DIỄN ÄÀN GIÃO PHẬN VINH :: Xem chủ đề - Câu chuyện bát mì
Người đăng
Thông điệp
Thà nh viên
Ngày tham gia: 13/08/2007 Bài gửi: 202 Số lần cám ơn: 2 Được cám ơn 23 lần trong 22 bài viết
gửi: 13.08.2009 Tiêu đề: Câu chuyện bát mì
Trong cuá»™c sống ngà y nay, xin đừng quên rằng còn tồn tại lòng nhân ái. Äây là má»™t câu chuyện có tháºt, chúng tôi gá»i là "Câu chuyện bát mì".Chuyện xảy ra cách đây năm mÆ°Æ¡i năm và o ngà y 31/12, má»™t ngà y cuối năm tại quán mì Bắc Hải Äình, Ä‘Æ°á»ng Trát Hoảng, Nháºt Bản.
o O o
Äêm giao thừa, ăn mì sợi đón năm má»›i là phong tục táºp quán của ngÆ°á»i Nháºt, cho đến ngà y đó công việc là m ăn của quán mì rất phát đạt. Ngà y thÆ°á»ng, đến chạng vạng tối trên Ä‘Æ°á»ng phố hãy còn tấp náºp ồn à o nhÆ°ng và o ngà y nà y má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u lo vá» nhà sá»›m hÆ¡n má»™t chút để kịp đón năm má»›i. Vì váºy Ä‘Æ°á»ng phố trong phút chốc đã trở nên vắng vẻ.
Ông chủ Bắc Hải Äình là má»™t ngÆ°á»i tháºt thà chất phát, còn bà chủ là má»™t ngÆ°á»i nhiệt tình, tiếp đãi khách nhÆ° ngÆ°á»i thân. Äêm giao thừa, khi bà chủ định đóng cá»a thì cánh cá»a bị mở ra nhè nhẹ, má»™t ngÆ°á»i phụ nữ trung niên dẫn theo hai bé trai bÆ°á»›c và o. đứa nhá» khoảng sáu tuổi, đứa lá»›n khoảng 10 tuổi. Hai đứa mặc đồ thể thao giống nhau, còn ngÆ°á»i phụ nữ mặc cái áo khoác ngoà i lá»—i thá»i.
- Xin má»i ngồi!
Nghe bà chủ má»i, ngÆ°á»i phụ nữ rụt rè nói:
- Có thể... cho tôi một… bát mì được không?
PhÃa sau ngÆ°á»i phụ nữ, hai đứa bé Ä‘ang nhìn chăm chú.
- ÄÆ°Æ¡ng nhiên… Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên là được, má»i ngồi và o đây.
Bà chủ dắt há» và o bà n số hai, sau đó quay và o bếp gá»i to:
- Cho một bát mì.
Ba mẹ con ngồi ăn chung một bát mì trông rất ngon là nh, hỠvừa ăn vừa trò chuyện khe khẽ với nhau. “Ngon quá†- thằng anh nói.
- Mẹ, mẹ ăn thỠđi - thằng em vừa nói vừa gắp mì đưa và o miệng mẹ.
Sau khi ăn xong, ngÆ°á»i phụ nữ trả má»™t trăm năm mÆ°Æ¡i đồng. Ba mẹ con cùng khen: “Tháºt là ngon ! Cám Æ¡n !†rồi cúi chà o và bÆ°á»›c ra khá»i quán.
- Cám ơn các vị ! Chúc năm mới vui vẻ - ông bà chủ cùng nói.
Công việc hà ng ngà y báºn rá»™n, thế mà đã trôi qua má»™t năm. Lại đến ngà y 31/12, ngà y chuẩn bị đón năm má»›i. Công việc của Bắc Hải Äình vẫn phát đạt. So vá»›i năm ngoái, năm nay có vẻ báºn rá»™n hÆ¡n. HÆ¡n mÆ°á»i giá», bà chủ toan đóng cá»a thì cánh cá»a lại bị mở ra nhè nhẹ. BÆ°á»›c và o tiệm là má»™t ngÆ°á»i phụ nữ dẫn theo hai đứa trẻ. Bà chủ nhìn thấy cái áo khoác lá»—i thá»i liá»n nhá»› lại vị khách hà ng cuối cùng năm ngoái.
