DIỄN ÄÀN GIÃO PHẬN VINH :: Xem chủ đề - Xin hãy đồng cảm
Người đăng
Thông điệp
Thà nh viên
Ngày tham gia: 30/04/2009 Bài gửi: 159 Số lần cám ơn: 0 Được cám ơn 82 lần trong 78 bài viết
gửi: 10.12.2009 Tiêu đề: Xin hãy đồng cảm
Chuyện đôi vợ chồng ở 'xóm ăn mà y'
Ông già mù Hoà ng Ngá»c Khải ngồi trên cầu Lạc Long xin ăn bên bà Lõm mắt sáng dắt ông Ä‘i vá» má»—i ngà y. Ông Khải nói vui, hai ông bà đã sống bất hợp pháp mấy chục năm nay..
Vợ ông Khải sinh năm 1930, năm nay đã 80 tuổi, ông Khải không rõ năm sinh của mình, nhÆ°ng ông kém vợ chừng 10 tuổi, do đó, ông khoảng 70 tuổi. Không ai biết tên tháºt của vợ ông là gì, bản thân vợ ông cÅ©ng chẳng biết tên mình. Má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u quen miệng gá»i là bà Lõm, vì trán bà có má»™t vết lõm to tÆ°á»›ng.
Ông Khải, bà Lõm và tổ ấm rách nát.
Bà Lõm không nhá»› quê quán cụ thể ở đâu. Chỉ biết ở Hải HÆ°ng. "Năm 15 tuổi, bố mẹ, anh em tôi chết sạch trong tráºn đói 1945. Không còn chá»— nÆ°Æ¡ng thân, tôi lang thang xin ăn", bà kể.
Hồi Ä‘i ăn mà y qua phố Khâm Thiên (Hà Ná»™i), đúng lúc máy bay B52 của Mỹ rải thảm, bà bị trúng bom. Mảnh bom đã phạt mất má»™t miếng xÆ°Æ¡ng to gần bằng lòng bà n tay ở trán, xé toạc cả da đầu. Bà Lõm vạch đầu cho tôi xem và bảo: “Vẫn còn hai mảnh bom ở trong đầu, nên hôm nà o trái gió trở trá»i, đầu Ä‘au nhÆ° búa bổ, cô lại nổi cÆ¡n tam bà nh Ä‘áºp phá chá»i bá»›i linh tinh…â€.
Ngà y nắng cÅ©ng nhÆ° ngà y mÆ°a, ông Khải Ä‘á»u ngồi trên cầu Lạc Long xin ăn.
Bị trúng bom, được bá»™ Ä‘á»™i Ä‘Æ°a và o Bệnh viện Việt Äức và phải nằm viện 15 tháng trá»i má»›i khá»i. Lúc tỉnh dáºy, thần kinh không ổn định, bà không nhá»› mình tên há» là gì. Má»i ngÆ°á»i thấy cái đầu lõm kỳ dị, thì gá»i luôn là chị Lõm, giá» già thì gá»i là bà Lõm.
Ông Hoà ng Ngá»c Khải, chồng bà Lõm, quê ở xã Quang Thà nh, Quảng XÆ°Æ¡ng, Thanh Hóa. Ông sinh ra trong má»™t gia đình nghèo. Bố mẹ mất sá»›m, ông là con cả trong gia đình có 8 anh chị em.
NgÆ°á»i dân gá»i là bà Lõm, vì trán bà có vết lõm.
Lên 4 tuổi, ông bị mù. Sau khi bố mẹ mất, anh em tan tác khắp nÆ¡i. NgÆ°á»i Ä‘i ở, ngÆ°á»i Ä‘i là m con nuôi, ngÆ°á»i lÆ°u lạc ăn xin. Äến giỠông vẫn không rõ các em của ông còn sống hay đã chết. 12 tuổi, bé Khải đã nhảy lên tà u lÆ°u lạc và o táºn Sà i Gòn kiếm sống. Khải cứ lang thang má»™t mình xin ăn. Ä‚n no thì lăn ra vỉa hè, gốc cây, ghế đá, tháºm chà chui cả và o nhà vệ sinh công cá»™ng ngủ tránh mÆ°a gió.
Năm 1968, khi lang thang xin ăn ra phÃa Bắc, gặp bà Lõm ở ga Hải DÆ°Æ¡ng, thế là hai ngÆ°á»i thà nh vợ thà nh chồng. Không đăng ký kết hôn, không tổ chức đám cÆ°á»›i, đôi uyên Æ°Æ¡ng cÅ©ng không có nốt phòng cÆ°á»›i, giÆ°á»ng ngủ. Bà Lõm kể: “Cô cứ nhá»› mãi hôm cÆ°á»›i chồng, khách má»i toà n là dân ăn xin ở ga Hải DÆ°Æ¡ng, chỉ có mấy cái kẹo lạc mà nên vợ chồng. CÆ°á»›i xong, đám ăn xin rÆ°á»›c vợ chồng cô ra bá» ruá»™ng, ở đó có căn lá»u bằng cà nh tre, lợp lá chuối do đám ăn mà y dá»±ng tạm. NhÆ°ng ná»a đêm mÆ°a gió ầm Ä©, thổi đổ lá»u xuống mÆ°Æ¡ng, thế là vợ chồng lại dắt nhau và o ga ngủ chung vá»›i đám ăn mà yâ€.
Ông Khải nói vui rằng, ông và bà Lõm sống... bất hợp pháp mấy chục năm nay, vì không có đăng ký kết hôn.
