tôi lao vào đã không gặp phải sự cố nào. Tiếng thằng bé nghe nghèn nghẹn gào to: “Cứu con bố ơi!”. Tôi bải hoải cả người: có 2 thằng trong đó mà sao chẳng nghe tiếng thằng út. Tôi hét to nhờ mọi người bật nhanh tấm vách ra( nhà tôi thuộc dạng nhà cổ 3 gian thời năm 1954, nên các cột nhà rất to và làm theo kiểu nhà tán, vách thì làm bằng đất sét trộn rơm trét mành trỉ nên độ bền chắc chắn), vì vậy khi tung vào thì vách chỉ ngã xuống nguyên tấm, chứ nếu là nhà gạch như bây giờ thì đã nát vụn rồi. Lúc ấy tôi quýnh quáng quá nên cứ hét nhờ mọi người, nếu không thì con tôi chết mất.

Đồ đạc bể nát tùm lum, 2 bức vách nặng nề đè lên nhau, trời thì tối, ánh đèn pin loang loáng không đủ sáng để mọi người làm công việc cứu hộ ấy. Mỗi giây phút trôi qua lòng tôi quặn thắt lại với những tiếng rên la của con trai tôi. Tôi bắt đầu đọc kinh, cầu nguyện, tôi van nài Thiên Chúa và Mẹ Maria hãy cứu sống 2 đứa con của tôi. Lòng người mẹ nào khi chứng kiến cảnh tượng ấy mà không quằn quại chứ.

Nhưng rồi Thiên Chúa và Mẹ Marira đã nhậm lời tôi. Khi 2 bức vách được câu lên thì 2 đứa con tôi cũng được cứu sống, tôi như người chết vừa sống lại. Vâng! Chúa đã cho gia đình tôi phục sinh rồi, cảm tạ Thiên Chúa vô cùng. Thằng lớn thì còn trả lời đôi chút, còn thằng nhỏ thì cả ngày hôm đó không nói được một tiếng, hỏi gì cũng im lặng, ngơ ngơ ngác ngác.

Được biết chiếc xe tải đó do tài xế ngủ gật, đă lao xuống lề, cán bể 18 cái bi giếng lớn, tông đứt 3 hàng rào, và khi đầu xe leo lên thềm nhà lao vào, thì lực của nó cũng đã bị suy yếu, chứ nó nếu mà chạy đâm thẳng vào nhà tôi thì không biết chuyện gì sẽ xảy ra.
Tiếp sau đó là những ngày thăm hỏi của bà con láng giềng, các đoàn thể trong giáo xứ đến an ủi và động viên vừa chia sẻ vừa mừng cho gia đình tôi ai nấy đều được bình an.

Nhiều người nói “vì chồng tôi làm ông trùm xứ nên Chúa nâng đỡ và ban ơn nhiều lắm” duy có một điều đặc biệt đã làm tôi xúc động và suy ngẫm rất nhiều, là có một người lưong dân, khi họ đến thăm và nhìn hiện trường họ nói “ nhờ hai ông thiên thần và sợi dây thánh giá màu đỏ mà cứu được con chị đó”. Trong lúc rối reng tôi không nhận ra chuyện đó, nay nghe họ nói tôi mới suy ngẫm và hết lòng ca ngợi Thiên Chúa đã gìn giữ gia đình tôi như thế này. Số là tôi có treo 2 bức tượng Thiên Thần trên 2 cây cột trong nhà và trong buồng của 2 đứa có treo hình Chúa đang cẩu nguyện và một sợi dây dù màu đỏ có mang một cay thánh giá rất to treo trên vách để mấy đứa đọc kinh tối trước khi đi ngủ.

Trong các hội đoàn đến thăm, có cả Legio nữa. Tôi đã có ấn tượng tốt về 2 người nữ này. Trước đây tôi không hiểu gì 1 tí gì về Legio cả, chỉ thấy mỗi chủ nhật là có 2 người đi với nhau, từng cặp như thế, rất đông, tôi chỉ biết là họ đang đi công tác, nhưng công việc cụ thể như thế nào thì tôi không hiểu. Họ đến mời tôi gia nhập Legio, vì biết tôi đã xin nghĩ làm phó ngoại bên hội các Bà Mẹ Công Giáo, họ nói nhiều lắm, nói chuyện có duyên và điều đầu tiên là tôi thấy thinh thích. Mời đầu tôi cũng từ chồi do quá nặng gánh gia đình, Chồng thì làm Chủ Tịch xứ và 5 đứa con đang đi học, kinh tế gia đình còn gặp nhiểu khó khăn, nhưng rồi tôi cố gắng tìm hiều xem “Legio là gì”, công tác họ làm gì? Và khi các chị đến lần thứ 3 thì tôi đồng ý gia nhập Legio, và sau này tôi gọi đó là ơn sủng của Chúa dành cho tôi.

Đi trong ơn sủng thì ơn sủng trở thành con đường cho mình đi.

Chúa Giesu đã chọn con đường thánh giá làm lối đi cho mình vì chính khi Giêsu cầu nguyện: “Lạy Cha, nếu được xin cất chén đắng này khỏi con” nhưng rồi chén đắng không được cất nhắc. Chúa Giêsu đã không đi con đường khác để tìn ơn sủng cho riêng mình mà Ngài đã vâng theo ý Cha để đi trong ơn sủng này và để làm thành lối riêng Ngài đi.

Các bạn thân mến! Các bạn đã vào Legio, các bạn đã thấm nhuần Thủ Bản, Thủ Bản chính là con đường đi của Legio. Hội Legio vượt hẳn các hội đoàn khác, vượt về lòng khiêm nhường, đức mến và tình huynh đệ và hơn nữa là lòng hy sinh tột bực của công tác thăm viếng cho những người anh em chung quanh mình. Có người bạn nói với tôi rằng: “Vào Legio, đi công tác và cảm thấy như ghiền” tôi hiểu cái từ “ghiền” của bạn tôi qua nhận xét thấy công việc của họ: Khiêm nhường, Nhiệt tình, Hoà nhã với mọi người và mội công tác được giao làm rất thiết thực.

Tôi vào Legio đã gần 8 năm, thời gian chưa dài bao nhiêu để tôi có thể xây được bờ tường vững chắc cho việc thánh hoá bản thân mình tôi vẫn còn vấp ngã nhiều lắm nhưng tôi đã học hỏi được rất nhiều. Mẹ Maria là tướng lĩnh của tôi, tôi là con gái của mẹ. Mẹ dạy dỗ và an ủi tôi rất nhiều khi đau buồn muốn ngã lòng tôi lại kêu cầu cùng mẹ và tôi cứ ngở như mẹ làm phép lạ cho tôi vậy. Trước đây khi còn làm việc cán bộ nhà nước tôi cũng bị hấp dẫn lôi cuốn bởi những tờ giấy kết nạp đảng, đó có nghĩa là tôi quay lưng lại với Chúa nhưng rồi do tác động của gia đình tôi phân vân và đã không chọn đảng. Tôi biết mình đã phạm tội nặng với Thiên Chúa ngay từ lấn ấy, nhưng tôi đã trở về như đứa con hoang đàng đã trở về nhà cha xin được tha thứ và người cha nhân từ đã dang tay đón nhận Chúa đã yêu thương và ban nhiều hồng ân cho tôi từ ấy. Giờ đây tôi còn là người là người lính của Mẹ Maria nữa, thật diễm phúc vô cùng. Các Ngài đã gọi tôi và tôi tin các Ngài đã và đang mời gọi các bạn nữa. Phần còn lại là đáp trả. Các bạn hãy mạnh dạng lên tôi rất muốn khích lệ các bạn rằng sự đáp trả vâng theo của các bạn sẽ là một trong nhiều con đường dễ thương nhất để tiếp cận lời Chúa, để rồi các bạn sẽ không ngần ngại sống những gì lời Chúa mời gọi các bạn sẽ là khí cụ để được cùng Mẹ Maria đồng hành trên con đường hoật động dấn thân của Legio.

Khi viết những hồi ký này tôi nghĩ như mình đã được sự linh hướng của Mẹ Maria vì không hiểu sao khi kể về cuộc đời mình tôi lại kể đến ngày 27/4/2004 – ngày mà Thiên Chúa và Mẹ Maria đã giơ tay ban nhiểu phúc lành cho gia đình tôi để rồi tôi được là lính của mẹ và hôm nay ngày 27/4/2010 đúng 8 năm tôi lại loay hoay vài tiếng đồng hồ để viết lên tâm tình thế này.

Đây không phải là bài viết mà tôi gởi với tính cách dự thi mà chỉ là sự bộc lộ tâm tình trong cuộc sống của mình khi tìm đến với Mẹ Maria tâm tình này cách đây một năm tôi đã được bày tỏ trước cộng đoàn nhân ngày đại lễ của Legio khi Cha Hạt Trưởng hỏi tôi một câu: “Vì sao chị vài Legio?”.Vì sao vào Legio ư???

Xin dành câu trả lời cho tất cả các anh chị vì mỗi người khi vào Legio khi tìm đến mẹ Maria đều theo cách riêng của mình.

Tôi đang phụ trách giới trẻ Junior một công tác hơi khó khăn trong việc tuyển mộ vào đào tạo các em gia nhập Legio khi mà xã hội quá hiện đại, quá thông mình đã dể dàng lôi kéo các em xâm nhập từ tri thức đến kiến thức mà xa dần với Thiên Chúa. Một ý niệm viết về suy nghĩ và khó khăn của giới trẻ khi gia nhập Legio cũng đang nẩy nầm trong lòng tôi lúc này khi nhìn lên câu lộc xuân mà Chúa đã gởi cho gia đình tôi: “Đức mến tha thứ, tin tưởng tất cả, hy vọng tất cả, chịu đựng tất cả (Cr 13,7)”.

Cuối cùng xin mượn lời của Lm.Giuse Mai Thanh Tùng: “Xin cho mọi người luôn được ơn bền đổ đến cùng. Xin Chúa luôn quan phòng gin giữ ngọn lữa nhiệt thành nơi các anh chị. Xin Đức Maria luôn cầu bâu cùng Chúa cho mỗi người.

Agnès. NGUYỄN THỊ TUYẾT
Ban chuyên trách Giới trẻ Curia Thuận Đông
Commitium Phan Thiết. ( Bài viết tham gia cổ động phong trào, không dự thi)


Bài 14:
MẸ CỦA EM


Trong đời, ai cũng có một người để ta thương yêu và kính trọng. Người mà em luôn yêu thương và kính trọng đó là mẹ em.

Từ khi ba em mất, Mẹ đã tần tảo nuôi hai chị em của em. Mẹ đã vất vả làm tất cả mọi công việc chân chính để kiếm tiền nuôi dưỡng hai chị em em ăn học. Mẹ làm quá nhiều việc và lại hay nhường các thức ăn ngon cho hai chị em , nên người mẹ rất gầy gò và già đi trước tuổi. Năm nay mẹ chỉ ba mươi chín tuổi, cái tuổi đẹp nhất của người phụ nữ, thế mà mẹ chỉ ngoài bốn mươi ký, khuôn mặt đã xuất hiện nhiều vết nhăn, mắt mẹ đã quầng thâm, và tóc đã lấm tấm sợi bạc.

Mỗi kỳ tới tháng phải đóng tiền học cho hai chị em, mẹ phải chạy vay mượn khắp nơi để kịp thời cho chúng em không phải mặc cảm với bè bạn và không làm ảnh hưởng dến việc học tập của hai chị em. Nhưng rồi….vay được đồng tiền của người ta thì mẹ vui vì có tiền để trang trải cho chúng em, rồi mẹ lại buồn lo vì phải cố gắng làm việc tối mặt để có mà trả lại họ, đồng vốn cộng với đồng lời…

Có những lúc hai chị em cãi nhau, mẹ buồn lắm. Có khi mẹ đánh đòn chúng em thật là đau. Nhưng em biết lúc ấy mẹ cũng rất đau lòng. Khi nhìn thấy hai chị em cười đùa vui vẻ, thì mẹ phảng phất một niềm hạnh phúc khó tả. Mẹ thường nhắc hai chị em lo học hành cho giỏi, để lớn lên có công việc thật tốt chứ không phải làm lụng nặng nhọc, vất vả như mẹ bây giờ. Mẹ cũng luôn nhắc nhở hai chị em siêng năng đọc kinh đi lễ, cầu ngyện và cậy trông vào Chúa, tin tưởng vào lòng từ bi của Đức Mẹ. Chúng em luôn nhớ lời mẹ dặn, phải cố gắng học hành để trở thành người tốt, có thể giúp ích cho xã hội, và nhất là làm cho mẹ em vui lòng.

Em rất yêu mến mẹ và luôn nguyện cầu cùng Chúa cho mẹ luôn mạnh khoẻ, hạnh phúc.Vì em biết rằng, tất cả những gì quý giá trên thế gian, cũng không thể đánh đổi được tình mẹ thương em.
BÙI THỊ KIM NHUNG
Pr. Mẹ Nhân Đức- Gx. Trúc Lâm. Curia Junior Phương Lâm.



Bài 15.
GIA ĐÌNH TÔI


Ở đời, ai cũng có một gia đình. Gia đình là nơi cho ta sự sống, niềm yêu thương và hạnh phúc.

Tôi cũng có một gia đình, đó là nơi tôi được nuông chiều, yêu thương và tôi được dạy dỗ những điều tốt đẹp.

Nhà tôi có chín thành viên, ba má tôi, bốn chị gái và hai anh trai.Tôi là con gái út trong nhà nên được yêu thương và chiều chuộng nhiều nhất.

Tôi có người anh trai kế tôi, chỉ hơn tôi có một tuổi.Tôi và anh ấy hay khắc khẩu, cứ ngồi lại là cãi nhau! Mà lần nào cãi nhau thì tôi cứ thắng! Anh ấy thua! Tuy vậy, nhưng anh rất thương tôi. Có cái gì ngon, đẹp, anh nhường cho tôi hết. Tính anh tôi hiền nên nhiều người mến. Khác với anh, tôi hiếu động, mà lại hay bắt nạt anh, nên nhiều người không thích tôi, vì thế tôi lại thường hay ghen tức với anh ấy. Tôi có mặc cảm rằng mọi người xem thường tôi, coi tôi là con nít!!!(mà là con nít thật!) Tôi không thể nào vượt qua được cái bóng của anh tôi. Nhiều khi nghe hàng xóm mách gì về tôi, anh về nghiêm nghị mà lên lớp với tôi cứ y như người lớn! Những lúc ấy tôi đâu dám cãi lại! Cứ nhìn đôi mắt của anh là đủ chết khiếp!

Anh út của tôi là thế, còn các anh chị lớn thì tôi ít gặp hơn, vì các anh chị ấy đi làm ở xa, lâu lâu mới về một lần. Các anh chị tôi thương anh út tôi hơn là thương tôi. ( tôi nghĩ vậy) Cứ mỗi lần các anh chị ấy về là sai biểu tôi hết việc này đến việc khác! Tôi có phụng phịu chống chế thì cứ một lý do anh tôi là con trai, tôi là con gái! Ức chưa! Tuy là thế nhưng tôi luôn phải vâng lời vì các anh chị tôi lâu lâu mới về một lần, và còn phải lo cố gắng làm việc phụ giúp ba má tôi để có tiền cho anh em tôi ăn học.

Nhà tôi đông anh chị em nên ba má tôi rất cực nhọc lo về kinh tế. Các anh chị đã phải sớm nghỉ học mà vào đời để phụ giúp ba má. Tôi hiểu được điều này và tôi xót xa lắm!

Má tôi rất gầy, vì lúc nào cũng quần quật với công việc. Trên khuôn mặt má đã có nhiều nếp nhăn, tóc đã lốm đốm bạc.Tuy vậy, má luôn cười vui, làm cho những nếp nhăn biến mất. Má tôi rất hiền và hết lòng yêu thương chúng tôi.

Má thường chăm chút anh em tôi từ miếng ăn giấc ngủ. Má còn lo lắng cho các anh chị lớn mỗi dịp các anh chị về nhà, nào là đi chợ nấu ăn ngon , rồi còn dặn dò các anh chị nhiều điều…

Khác với má, ba tôi tính tình rất nghiêm khắc. Với đời, ba là người có tính công bằng, thật thà, không biết nói dối. Đối với gia đình, ba là chỗ dựa vững chắc cho chúng tôi. Nghe má kể lại,lúc còn trẻ, ba tôi là một chàng thanh niên đẹp trai, lịch lãm, ba hát rất hay và lại còn rất ga lăng nữa.

Bây giờ thì ba đã già đi với những khắc khổ và lo toan!

Từ khi có trí khôn, tôi biết được gia đình tôi đã trải qua bao nhiêu khó khăn, bao nhiêu cơn gian nan thử thách. Ba má tôi đã phải cố gắng hết sức để có cái ăn, cái học , cái chổ ở cho anh chị em chúng tôi. Để có như thế, ba tôi đi làm đủ hết các thứ việc, hễ có ai gọi thì ba lại đi làm, ba không ngại vất vả hay nặng nhọc. Có những khi mệt nhọc hay buồn phiền trong công việc, ba vẫn giữ một phong độ tự nhiên, ba không muốn nói gì vì sợ cả nhà lo lắng, buồn phiền. Vì thế, bây giờ, trong người ba rất nhiều bệnh tật. Ba hay khó chịu trong người và phải thường xuyên uống thuốc.

Vậy đó, gia đình tôi tuy rất nghèo nhưng tình thương và hạnh phúc luôn hiện diện trong gia đình. Nhờ vào hạnh phúc này mà mọi thành viên trong gia đình tôi đều luôn cố gắng để có thể từ ổn định đến phát triển. Đến nay, tôi được ở trong một căn nhà xây tương đối tươm tất, được học hành thoải mái và nhất là được hưởng một bầu khí gia đình đậm tình, giàu nghĩa.

Năm nay, tôi đang bước vào cái tuổi trăng tròn. Tôi cảm thấy mình lớn hơn một chút, lớn đủ để hiểu được tình yêu thương của ba má, anh chị, và những hy sinh của ba má, anh chị dành cho tôi. Tôi cũng đủ lớn để thấy được tình thương của anh út tôi và không còn ghen tị với anh nữa. Tôi cảm thấy thương anh hơn và thấy được anh luôn là cái bóng che chở cho tôi khi tuổi tôi vào độ mới lớn.

