GPVMenu

 Phim Công giáo online 

 Lịch Phụng vụ GP Vinh 

 Giờ lễ tại các nhà thờ 

 Quỹ Học bổng NTT 

 Giấy tờ - Chứng chỉ 

 ĐCV Vinh Thanh 


_READMORE
 Gia đình Web Giáo phận 
Lam Hồng (Đức tin & VH)

Phim Công giáo

Thánh Ca Online

ĐCV Vinh Thanh

Hội dòng MTG Vinh

Quỹ Học Bổng NTT

GĐ Thánh Tâm GP Vinh

Doanh nhân GP Vinh

Giáo xứ Bảo Nham

Giáo xứ Hòa Ninh

Giáo xứ Làng Rào

Giáo xứ Nghi Lộc

Giáo xứ Tân Lộc

Giáo xứ Trung Nghĩa

Sinh viên CG Vinh

CĐ Vinh Hà Nội
 Tra cứu bài viết 
Tháng Năm 2024
T2T3T4T5T6T7CN
    1 2 3 4 5
6 7 8 9 10 11 12
13 14 15 16 17 18 19
20 21 22 23 24 25 26
27 28 29 30 31    
 <  > 
 Thống kê truy cập 
 Khách: 35
 Thành viên: 000
 Tổng cộng 035
 Lượt tr.cập 056019735
 Từ điển online 
TỪ ĐIỂN ONLINE

 Bookmark & Share 

website security
 
Diễn đàn Giáo Phận Vinh 16.05.2024
DIỄN ĐÀN GIÁO PHẬN VINH :: Tìm kiếm

 Chào mừng bạn đến với diễn đàn GIAOPHANVINH.NET


 Xem bài chưa có ai trả lời 
Đăng ký làm thành viênĐăng ký làm thành viên 

Tìm thấy 20 mục
DIỄN ĐÀN GIÁO PHẬN VINH
Người đăng Thông điệp
  Chủ đề: Ã nghÄ©a cuá»™c đời qua con bi lắc!
terexaphuongthu

Trả lời: 0
Xem: 5228

Bài gửiDiễn đàn: Chút ngẫm nghÄ©   gửi: 23.07.2011   Tiêu đề: Ý nghÄ©a cuá»™c đời qua con bi lắc!
Đã bao giờ bạn nhìn những con bi lắc mà nghiệm ra một điều gì đó chưa hay với bạn nó chỉ đơn giản là một thứ đồ chơi, một món đồ trang trí? Hãy giành cho mình một phút lặng để quan sát nó và soi lại bản thân mình bạn nhé, bạn sẽ nhận ra giá trị tuyệt vời bên trong nó- một triết lý dung dị và thấm thía về ý nghĩa cuộc đời.

Trạng thái đứng yên của những con bi lắc tựa như những phút bình yên, phẳng lặng của đời người. Đó là giây phút trải lòng cảm nghiệm sự thanh thản, nhẹ nhàng nơi tâm hồn, là lúc ta cho phép mình thở phào một tiếng nhẹ nhõm, thảnh thơi. Trạng thái nghỉ có vẻ cho ta cảm giác an toàn nhưng… đừng giữ nó quá lâu bởi đó chỉ là một phần nhỏ trong “ chuyến ghé thăm cuộc đời” mà thôi. Không phải lúc nào con bi lắc cũng đừng yên và… không phải lúc nào trạng thái nghỉ cũng mang đến sự thanh thản. Nếu cả cuộc đời năm con bi lắc cứ đứng im mãi vậy thì có khác gì là một dãy số dài vô thức, một con đường mà ko hề có đích đến cũng như bạn sống từng ngày mà không hề ước mơ. “ Thật sự con đường đó rất an toàn và dễ chịu, nhưng sẽ rất nhàm chán và vô nghĩa”.