Lấy nhau, lang thang xin ăn suốt 10 năm trá»i dá»c các ga tà u Hải Phòng – Hà Ná»™i, bến Ä‘á»— cuối cùng của cặp vợ chồng ăn mà y nà y là “bãi ma†ngoà i đê sông Cấm. Những ngÆ°á»i ăn mà y cùng kéo nhau vỠđây bởi ở đây không bị xua Ä‘uổi, và hÆ¡n nữa há» tìm thấy ở nhau sá»± thông cảm, chia sẻ của những ngÆ°á»i cùng cảnh ngá»™. 10 năm trÆ°á»›c, chÃnh quyá»n “giải tán†những há»™ dân lấn chiếm trái phép đất ngoà i đê, “xóm ăn mà y†lại gỡ nhà dá»±ng và o phÃa trong đê. Từ ngà y ở trong đê, cuá»™c sống ổn định hÆ¡n vì đỡ phải chịu cảnh lụt lá»™i má»—i khi nÆ°á»›c sông Cấm dâng cao trong mùa lÅ©, hoặc thủy triá»u lên chảy ngược và o sông.
Căn nhà xiêu vẹo của ông Khải, bà Lõm.
Sống vá»›i nhau 40 năm nay, song vợ chồng ông Khải, bà Lõm cÅ©ng không có được mụn con. Ông Khải bảo: “Chả bao giá» có tiá»n, nên chả đến bệnh viện, nên chả biết vì sao không đẻ đượcâ€. Bà Lõm thêm lá»i: “CÅ©ng may mà không đẻ được, chứ có đẻ ra cÅ©ng lại thêm má»™t đứa ăn mà y. Bố mẹ ăn mà y, thì con cÅ©ng ăn mà y thôi, không khá hÆ¡n được đâuâ€. Vì suy nghÄ© đó, nên ông Khải, bà Lõm chẳng muốn xin má»™t đứa con nuôi. Vợ chồng cứ dắt dÃu xin ăn kiếm sống, khi nà o chết thì nhá» mấy ngÆ°á»i trong xóm Ä‘Ã o hố chôn là xong, chẳng cần quan tà i vá»›i đám ma linh đình nhÆ° ngÆ°á»i Ä‘á»i. Sống bằng nghỠăn xin, nên má»i thứ trong nhà đá»u là xin được. Từ cây tre mục là m cá»™t, bạt rách là m mái, cá»a sổ gá»— vỡ nham nhở, đến cái giÆ°á»ng không chân cÅ©ng là đồ xin được. Trong nhà ông Khải thứ má»›i mẻ nhất mà tôi nhìn thấy là cái bà n thá», đẹp, to và hoà nh tráng. Bà Lõm kể, thi thoảng, hết củi Ä‘un, bà lại ra bá» sông Cấm vá»›t củi. Má»›i hôm trÆ°á»›c, bà vá»›t được cái bà n thá» nà y, do ngÆ°á»i dân vứt xuống. Thấy chiếc bà n thá» còn má»›i, nên bà đội vá» dùng. Cứ đến ngà y rằm, ông bà lại thắp hÆ°Æ¡ng cúng vái...
Äiá»u mong má»i lá»›n nhất của ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông nà y là ... chết sau vợ.
Cuá»™c sống của vợ chồng ông Khải chỉ là đắp đổi qua ngà y, xin được ngà y nà o thì ăn ngà y đó, ốm Ä‘au nằm má»™t chá»— thì cÅ©ng nhịn ăn luôn. Khốn khổ ở chá»—, ngà y nà o xin được Ãt tiá»n thì có miếng ăn, xin được nhiá»u có khi mất trắng vá»›i mấy thằng nghiện. Ông Khải ngồi giữa cái nắng chang chang trên cầu Lạc Long để ngÆ°á»i Ä‘á»i thÆ°Æ¡ng hại bố thÃ, còn bá»n nghiện thì ngồi hóng mát dÆ°á»›i gầm cầu chÃch choác. Ông thì mù, ngÆ°á»i Ä‘á»i cho bao nhiêu tiá»n cÅ©ng chả rõ, nhÆ°ng bá»n nghiện thì thằng nà o cÅ©ng mắt sáng tai thÃnh. Thấy khách sá»™p, cho nhiá»u tiá»n là chúng xông ra trấn lá»™t của ông. Tôi há»i ông Khải: “Äiá»u mong má»i lá»›n nhất của ông là gì?â€. Mong Æ°á»›c của ông già ăn mà y tháºt lạ: “Tôi chỉ mong mình chết sau vợ!â€. Ông giải thÃch, dù Ãt hÆ¡n vợ 10 tuổi, song ông ốm yếu hÆ¡n vợ nhiá»u. Vợ ông tuy còn khá»e, nhÆ°ng má»—i lúc trái gió trở trá»i, vết thÆ°Æ¡ng trên đầu lại hà nh hạ, khiến bà lên cÆ¡n Ä‘iên khùng, khổ thân lắm. Ông lo mai nà y chết trÆ°á»›c, không biết ai sẽ chăm sóc cho vợ ông má»—i khi bà bị mảnh bom trong đầu hà nh hạ.
Ước chi những viên gạch vừa má»›i bị Ä‘áºp ra từ má»™t cá»a cổng "Kia" cÅ©ng đủ cho đôi vợ chồng nghèo nà y là m chá»— nấu, má»—i khi há» kiếm được chút ăn. Còn cá»a cổng "Kia" bây giá» ngÆ°á»i ta lại chỉ cần 200.000000VND là m lại là khang trang hoà nh tráng "hÆ¡n ai" hết.[b]
Bạn không có quyền gửi bài viết Bạn không có quyền trả lời bài viết Bạn không có quyền sửa chữa bài viết của bạn Bạn không có quyền xóa bài viết của bạn Bạn không có quyền tham gia bầu chọn Bạn không được phép gởi kèm file trong diễn đàn Bạn có thể download files trong diễn đàn