Các bạn của tôi ơi! Tôi phải cố gắng nữa đẻ hoàn thiện mình, để trở nên một người con ngoan trong gia đình, là một hội viên Junior tốt và tôi xứng đáng hơn để đón nhận tình thương của mọi người dành cho tôi. Phải không các ban ?

Cầu chúc các bạn cũng có một gia đình ấm áp và thật là hạnh phúc. Còn tôi, tôi nghĩ :

Tiền bạc, danh lợi
Không mua đựoc tình
Hạnh phúc gia đình
Không tiền mà có.

PHẠM THANH THUỶ (Sn 1996 )
Pr. Mẹ Nhân Đức. Gx Trúc Lâm. Curia Junior Phương Lâm


Được sửa chữa bởi dangngocan ngày 02.07.2010, sửa lần 1
Xem thông tin cá nhân của thành viên gửi tin nhắn
dangngocan
Quản trị viên
Quản trị viên


 

Ngày tham gia: 13/11/2007
Bài gửi: 2466
Số lần cám ơn: 1
Được cám ơn 295 lần trong 287 bài viết

Bài gửigửi: 11.06.2010    Tiêu đề: Trả lời với trích dẫn nội dung bài viết này

Bài 16:
DÂNG MẸ


Kính Mừng Maria
Vâng lời anh chị trưởng
Kết hợp với Đức Mẹ
Con dâng ngày hôm nay
Dâng lên những hy sinh
Dù chỉ là bé nhỏ
Với tấm lòng ngây thơ
Mẹ ơi! Xin hãy nhận
Mỗi lần giúp đõ ai
Con không sợ mệt nhọc
Vì là điều đáng học
Ở bên con Mẹ nhé!
Dìu dắt bước con đi
Trên con đường tươi sáng
Nơi có ánh hào quang
Có Bóng Mẹ ở đó.
Nhiều việc hy sinh nhỏ
Góp nhiều lại thành to
Con dâng hết về mẹ
Mong mẹ thương con nhiều.


TRẦN THỊ TUYẾT DIỄM
Pr. Mẹ Trinh Vương. Curia Junior Kim Thượng



Bài 17 :
MẸ


Người ta thường nói : « Tình yêu của mẹ như một đường tròn, có điểm xuất phát nhưng không bao giờ có điểm dừng.Vì tình mẫu tử thì sắc son vĩnh cửu đến muôn đời »

« …Mẹ » Tiếng gọi đầu đời trên đôi môi trẻ thơ và sẽ theo ta đến suốt cuộc đời, cho đến khi xuôi tay nhắm mắt. Những hành động, những cử chỉ của mẹ như muốn nói với chúng tôi rằng : « Mẹ yêu chúng tôi nhiều lắm ! » Chắc chỉ gần hai mươi năm nữa thôi là mắt mẹ tôi sẽ đầy những vết nhăn. Tôi có cảm tưởng rằng những nếp nhăn đó chính là do những việc mà tôi đã làm mẹ buồn. Mẹ tôi thân người gầy guộc vì phải thao thức đêm trường để lo cho chúng tôi khi trái gió trở trời. Lưng mẹ còng xuống vì nặng gánh mưu sinh giữa chợ đời, lo cho chúng tôi từng đồng bạc, để chúng tôi đi học cho có tương lai.

Tôi có nghe câu nói : « Sinh, lão, bệnh, tử » Nhưng tôi lại không thích nhắc đến điều ấy, vì nó muốn nói đến sự chia ly. Tôi thích bài hát « Mừng tuổi mẹ »

« Mỗi mùa xuân sang Mẹ tôi già thêm một tuổi
Mỗi mùa xuân sang, ngày tôi xa mẹ càng gần… »

Nhưng tôi lại cứ sợ thời gian âm thầm đến giết cuộc đời…

Có người lại nói : « Hễ nói đến mẹ thì phải có hai yếu tố là già và nghèo » Như nhà thơ Vi Khuê đã viết :

« Tôi nhớ đôi khi tiếng gió chiều
Thổi qua làn khói mái tranh xiêu
Và trong giếng nước buồn tê dại
Mẹ đứng nhìn quanh tủi phận nghèo »

Bạn hãy nói yêu mẹ khi mẹ còn có thể nghe thấy chúng ta nói gì, đừng để đến khi mẹ xuôi tay nhắm mắt. Lúc đó niềm tiếc nuối mới ập đến thì có hôi hận cũng muộn màng. Và tôi tin chắc rằng nếu bạn nói là bạn yêu mẹ, thì mẹ sẽ nói với bạn rằng : « Mẹ cũng rất yêu con »
THIỆN Ý
Pr. Mẹ Trinh Vương. Curia Junior Kim Thượng


Bài 18 :
NHỮNG CẢM NHẬN

Tôi được gia nhập vào Legio Mariae, và tôi bắt đầu cảm nhận những thay đổi trong cuộc đời tôi.

Ngày tôi mới bước vào sinh hoạt trong đội, tôi thật bỡ ngỡ trước mọi người.Có lẽ tôi chưa bao giờ quen đứng trươc đám đông. Tôi còn nhớ rất rõ cái cảm giác đó, và thái độ ân cần của chị trưởng đã làm cho tôi sớm hoà nhập. Tôi đã không còn ngại ngùng và trở nên thân thiện với nhiều người hơn.

Tôi bắt đầu làm quen để học biết từ các giờ đọc kinh, giờ phúc trình công tác, giờ học thủ bản…vv

Chị Phương, đó là tên của chị trưởng của đội tôi. Tôi rất thích giờ chia sẻ của chị, cứ mỗi khi đọc xong thủ bản là chị bắt đầu chia sẻ với giọng truyền cảm, dễ nghe. Tôi rất thích nghe và cảm nhận được chị mong muốn ở chúng tôi điều gì. Từ những việc rất nhỏ như giúp người qua đường, đến việc đọc kinh hằng ngày, chị đều muốn chúng tôi làm vì lòng yêu mến Chúa. Từ những ngày ấy, tôi cảm nhận được niềm vui khi biết quan tâm và giúp đỡ mọi người chung quanh. Tôi nhận ra đó là ơn Chúa ! Chúa đã cho tôi biết được điều tôi cần phải làm. Tôi hiểu được câu nói” Biết cho đi mà không tính toán”và tôi cố thực hiện mỗi khi giúp gì cho một ai đó.

Tuy nhiên tôi cũng có nhiều mâu thuẫn khi đứng trước những người tôi không ưa thích. Thật sự là chỉ nhìn thôi, tôi cũng đã cảm thấy khó rồi chứ nói gì đến giúp đỡ. Thế nhưng vì Lời Chúa nói với tôi rằng : “Hãy yêu thương và cầu nguyện cho ngay cả kẻ thù mình.” Tôi đã cố gắng thật nhiều và làm cho thật đúng với bổn phận một hội viên Legio Mariae, vì mục đích của Legio là “ thánh hoá bản thân và cứu rỗi các linh hồn”.

Các bạn biết không! Tôi đã cố gắng thay đổi thật nhiều, từ việc siêng năng dự Thánh lễ, đọc kinh cầu nguyện, làm việc bác ái…Qua đó, tôi cảm nhận được Lời Chúa đã thôi thúc và biến đổi tôi. Lời Chúa đang thúc giục tôi hãy siêng năng làm các việc đạo đức, thật nhiều việc có ý nghĩa để cứu rỗi các linh hồn trong luyện ngục.

Lạy Mẹ Maria!Xin cho con biết sống tốt hơn ngày hôm qua. Ngày mai con sẽ tốt hơn ngày hôm nay. Và những ngày sau nữa, con sẽ được dự phần cùng Mẹ trên thiên đàng.
Amen.

Têrêxa TRỊNH THỊ HUYỀN TRANG
Pr. Mẹ Hằng Cứu Giúp. Curia Junior Kim Thượng


TRANG THÆ 


THƠ THẾ KIÊN DOMINIC

Bảng mẫu
NGŨ NGÔN THƯỜNG SỐ 2

B B B T T
Dốc lòng con mến Chúa
T T T B B
Ch úa ngự xuống lòng Con
T T B B T
Mãi mãi khà ´ng rời Chúa
B B T T B
Con dâng cả xác hồ n

Chú ý : Các chữ số 1 và 3 có thể thay đổi, nhưng chữ thứ nhất các câu chẵn và chữ thứ ba của cả các câu, đang bằng mà đổi ra trắc là “khổ độc.”


THƠ ĐỖ THẢO ANH


KỲ CÔNG DUY NHẤT


Một hôm anh mắng yêu
Cô bé Ly mắt biếc
Coi chừng anh đập chết
Con nhỏ lí lắc này !
Bé giơ một cánh tay
Bảo rằng bé đồng ý
Cho anh đập chết bé
Nhưng mà anh phải thế
Đền lại cho ba mẹ
Của bé một đứa trẻ
Giống hệt như bé đây
Cũng mặt, mũi thế này
Tóc và tay thế này
Mắt một mí thế này
Thích ra vườn hái hoa
Mỗi lần mẹ đi xa
Cô bé ấy cũng buồn
(Ý bé nói tâm hồn
Giống hệt y như bé)
Bé ra điều kiện thế
Anh đã đồng ý chưa ?
Anh cười xoà tay xua
Thế thì anh chịu thua !


Ô bé Ly ngây thơ
Chúa sáng tạo duy nhất
Và chỉ có duy nhất
Một mình em như thế …



TỪ MỘT ĐOÁ HOA


Một sáng mai khi mở cửa
Cô bé ngỡ ngàng
Một bông hồng đỏ xinh tươi
Bỗng nhiên xuất hiện, rực rỡ trong nắng sớm
*

Mỉm cười với hoa,
Đoá hoa còn giấu mặt chiều hôm qua
Cô bé êm đềm cảm nhận
Chúa muốn trao cô một quà tặng
Thật bất ngờ cho lòng cô mừng rỡ ngạc nhiên
Cô bé vui sướng và bỗng reo lên
Cô muốn làm Chúa cũng ngạc nhiên !
*

Trong bí mật, lặng im
Cô bé gieo những niềm vui quanh em
Mà chẳng hề báo trước
Cô bạn cùng lớp
Bỗng thấy trong cặp quả táo xinh
Bà cụ già sống đơn độc một mình
Sáng nay chẳng ngờ có cô nhỏ tới thăm
Với nụ cười ngây thơ, lời hỏi han
Và Chúa Giê su của em
Ẩn mình nơi những người quanh em
Rất ngạc nhiên
Rất mừng rỡ
. . .

Đỗ Thảo Anh



THƠ LM NGUYỄN HƯNG LỢI

CHẬU HỒ ĐIỆP


Hồ Điệp đã nở nhiều bông

Bốn chùm hoa trắng tím hồng đẹp xinh

Hai nhánh bông tím lung linh

Hoa xòe cánh tựa tiên xinh trên rừng

Hoa không thơm ngát tưng bừng

Hoa nghiêng nghiêng cánh bướm rừng đang bay

Lá Hồ Điệp chắc như là

Cánh công xanh rực mặn mà xòe ra.


Xem thông tin cá nhân của thành viên gửi tin nhắn
dangngocan
Quản trị viên
Quản trị viên


 

Ngày tham gia: 13/11/2007
Bài gửi: 2466
Số lần cám ơn: 1
Được cám ơn 295 lần trong 287 bài viết

Bài gửigửi: 13.06.2010    Tiêu đề: Trả lời với trích dẫn nội dung bài viết này

CẦU ĐẠ DÂNG


Ngày nào Bé cũng qua
Chiếc cầu miền rừng núi
Cầu Đạ Dâng mới đúc
Nối Đại Đờn Phú Sơn


Nước mát mây bay bay
Đá lô nhô nước vỗ
Cá trắng lội qua đây
Lũ trẻ bản Dân tộc…


Hằng ngày bao lượt người
Đi trên cầu Đạ Dâng
Nghe tiếng suối ru nhẹ.


*Cầu Đạ Dâng ( Đại Đờn ) là chiếc cầu
đúc nối xã Đại Đờn với xã Phú Sơn, huyện Lâm Hà



BÉ ĐI CÂU CÁ


Sáng nay Bé đi câu cá
Bé dừng trên cầu Đạ Dâng
Đứng nhìn mây bay trên lá
Mà lòng vui sướng mênh mang


Bài học cô dạy Bé nhớ
Đừng đi đâu xa một mình
Suối nước trong xanh mát rượi
Cẩn thận để khỏi trượt chân


Hôm nay Bé đi câu cá
Bầu trời trong sáng nắng lên
Những sợi tơ vàng lóng lánh
Vương vương mặt nước hững hờ


Bé thả cần câu xuống suối
Cá đớp ngay miếng mồi thơm
Bé giật ngay được cá trắng
Niềm vui đầy ắp trong tim


Đời người cần luôn cẩn trọng
Đừng để mắc phải lưỡi câu
Như con cá trắng trong suối
Thật đã chấm dứt cuộc đời.





CHIẾC VÕNG CỦA EM


Chiếc võng bằng vải
Mầu vàng quê hương
Em nằm em hát
Gió nhẹ thơm hương.


Mẹ thương mẹ bảo
Con mau lớn khôn
Học hành chăm chỉ
Mẹ cha yên lòng.


Chiếc võng em đưa
Cười to trong gió
Mặt trời đứng đó
Nhìn võng mẹ ru.



CÁI RỪNG, CÁI RÚ


Em theo mẹ lên non
Ba đeo nỏ lên núi
Bờ suối đầy hoa non
Em địu gùi xuống suối

Cái rừng thương cái núi
Cái rẫy thương cái nương
Hoa bí bầu nở rộ
Vàng óng ánh trong sương

Rừng rú là của chung
Cây xanh của mọi người
Tất cả phải bảo vệ
Cho núi đồi xanh tươi.


Lm. Nguyễn Hưng Lợi




THƠ DZUY SƠN TUYỀN

QUẢ BÓNG


Con muốn là quả bóng
Để cho Chúa đùa vui.
Khi con biết vâng lời


Thầy cô và cha mẹ.
Con muồn là quả bóng
Để Chúa dẫn đi chơi
Mỗi khi được điểm mười.


Vì học hành chăm chỉ.
Con muốn là quả bóng
Để Chúa ôm vào lòng
Dù giá rét mùa đông
Con vẫn không bỏ Lễ.


Nếu con là quả bóng.
Chỉ làm biếng rong chơi.
Cũng chẳng biết vâng lời.
Thôi..Chúa không thèm nữa.


Chúa ơi,con xin hứa.
Là quả bóng dễ thươpng.
Để Chúa thường ôm ấp.
Vào lòng Chúa...con mong.



ĐI LỄ


Sáng nay con đi lễ.
Chân sáo nhảy tung tăng
Theo tiếng chuông kính koong.
Đang dục con mau bước.


Vào nhà thờ con ngước...
Khoe Chúa áo mới mua.
Màu hồng thật dễ ưa.
Chúa ơi con thích lắm.


Từ trên cao Chúa ngắm.
Hình như Chúa mỉm cười.
Nụ cười thật là tươi.
Nhìn con mặc áo mới.


Rồi giang tay Chúa cúi...
Thầm thì nói với con..
"Cô bé thật là ngoan..
Hằng ngày luôn đi lễ.."
.

Dzuy Sơn Tuyền.



THƠ TRẦN ĐÌNH PHAN TIẾN

MẶT TRỜI

Mặt trời đo đỏ
Chiếu tỏa quanh ta
Là một hành tinh
Làm chủ ban ngày

Tỏa ra sức nóng
Sưởi ấm bầu trời
Sự sáng khắp nơi
Mặt trời chiếu đó

Nếu không có nó
Vũ trụ tối đen
Quanh năm ngày tháng
Thật là ảm đạm

Em thật là buồn
Tạ ơn Thiên Chúa
Người đã ban cho
Mặt trời sáng tỏ

Tròn như cái đĩa
Có màu đo đỏ
Sức nóng lạ lùng
Khi nó nổi giận

Nóng như thiêu đốt
Nếu Chúa không nhốt
Nó sẽ đốt em
Tiêu ra tro mạt

Em hãy nghĩ xem !
Thiên Chúa của em
Thật là quyền phép
Dựng nên mặt trời

Cho nó sáng tỏ
Tỏa ra ánh sáng
Cùng với sức nóng
Và làm Chủ nó

[align=center][color=blue]Chính là Thiên Chúa.

23/05/2010
Trần Đình Phan Tiến
[/color][/align]


THƠ SÔNG LA


ƠN GỌI

Cha mẹ sinh thành
Công ơn dưỡng dục
Chúa ban ơn, gọi
Chúa trao đời mới


Chúa dẫn con đi
Trên mọi nẻo đường
Và con đã học
Học trường tình yêu


Lớp học Chúa xây
Lớp là hội thánh
Thầy dạy tình yêu
Thầy Chúa Thánh Thần


Tập con tới lớp
Tập học làm người
Tên con Chúa gọi
Tên là đức ái


Năm con đi học
Năm học phục sinh

Sông La


THƠ HOA MẶT TRỜI




BÉ TÔ MÀU

Bé tô màu xanh
Trên vùng biển rộng
Có sóng lăn tăn
Từng đàn cá nhỏ
Bơi lội tung tăng
Đoàn thuyền băng băng
Ra khơi tắm mát
Cánh buồm no căng.

Bé chọn màu vàng
Điểm trên ruộng lúa
Hạt thóc no tròn
Chân trời gợn sóng
Từng đợt óng vàng
Liềm hái xênh xang
Mùa gặt rộn vang
Bác nông dân cười

Chọn màu đỏ tươi
Bé tô điểm Mười
Tặng ba, tặng mẹ
Vẽ một trái tim
Bé tô đỏ thẫm
Hai nửa thương yêu
Nửa này tặng ba
Nửa kia tặng mẹ

Bé yêu ba mẹ! ! !

16/5/2010


CHÚ BÊ HAM CHƠI

Gió lững thững bên bờ suối
Mặt trời chạy nhanh như ai đuổi
Chiều vàng cố níu ngọn tre
Người đàn bà le te gánh thóc
Mồ hôi tết tóc, gió thổi hây hây. .
.

Một chú bê con bên bờ suối
Nhảy gộc gộc quanh đám cỏ non
Những gốc rơm bị bỏ quên trên ruộng vắng
Như một bình sữa lạt
Nắng nhạt tìm chân mây. . .


Bò mẹ đã về chuồng
Tiếng kêu già nua vọng qua kẽ lá
Nhá nhem khung cửa hẹp
Bóng người ngoài sân nhớn nhác
Đốt đuốc lên! Đốt đuốc lên!