Khi người ta khẽ đụng nhẹ vào nó, một tiếng “chắc” vang lên, rồi tức thì những con bi còn lại giao động, đều đặn đều đặn mang theo “hơi thở” của nó. Bạn có cảm nhận được một điều gì không? Những vòng quay, những thanh âm đó liệu có làm sống dậy trong bạn suy nghĩ? Nhịp đập của con lắc với những tiếng “chắc” chạy dài phải chăng là nhịp lòng, là nhịp đập của cuộc sống? Vậy là bức tranh tĩnh yên bình giờ được thay thế bằng một bức tranh động nhiều màu sắc và cũng cho ta nhiều điều phải ngẫm suy. Cả con bi lắc và cuộc đời con người đều phải chịu nhiều tác động và từ đó nó biến đổi… Giao động rồi dừng lại, rồi lại giao động- dừng lại, vòng tuần hoàn của những con bi lắc giống như vòng quay của cuộc đời con người mà trong cái vòng tròn khép kín nhỏ bé ấy số phận con người có lúc nổi lúc chìm, có lúc thăng hoa và cũng có những khi tủi hổ vô cùng . Như khi con bi giao động, ban đầu nó chạy thật nhanh một thời gian sau cường độ lại chậm dần, mỏng hơn, yếu đi và đứng lặng. Cuộc đời là thế, bên cạnh màu hồng của sự may mắn, ánh vàng ấm áp của tình người, bên cạnh sắc xanh bình yên còn có cả màu xám, màu đen của đau khổ, tủi hổ đến xót lòng. Mọi việc đều diễn ra có chủ đích mà không có gì gọi là tình cờ hay may rủi cả. Hạnh phúc- khổ đau, nụ cười- nước mắt những chiều kích đối lặp, mâu thuận nhưng muôn đời nó song song tồn tại trong mỗi con người, mỗi cuộc đời.

Những con bi lắc là hình ảnh thu nhỏ đầy đủ, trọn vẹn và thấm thía nhất về ý nghĩa cuộc đời. Nhịp tim tôi hoà vào nhịp đập của những con bi lắc, hành trình chạy đua với cuộc đời đã bắt đầu rồi. Trong một buổi chiều tàn, trong một không gian nhỏ bé ấy, dung dị mà sâu sắc, triết lí cuộc đời lại ngân vang, hoà cùng đất trời và khẽ khàng ùa vào lòng tôi…
  Chủ đề: Khi bạn con mắc bệnh trầm cảm...?
terexaphuongthu

Trả lời: 0
Xem: 4759

Bài gửiDiễn đàn: Chút ngẫm nghÄ©   gửi: 26.08.2010   Tiêu đề: Khi bạn con mắc bệnh trầm cảm...?
Xuất phát điểm như bao con người khác trong cái lớp học nhỏ bé này, chẳng ai biết sẽ có lúc cậu bạn ấy lại mắc thứ bệnh trầm cảm hoang tưởng đó...

Có lẽ con là người đầu tiên biết cái tin này qua những tin nhắn trò chuyện ngắn ngủi và cũng có lẽ con là người duy nhất thường hay chia sẻ với cậu ấy. Những ngày đầu, mọi thứ dường như chưa có gì. khi hằng ngày cậu ấy vẫn lên lớp đều đặn, vẫn nghe giảng và ngồi lặng im ở vị trí của mình trong mỗi giờ ra chơi- đó là bình thường vì người ta đã quen rồi với cái hình ảnh ấy. Chính lẽ đó mà 30 con người còn lại trong cái lớp học này đã ưu ái tặng cho con cái danh hiệu “ Anh hùng”, họ “khâm phục” họ “ngưỡng mộ” vì con có thể kiên nhẫn mà ngồi lắng nghe và trò chuyện với một con người mà họ vẫn cho là mắc bệnh “tự kỉ”… Tuy là vậy nhưng thực sự con thấy mình chưa làm được gì cả, con cũng chỉ biết đưa ra những lời khuyên, trọc cho cậu ấy cười, và thỉnh thoảng dẫn cậu ấy đến nhà thờ vào mỗi sáng chủ nhật. Con thấy mình hạnh phúc khi cậu ấy tìm được sự thoải mái và bình yên nơi nhà Chúa!