- Có thể… cho tôi một… bát mì được không?
- ÄÆ°Æ¡ng nhiên… Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên, má»i ngồi!
Bà chủ lại Ä‘Æ°a hỠđến bà n số hai nhÆ° năm ngoái, vừa nói vá»ng và o bếp:
- Cho một bát mì.
Ông chủ nghe xong liá»n nhanh tay cho thêm củi và o bếp trả lá»i:
- Vâng, một bát mì!
Bà chủ và o trong nói nhỠvới chồng:
- Nà y ông, mình nấu cho hỠba bát mì được không?
- Không được đâu, nếu mình là m thế chắc hỠsẽ không vừa ý.
Ông chủ trả lá»i thế nhÆ°ng lại bá» nhiá»u mì và o nồi nÆ°á»›c lèo, ông ta cÆ°á»i cÆ°á»i nhìn vợ và thầm nghÄ©: “Trông bà bá» ngoà i khô khan nhÆ°ng lòng dạ cÅ©ng không đến ná»—i nà o!â€
Ông là m má»™t tô mì to thÆ¡m phức Ä‘Æ°a cho bà vợ bÆ°ng ra. Ba mẹ con ngồi quanh bát mì vừa ăn vừa thảo luáºn. Những lá»i nói của há» Ä‘á»u lá»t và o tai hai vợ chồng ông chủ quán.
- Thơm quá!
- Năm nay vẫn được đến Bắc Hải Äình ăn mì tháºt là may mắn quá!
- Sang năm nếu được đến đây nữa thì tốt biết mấy!
Ä‚n xong, trả má»™t trăm năm mÆ°Æ¡i đồng, ba mẹ con ra khá»i tiệm Bắc Hải Äình.
- Cám ơn các vị! Chúc năm mới vui vẻ!
Nhìn theo bóng dáng ba mẹ con, hai vợ chồng chủ quán thảo luáºn vá»›i nhau má»™t lúc lâu.
Äến ngà y 31/12 lần thứ ba, công việc là m ăn của Bắc Hải Äình vẫn rất tốt, vợ chồng ông chủ quán báºn rá»™n đến ná»—i không có thá»i gian nói chuyện. Äến 9g30 tối, cả hai ngÆ°á»i Ä‘á»u cảm thấy trong lòng có má»™t cảm giác gì đó khó tả. Äến 10 giá», nhân viên trong tiệm Ä‘á»u đã nháºn bao lì xì và ra vá». Ông chủ vá»™i vã tháo các tấm bảng trên tÆ°á»ng ghi giá tiá»n của năm nay là “200Ä‘/bát mì†và thay và o đó giá của năm ngoái “150Ä‘/bát mìâ€. Trên bà n số hai, ba mÆ°Æ¡i phút trÆ°á»›c bà chủ đã đặt má»™t tá» giấy “Äã đặt chá»—â€. Äúng 10g30, ba mẹ con xuất hiện, hình nhÆ° há» cố chá» khách ra vá» hết rồi má»›i đến. Äứa con trai lá»›n mặc bá»™ quần áo đồng phục cấp hai, đứa em mặc bá»™ quần áo của anh, nó hÆ¡i rá»™ng má»™t chút, cả hai đứa đêu đã lá»›n rất nhiá»u.
- Má»i và o! Má»i và o! - bà chủ nhiệt tình chà o đón.
Nhìn thấy khuôn mặt tÆ°Æ¡i cÆ°á»i của bà chủ, ngÆ°á»i mẹ cháºm rãi nói:
- Là m ơn nấu cho chúng tôi…hai bát mì được không?
- Äược chứ, má»i ngồi bên nà y!
Bà chủ lại Ä‘Æ°a hỠđến bà n số hai, nhanh tay cất tá» giấy “Äã đặt chỗ†đi, sau đó quay và o trong la to: "Hai bát mìâ€
- Vâng, hai bát mì. Có ngay.