Hoa Mặt Trời






TRANG VÄ‚N


CHUYỆN TÊRÊXA NGÀY CÒN BÉ
Đỗ Thảo Anh



Một hôm, Têrêxa muốn lấy một lọ mực đặt trên lò sưởi, nhưng lò sưởi quá cao mà Têrêxa còn nhỏ quá, có lẽ khoảng sáu bảy tuổi, nên Têrêxa đã nhã nhặn nhờ cô Victoire là người giúp việc của gia đình lấy giúp cho. Không hiểu sao cô Victoire lại từ chối và bảo Têrêxa lấy ghế trèo lên mà lấy !


Không nói một lời, Têrêxa lẳng lặng đi lấy chiếc ghế, nhưng trong lòng nghĩ rằng cô Victoire thật chẳng đáng yêu, và để cho cô nhận ra điều ấy, Têrêxa cố nghĩ ra trong cái đầu nhỏ xíu của mình một câu gì thật đích đáng để nói với cô. A, đây rồi ! mỗi khi bực mình với Têrêxa, cô Victoire thường gọi Têrêxa là nhãi ranh, và điều này khiến Têrêxa rất tức. Thế là đang đứng trên ghế cao, Têrêxa làm mặt nghiêm nhìn cô Victoire và nói :

- Cô Victoire, cô là nhãi ranh.


Rồi Têrêxa nhảy xuống khỏi ghế, vội chạy để tẩu thoát, trong lòng khấp khởi vì nghĩ rằng cô Victoire phải ngẫm nghĩ về câu Têrêxa vừa mắng cô.

Nhưng lập tức, cô Victoire la to :

- Cô Marie, con Têrêxa mắng tôi là nhãi ranh !


Marie là chị cả của Têrêxa. Nghe tiếng cô Victoire gọi, chị Marie đến ngay và bắt Têrêxa xin lỗi. Têrêxa phải xin lỗi nhưng trong lòng không thấy hối hận, vì nghĩ rằng cô Victoire đã không dùng “cánh tay dài” của cô để giúp Têrêxa một “việc nhỏ”, nên cô ấy đáng bị mắng lắm !


Têrêxa đã có thiện ý khi muốn giúp cô Victoire nhận ra sai lầm, nhưng chị Marie cũng đã rất đúng khi bắt Têrêxa phải xin lỗi cô. Vì dù thế nào đi nữa, Têrêxa cũng không được nói với một người lớn tuổi như thế. Nhưng Têrêxa, sau này là Thánh nữ Têrêxa Hài Đồng Giêsu, lúc đó còn bé quá và chưa nghĩ được như thế.


Đỗ Thảo Anh



CHIÌ£ BA
Lm Nguyễn Hưng Lợi


• Mút ít thôi nhé. Mút ít thôi

• Đừng mút hết của chị. Để dành cho chị một chút.

• Thằng Tèo ngỡ ngàng cầm chặt cây cà rem mút lấy mút để.

• Em thèm lắm chị ơi. Để em mút thêm chút nữa, chị ạ.

Chị Ba không còn làm chủ được con người mình nữa và hơn thế chị quên địa vị làm chị của ba đứa em trong đó có thằng út Tèo.

Chị xấn lẹ đến bên thằng Tèo, giặt phăng cây kem. Tay chị giật mạnh đến nỗi còn chút kem dính cây cũng rơi đùng xuống đất.

Một chiếc Honda vụt chạy ngang nơi đó. Chỉ còn một chút kem nằm chơ hơ thật mỏng mảnh trên viên đá cuội.

-Thằng Tèo tiếc miếng cà rem mùi sầu riêng đến suýt xoa miệng không ngừng. Chị Ba thèm tiếc nấy tiếc để cây cà rem chị chắt chiu mới mua của ông bán cà rem vừa đi qua.
Miếng cà rem mỏng thín bị gió thổi làm cho tan tành ra nước.

-Thằng Tèo thò tay quẹt quẹt chút nước mỏng dính đầy bụi bám cứng trên viên đá cuội. Nó cho tay vào mồm mút lấy mút để. Cơn gió nhẹ thoảng qua. Bụi bay quanh nó và bám vào chị Ba.

Hai chị em tiếc cay tiếc đắng cây cà rem mười đồng mà chị Ba dành dụm cả tuần lễ để mua nó.

Anh bán kẹo kéo vụt đi qua và chào mời khách :

• Ai kẹo kéo không ? Ai kẹo kéo không ?

• Kẹo kéo mười đồng được kéo một lần cho thích nè.

Chị Ba mắt đỏ hoe.Thằng Út Tèo cười ngặt ngẽo đến rũ rượi.

Linh mục Nguyễn Hưng Lợi
Xem thông tin cá nhân của thành viên gửi tin nhắn
dangngocan
Quản trị viên
Quản trị viên


 

Ngày tham gia: 13/11/2007
Bài gửi: 2466
Số lần cám ơn: 1
Được cám ơn 295 lần trong 287 bài viết

Bài gửigửi: 25.06.2010    Tiêu đề: Trả lời với trích dẫn nội dung bài viết này

CÂU LẠC BỘ
SÁNG TÁC THƠ – VĂN CÔNG GIÁO






Kính thưa Quí Linh mục, Quí Tu sĩ nam nữ, Quí Giáo lý viên, Quí Phụ huynh và các em Thiếu Nhi thân mến.

ĐXT Sài Gòn chúng con rất vui mừng đón nhận những lời ưu ái khích lệ và đóng góp bài của Quí Linh mục, Quí Tu sĩ nam nữ, Quí Giáo lý viên, Quí Phụ huynh và các em Thiếu Nhi cho Trang Thơ Văn Thiếu Nhi. Chúng con sẽ cố gắng hết khả năng của mình để duy trì và phát huy, hầu được phục vụ các em mỗi ngày tốt hơn. Chúng con cũng mong mọi người cùng đồng hành, giúp đỡ chúng con bằng cách giới thiệu cho các em về TRANG THƠ - VĂN THIẾU NHI CÔNG GIÁO này. Chúng con ước mong Trang Thơ Văn Thiếu Nhi Công Giáo Đồng Xanh Thơ Sài Gòn sẽ trở thành một sân chơi bổ ích cho các em.

Rất mong Quí Linh mục, Quí Tu sĩ nam nữ, Quí Giáo lý viên, Quí Phụ huynh và các em nhiệt tình hưởng ứng. Các bài được chọn sẽ đăng trên trang Đồng Xanh Thơ Sài Gòn của website www.dunglac.org và www.tamlinhvaodoi.net và được gởi đến các điện chỉ mail của các tác giả và của các độc giả trong nước và hải ngoại.


Bài vở dành cho các em xin đề là: THƠ – VĂN THIẾU NHI CÔNG GIÁO và gởi về:

Hoàng Thi Ca.
Email: dxtsaigon@gmail.com

Chân thành cám ơn Quí Linh mục, Quí Tu sĩ nam nữ, Quí Giáo lý viên, Quí Phụ huynh và các em.
Chúng con xin chân thành giới thiệu đến Quí Linh mục, Quí Tu sĩ nam nữ, Quí Giáo lý viên, Quí Phụ huynh và các em:

TRANG THƠ – VĂN THIẾU NHI CÔNG GIÁO 05


• Gồm các bài dự thi Sáng Tác Thơ Văn Công - Giáo của Thiếu Nhi. GP Xuân Lộc
• Và của các tác giả: Bé JB. Nguyễn Quang Đức; Lm Nguyễn Hưng Lợi; Trần Đình Phan Tiến; Đỗ Thảo Anh; Thế Kiên Dominic; Sr Hoàng Yến; Hoa Mặt Trời; Giáng Fa;

Tác giả Thế Kiên Dominic 92 tuổi, gởi bảng mẫu làm thơ Ngũ Ngôn Bát Cú để các em tham khảo và dựa theo đó sáng tác. Chân thành cám ơn Tác giả Thế Kiên Dominic.

Và đặc biệt trong Trang Thơ Văn Thiếu Nhi 05 này có sự đóng góp của Bé John Baptist Nguyễn Quang Đức Lớp 2B Trường Giáo Lý và Việt Ngữ La Vang Portland, Oregon.
Bài 19: CHUỖI HỒNG ÂN
Gươm đao và máu Việt
Năm Thánh hai không mười

Jos. PHẠM KIM GIÁM
Pr. Nữ Vương Rất Thánh Mân Côi
Curia Phúc Lộc- Com. Ban Mê Thuột



Bài 20: NĂM THÁNH VỚI MẸ

Mẹ là Nữ Tướng, bậc tông đồ
Khát vọng, con theo, Mẹ chỉ cho
Giáo Hội Việt Nam, mừng năm Thánh
Hồng ân Thiên Chúa, tẩy hồn nhơ
Dựng xây, đất nước, tình huynh đệ
Phục vụ, con người, nỗi âu lo
Lời Chúa, con gieo, nhờ sức Mẹ
Năm châu, một Chúa, thế nhân thờ.

Jos. PHẠM KIM GIÁM
Pr. Nữ Vương Rất Thánh Mân Côi
Curia Phúc Lộc- Com. Ban Mê Thuột



Bài 21: NGƯỜI MẸ YÊU DẤU

Tuổi con vừa tròn trăng
Nhiều vui buồn, bâng khuâng
Mẹ luôn đến bên con
Cùng Chia sẻ vui buồn
Trong mảng trời u tối
Mẹ dang rộng vòng tay
Ủ ấp con từng ngày
Như lữa hồng ấm áp
Mãi mãi và mãi mãi
Mẹ luôn ở bên con
Xua tan nỗi sợ hãi
Cho bước con vững vàng
Nhiều lần con muốn nói
Lời con mãi ngập ngừng
Tình mẹ mãi vô cùng
« Mẹ ! Con yêu mẹ lắm ! »

ĐINH THỊ TUYẾT DUNG
Pr. Đức Mẹ Thông ơn Thiên Chúa
Curia Junior Phương Lâm



Bài 22: GIÁNG SINH VỀ

Đêm nay Giáng sinh về
Nghe tiếng nhạc đê mê
Ngắm ngôi sao lấp lánh
Lòng rộn rã câu thề
Đêm nay giáng sinh về
Gió lộng bước đường quê
Hương thơm đồng lúa mới
Lòng nhắc lại câu thề
Đêm nay giáng sinh về
Nhớ lại giáng sinh qua
Tuổi thơ bên hang đá
Thề yêu Chúa thiết tha…

Vũ Bảo Phượng


Bài 23: KÍNH MẾN CHÚA

Em quỳ bên hang đá
Ngắm Chúa trong rơm rạ
Hai tay giang thật xa
Như ấp ủ mọi nhà
Em dâng Chúa bài ca
Mới học được hôm qua
Khi cô giáo em hỏi
Hát hay sẽ cho quà
Em tin Chúa trên trời
Sẽ ban muôn muôn lời
Thành bài ca yêu mến
Kẽ khó nghèo đơn côi

Vũ Bảo Phượng


Bài 24: LỜI CẦU CỦA BÉ

Bé ơi ! đừng khóc nhé !
Có Chúa đây bảo vệ
Vai Chúa đeo túi vải
Tay cầm chiếc lồng đèn
Đang tìm nhà có trẻ
Ngoan ngoãn và đáng khen
Cho đồ chơi, kẹo bánh
Cho ước nguyện tuổi xanh
Con cầu xin phép lạ
Cho trẻ ốm mau lành
Cho trẻ nghèo no ấm
Trẻ mồ côi chút tình
Xin cho thế giới an bình
Cho người hạnh phúc, cho mình an vui

Vũ Bảo Phượng
Xem thông tin cá nhân của thành viên gửi tin nhắn
dangngocan
Quản trị viên
Quản trị viên


 

Ngày tham gia: 13/11/2007
Bài gửi: 2466
Số lần cám ơn: 1
Được cám ơn 295 lần trong 287 bài viết

Bài gửigửi: 29.06.2010    Tiêu đề: Trả lời với trích dẫn nội dung bài viết này

Bài 25: MỪNG CHÚA GIÁNG THẾ


Con xin viết bài thơ mừng sinh nhật
Của Hài Nhi Thiên Chúa xuống trần gian
Ánh sao rơi trên xóm nhỏ nghèo nàn
Đoàn mục tử nghe Tin Mừng giáng thế
Niềm vui mới truyền lan muôn thế hệ
Mối thương yêu Thượng đế với thụ nhân
Chẳng đổi thay, mặc vũ trụ xoay vần
Tình yêu ấy chan hoà trong cuộc sống
Hài Nhi đến mang theo nguồn hy vọng
Từ nơi xa các đạo sỉ tìm thăm
Nơi chuồng chiên, trong máng cỏ bé nằm
Là Đấng Cứu Thế hạ sinh nơi nghèo khó
Ôi mầu nhiêm! Từ nơi cao rực rỡ!
Chúa xuống trần mặc thân kiếp lầm than
Thấu hiểu sâu những khốn khó bần hàn
Gieo chân lý tình yêu thương giải phóng
Thập giá Chúa,niềm tin trong cuộc sống
Là hải đăng, là Bắc đẩu chỉ đường
Giữa cuộc đời chia sẻ những tình thương
Là biểu hiện niềm tin cao đẹp nhất
Giáng sinh này, bài thơ mừng sinh nhật
Con xin ngàn ân sủng cuộc đời cha
Niềm tin yêu ban phước cho mẹ già
Yêu thương mãi chẳng bao giờ phai lãng.

Vũ Bảo Phượng
Pr. Đức Mẹ Thông ơn Thiên Chúa
Curia Junior Phương Lâm





Bài 26: THIÊN CHÚA TOÀN NĂNG


Chúa tạo nên muôn loài
Trời đất, cỏ cây và muôn thú
Chúa ban cho con người
Sự khôn ngoan để làm chủ vũ trụ
Người hiền hoà yêu thương
Và luôn thường giúp đỡ
Khi hoạn nạn khó khăn
Tình người, tình tương trợ
Những khi ta yếu lòng
Chúa không bỏ chúng ta
Mà ngược lại nhiều hơn
Ngài luôn luôn theo sát
Chúa ban nhiều ân đúc
Để ta ở trong Ngài
Đời ta luôn hạnh phúc
Vì Ngài ở trong ta

Kim Vui
Pr. Đức Mẹ Thông ơn Thiên Chúa
Curia Junior Phương Lâm



Bài 27: NHÌN LÊN THẬP GIÁ


Nhìn lên cây Thập giá
Thấy xót xa trong lòng
Chúa chết vì yêu thương
Dể cứu chuộc nhân loại
Xưa những người Do thái
Lên án giết Chúa rồi
Nay chúng con phạm lỗi
Máu Chúa đổ không thôi !
Chúa vẫn mãi lặng im
Ngài là Cha nhân từ
Chúng con nào dám hư
Nào muốn Cha đau đớn
Hãy mau mau đền tội
Hãy mau mau ăn năn
Dù có gặp khó khăn
Vững tin tình yêu Chúa
Lạy Chúa ! Cha chúng con
Từ nay con xin chừa
Nhìn lên Thánh Giá Chúa
Tội lỗi con tránh xa


Trần thị Tuyết Diễm
Pr. Mẹ Trinh Vương
Curia Junior Kim Thượng



Bài 28: LỜI CHÚA


Lời Chúa là ngọn đèn soi cho con bước
Là Ánh sáng dẫn đường con đi
Lời Chúa là nguồn Chân lý từ bi
Thánh ý Chúa cao minh chính trực
Ngài dẫn đường chỉ lối cho con
Cho con bước trong đường ngay nẻo chính
Dạy bảo con trong huấn dụ bình an
Sống Lời Chúa con sẽ không vấp ngã
Vì Lời Chúa cho con muôn phép lạ:
Sẽ vực con lên từ hố thẳm thương dau
Không để con trong bóng tối u sầu
Sẽ giữ con khỏi gông cùm cạm bẫy
Ấp ủ con trong ánh sáng nhiệm mầu
Ánh sáng Chúa cho con niềm trông cậy
Và dạy con kiên vững sống niềm tin
Con được ơn tha thứ tội lỗi mình
Chúa dẫn con vào thâm sâu tình mến
Hỡi những ai tội lỗi và bất chính
Hãy từ bỏ con đường xấu đang đi
Hãy tin tưởng vào Thiên Chúa từ bi
Mà thực hiện Lời Chúa đã truyền dạy
Bạn sẽ không thiệt thòi
Nhưng được lời lãi gấp trăm


Nguyễn Trần Trung Hiếu( sn 1991)
Pr. Mẹ Fatima. CuriaPhương Lâm





Bài 29: ĐIỀU ƯỚC TRONG ĐÊM


Đôi khi tôi ước mơ mình là những cánh chim tung trời bạt gió, hay như mhững cánh hoa thoả sức đùa vui trong nắng sớm sương chiều.Đời của hoa không chút ưu tư, cứ tự do khoe hương sắc. Đời của chim cứ thoả thích bay bay, chẳng cần biết khi nào gục ngã.Cuộc đời này nhiều oan trái lầm than. Đâu đâu cũng thấy những buồn tẻ, thương đau!
Khó khăn quá để tìm được một niềm vui, một niềm hạnh phúc.
Tôi ao ước có thật là nhiều người bạn tri kỷ, những người sẽ chia sẽ với tôi khi tôi cảm thấy cô đơn và thất vọng.Những người sẽ tâm sự với tôi vè bao nhiêu điều mơ ứơc tốt đẹp cho cuộc sống này…
Nếu có một điều ước, thì tôi ước gì tất cả mọi nỗi khổ đau, buồn tẻ,cay đắng, thù hận….phải vĩnh viễn rời bỏ hành tinh này, để trả lại cho cuộc đời chỉ toàn là niềm vui và hạnh phúc.

Ước gì tôi có đươc một khối óc thông minh để thấu hiểu những nỗi buồn, những cảnh đời bi thương của đồng loại mà chia sẽ.
Ươc gì tôi có thêm nhiều bàn tay để nâng niu, vỗ về những bất hạnh và thoa dịu những mất mát do bất hạnh gây ra.
Ước gì tôi có một trái tim rực lữa yêu thương để hiểu và yêu những người cùng khốn
Ước gì tôi có hàng vạn đôi chân để vươn xa, bước dài trên các nẻo đường đời, đem niềm vui và hạnh phúc đến cho mọi người.
Ai sẽ cho tôi thoả nguyện với những điều ước?
Chỉ có Ngài! Lạy Chúa! Xin hãy nhận lấy những ước mơ của con, tuy là nhiều tham vọng, nhưng là điều ước rất chân thành.