Vậy mà sang đến năm học mới này, chỉ qua ba tháng hè thôi mọi thứ đã chạy quá nhanh so với những gì con tưởng tượng, sự trầm cảm, hoang tưởng nơi con người ấy đã bắt đầu thể hiện ra bên ngoài. Cậu ấy không còn làm chủ được những suy nghĩ và cảm xúc của bản thân. Con lặng mình trước lời chia sẻ của cô giáo: “ Bạn ấy đã không có một người bạn thân để tâm sự”. 32 con người trong lớp học này, trai có gái có nhưng lại không thể có cho riêng mình một người bạn thân?? Tất cả nhìn nhau rồi nhìn lại chính mình, lỗi một phần ở nơi chúng con. Đến chính con đây là người bạn gần gũi nhất con cũng còn thường hay né tránh, con thực sự muốn giúp cậu ấy hoà nhập với cả lớp nhưng tất cả chỉ qua lời nói mà không phải hành động vì con cảm thấy ngại bởi suy cho cùng con cũng là một người bạn khác giới. Con không dám thừa nhận cảm giác sợ hãi đang hiện hữu trong tâm tưởng của con, thật xấu hổ.Con đã sai lầm trước suy nghĩ đó của mình để đến hôm nay… “ Mỗi khi đời chúng ta mang lại niềm vui cho người khác là chính lúc đó mình hạnh phúc phải không con?”. Lời dặn ấy con vẫn nhớ lắm nhưng sao bây giờ con lại có những suy nghĩ và hành động trái ngược đến như vậy?

Thời gian còn lại không còn nhiều nữa, con phải xuất phát từ đâu? Con phải làm gì? Và phải làm như thế nào đây? Con không tự tin lắm vào khả năng của mình nhưng chắc chắn con sẽ yêu thương và quan tâm thật nhiều, thật nhiều. Khi bạn con mắc bệnh trầm cảm…?
  Chủ đề: Ná»—i Ä‘au và khổ nhất của người mẹ?
terexaphuongthu

Trả lời: 4
Xem: 9280

Bài gửiDiễn đàn: Suy niệm & chia sẻ theo chủ đề   gửi: 11.03.2010   Tiêu đề: Ná»—i Ä‘au và khổ nhất của người mẹ?
Một linh mục đã đặt ra câu đố vui cho những giáo dân của mình: “Nỗi đau và khổ nhất của người mẹ”. Câu hỏi ấy đánh động lòng con vì có lẽ chẳng bao giờ con dành cho mình khoảng lặng để nghĩ về điều đó. “Người mẹ”- một tiếng gọi gần gũi thân thương đến thế nhưng lại có lúc con chợt lãng quên. Và lúc này con muốn một lần thử nghiệm cảm nhận của mình, một lần nhìn nhận cuộc sống và cũng là một lần thức tỉnh chính con.
Nỗi đau và khổ nhất của người mẹ?
- “Khi những người thân của mẹ ra đi”
Mẹ cũng như bao con người khác ở trần gian có những lúc vui nhưng cũng có những lúc rơi lệ. Mẹ “chết lặng” khi ai đó bên mẹ ra đi, nỗi đau ấy nào ai thấu nổi! Đối với người mẹ, cuộc sống của những con người trong tổ ấm bé nhỏ cũng chính là cuộc sống của mẹ, còn gì bằng một phút quây quần, một cái ôm hôn. Sự thiêng liêng ấm áp của cái nơi gọi là “tổ ấm” đã co mẹ niềm vui, niềm hạnh phúc mà không gì có thể đánh đổi. Trong cái giây phút mẹ đứng lặng nhìn người thân xa mẹ, tim mẹ đau, đau thắt lại và rỉ máu.
- “Khi con cái của mẹ xa ngã”.
Mẹ sinh con ra từ một hòn máu đỏ, 9 tháng 10 ngày mang nặng đẻ đau, rồi lại lận đận nuôi con khôn lớn, dậy cho con những tiếng nói đầu đời. Mẹ dõi theo từng bước cuộc đời con, lúc khóc cùng con lúc cùng hạnh phúc. Nay con tự mình vượt ra khỏi vòng tay âu yếm, con xa đoạ lao theo những ham muốn phù du của cuộc đời và rồi dần đánh mất những đức tính cơ bản trong vai trò một người con: con bất hiếu vô lễ, con phản bội tình thương của mẹ, phản bội công ơn sinh thành dưỡng dục bao năm những lúc đó ruột gan mẹ như đứt ra từng khúc. Hình ảnh đứa trẻ ngoan ngoãn ngây thơ ngày nào giờ trở nên hỗn hào, ngỗ ngược nghĩ đến đó mẹ biết mẹ đã mất con. Đối với mẹ con là một tặng phẩm quý giá nhất trên đời, con quan trọng hơn hết thảy mọi thứ, hơn cả cuộc sống của mẹ vậy mà...
- “Mẹ dân oan”.
Ngay từ lần đầu tiên nghe bài hát “ Khóc mẹ dân oan”, lần đầu tiên nghe câu hỏi của vị linh mục bất chợt con có một sự liên tưởng, có thể nó không là tất cả nhưng cũng là một phần đáng để nhắc đến.
“Mẹ sống sao đây khi đổi mười lấy một
...
Mẹ đòi công lý chịu thêm nhiều uất hận
Hận kẻ vô tâm mẹ phơi thân giữa bão bùng”.