Ông chủ vừa nói vừa bỠba phần mì và o nồi.
Ba mẹ con vừa ăn vừa trò chuyện, dáng vẻ rất phấn khởi. Äứng sau bếp, vợ chồng ông chủ cÅ©ng cảm nháºn được sá»± vui mừng của ba mẹ con, trong lòng há» cÅ©ng cảm thấy vui lây.
- Tiểu Thuần và anh lớn nà y, hôm nay mẹ muốn cảm ơn các con!
- Cảm ơn chúng con? Tại sao ạ?
- Chuyện là thế nà y: vụ tai nạn xe hÆ¡i của bố các con đã là m cho tám ngÆ°á»i bị thÆ°Æ¡ng, công ty bảo hiểm chỉ bồi thÆ°á»ng má»™t phần, phần còn lại chúng ta phải chịu, vì váºy mấy năm nay má»—i tháng chúng ta Ä‘á»u phải ná»™p năm mÆ°Æ¡i ngà n đồng.
- Chuyện đó thì chúng con biết rồi - đứa con lá»›n trả lá»i.
Bà chủ đứng bên trong không dám Ä‘á»™ng Ä‘áºy để lắng nghe.
- Lẽ ra phải đến tháng ba năm sau chúng ta mới nộp hết nhưng năm nay mẹ đã nộp xong cả rồi!
- Hả, mẹ nói tháºt đấy chứ?
- Ừ, mẹ nói tháºt. Bởi vì anh lá»›n nháºn trách nhiệm Ä‘i Ä‘Æ°a báo, còn Tiểu Thuần giúp mẹ Ä‘i chợ nấu cÆ¡m là m mẹ có thể yên tâm là m việc, công ty đã phát cho mẹ má»™t tháng lÆ°Æ¡ng đặc biệt, vì váºy số tiá»n chúng ta còn thiếu mẹ đã ná»™p hết rồi.
- Mẹ Æ¡i! Anh Æ¡i! Tháºt là tốt quá, nhÆ°ng sau nà y mẹ cứ để con tiếp tục nấu cÆ¡m nhé.
- Con cũng tiếp tục đi đưa báo. Tiểu Thuần chúng ta phải cố gắng lên!
- Mẹ cám Æ¡n hai anh em con nhiá»u!
- Tiểu Thuần và con có má»™t bà máºt chÆ°a nói cho mẹ biết. Äó là và o má»™t ngà y chủ nháºt của tháng mÆ°á»i má»™t, trÆ°á»ng của Tiểu Thuần gá»i thÆ° má»i phụ huynh đến dá»± má»™t tiết há»c. Thầy giáo của Tiểu Thuần còn gá»i má»™t bức thÆ° đặc biệt cho biết bà i văn của Tiểu Thuần đã được chá»n là m đại diện cho Bắc Hải đảo Ä‘i dá»± thi văn toà n quốc. Con nghe bạn của Tiểu Thuần nói má»›i biết nên hôm đó con đã thay mẹ đến dá»±.
- Có tháºt thế không? Sau đó ra sao?
- Thầy giáo ra Ä‘á» bà i: “Chà hÆ°á»›ng và nguyện vá»ng của em là gì?†Tiểu Thuần đã lấy Ä‘á» tà i bát mì để viết và được Ä‘á»c trÆ°á»›c táºp thể nữa chứ. Bà i văn được viết nhÆ° sau: “Ba bị tai nạn xe mất Ä‘i để lại nhiá»u gánh nặng. Äể gánh vác trách nhiệm nà y, mẹ phải thức khuya dáºy sá»›m để là m việcâ€. Äến cả việc hà ng ngà y con phải Ä‘i Ä‘Æ°a báo, em cÅ©ng viết và o bà i nữa. Lại còn: “Và o tối 31/12, ba mẹ con cùng ăn má»™t bát mì rất ngon. Ba ngÆ°á»i chỉ gá»i má»™t tô mì, nhÆ°ng hai vợ chồng bác chủ tiệm vẫn cám Æ¡n và còn chúc chúng tôi năm má»›i vui vẻ nữa. Lá»i chúc đó đã giúp chúng tôi có dÅ©ng khà để sống, khiến cho gánh nặng của ba để lại nhẹ nhà ng hÆ¡nâ€. Vì váºy Tiểu Thuần viết rằng nguyện vá»ng của nó là sau nà y mở má»™t tiệm mì, trở thà nh ông chủ tiệm mì lá»›n nhất ở Nháºt Bản, cÅ©ng sẽ nói vá»›i khách hà ng của mình những câu nhÆ°: “Cố gắng lên ! Chúc hạnh phúc ! Cám Æ¡n !â€
Äứng sau bếp, hai vợ chồng chủ quán lặng ngÆ°á»i lắng nghe ba mẹ con nói chuyện mà nÆ°á»›c mắt lăn dà i.