Paul. Hoàng Hải Tuyến
Pr. Mẹ Thiên Chúa
Curia Phương Lâm



Bài 30: CHO LÀ HẠNH PHÚC HƠN NHẬN


Ngày hôm đó,Curia chúng tôi tổ chức đi hành hương ở Tà Pao. Trong đoàn người đang tiến lên tượng đài Đức Mẹ ở trên núi, tôi để ý duy nhất mình anh là người chống nạng, vì thế cũng duy nhất chỉ mình anh là người đi chậm nhất. Con đường lên tượng đài Mẹ khá dài và dốc, ngay cả nơi dừng chân trên núi cũng không có.
Giữa lúc đoàn người đang tiến lên tượng đài Đức Mẹ thì bỗng dưng trời đổ mưa. Người ta lại vội vã đổ xô xuống chân núi để mua áo mưa. Còn anh, mặc dù những giọt mưa đã làm ướt đẫm người cũng không cản trở được con đường anh đến với Mẹ. Anh vừa đi vừa thả những đồng xu lẻ vào những cái ca, chiếc nón của những người hành khất ngồi rải rác khắp các bậc thang, họ đang run cầm cập vì những giọt mưa, và chờ đợi những đồng tiền bố thí từ tay những vị khách hành hương.
Có môt cậu bé cùng đi với anh nảy giờ cũng bắt đầu thấy chán, mắt cậu bé cứ ngóng theo đoàn người vội vã tìm kiếm chỗ trú mưa. Hiểu được điều này, anh đưa tay chạm khẽ vào vai cậu bé và cất giọng từ tốn :
_ Thôi em lên núi trước đi, đừng đợi anh làm gì, anh đi một mình được mà !.
Cậu bé chỉ chờ có vậy, nhoẻn miệng cười sung sướng rồi nhanh chóng nhảy luôn hai bậc một mà đi. Mất người bạn đồng hành nhỏ tuổi anh lại càng tỏ ra kiên cường hơn. Trong khi đó nhiều ánh mắt đang nhìn anh ra vẻ thương hại. Quả thật, với hơn 200 bậc thang thấp kề nhau, người bình thường như tôi đi còn đuối sức huống gì là anh.
Khi lên tới tượng đài Đức Mẹ khấn nguyện xong chúng tôi ra về. Lúc này trời cũng đã tạnh mưa.
Thật may mắn cho tôi, trên chuyến xe trở về tôi được ngồi cạnh anh, trao đổi với anh, anh tâm sự :
_ Những người hành khất kia họ luôn cần chúng ta giúp đỡ. Những khó khăn của anh tuy là thế cũng không thề thay thế được những nụ cười rạng rỡ trên môi của họ. Họ luôn có Chúa Giêsu hiện diện, Ngài luôn thử sức anh trên con đường mà anh đến với Mẹ. Qua chuyến đi đó, tôi học được một điều từ anh : «cho đi thì hạnh phúc hơn là nhận về »


Đặng Thị Minh Trang(SN 1994)
Pr. Mẹ Thông Ơn Thiên Chúa
Curia Junior Phương Lâm



Bài 31: NIỀM TIN ĐÁNH MẤT

Trời trong xanh. Nó ngước nhìn lên bầu trời và suy nghĩ về những việc đã trải qua. Bản chất của nó là một cậu bé ngoan hiền. Trước đây nhà nó rất khá giả, nếu không muốn nói là giàu có. Nhưng nó không vì vậy mà ăn chơi đua đòi. Nói chung cuộc sống gia đình của nó sẽ luôn hạnh phúc, nếu như không xảy ra một cuộc khủng hoảng kinh tế làm cho bố mẹ nó thất nghiệp. Những cuộc cãi vã trong gia đình nó ngày càng thường xuyên hơn đã làm cho nó thêm buồn chán. Những lần cầu nguyện cùng Chúa cũng thưa dần. Dần già nó mất luôn niềm tin vào Chúa vì biết bao lời cầu nguyện của nó không được Chúa nhậm lời. Nó bắt đầu chìm đắm trong những cuộc ăn chơi triền miên bất tận. Nó đang biến đổi chính bản thân nó thành một con người khác, suốt ngày nó tụ tập cùng đám bạn ăn chơi quậy phá.
Nhưng rồi một sự việc xảy đến làm cho nó phải suy nghĩ:
Trong một lần đua xe cùng đám bạn nó không làm chủ được tốc độ và tai nạn đã xảy đến với nó. Hậu quả là một cái chân bị gãy.
Vừa nghe tin này bố mẹ nó đã hết sức hối hận vì những ngày qua đã không quan tâm đến nó. Bố mẹ nó đã nhanh chóng đến bệnh viện chăm sóc cho nó, còn đám bạn kia khi thấy nó ngã đã bỏ mặc nó, may sao có một người tốt bụng đã đưa nó vào bệnh viện. Nằm viện mấy ngày nó mới nhận ra một điều, là Chúa đã dùng biến cố này như một phép lạ để cho nó được bố mẹ quan tâm chăm sóc nhiều hơn. Nó trở nên cái gạch nối để bố mẹ nó không còn cãi nhau nữa.
Và giờ đây cuộc sống gia đình của nó trở lại như xưa, một cuộc sống hạnh phúc với một lòng vững tin vào Chúa.
Bạn thân mến!
Nếu như chúng ta không có niềm tin vào Chúa, chúng ta sẽ không có hạnh phúc. Bạn hãy luôn giữ vững niềm tin vào Chúa, vì người luôn hiện diện trong mỗi con người, mỗi biến cố trong đời sống, để chỉ bảo dạy dỗ chúng ta trên con đường tiến về nước Chúa.


Đặng Thị Minh Trang(SN 1994)
Pr. Mẹ Thông Ơn Thiên Chúa
Curia Junior Phương Lâm



Bài 32: SOIR TÂM SỰ VỚI MẸ

Trong một gia đình nọ có 5 người con, người con gái cả đi làm xa trên thành phố còn người con gái thừ thì ở nhà với bố mẹ. lúc chị cả ở nhà thì tất cả mọi việc đều do chị quán xuyến. Khi chị đi làm xa thì mọi việc của chị đều bị dồn hết sang người em gái tên là Soir.
Công việc thường ngày của Soir là rửa chén, quét nhà. Khi chị cả đi làm thì Soir phải làm thêm cả công việc nấu cơm, giặt giũ, lo cho em đi học. Ngay cả công việc của anh Soir, thì Soir cũng làm luôn, đó là chăm sóc cho chó nữa, nhiều lúc Soir cảm thấy mệt mỏi, chán nản, cô đơn, buồn bã trong công việc vì không có ai để chia sẻ, tâm sự. Đã vậy ngày nào cũng bị mẹ rầy la, mặc dù Soir đã cố gắng làm thật tốt công việc.
Những lúc Soir cảm thấy buồn, cô bé tranh thủ giờ rảnh rỗi để đến nhà thờ tâm sự cùng Đức Mẹ. Soir kể hết tất cả mọi chuyện với Đức Mẹ, cô bé còn hứa với Đức Mẹ là sẽ cố gắng làm tốt hơn mọi công việc để dâng lên Mẹ. Soir còn cầu nguyện với Đức Mẹ là xin Đức Mẹ giúp đỡ để cô vượt qua cái tôi ích kỉ của mình và vựơt qua những suy nghĩ không đúng. Cô xin Đức Mẹ cho cô luôn nhìn thấy cuộc đời có nhiều niềm vui.
Rồi ngày tháng trôi qua, Soir làm việc cùng Đức Mẹ. Buổi tối Soir đọc kinh. Lúc rãnh rỗi cô bé lại ra đền viếng Đức Mẹ. Cô bé cầu nguyện cho gia đình mình luôn hạnh phúc ấm no. Và cô bé cũng không quên xin Đức Mẹ cho mình luôn vui vẻ, lạc quan trong cuộc sống.
Nhờ việc luôn tâm sự và cầu nguyện cùng Đức Mẹ nên Soir đã vui vẻ làm tất cả mọi việc. Những công việc mà lúc trước cô cảm thấy nặng nhọc. Từ đó trở đi Soir luôn dành thời giờ cho Đức Mẹ dù là ít hay nhiều. Soir luôn cầu nguyện, tâm sự và dâng lên Đức Mẹ mọi điều trong gia đình và trong cuộc sống của Soir.


Vũ Thị Ngọc Phượng(SN 1994)
Pr. Mân Côi
Curia Junior Phương Lâm





Bài 33: VỊ THÁNH TRẺ TEREXA

Ắt hẳn ai trong chúng ta cũng đã từng được nghe đến vị thánh trẻ Terexa, và em thật hạnh phúc khi được nhận Ngài làm quan thầy của mình.
Hôm nay em rất vui được chia sẻ cùng quý anh chị một cảm nghiệm nhỏ của em về thánh nữ. Trong tự thuật của Ngài, Ngài có nhắc đến hình ảnh của Ngài khi còn bé chỉ vừa bập bẹ biết nói, vừa chập chững biết đi. Một lần Ngài cùng Mẹ lên cầu thang, cứ mỗi bước đi Ngài gọi : « Mẹ ơi ! » và đợi mẹ trả lời mới bước lên bước tiếp, còn không thì cứ đứng lại đó.
Chính hình ảnh này đã bao trùm lên cả cuộc đời đơn sơ, phó thác, tin tưởng, khiêm nhường của Ngài trong cuộc sống ở trần gian, dù cuộc sống chỉ 24 tuổi đời. Ngài luôn cảm nghiệm sâu xa tình yêu của Thiên Chúa. Ngài đã sống cái diệu cảm của một người đầy ấp Chúa. Tâm hồn của Ngài thật đạo đức, thánh thiện.
Chính hình ảnh này làm em nghĩ đến hình ảnh của chúng ta. Mỗi khi chúng ta gặp khó khăn, thử thách trong cuộc sống, chúng ta hãy kêu lên « Cha ơi ! » Chắc hẳn rằng Chúa sẽ không quên chúng ta. Nếu chúng ta lắng đọng tâm hồn mình thì ta có thể nghe thấy tiếng đáp trả của Chúa và an tâm vững bước. Em cố gắng sống với một tâm hồn đơn sơ nhỏ bé, bước theo con đường của thánh nữ Terexa – con đường thơ ấu thiêng liêng – ví mình như trẻ nhỏ, mà nhỏ nghĩa là yếu đuối, hèn mọn không thể tự sức mình làm được gì, mà chỉ có thể yêu mến thật nhiều, yêu mến không giới hạn để đạt được tiếng đáp trả của Chúa.
Muốn đi con đường ấy, bí quyết thật giản dị : « Hãy dâng mình để yêu Chúa, chấp nhận đau khổ hy sinh vì yêu Chúa và chia sẽ tâm tình yêu Chúa cho mọi người »


Terexa Ngô Phương Thảo Vi
Pr. Fatima
Curia Junior Phương Lâm.



Bài 34: MỘT ĐIỀU ƯỚC

Trong một mùa Giáng sinh lạnh giá, nơi một căn nhà gỗ mộc mạc, đơn sơ, cũ kĩ. Trong căn nhà nhỏ nát chẳng có gì ngoài chiếc giường con con và một cái tủ nhỏ. Giữa nhà có một đống lửa nhỏ thay cho lò sưởi ấm áp. Hai bố con mặc áo vá đủ màu ngồi co ro trước đống lửa nói chuyện với nhau cho quên đi cái lạnh giá. Đứa bé gái còm cõi rum lẩy bẩy trong rất đáng thương. Đôi mắt long lanh, ngây thơ, trong sáng như vầng trăng. Bàn tay nhỏ xíu trắng bệch vì lạnh. Bố cô bé đang bị cảm vì cái lạnh, cộng với sự lao động cật lực, ông đã cố gắng làm hết sức mình để có thể cho đứa con gái bé bỏng duy nhất của ông có một mùa Giáng sinh vui vẻ. Nhưng đứa bé đã không để bố cô phải chịu sự đau bệnh này, cô đã dùng số tiền mà bố cô đưa cho cô đi mua thuốc cho bố. Thấy vậy bố liền bảo :
_ Con gái của bố nè ! Bố muốn con đón Giáng sinh vui vẻ cùng các bạn đồng trang lứa nên con hãy dùng số tiền này mà mua quần áo, giầy dép và đi chơi cùng các bạn. Bố chỉ bị cảm sơ sơ thôi, nghĩ ngơi vài hôm thì sẽ khoẻ thôi. Chúc con Giáng sinh vui vẻ.
Đứa con gái ngây thơ nhìn bố nó. Bỗng nó nắm chặt tay bố nó và nói :
_Con sẽ đón Giáng sinh vui vẻ nếu như bố được khoẻ, được hết bệnh.
Thật cảm động ! thật đúng là một đứa con hiếu thảo. Ngay lúc đó, có một ông Già Noel đi phát quà cho các em nhỏ đã vô tình nghe được một phần nào của câu chuyện nên ông bước vào nhà tươi cười và nói :
_ Ồ ! cháu đúng là một cô bé ngoan
Đứa bé reo lên:
_Ôi ! bố ơi, ông già Noel kìa ! bố ơi !Ông già Noel nhìn cô bé hiền hậu :
_ Nào,cháu lại đây !
Đứa bé lại gần bên ông :
_Dạ, ông gọi cháu ạ !
Ông già vuốt tóc cô bé và nói :
_ Giáng sinh này ta sẽ tặng cho mỗi trẻ nhỏ một món quà. Cháu thích gì nào ? Cháu sẽ ước gì nếu như cháu có một điều ước? Nhớ là chỉ một điều ước thôi nhé!.
Đứa bé suy nghĩ một hồi lâu và nói:
_Dạ…cháu….cháu ước… bố cháu sẽ được khỏi bệnh ạ!
_Chỉ thế thôi sao –

Ông già Noel hỏi.
_Dạ! chỉ thế thôi ạ! Vì nếu như bố cháu khỏi bệnh thì hai bố con cháu sẽ đón một Giáng sinh vui vẻ ạ! –
Đứa bé lễ phép đáp.
Ông già lại mỉm cười, xoa đầu nó và nói:
_ Cháu sẽ có một Giáng sinh vui vẻ!Nói rồi ông quay ra ngoài, hai bố con cũng ngạc nhiên bước theo. Bỗng trên trời cao có một vầng sáng chói, càng lúc càng rực sáng, ngạc nhiên hơn là có tiếng phát ra từ vầng sáng ấy rằng:
_Con là một cô bé hiếu thảo ! Con sẽ được như điều con ước .
Và rồi, ông bố cảm thấy trong người ấm dần lên và cảm giác đau ốm đã biến mất.
Người bố nói với nó rằng :
_ Nào bố con ta cùng quỳ xuống cảm tạ ơn Chúa đi con. Chính Chúa đã chữa bệnh cho bố đấy !.

Trần Nguyễn Xuân Nguyên
Pr. Fatima
Curia Junor Phương Lâm


Xem thông tin cá nhân của thành viên gửi tin nhắn
dangngocan
Quản trị viên
Quản trị viên


 

Ngày tham gia: 13/11/2007
Bài gửi: 2466
Số lần cám ơn: 1
Được cám ơn 295 lần trong 287 bài viết

Bài gửigửi: 29.06.2010    Tiêu đề: Trả lời với trích dẫn nội dung bài viết này

Bài 35: MƯỜI ĐIỀU RĂN ĐỨC CHÚA TRỜI.


Điều răn thứ nhất :

‘‘
Thờ phựơng Đức Chúa Trời,
và kính mến người trên hết mọi sự’’.


Thiên Chúa là Cha nhân lành
Ngài ban cho ta sự sống
Ta phải thờ phượng Ngài, kính yêu Ngài
Không gì có thể so sánh được với Ngài.
Đừng thờ bò vàng hay mặt trời, mặt trăng
Mà hãy thờ một mình Chúa thôi
Vì chúa là Vua trên cả các Vua.


Điều răn thứ 2 :


‘‘Chớ kêu tên Đức Chúa Trời Vô Cớ’’


Tên người không phải như tên ta
Vô duyên vô cớ gọi ra làm bừa.
Mà tên người là tên quý giá
Giêsu mang ý nghĩa cho đời
Xuống thề làm người để cứu chuộc ta
Thoát khỏi ách nô lệ tội lỗi, bụi trần.


Điều răn thứ 3 :


‘‘Giữ ngày Chúa nhật’’ bạn ơi


Ngày Sa bát, ngày nghỉ ngơi.
Chúa tạo một tuần bảy ngày cho ta
Sáu ngày lao động, một ngày nghỉ ngơi.
Một ngày thờ phượng Chúa Trời
Đọc kinh cầu nguyện, hoà lời ngợi ca.
Vinh danh Thiên Chúa là Cha
Con yêu Người nhất, hơn là đời con.


Điều răn thứ 4 :



Tiếp theo ‘‘Thảo kính mẹ cha’’


Người đã nuôi con, dạy con nên người
Người đã cho con biết bao điều hay
Dạy con vâng lời, yêu thương bạn hữu.
Hỡi anh ! Hỡi chị ! Hỡi em !
Chúng ta phải biết vâng nghe lới dạy
Đừng để buồn vương trên mắt mẹ
Đừng để khổ thấm ướt vai cha
Vì cha mẹ là tất cả
Là chỗ dựa vững chắc cho ta.


Điều răn thứ 5 :


Một điều ta nên tránh xa
‘‘Chớ giết người’’, làm hại anh em
Mạng sống quý lắm ai ơi
Không nên hại người, tội lỗi cho ta
Thiên Chúa, Cha chung của ta
Người trong thế giới cùng là anh em
Người nào cũng đáng yêu thương
Hay gì hờn giận, ghen tuông, lọc lừa
Cùng lo làm việc, chơi đùa
Cùng xây tình mến với người muôn nơi
Hãy yêu thương nhau bạn ơi
Đừng nên giải quyết bằng lời xấu xa
Giải quyết bằng lòng vị tha
Thì chuyện êm đẹp, chan hoà niềm vui.




