Con sinh ra và lá»›n lên tại má»™t miá»n quê nghèo, tuổi thÆ¡ con có rất nhiá»u kỉ niệm đẹp ở vùng đất an là nh và đầy tình ngÆ°á»i. Má»™t trong số đó là kỉ niệm gắn liá»n vá»›i má»™t món ăn. Món “CÆ¡m Mỡâ€.
Khi nghe hai từ “cÆ¡m mỡ†hẳn má»i ngÆ°á»i cÅ©ng thắc mắc trong đầu rằng món ăn đó nhÆ° thế nà o đúng không ạ? Có ai tưởng tượng ra món “CÆ¡m gà xối mỡ†rất ngon và hấp dẫn không nhỉ? Vì bạn bè con đã nói váºy khi con kể vá» câu chuyện có tháºt nà y.
“CÆ¡m mỡ†là má»™t món ăn Ä‘Æ¡n giản không phải ai cÅ©ng biết, có lẽ chỉ ngÆ°á»i lá»›n má»›i biết vì bây giá» chắc chẳng ai ăn cái món cÆ¡m đạm bạc nhÆ° thế nữa. Có lẽ trong cuá»™c Ä‘á»i nà y con sẽ không bao giá» quên được món ăn má»™c mạc đó vì “CÆ¡m mỡ†đã gắn vá»›i 1 kỉ niệm thá»i thÆ¡ ấu của con.
Hồi bé lúc con khoảng 5 – 6 tuổi gì đó...có 1 lần giá» con cÅ©ng không nhá»› là lý do gì mà con bị ba mẹ mắng còn bị doạ đánh nữa. Thế là con sợ quá oà khóc lên rồi chạy ra khá»i nhà , ba chân bốn cẳng con vụt qua nhà ông ná»™i ngay bên nhà con. Căn nhà gá»— nhỠđã cÅ© kÄ© vì cÅ©ng lâu Ä‘á»i rồi, đẩy cánh cá»a bÆ°á»›c và o con khẽ gá»i :
Ông ơi !!!
Ông ná»™i từ trong phòng bÆ°á»›c ra, khuôn mặt gầy gò nếp nhăn á»›i bá»™ râu trắng phÆ¡ .. , nhÆ°ng toát lên đầy nhân háºu
Ông nói :
Sao cháu?
Nghe được câu nói ấy con ức nghẹn, khóc oà to hơn, con chạy lại bá cổ ôm ông nội . Con kể cho ông nghe câu chuyện vừa xảy ra trong tiếng sụt sịt …..
Ông vỗ vỠ: “Không sao đâu con ở đây chơi với ông nội nha“.
Rồi ông bảo con:
“Con ăn cÆ¡m mỡ không ông lấy cho con ănâ€
Con sung sướng lau hết nước mắt la lên : Dạ có!
Vì lúc đó cũng gần trưa rồi mà .....
Món “cơm mỡ†mà ông nội đưa cho con là một chén cơm trắng trộn với mỡ heo rán sẵn và chút nuớc mắm mặn trộn lên thế là hoà n thà nh.
Con sung sưóng cầm chén cơm mỡ ăn ngon là nh,con cảm thấy rất ngon mặc dù cái món ăn nà y chẳng xa lạ gì với con...nhưng sao khác quá phải chăng món “ Cơm mỡ†hôm nay có thêm vị của tình thương của ông nội dà nh cho con...
Con ăn xong no bụng cÆ°á»i khoái chà . Ông ná»™i xoa đầu nói thôi cháu vá» nhà đi không ba mẹ mong, vừa lúc đó con nghe tiếng mẹ gá»i . Con cúi đầu chà o ông, cảm Æ¡n rồi ngây thÆ¡ chạy vá» nhà mà không để ý ánh mắt trìu mến đầy tình cảm của ông dà nh cho con..........
Thá»±c sá»± ngà y đó con chÆ°a nháºn thức Ä‘Æ°á»c nhiá»u vì khi đó con chỉ là má»™t đứa trẻ con. NhÆ°ng sau hôm đó con cảm thấy mình thÆ°Æ¡ng ông nhiá»u hÆ¡n trÆ°á»›c , ông đã an ủi, vá»— vá» khi con buồn. Và giá» con đã truởng thà nh, cuá»™c sống nà y còn nhiá»u lắm chông gai , và có lúc gặp khó khăn, thá» thách con cÅ©ng khóc... lúc đó con uá»›c con bé lại để được ông ná»™i ôm và o lòng an ủi, Ä‘á»™ng viên và lại Ä‘uợc ăn món “CÆ¡m mỡ†nữa.
Nhưng tất cả chỉ còn lại trong kà ức vì giỠông nội đã đi xa rồi..........
Con sẽ cố gắng sống tháºt tốt, Ä‘em lại niếm vui cho má»i ngÆ°á»i nhÆ° ông đã từng dạy bảo con......
Ông nội ơi ! Con nhớ ông quá !
Nơi xa ấy con mong ông được bình yên !!!