- Bà i văn Ä‘á»c xong, thầy giáo nói: anh của Tiểu Thuần hôm nay thay mẹ đến dá»±, má»i em lên phát biểu và i lá»i.
- Tháºt thế à ? Thế lúc đó con nói sao?
- Bởi vì quá bất ngá» nên lúc đầu con không biết phải nói gì cả, con nói: “Cám Æ¡n sá»± quan tâm và thÆ°Æ¡ng yêu của thầy cô đối vá»›i Tiểu Thuần. Hà ng ngà y em con phải Ä‘i chợ nấu cÆ¡m nên má»—i khi tham gian hoạt Ä‘á»™ng Ä‘oà n thể gì đó nó Ä‘á»u phải vá»™i vả vá» nhà , Ä‘iá»u nà y gây không Ãt phiá»n toái cho má»i ngÆ°á»i. Vừa rồi khi em con Ä‘á»c bà i văn thì trong lòng con cảm thấy sá»± xấu hổ nhÆ°ng đó là sá»± xấu hổ chân chÃnh. Mấy năm nay mẹ chỉ gá»i má»™t bát mì, đó là cả má»™t sá»± dÅ©ng cảm. Anh em chúng con không bao giá» quên được… Anh em con tá»± hứa sẽ cố gắng hÆ¡n nữa, quan tâm chăm sóc mẹ nhiá»u hÆ¡n. Cuối cùng con nhá» các thầy cô quan tâm giúp đỡ cho em con.â€
Ba mẹ con nắm tay nhau, vá»— vai Ä‘á»™ng viên nhau, vui vẻ cùng nhau ăn hết tô mì đón năm má»›i rồi trả 300 đồng, nói câu cám Æ¡n vợ chồng chủ quán, cúi chà o và ra vá». Nhìn theo ba mẹ con, vợ chồng ông chủ quán nói vá»›i theo:
- Cám ơn! Chúc mừng năm mới!
Lại một năm nữa trôi qua.
Bắc Hải Äình và o lúc 9g tối, bà n số hai được đặt má»™t tấm giấy “Äã đặt chỗ†nhÆ°ng ba mẹ con vẫn không thấy xuất hiện.
Năm thứ hai rồi thứ ba, bà n số hai vẫn không có ngÆ°á»i ngồi. Ba mẹ con vẫn không thấy trở lại. Việc là m ăn của Bắc Hải Äình vẫn nhÆ° má»i năm, toà n bá»™ đồ đạc trong tiệm được thay đổi, bà n ghế được thay má»›i nhÆ°ng bà n số hai thì được giữ lại y nhÆ° cÅ©.
“Việc nà y có ý nghÄ©a nhÆ° thế nà o?†Nhiá»u ngÆ°á»i khách cảm thấy ngạc nhiên khi nhìn thấy cảnh nà y nên đã há»i. Ông bà chủ liá»n kể lại câu chuyện bát mì cho má»i ngÆ°á»i nghe. Cái bà n cÅ© kia được đặt ngay chÃnh giữa, đó cÅ©ng là má»™t sá»± hy vá»ng má»™t ngà y nà o đó ba vị khách kia sẽ quay trở lại, cái bà n nà y sẽ dùng để tiếp đón há». Bà n số hai “cũ†trở thà nh “cái bà n hạnh phúcâ€, má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u muốn thá» ngồi và o cái bà n nà y.