Điều răn thứ 6:

‘
‘Chớ làm sự dâm dục’’, điều sáu


Đây chỉ là ham muốn xác thịt
Tránh xa nhưng văn hoá phẩm đồi truỵ
Sống tinh thần lành mạnh
Cuộc sống sẽ đẹp hơn.
Dẹp tan ý nghĩ xấu xa
Giữ hồn tinh sạch nên nhà tốt xinh
Nhà ta cung điện Thánh Linh


Điều răn thứ 7:


Thứ bảy ‘‘Chớ lấy của người’’


Của cải là nước mắt mồ hôi
Của ta, ta có, ta xài, ta chơi
Đừng thấy thứ quý mà ham
Lấy của không làm là tội bất công
Mình nên tôn trọng của chung
Chứ đừng táy máy, túi quần cất vô !
Như vậy là xấu lắm nha
Ai ai mà biết,thì ta còn gì?


Điều răn thứ 8


Thật thà, chất phác người khen
Đi làm chứng dối ,xỏ xiên người cười
Vì thế ta hãy bạn ơi :
Giữ điều chân thật, tránh lời gian ngoa
Bết rõ thì mình khai ra
Không biết, không nói mới là khôn ngoan
‘‘Có thì nói có
Không thì nói không
Thêm chuyện đặt điều là do ác quỷ »


Điều răn thứ 9:


‘‘Chớ muốn vợ chồng người’’
Vợ chồng là mái gia đình
Dây tơ dây lụa kết thành một đôi
Vợ chồng hạnh phúc yên vui
Hay chi là kẻ phá người, hại ta
Làm bia thiên hạ dèm pha
Tiếng đời nhơ nhuốc xấu xa vô
Giữ điều thứ chín thuỷ chung
« Chớ nên ham muốn vợ chồng người ta »


Điều răng thứ 10 :


Điều cuối ‘‘Chớ tham của người’’
Có nghe câu nói quen quen
‘‘Tham quá hoá thâm đây mà !’’
Khác nhau có mỗi chữ ‘‘a’’
Thêm vào dấu mũ, ra là âm ‘‘thâm »
Dời này tham hoá nợ nần
Đời sau muốn trả muôn phần khó khăn


Tóm lại có mười điều răn
Ba điều cho Chúa, tha nhân bảy điều
Sáu điều dạy « chớ », tránh xa
Giữ tròn chỉ một cách là yêu thương
Đạo Chúa chỉ một con đường.
Kính thờ Thiên Chúa, Yêu thương mọi người


Trần Nguyễn Xuân Nguyên
Pr. Fatima. Curia Junor Phương Lâm



Bài 36: THỨ THA VÀ THA THỨ

‘
‘Thầy không bảo là đến bảy lần
Nhưng là đến bảy mươi lần bảy’’
Lời Thầy dạy con luôn ghi nhớ
Và thực hành trong đức hy sinh
Biết tha thứ cho anh em mình
Khi họ có lỗi đối với con
Con không phải tha thứ ‘‘bảy lần’’,
Mà con tha thứ mãi mãi
Và mãi mãi
Như lòng từ ái
Chúa đã tha cho con!

Trần Nguyễn Xuân Nguyên
Pr. Fatima. Curia Junor Phương Lâm



Bài 37: HỨA VỚI MẸ


Hôm qua con nằm mơ
Thấy hình ảnh của Mẹ
Mẹ con rất hiền hoà
Gần gủi với chúng con
Sắc đẹp Mẹ tuyệt trần
Không một ai sánh nỗi
Mẹ chỉ bảo chúng con
Học điều hay lẽ phải
Cho con trỡ nên người
Con giật mình thức giấc
Tuy chỉ là giấc mơ
Nhưng con hứa với Mẹ
Sẽ chăm học chăm làm
Để cho Mẹ vui hơn
Này các anh chị ơi!
Ta hứa cùng với Mẹ
Ta hứa cùng với nhau
Chăm ngoan, học giỏi nhé!


Võ Thị Ngọc Linh( sn1996)
Pr. Mẹ Thông ơn Thiên Chúa. Curia Junior Phương Lâm


Bài 38: Vè: PR. NỮ VƯƠNG CÁC THÁNH THIÊN THẦN


Nghe vẻ nghe ve
Nghe vè của nhóm
Thánh hiệu Nữ Vương
Các Thánh Thiên Thần
*
Người đứng đầu nhóm:
Siêng năng cần mẫn
Anh trưởng Minh Hoàng
Người luôn quan tâm:
Hỏi han giúp đỡ
Chị phó Bích Trang
Viết đọc rõ ràng
Chị Mai thư ký
Vui vẻ thủ quỷ
Là anh Nguyễn Phúc
Người bé nhỏ nhất
Thanh Thuý dễ thương
Cao to lạ thường
Không còn ai khác
Anh Kiên nhà ta
Cái mồm bô ba
Chị là Bích Thuỷ
Tên Thánh đặc hữu
Là bé Thanh Uyên
Nụ cười có duyên
Hồng Xuân dễ mến
Nhí nhảnh sốt sắng
Là bé Bích Trâm
Tính tình hay nóng
Đó là chị Như
*
Nghe vẻ nghe ve
Nghe vè của nhóm
Thánh hiệu Nữ Vương
Các Thánh Thiên Thần
Mỗi người một phần
Nhưng luôn đoàn kết
Nhiệt thành công tác
Do trưởng phân công
Luôn sống xứng danh
Người chiến sĩ trẻ
Là con Đức Mẹ.


Thân Thị Bích Trang
Pr. Nữ Vương các Thánh Thiên Thần
Curia Junior Phương Lâm



Bài 39: ĐỨC MẸ


Đức Mẹ là Mẹ Thiên Chúa
Mẹ là người mẹ tuyệt vời
Mẹ luôn chuyển lời cầu nguện
Của ta đến Chúa trên trời
Mẹ luôn chuyển thông ơn thánh
Của Chúa về cho chúng ta
Mẹ là nguồn sáng chiếu soi
Cho những ai sống khốn cùng
Dù chuyện khó khăn gian khổ
Hay là những chuyện buồn vui
Ta đến nhỏ to với Mẹ
Mẹ luôn thấu hiểu mọi điều
Và luôn giúp ta vượt qua
Mọi người hãy cùng đến đây
Thân thưa với Mẹ mọi điều
Dù buồn vui, dù đau khổ
Mẹ luôn sẵn sàng ủi an
Vì Mẹ là Mẹ nhân trần.


Vũ thị Ngọc Phượng (Sn 1994)
Pr. Mân Côi – curia junior Phương Lâm


Bài 40: GIA ĐÌNH LÀ HỘI THÁNH NHỎ




Lấy Thánh Gia làm gương nhân đức
Gia đình mình một mực noi theo
Ngày ngày có Chúa thương yêu
Lúc giàu sang vẫn trọn đạo
Khi túng nghèo vẫn vui tươi


Thân thị Bích Trang
Pr. Nữ Vương các Thánh Thiên Thần
Curia junior Phương Lâm



Bài 41: SATAN BÀN KẾ



Một ngày nọ, Satan gọi cả ba đứa con của mình ra để bàn kế cám dỗ người KiTô hữu.
Sa tan hỏi đứa con thứ nhất :
_Này con nhé !Nếu ta sai con đi cám dỗ người KiTô hữu, con sẽ làm cách nào ?
Đứa con thứ nhất trả lời :
_Thưa cha ! con sẽ nói với họ rằng : Không có Thiên Chúa đâu, Không có Đức Mẹ nào cả ! Cứ thoải mái phạm tội mà không phải sợ bị một hình phạt nào cả.
Satan trả lời :
_Cách này cũng hay ! nhưng không được đâu ! Vì Chúa KiTô đã được sinh ra làm người,ở với họ, đã làm nhiều phép lạ với rất nhiều người. Các việc ấy đã được chép rõ ràng trong các sách Tân ước !
Satan lại hỏi đứa con thứ hai :
_Còn con ! con sẽ có cách nào ?
Đứa con thứ hai trả lời :
_Thưa cha ! Con sẽ nói là không có Thiên đàng hoả ngục gì cả, cho nên cứ phạm tôi đi, không sao đâu !
Sa tan lại trả lời :
_ Cách này cũng không được ! Vì lúc giảng dạy trên trần gian, Chúa Giêsu đã dạy cho họ có Thiên đàng là nơi hạnh phúc, và có hoả ngục để giam cầm những người tội lỗi, những người sống vô lương tâm, họ sẽ bị lửa không hề tắt thiêu đốt !
Lòng cảm thấy buồn vì hai đứa con lớn, Satan hỏi đứa con thứ ba :
_Còn con thì con sẽ làm cách nào ?
Đứa con thứ ba vốn xảo quyệt, nên liền hiến kế :
_Thưa cha ! con sẽ bảo rằng họ còn trẻ, đời sống còn dài. Cứ phạm tội đi ! rồi « từ từ » hối cải cũng đâu có muộn !
Satan suy đi nghĩ lại rồi trả lời :
_Được lắm ! Kế này rất hay !Cứ nói với họ là hãy phạm tội thoải mái, rồi « cứ từ từ » sám hối cũng không muộn.
Vâng ! thưa các bạn !
Việc « cứ từ từ » đối với chúng ta quả là một điều rất đáng sợ !Vì chính việc từ từ ấy làm cho ta xa dần Thiên Chúa mà ta đâu hay biết ! Khi ấy, Chính Thiên Chúa là Đấng gieo hạt, Ngài cũng có thể nhổ lên bất cứ lúc nào !

Paul. Hoàng Hải Tuyến(sn 1991)
Pr. Mẹ Thiên Chúa- Curia Phương Lâm


Bài 42: CHÚA GỌI




Chúa gọi con, khi con vừa đôi tám
Tuổi trăng tròn vừa mới chớm hương yêu
Cuộc đời như tờ giấy trắng phẳng phiu
Chưa biết ghét ghen, không lòng hờn oán
Trái tim con , xin dâng Ngài trọn vẹn
Để cho Người dùng theo ý cao siêu
Con mãi xin được làm tờ giấy trắng
Để Người dùng viết hai chữ thương yêu


Paul. Hoàng Hải Tuyến


Bài 43: LỜI SÁM HỐI


Mưa lất phất hàng cây còn ngái ngũ
Cha vẫn hoài giang tay đón đợi con
Đã lâu năm con quên rồi chân lý
Tim chai đá lòng vấn vương tục luỵ
Con lớn lên giữa u ám mây mù
Thuyền nan con, trôi dạt giữa phong ba
Con dấn thân vào chước quỷ mưu ma
Đeo đuổi lấy vinh hoa và danh vọng
Bao tháng năm tội con ra rất nặng
Xa Chúa rồi con chẳng được bình yên
Con vì yếu đuối gây nên tội tình
Sinh bao đau đớn u buồn cho mình
Mất niềm hạnh phúc, mất tình Chúa yêu
*
Con tìm về Mẹ yêu thương
Bỏ đường tội lỗi, tìm đường ăn năn
Dạy con lần hạt Mân côi
Lời kinh đơn giản tuyệt vời sâu xa
Như ngọc bích, như ngàn hoa
Mang ơn Chúa xuống chan hoà đời con
Con nghe như tiếng thì thầm
Mẹ nhìn san sẻ cảm thông con nhiều
Trái tim Mẹ thắm tình yêu
Thương con Mẹ dạy con điều cậy trông
Dẫn con vào Trái Tim Hồng
Cho con sám hối trong lòng Chúa yêu.


Ngô Thị Bích Thuỳ
Pr. Nữ Vương Các Thánh Thiên Thần
Curia Junior Phương Lâm
Xem thông tin cá nhân của thành viên gửi tin nhắn
dangngocan
Quản trị viên
Quản trị viên


 

Ngày tham gia: 13/11/2007
Bài gửi: 2466
Số lần cám ơn: 1
Được cám ơn 295 lần trong 287 bài viết

Bài gửigửi: 30.06.2010    Tiêu đề: Trả lời với trích dẫn nội dung bài viết này

Bài 44: ĐỒNG BẠC CUỐI CÙNG CỦA CÔ BÉ MỒ CÔI


Một ngày mùa đông nọ, trời rét mướt. Một cô bé nhà nghèo, mồ côi cả cha lẫn mẹ. Cô bé có tên là Hồng Ân. Cô bé là một người rất ngoan đạo. Một lần nọ, Hồng Ân đi lễ và nghe bài giảng của cha xứ:” hãy cầu nguyện cho các linh hồn trong luyện tội” Lời nói nàyđã in sâu vào tâm hồn cô, không tài nào quên được.Cô bé luôn suy nghĩ về sự đau khổ, sự đói khát của các linh hồn nơi luyện tội.Cô cảm thấy bâng khuâng và tự hỏi tại sao mà những người thân của họ trên thế gian này lại nỡ quên lãng họ một cách vô tình như vậy.
Hồng Ân là một cô gái nhạy cảm, cô bé có một đời sống đạo đức cho dù cô là một cô bé nghèo khổ và lại còn mồ côi.Cô cảm nhận được sự khổ nghèo của mình cho nên cô rất thông cảm và yêu thương những người ăn xin què quặt, đui mù. Cô thường hay giúp đỡ họ.
Vào một ngày kia, cô bé tham dự Thánh lễ, và lại nghe cha giảng về các linh hồn đang bị giam cầm trong luyện tội đã rất lâu,việc đền tội của họ sắp xong, họ sắp được giải thoát nếu như có một Thánh lễ nữa dâng cầu cho họ.Thế nhưng họ lại bị lãng quên, không được ai lưu tâm để ý đến!Vì thế mà họ vẫn đang khao khát chờ mong.
Thánh lễ đã xong, cô bé ra về. Dọc đường cô gặp những người ăn xin mọi ngày mà lòng cứ bâng khuâng, do dự rồi tự nhủ:

“Những người ăn xin này thật tội nghiệp, nhưng họ đang đói khát những của ăn phần xác mà thôi.còn các linh hồn trong luyện tội, họ đang khát khao phần rỗi từng ngày từng giờ.”

Cô tự hứa với lòng rằng sẽ xin lễ mỗi tháng cho các linh hồn, nhất là các linh hồn đang bị quên lãng. Tuy đồng lương của cô rất ít ỏi, phải tằn tiện lắm mới đủ sống.Nghĩ như thế và cô bé đã thực hiện việc ấy trong một thời gian.
Cho đến một ngày kia cô ngã bịnh phải vào nhà thương.Bịnh tuy không nặng lắm nhưng thời gian điều trị lại kéo dài. Tiền bạc đã cạn lại còn bị mất việc do nghỉ việc quá lâu. Khi xuất viện cô chỉ còn có vài ba xu dính túi. Trong lúc do dự không biết phải đi về đâu và phải làm gì, cô lại chợt nhớ tháng này chưa xin lễ cho các linh hồn.Đã buồn cô bé lại buồn hơn khi nghĩ đến sự khát khao trông đợi của các linh hổn trong luyện tội.Cầm mấy đồng xu lẽ cuối cùng trong tay cô đánh bạo đi đến nhà thờ và xin một Thánh lễ cho các linh hồn.Cha xứ hiểu tình cảnh của cô và bằng lòng dâng lễ theo ý nguyện.
Rời khỏi nhà thờ,cô bé cảm thấy vừa hạnh phúc vừa âu lo. Hạnh phúc vì đã chu toàn một việc với các linh hồn, còn âu lo vì cái ngày mai sắp tới. Cô bé đặt hết niềm cậy trông vào Chúa và lặng lẽ bước đi.
Có một cô gái xinh đẹp đi cùng chiều với cô nãy giờ, như thấu hiểu được sự lo lắng của Hồng Ân, cô gái đến bắt chuyện làm quen. Hồng Ân kể chuyện đau ốm của mình với hoàn cảnh hiện tại đang đi tìm việc làm. Cô gái an ủi Hồng Ân và tình nguyện giới thiệu cho cô một công việc mới:
_Tôi muốn được giúp em. Tôi biết có chỗ cần người giúp việc, nếu em đồng ý thì hãy theo tôi.
Hồng Ân vui quá vì được giới thiệu công việc mới. Cô gái ấy dẫn Hồng Ân đến một ngôi nhà không xa lắm và bảo Hồng Ân nhấn chuông. Đang vui mừng, Hồng Ân nhấn chuông gọi cửa mà quên không để ý cô gái đã bỏ đi mất nơi đâu.
Một người đàn bà đứng tuổi ra mỡ cửa. Hồng Ân nhanh nhẹn chào:
_Thưa bà! Tôi được biết bà đang cần người giúp việc. Hiện giờ tôi đang không có việc làm, tôi rất mong được vào giúp việc cho bà.
Người đàn bà ngạc nhiên, bà mời Hồng Ân vào nhà và hỏi:
_Ai đã bảo với cô là tôi đang cần người giúp việc? Đúng thế, người giúp việc nhà tôi mới xin nghĩ việc và mới đi cách đây vài ba phút thôi.
Hồng Ân tươi cười và trả lời:
_Thưa bà ! có một cô gái đã dẫn tôi đến đây, và nói là bà cần người giúp việc… Chưa nói hết câu Hồng Ân đưa mắt nhìn lên tường nhà thấy có hình cô gái trẻ lúc nãy đã chỉ chổ và dẫn cô tới đây. Hồng Ân chỉ lên bức hình và nói trong sự ngạc nhiên tột độ:
_Thưa bà! Chính là cô gái này … Cô gái này đã gặp tôi từ ở nhà thờ, cô ấy đưa tôi đến đây và cho tôi biết bà đang cần người giúp việc.
Sau một hồi đi từ ngạc nhiên đến bỡ ngỡ, hai người một già một trẻ đã kể hết cho nhau nghe bao nhiêu câu chuyện đã xảy ra. Khi nghe biết việc cô bé Hồng Ân đã dùng đến những đồng bạc cuối cùng mà xin dâng Thánh lễ cầu cho các linh hồn, nhất là những linh hồn gần được lên thiên đàng thì người đàn bà này oà khóc, bà dang rộng vòng tay ôm lấy cô và nói trong nước mắt :
_Con ơi ! Chính con đã cứu con gái yêu của ta, nó đã được lên Thiên Đàng nhờ vào sự hy sinh của con, cho nên nó đã dắt con về đây cho ta. Từ nay con sẽ không phải là người giúp việc, nhưng con sẽ là con gái của ta, con nhé !.

Bùi Ngọc Mai( sn 1993 )


TRANG THÆ 
THƠ CỦA BÉ JB. NGUYỄN QUANG ĐỨC


BA THƯƠNG EM



Ba thương em…hơn
Sao
Trên
Trời
Ba thương em…
thương anh chị em cho đến khi lên Thiên Đàng.
Ba thương em…
như một vòng tay ôm âu yếm.
Ba thÆ°Æ¡ng em.
Ba thương em mãi hoài.



NHÀ EM CÓ MỘT BA


Nhà em có một ba,
Làm rất nhiều việc,
Làm việc cực khổ.
Nhà em có một ba.
Thương anh chị em nhiều.
Nhà em có một ba,
Thương con làm việc nhiều.
Lúc nào cũng làm việc.
Thương chị làm việc nhiều.
Con muốn ở với ba,
Thương em làm việc cực khổ.
Con thương ba hơn sao trên trời.


Father’s Day
John Baptist Nguyễn Quang Đức Lớp 2B
Trường Giáo Lý và Việt Ngữ La Vang
Portland, Oregon



THƠ LM NGUYỄN HƯNG LỢI

CAO NGUYÊN


Xa trông
Rừng núi mênh mông
Mây bay lơ lửng
Mầu xanh bềnh bồng.

Gần trông
Cây cỏ xanh tươi
Hoa dại nở rộ
Hoa lan mỉm cười.

Ngước trông
Đồi núi rạng ngời
Hương thơm phảng phất
Mặt trời đùa chơi.

Gió lên
Cây cối xôn xao
Lá vàng xào xạc
Nai tơ đạp vào.

Chiều về
Rừng núi bình yên
Cỏ cây muốn ngủ
Cao nguyên êm đềm.



CÂY KHẾ NGỌT


Cây khế ngọt
Vườn nhà em
Đang ra hoa
Bầy bướm lượn.

Cây khế ngọt
Trái chín rồi
Bầy chào mào
Kêu í ối.

Cây khế ngọt
Tỏa thơm hương
Mùi quê hương
Đất nước Việt.
CHÈ TUYẾT SUỐI GIÀNG
Chè tuyết mọc ở Suối Giàng
Cả trăm năm đã mơ màng trong sương
Hương vị đặc sắc quê hương
Vùng trời Yên Bái tuyết sương phủ dầy
Cây chè cổ thụ mọc đầy
Hàng ngàn hàng vạn chè cây đã già
Cổ thụ chè thơm đặm đà
Tinh khiết chắt lọc rừng trà vùng cao
Mùi vị riêng biệt trời trao
Suối Giàng độc đáo xôn xao uống trà
Tới Suối Giàng uống chén trà
Hương thơm đặc biệt quên nhà ngẩn ngơ !
*Suối Giàng là Suối trời ở Yên Bái
*Những cây chè cổ thụ được trồng trong sương tuyết.




CHIỀU MƯA CAO NGUYÊN


Chiều nay mưa rơi nhiều
Những hạt mưa tung tóe
Trên đường làng quê hương
Những đợt mưa nhè nhẹ
Sau nhiều ngày không mưa
Cao nguyên chiều nắng ấm
Bỗng gió nổi lên cao
Mây đen bay vần vụ
Mưa đổ ào từng hồi
Nước mát rượi như suối
Thác nước chảy từ cao
Mưa rơi chiều chúa nhật
Cao nguyên đẹp tuyệt vời.



CHO BÉ


Cho Bé ánh sáng mặt trời
Để Bé thắp sáng cuộc đời yêu thương
Cho Bé một đóa hướng dương
Để Bé đi khắp quê hương thanh bình
Cho Bé đôi mắt chân tình
Để Bé ấp ủ thật tình tin yêu
Cho Bé một ánh trăng quê
Để Bé chia sẻ tình quê dạt dào
Cho Bé giấc ngủ ngọt ngào
Để Bé vào mộng đầy trào bình an.


Lm. Nguyễn Hưng Lợi



THƠ TRẦN ĐÌNH PHAN TIẾN

BÉ YÊU THIÊN CHÚA


Em yêu Thiên Chúa
Người đã dựng nên
Đất trời đẹp xinh
Trong đó có em
Là một tạo vật
Em sung xướng thật
Người chính là Chúa
Của cả đất trời
Nào hãy nghĩ coi !
Vũ trụ bao la
Là tình Chúa đó
Mặt trời chiếu tỏa
Ánh sáng diệu kỳ
Tuy treo lơ lửng
Không một sợi dây
Ấy mà vẫn chặt
Làm chủ ban ngày
Mặt trăng chiếu tỏa
Vào lúc ban đêm
Quang cảnh thanh bình
Bầu trời mát dịu
Ánh trăng huyền diệu
Lơ lững giữa trời
Vậy mà không rơi
Đố ai biết được ?
Quả thật kỳ tài
Có một không hai
Chính là Thiên Chúa
Người đã yêu em
Nên em yêu Chúa .
Từ đây em hứa
Yêu Chúa suốt đời
Đáp lại tình Chúa
Để Người được vui
Thật là hạnh phúc./.


04/06/2010
Trần Đình Phan Tiến



THƠ ĐỖ THẢO ANH

BÀI CA MÙA HẠ


Tôi chưa nói ra
Bạn đà đã biết
Bài ca tôi viết
Kể cùng bạn nghe
Ve ve ve ve
Cứ mỗi độ hè
Từ đâu bay về
Núp trong chùm lá
Núp trên ngọn tre
Ve ve ve ve
Khó tả quá đi
Nghe như u buồn
Nghe như tinh nghịch
Khi thích đổi giọng
Trêu chọc chúng ta
Bài ca Chúa Cha
Tặng ban ve sầu
Sao vui vui lạ
Thế nên bạn ạ
Mỗi độ hè về
Hồn thơ lâng lâng
Chúng ta cùng dâng
Đức Mẹ mỉm cười
Bài ca mùa hạ …



TIN VUI

Nhà hàng xóm
Một em bé
Vừa chào đời
Rộn lòng tôi
Bao niềm vui
Một con người
Vừa góp mặt
Để hiệp nhất
Với chúng ta
Một bông hoa
Vừa hé nở
Vườn hoa Chúa
Thêm sắc hương

Đỗ Thảo Anh
THƠ THẾ KIÊN DOMINIC


Mẫu thơ Đường
NGŨ NGÔN BÁT CÚ
( Luật trắc vần bằng)





Lời chỉ dẫn:
Xem thông tin cá nhân của thành viên gửi tin nhắn
dangngocan
Quản trị viên
Quản trị viên


 

Ngày tham gia: 13/11/2007
Bài gửi: 2466
Số lần cám ơn: 1
Được cám ơn 295 lần trong 287 bài viết

Bài gửigửi: 01.07.2010    Tiêu đề: Trả lời với trích dẫn nội dung bài viết này

Lời chỉ dẫn:
1) Bảng mẫu này dùng cho cả 3 mẫu ngũ ngôn thường và tứ tuyệt : Các câu 1234 là bài một- các câu 5678 là bài ba- các câu 3456 là bài hai.
2) Kinh nghiệm của tôi, khi sáng tác nhìn vào một bảng vẽ thay chữ bằng trắc (coi như nốt nhạc để ghép lời) thấy rất hay…
3) Hai chữ đầu câu một là trắc, bài đó là luật trắc.

Bảng mẫu số 3
NGŨ NGÔN TỨ TUYỆT


/ / _ _ /
Hiếu thảo cùng cha mẹ
_ _ / / _
Điều răn Chúa dạy xưa
_ _ _ / /
Ghi ân bao kể xiết
/ / / _ _
Trả nghĩa mấy cho vừa

Chú thích: Vì câu 3 và câu 4 là câu đối, nên bài này gọi là “ngũ ngôn tứ tuyệt”, .Tiếng tứ tuyệt cĩ nghĩa l trích ra bốn cu từ thơ bt c. Nhưng người ta coi những bài không có câu đối l thơ thường
Nên dùng tài liệu Kinh Thánh,Giáo Lý từng đoạn ngắn,ghi lên trang giấy những ý chính- chọn vần qua các từ đồng dạng, đồng thanh, đồng
nghĩa,để tùy tiện xử dụng…
--Nhìn vào bảng mẫu mà thực hiện. Chúc các cháu thành công, vượt khó lúc ban đầu…

Thế Kiên Dominic



THƠ SR HOÀNG YẾN

TIA NẮNG BÊN EM NHỎ


Chúa là tia nắng mai
Soi vào hồn trẻ nhỏ
Hồn bé thơ để ngỏ
Hứng lấy những niềm vui

Chúa là tia nắng mai
Trong lòng em sáng ngời
Trong ánh mắt vui tươi
Trao Tin Yêu, Phó Thác

Chúa là tia nắng mai
Giữa hồn em trong trắng
Em không đòi hơn, thắng
Học Giê-su khiêm nhường

Chúa là tia nắng mai
Tia nắng bên em nhỏ.
Bé thơ ơi, đừng ngại
Ở lại với Giê-su



NIỀM VUI KHÓ TẢ


Chúa cho bé niềm vui
Cùng mẹ đi dạo mát
Giữa đồng xanh bát ngát
Gió thổi mát hiu hiu
Bé mang theo con diều
Thả quyện trong gió chiều

Có tiếng tiêu trong gió
Có tiếng chim líu lo
Vợ chồng chim xây tổ
Chim bố chở cành khô
Bận bịu suốt buổi chiều
Chim mẹ cùng long đong
Nhồi rơm nom thật khéo!

Mẹ nói khẽ với em:
“Chim đang xây nhà mới
Đón chim con ra đời!”
Mẹ bảo em ráng đợi
Chỉ hơn ba tuần nữa
Bầy chim non sẽ nở. . .

Thấp thỏm suốt ba tuần
Em trở lại vườn hoang
Kiễng chân nhìn lên tổ
Chim bố đã vắng nhà
Chim mẹ bận bịu luôn
Trứng chim vừa tách vỏ
Có tiếng kêu “chiêm chiếp”!

Ngắm bầy chim ríu rít
Em thì thầm cảm tạ
Chúa trời thật cao siêu
Cho em xem phép lạ
Một niềm vui khó tả. . .
Khi ngắm bầy chim non!


Sr. Hoàng Yến



THƠ HOA MẶT TRỜI

CÙNG GIÊ-SU LÀM PHÉP LẠ


Chú bé nhóc con
Theo mẹ lên non
Ngồi nghe Thầy giảng
Chú chưa hiểu gì
Chú bé nhóc con
Quẩn bên chân mẹ
Giúp mẹ linh tinh
Mẹ chú cầu kinh. . .


Chú bé nhóc con
Nghển cổ nhìn Thầy
Chỉ thấy đám đông
Chú nhìn xuống giỏ
Loay hoay nhẩm đếm
Có năm chiếc bánh
Hai con cá nhỏ
Chú khẽ mỉm cười. . .


Trời đã xế chiều
Mọi người đói meo
Chú bé chạy theo
Mấy ông môn đệ
Gởi Thầy Giê-su
Phần ăn của chú
Chú bé vô tư
Quên mình đang đói. . .


Giê-su cầm bánh
Ngước nhìn Trời cao
Đọc lời chúc tụng
Bẻ bánh trao ra
Môn đệ phân phát
Đoàn người no nê
Mẩu vụn thu về
Đầy mười hai thúng. . .


Chú bé hiểu rồi
Nếu biết sẻ chia
Phần ăn của mình
Cho người đang đói
Thì Chúa sẽ làm
Được nhiều phép lạ. . .!

6/6/2010





TRÁI BÍ ĐỎ TRÒN TRĨNH


Trên một gò mối thấp le te
Bố trồng được một cây bí đỏ
Mỗi ngày cây bí lại thêm xanh
Lá xum xuê che kín gò đất nhỏ
Bố bắt bọ nâu vun gốc rễ
Bí đỏ chen chúc lá xanh um
Ngoan ngoãn nằm phơi dưới nắng vàng
Rồi một sáng bí ra hoa kết trái
Gió dẫn về đây những hạt mưa
Bí được ăn no rồi tắm mát
Buổi tối ngủ ngon với gió đồng
Bí nằm tròn trĩnh trên gò đất
Chờ bàn tay bố đến nâng niu .


(Sinh nhật lần thứ 70 của bố, mình lại nhớ đến trái bí đỏ
độc nhất mà hai bố con đã trồng được cách đây 24 năm.)

Hoa Mặt Trời



THƠ GIÁNG FA

NGÀY CỦA BA


Hôm nay mẹ làm bánh
mừng ngày riêng của ba
chiếc bánh tiêu bé nhỏ
đậm hương yêu cả nhà

ố la la ố la
con tặng ba nhành hoa
nhành hoa hồng trắng ngát
tình yêu con ngọc ngà

hôm nay ngày của ba
mà cả nhà hạnh phúc.

NỤ HỒNG
Con tặng ba một nụ hồng
Đặt trên ngực áo mênh mông cuộc đời
Yêu thương sẽ chẳng tàn vơi

Giáng Fa




TRANG VÄ‚N


HAI CON Bá»’ CHAO

Linh mục Nguyễn Hưng Lợi


Hai con bồ chao đã lớn, đã biết hót và nhảy tung tăng trong lồng suốt ngày. Thằng Tý đã bắt được ổ bồ chao cách đây đúng một năm trên buồng chuối tiêu trên rẫy. Hai con bồ chao hồi đó còn đỏ ói. Ai cũng bảo bắt nuôi sớm như thế khó lòng mà chúng sống. thế mà, thằng Tý cứ nằng nặc bảo rằng không sao, để rồi Tý nuôi cho xem…

Thế rồi ngày nào thằng Tý cũng mớm chuối, mớm cơm cho hai con bồ chao con. Ôi thôi, ai cũng nghĩ thằng Tý nuôi hai con bồ chao này rồi chúng nó cũng chết. Thằng Tý chỉ cười…Xem ra Tý cười có nhiều ý nghĩa.

Thằng Tý xưa nay vốn rất kỹ lưỡng, làm việc gì cũng làm tới nơi tới chốn.Gia đình ai cũng tin tưởng vào Tý. Ngày nào không mắc việc, Tý đều đi làm trên rẫy. Từ nhà của Tý tới rẫy đi bộ phải hết nửa tiếng đồng hồ. Tý rất cần cù lao động. Rẫy vườn của Tý trồng được hơn một ngàn cây cà phê vối, xung quanh Tý trồng chuối tiêu, chuối sứ. Vườn của Tý nằm ngay trên đồi, gần khe suối, nước chảy quanh năm. Lũ chim chào mào, bồ chao thường làm ổ trên những buồng chuối quanh vườn. Tý rất thích nuôi chim. Ngày ngày đi làm nghe tiếng chim kêu, nghe tiếng suối chảy, Tý thấy tâm hồn gần gũi thiên nhiên…

Thấm thoát gần một năm, Tý chăm sóc hai con bồ chao rất tận tình. Ngày nào Tý cũng kiếm cào cào, chuối chín, mít chín cho hai con bồ chao ăn. Bồ chao lớn lên hết ý. Chúng nhảy tung tăng suốt ngày trong lồng. Chúng hót huyên thuyên.Mỗi chiều đi làm về Tý đều tới chơi với hai con chim bồ chao nuôi trong lồng và được treo ngay gần đầu nhà chỗ an toàn nhất.Ai thấy cũng thích hai con bồ chao, lông mượt, khỏe mạnh và hót to.
Tý rất vui vì đã thành công nuôi hai con bồ chao từ lúc còn bé tí cho đến hôm nay chúng đã lớn khôn bay mạnh và hót to.
Nhiều bạn bè nhìn hai con bồ chao cứ trầm trồ khen Tý giỏi. Mỗi lần nghe bè bạn khen Tý chỉ cười. Cái cười hồn hậu, dân dã nói lên cả tấm lòng của Tý. Hai con bồ chao được chăm sóc với cả tình thương của Tý.
Tôi ghé thăm Tý và mỗi lần ghé nhà Tý, tôi đều tới chơi với hai con bồ chao để xem chúng bay nhảy và hót vang. Nuôi chúng trong lồng là một điều bất đắc dĩ vì thú rừng và loài chim phải được bay nhảy tự do giữa cảnh vật thiên nhiên, giữa rừng núi, suối đồi…giữa bầu trời, cây cối xanh tươi. Nuôi thú, nuôi chim chóc như hai con bồ chao được chăm sóc tự lúc còn nhỏ xíu đã trở nên gần gũi, trở nên bạn của con người. Tôi nghĩ nếu các bạn trẻ, nếu các em thiếu nhi biết chăm học, chăm làm chắc chắn cuộc đời của các bạn ấy sẽ nở hoa và gặt hái được nhiều điều tốt đẹp…
Hai con bồ chao chiều nay vẫn hót to, tung tăng bay nhảy thật vô tư và đơn sơ.