Rồi rất nhiá»u lần 31/12 đã Ä‘i qua.
Lại má»™t ngà y 31/12 đến. Các chủ tiệm lân cáºn Bắc Hải Äình sau khi đóng cá»a Ä‘á»u dắt ngÆ°á»i nhà đến Bắc Hải Äình ăn mì. Há» vừa ăn vừa chá» tiếng chuông giao thừa vang lên. Sau đó, má»i ngÆ°á»i Ä‘i bái thần, đây là thói quen năm, sáu năm nay. HÆ¡n 9g30 tối, trÆ°á»›c tiên vợ chồng ông chủ tiệm cá Ä‘em đến má»™t cháºu cá còn sống. Tiếp đó, những ngÆ°á»i khác Ä‘em đến nà o là rượu, thức ăn, chẳng mấy chốc đã có khoảng ba, bốn chục ngÆ°á»i. Má»i ngÆ°á»i rất vui vẻ. Ai cÅ©ng biết lai lịch của bà n số hai. Không ai nói ra nhÆ°ng thâm tâm há» Ä‘ang mong chá» giây phút đón mừng năm má»›i. NgÆ°á»i thì ăn mì, ngÆ°á»i thì uống rượu, ngÆ°á»i báºn rá»™n chuẩn bị thức ăn… Má»i ngÆ°á»i vừa ăn, vừa trò chuyện, từ chuyện trên trá»i dÆ°á»›i đất đến chuyện nhà bên có thêm má»™t chú nhóc nữa. Chuyện gì cÅ©ng tạo thà nh má»™t chuá»—i câu chuyện vui vẻ. Ở đây ai cÅ©ng coi nhau nhÆ° ngÆ°á»i nhà .
Äến 10g30, cá»a tiệm bá»—ng nhiên mở ra nhè nhẹ, má»i ngÆ°á»i trong tiệm liá»n im bặt và nhìn ra cá»a. Hai thanh niên mặc veston, tay cầm áo khoác bÆ°á»›c và o, má»i ngÆ°á»i trong quán thở phà o và không khà ồn à o náo nhiệt trở lại. Bà chủ định ra nói lá»i xin lá»—i khách vì quán đã hết chá»— thì đúng lúc đó má»™t ngÆ°á»i phụ nữ ăn mặc hợp thá»i trang bÆ°á»›c và o, đứng giữa hai thanh niên.
Má»i ngÆ°á»i trong tiệm dÆ°á»ng nhÆ° nÃn thở khi nghe ngÆ°á»i phụ nữ ấy nói chầm cháºm:
- Là m ơn… là m ơn cho chúng tôi ba bát mì được không?
GÆ°Æ¡ng mặt bà chủ chợt biến sắc. Äã mÆ°á»i mấy năm rồi, hình ảnh bà mẹ trẻ cùng hai đứa con trai chợt hiện vá» và bây giá» há» Ä‘ang đứng trÆ°á»›c mặt bà đây. Äứng sau bếp, ông chủ nhÆ° mụ ngÆ°á»i Ä‘i, giÆ¡ tay chỉ và o ba ngÆ°á»i khách, lắp lắp nói:
- Các vị… các vị là …
Má»™t trong hai thanh niên tiếp lá»i:
-Vâng! Và o ngà y cuối năm của mÆ°á»i bốn năm trÆ°á»›c đây, ba mẹ con cháu đã gá»i má»™t bát mì, nháºn được sá»± khÃch lệ của bát mì đó, ba mẹ con cháu nhÆ° có thêm nghị lức để sống. Sau đó, ba mẹ con cháu đã chuyển đến sống ở nhà ông bà ngoại ở TÆ° Hạ. Năm nay cháu thi Ä‘á»— và o trÆ°á»ng y, hiện Ä‘ang thá»±c táºp tại khoa nhi của bệnh viện Kinh Äô. Tháng tÆ° năm sau cháu sẽ đến phục vụ tại bệnh viện tổng hợp của Trát Hoảng. Hôm nay, chúng cháu trÆ°á»›c là đến chà o há»i bệnh viện, thuáºn Ä‘Æ°á»ng ghé thăm má»™ của ba chúng cháu. Còn em cháu mÆ¡ Æ°á»›c trở thà nh ông chủ tiệm mì lá»›n nhất Nháºt Bản không thà nh, hiện Ä‘ang là nhân viên của Ngân hà ng Kinh Äô. Cuối cùng, ý định nung nấy từ bao lâu nay của chúng cháu là hôm nay, ba mẹ con cháu muốn đến chà o há»i hai bác và ăn mì ở Bắc Hải Äình nà y.
Ông bà chủ quán vừa nghe vừa gáºt đầu mà nÆ°á»›c mắt Æ°á»›t đẫm mặt. Ông chủ tiệm rau ngồi gần cá»a ra và o Ä‘ang ăn đầy miệng mì, vá»™i vả nhả ra, đứng dáºy nói:
- Nà y, ông bà chủ, sao lại thế nà y? Không phải là ông bà đã chuẩn bị cả mÆ°á»i năm nay để có ngà y gặp mặt nà y đó sao ? Mau tiếp khách Ä‘i chứ. Mau lên!
Bà chủ nhÆ° bừng tỉnh giấc, Ä‘áºp và o vai ông hà ng rau, cÆ°á»i nói:
- á»’ phải… Xin má»i! Xin má»i! Nà o bà n số hai cho ba bát mì.
Ông chủ vá»™i và ng lau nÆ°á»›c mắt trả lá»i:
- Có ngay. Ba bát mì.
o O o
Tháºt ra cái mà ông bà chủ tiệm bá» ra không có gì nhiá»u lắm, chỉ là và i vắt mì, và i câu nói chân thà nh mang tÃnh khÃch lệ, Ä‘á»™ng viên chúc mừng. Vá»›i xã há»™i năng Ä‘á»™ng ngà y nay, con ngÆ°á»i dÆ°á»ng nhÆ° có má»™t chút gì đó lạnh lùng, nhẫn tâm. NhÆ°ng từ câu chuyện nà y, tôi Ä‘i đến kết luáºn rằng : chúng ta không nên chịu ảnh hưởng của hoà n cảnh xung quanh, chỉ cần bạn có má»™t chút quan tâm dà nh cho ngÆ°á»i khác thì bạn có thể Ä‘em đến niá»m hạnh phúc cho há» rồi. Chúng ta không nên nhá» nhoi Ãch ká»· bởi tôi tin trong má»—i chúng ta Ä‘á»u ẩn chứa má»™t tấm lòng nhân ái. Hãy mở kho tà ng ấy ra và thắp sáng nó lên dù chỉ là má»™t chút ánh sáng yếu á»›t ,nhÆ°ng trong đêm đông giá rét thì nó có thể mang lại sá»± ấm áp cho má»i ngÆ°á»i.
Câu chuyện nà y xuất hiện là m xúc Ä‘á»™ng không Ãt Ä‘á»™c giả Nháºt Bản. Có ngÆ°á»i nháºn xét rằng : "Äá»c xong câu chuyện nà y không ai không rÆ¡i nÆ°á»›c mắt." Äây chỉ là lá»i nháºn xét mang tÃnh phóng đại má»™t chút nhÆ°ng nó không phải là không thá»±c tế. Quả tháºt, nhiá»u ngÆ°á»i Ä‘á»c xong câu chuyện đã phải rÆ¡i lệ, chÃnh sá»± quan tâm chân thà nh và lòng nhân háºu trong câu chuyện đã là m cho há» phải xúc Ä‘á»™ng.
Sưu tầm!
Bạn không có quyền gửi bài viết Bạn không có quyền trả lời bài viết Bạn không có quyền sửa chữa bài viết của bạn Bạn không có quyền xóa bài viết của bạn Bạn không có quyền tham gia bầu chọn Bạn không được phép gởi kèm file trong diễn đàn Bạn có thể download files trong diễn đàn