Linh mục Nguyễn Hưng Lợi


CHẠM TỚI NỖI BUỒN

Đỗ Thảo Anh


Mẹ đi lao động ở Malaisya gởi bé Thương và cu Bi cho bà ngoại và dì Mai chăm sóc. Ba của hai bé cũng vắng nhà. Dì Mai kể hai chuyện hai chị em rất nhớ mẹ, nhất là bé Thương, những hôm đầu mẹ vừa ra đi, tối nào lên giường ngủ bé cũng nằm khóc rưng rức. Bà ngoại và dì tìm mọi cách làm cho hai cháu khuây khỏa, và nỗi buồn của trẻ nhỏ cũng qua đi nếu như những người chung quanh không vô tình nói những lời chạm tới nỗi buồn.
Cu Bi đang vui đùa với trái banh nhỏ dì Mai vừa làm quà cho thì cô Bốn đến chơi. Vừa trông thấy Bi, cô đon đã “hỏi thăm” ngay:
- Mẹ đi mất rồi, tội chưa, có buồn không Bi ?
Dì Mai nháy mắt với cô Bốn nhưng không kịp. Cu Bi không đôi trái banh lên cao nữa mà để lăn hững hờ trên nền nhà. Nó lặng lẽ sà vào lòng dì Mai.
Một lần khác dì Mai tổ chức một bữa tiệc nhỏ để mừng bé Thương vừa đoạt giải kỳ thi văn cấp tỉnh. Dì Mai ở dưới bếp lên ngạc nhiên thấy bé Thương ngồi thẩn thờ, buồn bã giữa một khung cảnh đông người vui vẻ. Bác Sáu giải thích :
- Nó nhớ mẹ đấy. Mấy người vừa nói đùa “ Mẹ không về mừng Thương, mẹ không yêu Thương nữa …”
Lần này dì Mai không cầm mình được, dì nghiêm trang nói:
- Bé Thương đang vui, vậy mà mọi người cứ đùa những câu chẳng tâm lý chút nào !
Câu chuyện của bé Thương làm tôi chợt liên tưởng đến tâm trạng của Vân. Ngày Vân thi trượt tốt nghiệp, Vân chỉ muốn quên thất bại đó nhưng đi đâu Vân cũng “bị” hỏi thăm “Rớt rồi à?”. Mỗi lần nghe hỏi thế, Vân lại như cảm thấy khơi dậy nỗi buồn trong lòng.
Khi xem phim ảnh, tôi hay thấy có những tình huống khi một người nào đó hỏi thăm ai về thân nhân của họ, nếu người kia trả lời người thân của họ đã qua đời, người lỡ đặt câu hỏi liền vội vàng xin lỗi vì đã vô ý chạm đến nỗi đau trong lòng kẻ khác …
Đỗ Thảo Anh
Xem thông tin cá nhân của thành viên gửi tin nhắn
dangngocan
Quản trị viên
Quản trị viên


 

Ngày tham gia: 13/11/2007
Bài gửi: 2466
Số lần cám ơn: 1
Được cám ơn 295 lần trong 287 bài viết

Bài gửigửi: 02.07.2010    Tiêu đề: Trả lời với trích dẫn nội dung bài viết này

CÂU LẠC BỘ
SÁNG TÁC THƠ – VĂN CÔNG GIÁO











Kính thưa Quí Linh mục, Quí Tu sĩ nam nữ, Quí Giáo lý viên, Quí Phụ huynh và các em Thiếu Nhi thân mến.
Trẻ em hôm nay,
Thế giới ngày mai.
Trẻ em là niềm hạnh phúc của cha mẹ là những bông hoa xinh tươi tô thắm cho cuộc đời, là những chú chim non vô tư ca hát giữa bầu trời đầy thơ mộng, Thật hạnh phúc biết bao khi các em được sống trong sự quan tâm, vun đắp của cha mẹ, giáo hội và xã hội bằng những tình cảm ưu ái nhất. ĐXT Sài Gòn chúng con rất vui mừng đón nhận những đóng góp bài của Quí Linh mục, Quí Tu sĩ nam nữ, Quí Giáo lý viên, Quí Phụ huynh và các em Thiếu Nhi dành cho Trang Thơ Văn Thiếu Nhi. Chúng con sẽ cố gắng hết khả năng của mình để duy trì và phát huy, hầu được phục vụ các em mỗi ngày tốt hơn. Chúng con cũng mong mọi người cùng đồng hành, giúp đỡ chúng con bằng cách giới thiệu cho các em về TRANG THƠ - VĂN THIẾU NHI CÔNG GIÁO này. Chúng con ước mong Trang Thơ Văn Thiếu Nhi Công Giáo Đồng Xanh Thơ Sài Gòn sẽ trở thành một sân chơi bổ ích cho các em.


Rất mong Quí Linh mục, Quí Tu sĩ nam nữ, Quí Giáo lý viên, Quí Phụ huynh và các em nhiệt tình hưởng ứng. Các bài được chọn sẽ đăng trên trang Đồng Xanh Thơ Sài Gòn của website www.dunglac.org và www.tamlinhvaodoi.net và được gởi đến các điện chỉ mail của các tác giả và của các độc giả trong nước và hải ngoại.

Bài vở dành cho các em xin đề là: THƠ – VĂN THIẾU NHI CÔNG GIÁO và gởi về:

Hoàng Thi Ca.
Email: dxtsaigon@gmail.com


Chân thành cám ơn Quí Linh mục, Quí Tu sĩ nam nữ, Quí Giáo lý viên, Quí Phụ huynh và các em.
*****************

Chúng con xin chân thành giới thiệu đến Quí Linh mục, Quí Tu sĩ nam nữ, Quí Giáo lý viên, Quí Phụ huynh và các em:

TRANG THƠ – VĂN THIẾU NHI CÔNG GIÁO 06


• Gồm các bài dự thi Sáng Tác Thơ Văn Công - Giáo của Thiếu Nhi. GP Xuân Lộc
• Và của các tác giả: Vũ Xuân Quản; Thế Kiên Dominic; Lm Nguyễn Hưng Lợi; Đỗ Thảo Anh; Trần Đình Phan Tiến; Vũ Thủy


Bài dự thi:

"Cùng Mẹ Maria sống năm thánh Giáo hội Việt nam"



Bài 45: TÌNH CA GIÊSU

Tôi viết lên tình ca Giêsu vào một buổi trưa hè oi nắng.Khi tình yêu chiếu xuống trên Thập Tự Giá. Tình yêu của Ngài đã chiếu xuống tận thẩm sâu trái tim tôi.Người là ai vậy ? Sao hồn tôi ngập tràn niềm vui ! Tôi viết dâng Người khúc nhạc : Bản tình ca Giêsu, để ánh sáng của Người, từ sâu thẳm tâm hồn tôi vỡ ra thành lời tán tụng.

Giêsu ! Người là ánh sáng. Nguồn ánh sáng bùng lên xoá tan vùng u tối. Ngay cả khi vùng tối ấy dường như phủ trùm toàn thể nhân loại, ngạo nghễ trương cờ chiến thắng. Ánh sáng của Tình yêu vô biên thể hiện nơi con người tử tội. Người đã lấy thứ tha để chiến thắng hận thù, đem tình yêu đi chinh phục sự dữ,và biểu lộ sự khiêm hạ để đập tan kiêu căng.

Giêsu ! Người là Đấng quá tuyệt diệu , khi mà mỗi lần tôi suy ngắm đều không thể cầm lòng, để tim tôi cứ muốn vỡ ra từng mảnh. Người là ai vậy ? Sao tôi say mê như muốn dâng trao Người tất cả, để được gọi Người là tất cả của tôi !

Người vấp ngã để tôi đứng vững. Người đón nhận tội lỗi để tôi được rữa sạch. Người trỡ thành tội nhân để tôi được tự do. Giêsu ơi ! Con hết lòng cám mến tình Người đã trao cho con. Buổi trưa hôm nay, tôi cứ run lên từng nét chữ !

Lòng tôi cứ rạo rực một niềm vui khôn tả ! Tình yêu của Người như men rượu nồng của ngày hôn lễ !Tôi cứ thổn thức, cứ e ấp mối tình của vô biên chạm khẽ !Giêsu ! một ngôn từ quá ấm êm, ngọt hơn ! Lời thơm ướp đượm của tình yêu ngày mới !

Giêsu ! Tôi muốn gọi hoài mà không hề thấy chán. Bởi mỗi lần gọi, tim tôi lại bừng lên một phấn khởi mới ! Giêsu ! Hơn cả khúc hát ân tình ! Người đã thương tôi. Một tình thương không ngừng đổ rót ! Tôi quá say mê trong khúc nhạc của Người để rồi cứ muốn hát mãi, hát để cuộc đời này trỡ thành suối nhạc, những khúc nhạc reo vui ! Điều gì đã làm tôi say mê đến thế, nếu không phải l ;à tình Người của chiều Thập Giá đã phủ xuống đời tôi. Tôi nhận biết rằng Người đã chết cho tôi, và từ ấy tim tôi rộn lên khúc ca mới dâng tiến Người.

Giêsu ! Người là tình yêu !Một tình yêu mặc lấy sự bất toàn của tôi, để tôi nên toàn vẹn. Giêsu ! Người là tình yêu !Một tình yêu mặc lấy thân xác hay chết này, để tôi được sống và sống dồi dào. Giêsu ! Người là tình yêu ! Một tình yêu biểu lộ bằng sự tha thứ, để hận thù trong tôi bị tắt ngấm. Giêsu ! Người là tình yêu ! Một tình yêu biểu lộ bằng sự khiêm hạ, để những kiêu căng trong tôi được san bằng, cho tôi một lối đi của tình yêu !
Xin dâng khúc hát này, để trong những khoảnh khắc cuộc đời này trỡ thành khúc ngoặc cho đời tôi rẽ lối. Lối rẽ đi về tình yêu vô biên của Người đã vì yêu mà chết thay cho tôi!

Maria Đinh Phạm Ngọc Đan Thanh (sn 1995)
PR. Sao Mai- Gx Phát Hải - Curia Junior Kim Thượng



Bài 46: CHỈ MÌNH NGÀI THÔI


Xin tim con nhắc hoài, nhắc mãi
Con ước ao Ngài! Chỉ mình Ngài thôi!
Mọi ham muốn trần gian dẫu làm con xao động
Đều giả dối! Trống rỗng đến tận căn
Như đêm dấu kín trong bóng tối
Lời cầu xin Ánh Sáng
Từ đây!
Con vọng vang tiếng kêu than khẩn khoản
“Con ước ao Ngài! Chỉ mình Ngài thôi!”
Dẫu cơn bão tố dốc toàn lực dập vùi
Con vẫn được thanh bình
Dẫu cho nhiều mưu tính
Hay cơn nỗi loạn chống trả tình Người
Con vẫn cứ kêu than khẩn khoản
“Con ước ao Ngài! Chỉ mình Ngài thôi!”


Maria Đinh Phạm Ngọc Đan Thanh (sn 1995)
PR. Sao Mai- Gx Phát Hải
Curia Junior Kim Thượng



Bài 47: LỜI TÌNH THÁNH - ĐỜI CÒN LẠI GÌ


Đời còn lại gì, khi con về bên Chúa?
Đời còn lại gì, khi ra trước tôn nhan Ngài
Đời còn lại gì, khi nhắm mắt xuôi tay
Đời còn lại gì, khi giã từ dương thế!
Vườn trái đời con, là tình yêu nhân loại
Vườn trái đời con, là phục vụ bác ái
Vườn trái đời con, cây thánh giá trên vai
Vườn trái tình yêu, con đến tôn nhan Ngài
Đời nhiều buồn phiền, vươn tay cầu trung tín
Đời nhiều nhọc nhằn, luôn yêu Chúa vững tin
Lời cầu từng ngày, xin Chúa ân ban
Lời cầu từng ngày, Chúa thương tội nhân gian
Tình là tình buồn, u mê tình nhân thế
Tình nợ tình thù, ai mê đắm kiêu sa
Tình trời tình hồng, yêu Chúa quê trời
Tình trời tình hồng, Giêsu người con yêu!


Maria Đinh Phạm Ngọc Đan Thanh (sn 1995)
PR. Sao Mai- Gx Phát Hải
Curia Junior Kim Thượng



Bài 48: LỜI TÌNH THÁNH - CON CA VANG


Con ca vang, xuân về tươi mãi
Con ca vang thu về gió lộng
Con ca vang mùa hạ oi nồng
Con ca vang mùa đông mới sang
Con ca vang Chúa Trời cao sáng
Con ca vang Ngôi Lời Cứu Chuộc
Con ca vang tình trời bất tận
Con ca vang tình Chúa yêu con
Vì lạy Chúa! Chúa là tình yêu
Cho con xin và cho con mến
Cho con tin và cho con say
Cho con luôn trông cậy nơi Ngài
Cho con xin ơn làm con Chúa
Cho con xin ân tình cứu độ
Cho con xin tình Ngài cao quý
Cho con xin tình yêu Chúa thôi!


Maria Đinh Phạm Ngọc Đan Thanh (sn 1995)
PR. Sao Mai- Gx Phát Hải
Curia Junior Kim Thượng



Bài 49: LỜI HÁT RU


Giáng sinh trong lời hát ru của Mẹ Maria. Bâng khuâng chợt nhớ những lời hát ru của mẹ năm nào. Lời ru để những người con lớn khôn. Lời ru của Mẹ Maria đã đưa Chúa Giêsu vào yên lành trong giấc ngũ. Cũng những lời ru đưa những đứa trẻ khác bình an trong vòng tay người mẹ. Lời ru giữa cuộc sống. Giữa những tháng ngày chiến tranh, bom đạn nhưng vẫn không bao giờ thiếu những bàn tay ôm ấp con thơ và lời ru cho con vào giấc ngũ. Lời ru của mẹ còn mang theo những mong ước cho con khôn lớn, con sẽ nên người hữu ích. Lời ru đan dệt vào những ước mơ truyền cho con những cảm nghiệm , niềm cảm mến. Mẹ cho con tiếng hát tôn thờ Thiên Chúa, lòng yêu mến Đức Mẹ. Mẹ không là ca sỉ nhưng lời hát ru của mẹ ngọt nồng, ru con một thời để lớn, ru con một

niềm tin kính. Lời ru ấy nặng hơn ngọc, nhẹ hơn mây, để con đi hết chiều vàng trần thế trong hơi thở thiên đàng.

Lời mẹ hát bay theo nắng chiều vàng trên đồng lúa chín. Ngọt hơn mật của rặng mía lau. Thơm hơn hương của cánh đồng. Mẹ dạy cho con biết về Chúa như đồng lúa vàng , như rặng mía cuối sân, như cánh đồng cho con niềm vui ngây ngất buổi chiều tuổi thơ.Lời ru mẹ dạy cho con biết Chúa là quê hương, Chúa là gió mát, là trăng thanh. Chúa là cánh đồng cho con thả diều cuộc đời con, cứ bay mãi, hết chỉ mà trời vẫn còn xa. Chúa xa hơn con tưởng, nhưng thật gần hơn con nghĩ. Bởi vì con cảm thấy Chúa ở trong bài hát, ở trong tiếng hát của mẹ. Chúa ở trong cánh đồng tuổi thơ.

Lời mẹ hát, tiếng hát ấy nuôi con khôn lớn, đưa con vào con đường tình yêu viên mãn. Chúa là lời ca, Chúa là tiếng hát, Chúa là tất cả những gì con có thể gặp gỡ, những gì con nghĩ, những gì con cảm nghiệm nơi tiếng hát ru của mẹ.Lời hát của mẹ vẫn đong đầy nguyện ước. Ước cho đoàn con, ước cho cuộc đời, ước cho quê hương và ước cho chính mẹ. Mẹ không cần hát hay đâu nhỉ!nhưng mẹ hát bằng tất cả niềm thương mến. Mẹ không cần là ca sỉ nhưng mẹ hát ru chiều vàng cũng ngon giấc ngũ. Mẹ đâu cần là ca sỉ, nhưng mẹ là người nghệ sỉ tài hoa của Thiên Chúa. Bởi Thiên Chúa tác tạo nên mẹ, cho mẹ tiếng hát ru. Mẹ ru những chiều vàng, ru buổi trưa nắng, ru cả cánh đồng tuổi thơ.

Mẹ là mẹ thôi! Mẹ là lời hát, là giọng ca, là tiếng ru cho con say ngũ, cho con niềm vui, cho con vào đời. Mẹ là mẹ thôi nhỉ!Cho con niềm phấn khởi, cho tuổi thơ con đong đầy, cho nắng vàng chiều nay đợi sáng mai thức dậy và ngỡ ngàng. Mẹ vẫn là mẹ khi ngày mới bắt đầu. Mẹ là mẹ thôi nhỉ! Thế là quá lớn! Thế là quá đầy! Mẹ cho con biết Chúa! Cho con biết người! Cho con cuộc sống.

Lời mẹ hát, những tiếng hát ngọt ngào chảy vào giòng sông tuổi thơ con. Như làn gió thoảng giữa mùa hạ trưa nắng. Như gió mơn man một buổi sớm sang xuân. Như gió nhẹ đưa chiếc lá vàng lơ lững bay qua mùa thu và nặng lòng nỗi nhớ của mùa đông. Lời mẹ hát xưa, dẫu rằng xa xôi cách trỡ vẫn mong bay về, đọng trên lời hát, ướp trong lời ru một ngày con khôn lớn. Xin mang kết lại một đời mẹ hát cho con một hình hài, cho con lớn khôn. Lời hát ấy đưa mẹ vĩnh viễn vào trong cuộc đời của những người làm con.

“ À ơi! Ới ơi ời ru!...Mẹ ru con ngũ… »

Nhớ và nhớ những ngày thơ mẹ ru con ngũ. Xin tạ ơn mẹ và xin tạ ơn Thiên Chúa ! Đã cho mẹ con quá nhiều gia tài, đã cho mẹ con dồi dào sự sống để tặng trao cho con và còn cho con tất cả.

Maria Đinh Phạm Ngọc Đan Thanh (sn 1995)
PR. Sao Mai- Gx Phát Hải
Curia Junior Kim Thượng



Bài 50: TIẾN VỚI TÍ

( truyện ngắn toàn dấu sắc)




Sáng thứ sáu, Tiến nói với Tí:
-Cốc bác Tám chín hết! Tới tối, Tí với Tiến đến đó hái!
Đến tối, trước lúc hái , Tiến nói với Tí:
-Tí! Tí đứng dưới ngóng bác Tám, Tiến hái!
……………
Tí đứng duới , nói:
-Tiến! Có mấy trái chín! Chắc tám, chín trái!
Tiến nói:
-Hái sắp hết!
Thấy bác Tám, Tiến nói:
-Tí! Bác Tám! Bác Tám!
Tí lúng túng, Tí nói:
-Tiến cứ đứng đó tính! Tí trốn!
Bác Tám tới! Chiếu sáng, bác tám nói:
-Tiến hái hết trái chín! Cấm hái cắp đó! Xấu lắm! bác ghét lắm!
Phạm Thanh Thủy (Sn 1996 )
Pr. Mẹ Nhân Đức . Gx Trúc Lâm
Curia Junior Phương Lâm



Bài 51: BA ĐỨC TÍNH CAO TRỌNG
Cuộc đời con người

Có nhiều đức tính
Khiêm nhường làm gốc
Bác ái, hy sinh
Là ba nhân đức
Tạo nên hoà bình
Người sống khiêm nhường
Luôn biết yêu thương
Sống đời bác ái
Sống đời hy sinh
Nhân đức là gì?
Hiền là chữ nhân
Còn đức là đạo
Đạo hiền : nhân đức
Ai mà có được
Ba đức tính này
Sẽ được người đời
Yêu thương nhiều nhất

Phạm Thanh Thủy (Sn 1996 )
Pr. Mẹ Nhân Đức . Gx Trúc Lâm
Curia Junior Phương Lâm



Bài 52: CON YÊU MẸ

“Xin vâng” hai tiếng cất lên
Thiên đàng nhân thế reo mừng hoan ca
Vì biết ngày ấy chẳng xa
Ngôi hai Thiên Chúa vì ta giáng trần
Để rồi phải chịu “Hiến Thân”
Chết trên thập tự vì người trần gian
Lưỡi dao đâm nát tim gan
Nhìn con thân xác treo trên thập hình
Nhìn con mẹ khóc một mình
Mà không oán trách vì tình thương yêu
Mẹ ơi! Mẹ đã khổ nhiều
Sinh con thì ở trong lều chăn chiên
Sinh xong lại bước triền miên
Trốn sang ai cập, về miền Galilê
Đoàn con giờ lại theo về
Đi về nhà Chúa, bộn bề âu lo
Đường về sóng gió còn to
Xin mẹ dẫn lối con về bằng an.


Phanxicô Ninh Đức Tâm (SN1989)



Bài 53: Ý NGHĨA CỦA VIỆC LÀM DẤU THÁNH GIÁ


Hồi còn bé, mỗi khi ăn cơm ba tôi đều bắt tôi làm Dấu Thánh Giá. Khi đó tôi đã hỏi ba tại sao mình phải làm dấu. Ba bảo: đó là lời cảm ơn đấy con ạ.. Con phải cảm ơn vì con đã có một bữa ăn ngon. Khi tôi đi ngủ ba tôi cũng bắt tôi phải làm dấu thánh giá. Tôi cũng hỏi: tại sao?. Ba nói đó cũng là lời cảm ơn. Con phải cảm ơn vì Ngài đã cho con một ngày an bình. Khi tôi lớn lên, tôi đi học giáo lý thì biết được làm Dấu Thánh Giá là một điều cực kỳ quan trọng với người Ky Tô Hữu chúng ta. Khi làm dấu thánh giá, ta đang chứng tỏ lòng tin của mình đối với anh em ngoại đạo, vì làm dấu ta đọc lớn: “Nhân danh Cha, và Con, và Thánh, Thần, amen”. Đó là niềm tin và lòng kiêu hãnh của mình.

Bây giờ, tôi đã lớn, tôi đã hiểu.Việc làm dấu thánh giá không đơn thuần là việc chứng tỏ mình là người Ky Tô giáo. Việc làm dấu còn nhắc nhở chúng ta phải biết yêu thương, tha thứ, gắn kết anh em, bạn bè…

Người theo đạo Thiên Chúa chắc hẳn rất rõ mười điều răn trong đạo tóm lại hai điều: “Kình mến Thiên Chúa và yêu thương tha nhân” mà vô tình hay đã định sẵn từ ngàn đời việc làm dấu nhắc nhở ta hai điều ấy. Chắc các bạn đang thắc mắc làm dấu chỉ có kính mến Thiên Chúa còn yêu thương tha nhân từ đâu. Xin thưa các bạn hãy nhớ lại hành động khi làm dấu đặt mấy ngón tay lên trán và đọc “Nhân danh Cha”, đặt mấy ngón tay lên ngực và đọc “và Con” lần lượt đặt lên vai trái rồi vai phải và đọc: và Thánh Thần. Chắp hai tay đọc: Amen.

Việc đặt tay lên trán là nhắc ta phải suy nghĩ và ý thức về cuộc sống, đặt tay lên ngực nhắc ta phải yêu thương, mọi việc phải có lòng yêu thương xuất phát từ đáy lòng. Đặt tay lên vai nhắc ta phải hành động không chỉ nói bằng miệng mà phải hành động, hành động xuất phát từ suy nghĩ tốt và từ quả tim yêu thương sẽ là hành động tốt đẹp. Những hành động này sẽ được người khác biết đến mà bắt chước. Chắp tay nhắc ta phải hiệp thông, đoàn kết anh em lại với nhau để đạo Thiên Chúa đi xa hơn và sâu hơn vào mỗi vùng đất. Các bạn hãy cố gắng làm dấu mọi nơi, mọi việc như lời cảm ơn, lời cầu nguyện, lời van xin,…mà ta dâng đến Thiên Chúa.


Phanxicô Ninh Đức Tâm (SN1989)
Xem thông tin cá nhân của thành viên gửi tin nhắn
dangngocan
Quản trị viên
Quản trị viên


 

Ngày tham gia: 13/11/2007
Bài gửi: 2466
Số lần cám ơn: 1
Được cám ơn 295 lần trong 287 bài viết

Bài gửigửi: 02.07.2010    Tiêu đề: Trả lời với trích dẫn nội dung bài viết này



Bài 54: SỐ PHẬN CỦA CON NGƯỜI

Có phải khi bạn buồn
Bạn chỉ muốn được khóc
Và cần một chỗ dựa
Để an ủi bạn không?
Hay mỗi lúc bất bình
Bạn cũng muốn như thế
Là cần người chia sẻ
Phải không bạn tôi ơi!
Đời là như thế đó
Khi vui có tiếng cười
Khi buồn thì nước mắt
Đó phải là số phận!
Tôi chỉ muốn hỏi rằng
Phận đời sao lại thế
Đã vui rồi còn buồn
Quá rắc rồi phải không?
Mà thật ra thì khác
Biết rằng ta khó chịu
Nhưng nó là một cách
Tạo nên đời sống chung
Và tôi cũng mong rằng
Mọi người hãy cùng nhau
Sống tốt và vui vẻ
Để đời sẽ đẹp hơn!


Phạm Thanh Thủy(Sn 1996)


Bài 55: MỘT TÂM LÝ CẦN CÓ Ở ĐỜI

Là một con người
Ai cũng phải có
Những tâm lý riêng
Nhưng chắc một điều
Người nào cũng sẽ:
Cần một người thân
Chia sẽ nỗi niềm
Có một người bạn
Cùng nhau vui sống
Và một mái ấm
Để họ có được
Một cuộc sống vui
Hạnh phúc muôn đời
Người chỉ cần thế
Không cần gì hơn
Cũng chẳng cần biết
Quan tâm mọi người
Không thèm tìm hiểu
Mọi người xung quanh
Xem họ có cần
Mình giúp gì không
Hay là ở đây
Có những ai sống
Họ làm nghề gì
Hay là tên chi
Họ chỉ biết họ
Và người thân thôi
Họ chỉ nghĩ rằng
Như thế là đủ
Không cần gì hơn
Họ không ngờ rằng
Dù được như vậy
Nhưng ở đời này
Vẫn còn chiến tranh
Trộm cắp giận hờn
Trách móc hờn ghen
Có phải là vì:
Họ không hiểu nhau,
Hay họ không biết
Chia sẽ với nhau
Quan tâm mọi người
Mới có những điều
Tệ hại như thế
Xảy ra với đời
Bởi vậy ta cần
Một tâm lý chung
Cùng nhau sống tốt
Lột bỏ người cũ
Đề thành người mới
Hiểu biết nhau hơn
Để cuộc đời này
Không còn giận hờn
Hay là chiến tranh
Để cuộc đời này
Ngày tháng trôi qua
Sẽ mãi tươi cười
Hạnh phúc suốt đời
Làm được điều đó
Chị xin nhớ rằng
Không việc gì khó
Tuỳ vào cái lòng
Có đứng nỗi không
Là một loài người
Hãy biết yêu thương
Nâng niu vạn vật
Để sao có được
Những tâm lý tốt
Và rồi sẽ là
Cánh tay nối dài
Của Chúa mà thôi!.


Phạm Thanh Thủy(Sn 1996)


Bài 56: ĐỜI NGƯỜI

Cuộc sống con người
Như tờ giấy trắng
Khi thì trống vắng
Lúc lại đậm đà.
Cuộc sống con người
Biết bởi đâu ra
Xin thưa Chúa Trời
Đã ban tặng người.
Đời sống con người
Phải biết yêu thương
Tạ ơn Chúa trời
Đã thương tặng đời.
Khi sống ở đời
Phải nhớ đến Người
Cùng với mọi lời
Ca khen Chúa Trời.


Phạm Thanh Thuỷ (Sn 1996)



Bài 57: MẸ YÊU

Mẹ yêu ơi có biết!
Đời này rất cần mẹ
Mẹ là một Nữ tướng,
Mẹ là một mẹ hiền !
Khi quân đói mẹ lo.
Khi con khóc mẹ buồn
Mẹ là như thế đó
Luôn lo cho mọi người
Vây mà ở đời này
Chẳng ai nghĩ đến Mẹ
Mọi ngày Mẹ ra sao
Hay lòng Mẹ thế nào?
Họ chỉ biết ăn chơi
Trôm cắp của mọi người
Rồi gây hoạ cho đời
Khi rơi vào ngục tù
Thì mới nhớ tới Mẹ
Họ thật là đáng trách
Phải không Mẹ yêu ơi

Phạm Thanh Thuỷ(1996)


Bài 58: ĐÁM HOA DẠI BÊN LỀ


Vào một buổi chiều, đường phố tâp nập người ra vào ở khu chợ hoa. Ai cũng ăn mặc đẹp đẽ, chỉnh tề vì hôm nay là ngày lễ tình nhân. Trong số đó có một bé gái độ khoảng 10 – 11 tuổi đang ngắm nghía những bông hoa tươi sắc đang được cô bán hàng chăm sóc tỉ mỉ. cô bé ăn mặc rách rưới, đầu tóc bù xù nên đi tới đâu cũng bị người khác xua đuổi, chửi mắng. Nhưng cô vẫn cứ đi bình tĩnh và cùng với những câu nói tốt đẹp từ cô:
_Ôi, hoa đẹp quá, ước gì mình cũng được chăm sóc và đẹp y như vậy!
Đi hết dãy hàng bán hoa, cô đi theo con đường hè phố như là không biết mình phải đi đâu, về đâu. Tự nhiên cô chợt dừng lại trước một đám hoa dại bên lề, cô nhìn một lúc rồi nói:

_Hoa ơi ! Mày thật tội nghiệp, người ta chẳng thèm để ý đến mày, họ chỉ biết quan tâm đến những vật chất được trưng bày nơi cửa tiệm, còn mày thì họ chỉ biết giẫm chân lên thôi. Họ không biết rằng, mày còn đẹp hơn cả những bông hoa kia ! tao cũng giống như mày thôi, là một đứa bé mồ côi, chẳng có ai để nương tựa và quan tâm đến tao,…Thôi, tạm biệt mày nha !


Phạm Thanh Thuỷ(1996)


Bài 59: QUẢ TIM

Trái tim ai cũng có
Nên khi tim ngừng đập,
Đời có còn hay không ?
Tim còn biết đập để sống
Huống chi con người là chủ trái tim
Trái tim còn có nhiều loại
Tim đen, tim đỏ, tim xanh
Tim đen là tim đã chết
Tim đỏ còn sống,hoà bình tim xanh
Tim đen tính người dữ dằn
Tim đỏ tính người hiền lành nết na
Tim xanh là tim vị tha
Đời người xinh tốt rất cần tim xanh
Tóm lại củng đều là tim
Chỉ cần người biết như tim được rồi


Phạm Thanh Thuỷ (1996)


Bài 60: CÂY TRÚC

Trong một khu vườn nhỏ
Có biết bao là cây
Cây nào là nhỏ nhất
Cây nào thì to cao ?
Cây chẳng to, chẳng nhỏ
Đố các bạn cây gì ?
Bật mí một chút nha
Thân cây nhiều đốt nhỏ
Có rể lòi trên đất
Bên cạnh vài đọt măng
Các bạn đoán ra chưa
Lạ gì cây trúc đó
Cây trúc là một loài
Cứng cáp và ngay thẳng
Chằng sợ trời với đất
Cứ thế mà lên cao.


Phạm Thanh Thuỷ (1996)

Bài 61

Lạy Chúa Giêsu! Trong giờ Chúa chịu chết trên cây thánh giá, cạnh sườn Chúa đã mở toang ra, cho tất cả nhân loại được tham dự vào sự sống vĩnh cửu.
Từ trái tim bị đâm thâu của Chúa, Hội Thánh được khai sinh trong Nước và Máu. Từ cạnh sườn Chúa tuôn trào nguồn suối tình yêu thần thánh vĩnh cửu. Nơi đây, Chúa tuôn đổ Thánh Thần cho những ai đến với Chúa trong bí tích Thánh Thể và thôi thúc mọi người thưa “vâng” đối với kế hoạch yêu thương của Chúa, là chết đi cho bản thân và sống cho Chúa, bước theo Chúa trên con đường khổ giá để được phục sinh.

Khi tựa đầu vào lòng Chúa trong bữa tiệc vượt qua, tông đồ Gioan đã nhận được ơn can đảm để sau đó mạnh dạn đứng bên thập giá Chúa.
Trong bữa ăn cuối cùng, khi tựa đầu vào lòng Chúa, Gioan đã thoát khỏi bóng tối sợ hãi, để bước theo Chúa trong ánh sáng tình yêu.

Lạy Chúa Giêsu! Chúa chịu treo trên thánh giá, đau đớn suốt ba giờ, để giờ đây Chúa trở thành nguồn an ủi thiêng liêng cho chúng con trong bí tích Thánh Thể. Đứng bên thập giá Chúa còn có Đức Maria. Mẹ chúng con.
Qua tông đồ Gioan, Chúa đã trối lại toàn thể thế giới cho Mẹ. Hiệp cùng trái tim vẹn sạch của Mẹ, con xin hiệp dâng những đau khổ của con với Chúa để cứu rỗi các linh hồn và thưa “vâng” đối với tất cả những gì Chúa muốn con thực hiện, khi sống tin mừng trong suốt cuộc đời con.


Võ Thị Ngọc Linh- Pr. Thông ơn


Bài 62: ĐẾN VỚI MẸ

Ngày hôm nay.
Một ngày chẳng biết đẹp, xấu ra sao
Tờ mờ sáng, lúc chú gà chỉ mới gáy
Ba cô gái mới lớn
Khăn gói cùng nhau hành trình lên đường
Dự định cũng đã khá lâu rồi
Trước đây muốn đi nhưng còn sợ
Còn sợ bắt cóc, sợ lạc đường
Nhưng hôm nay có Mẹ, nên con chẳng sợ gì
Ba người, hai chiếc xe
Mẹ biết không
Đi ai cũng cản, Con lung lay lắm
Nghĩ ngợi chẳng muốn đi nữa
Nhưng con biết có mẹ vực dậy lòng con
Quyết tâm cao độ,
Lòng nhiệt thành của con vững hơn
Đi lúc 5 giờ sáng 8 rưỡi đã tới
Sớm hơn dự định
Ba tiếng rưỡi vượt hơn 50 cây số
Đi xe đạp nên mệt lắm mẹ ạ
Đến nơi rồi lại thêm 400 bậc thang
Có cao có xa nhưng con vẫn không nản
Tạ ơn mẹ con đến nơi an toàn!
Đường xa về nắng nóng chói chang
Khát nước uồng sợ nổ bánh xe
Chẳng sao cả
Đã có mẹ đỡ nâng rồi
Vể đến nhà lòng con hân hoan phấn khởi
Đi an toàn về cũng bằng an
Cả thảy hơn trăm cây số
Cùng với gần 900 bậc thang
Tuy xa mà lại gần có phải không mẹ?
Cảm ơn mẹ! cảm ơn vì tất cả
Tri ân !....

Nhật Mỹ
Pr. Fatima



Bài 63: ƠN CHÚA

Hồng ân Thiên Chúa
Lan tràn muôn nơi
Tuôn xuống hồn con
Dầy muôn ơn phúc
Doàn con hân hoan
Dâng lời cảm tạ
Nguồn suối tình thương
Muôn đời dâng hiến.


Hoàng Ngọc Minh Phụng
Pr. Mẹ Nhân Đức - Gx Trúc Lâm
Curia Junior Phương Lâm



Bài 64: CHA YÊU

Cha yêu hai tiếng tuyệt vời
Cho con gọi mãi một lời cha yêu
Cha ơi! Con nhớ cha nhiều
Nhớ lời cha dạy, nhớ điều cha răn
« Con ơi con học cho chăm
Tương lai phía trước trong tầm tay con
Con đi theo bước đường son
Và cha sẽ dõi theo con hằng ngày”
Thương cha con gắng hôm nay
Và con nhớ mãi ngày này năm nao
Công cha biển cả trời cao
Thương con cha đã gian lao ngại gì
….Và rồi cha mãi ra đi
Để con ở lại biết chi giữa đời
Biết chi là những nụ cười
Khi con đã mất đi người Cha yêu!


Đỗ Nghi Bội Thường( Sn 1995)
Pr. Fatima – Curia Junior Phương lâm



Bài 65: ĐƯỜNG LÊN THIÊN ĐÀNG

Đường lên thiên đàng
Khó lắm bạn ơi
Trên đường đi tới
Bao nhiêu gian nan
Bao nhiêu thử thách
Nhưng nhờ có Mẹ
Luôn cùng đồng hành
Nên con quyết tâm
Cam chịu gian lao
Gắng chịu khó nhọc
Có Mẹ giúp con
Thì còn sợ chi
Con sẽ quyết tâm
Thường xuyên dự Lễ
Đọc kinh cầu nguyện
Và nhất là con
Kết hợp với Mẹ
Trong mọi việc làm
Và làm việc tốt
Như giúp gia đình
Ở trường giúp bạn
Đạt điểm tốt cao
Con đường lên Thiên đàng
Con đường dài dằng dặc
Con mong Mẹ thương giúp
Cho con đi đến nơi
Cho con về đến chốn
Ở trên quê vĩnh phúc
Con được chiêm ngưỡng Chúa
Trong hào quang của Mẹ
Ca tụng Chúa Ba Ngôi.


Vũ Lê Hương Thảo(sn 1998)
Pr. Đức Mẹ Thông ơn Thiên Chúa
Curia Junior Phương Lâm.
Xem thông tin cá nhân của thành viên gửi tin nhắn
Trình bày bài viết theo thời gian:   
« Xem chủ đề trước | Xem chủ đề kế »
gửi bài mới Trả lời chủ đề này DIỄN ĐÀN GIÁO PHẬN VINH -> Trao đổi kinh nghiệm giáo dục TRẺ Chuyển đến trang Trang trước  1, 2, 3, 4, 5  Trang kế


 
Chuyển đến
 
Bạn không có quyền gửi bài viết
Bạn không có quyền trả lời bài viết
Bạn không có quyền sửa chữa bài viết của bạn
Bạn không có quyền xóa bài viết của bạn
Bạn không có quyền tham gia bầu chọn
Bạn không được phép gởi kèm file trong diễn đàn
Bạn có thể download files trong diễn đàn


Copyright © 2013 GIAOPHANVINH.NET :: All rights reserved.
Email biên tập: vinhconggiao@gmail.com || Ban quản trị: quantri@giaophanvinh.net