Giữa cuộc sống thời bình đâu đó vẫn còn len lỏi những bất công những oan trái và dù vẫn biết con người có quyền lên tiếng bảo vệ quyền lợi của mình, của mọi người xung quanh nhưng không phải lúc nào cũng được đáp trả. “Mẹ đòi công lí”- hình ảnh ấy đáng để cho ta nghĩ. Không chìa tay nhận từ ai của bố thí, càng không bao giờ “xin” sự công bằng, mẹ đi đòi cái đúng, đòi cái thuộc về mẹ. Vất vả gian nan kéo dài suốt bao nhiêu năm tháng nhưng mẹ vẫn ở đó: hiên ngang và mạnh mẽ.
“ Trời lạnh giá tấm bạt khô không giữ được
Gío lùa mưa vào lạnh thấu cả tâm can
Tay mẹ run run đôi chân không vững được
Biết bám víu vào đâu khi mẹ tỏ tường đời”



Vầng “biết bám víu vào đâu khi mẹ tỏ tường đời?”. Nỗi đau thể xác chẳng đáng gì nhưng mẹ đau khổ khi phải chứng kiến, phải gánh chịu những bất công, oan ức giữa cuộc đời. Một lần nhắc đến để rồi là một lần chúng ta cùng cầu nguyện cho nhau, cầu nguyện cho công bình bác ái giữa con người với con người.
Nửa tháng trước con gặp một mẹ già chân trần tóc bạc, lọm khọm bước đến trong bộ cánh cũ bạc màu, một con người cả đời vất vả, cả đời luẩn quẩn trong cảnh khó nghèo đến cuối cuộc đời vẫn chẳng được an nhàn nghỉ ngơi, bà lại gần và chỉ xin con một lời cầu nguyện, con lặng người đi và giật mình nhận ra rằng: xung quanh con còn nhiều quá những khó khăn khổ cực nhưng tâm hồn họ đẹp quá, nhân cách họ đẹp quá vậy mà có giây phút con đã chợt nghĩ đó là người ăn xin...



Hi sinh cả cuộc đời, mẹ giữ về mình những điều thiệt hơn nhưng có mấy ai đã từng nghĩ đến “Nỗi đau và khổ nhất của người mẹ”? Hãy quan tâm một chút vì chắc chắn rằng trong cuộc đời mỗi người luôn tồn tại điều thiêng liêng nhất mang tên “mẹ”...
  Chủ đề: Chúng ta còn được gặp bố mẹ bao nhiêu lần?
terexaphuongthu

Trả lời: 2
Xem: 8844

Bài gửiDiễn đàn: Tâm sá»±   gửi: 06.01.2010   Tiêu đề: re: Chúng ta còn được gặp bố mẹ bao nhiêu lần
Trên trang của giáo phận Thanh Hóa tôi cũng đã đọc bào này...ko biết có phải cùng một tác giả ko nhỉ?
  Chủ đề: Yêu thÆ°Æ¡ng nhiều hÆ¡n...
terexaphuongthu

Trả lời: 0
Xem: 4866

Bài gửiDiễn đàn: Suy niệm & chia sẻ theo chủ đề   gửi: 30.12.2009   Tiêu đề: Yêu thÆ°Æ¡ng nhiều hÆ¡n...
Tôi đã học được từ cuộc sống : "Tôi không thể bắt người khác yêu mến mình, tất cả những điều tôi có thể làm là cố gắng trở thành một người đáng được yêu mến." Cuộc sống sẽ trở nên ý nghĩa và tươi đẹp hơn nếu một ngày bạn nhận ra rằng niềm vui của người khác chính là niềm vui của bạn. Chắn chắn rằng sẽ có lúc bạn không thể thắng nổi cái tôi cá nhân nhưng nụ cười cuộc sống sẽ hiện ra trước mắt bạn, khi đó bạn sẽ biết mình nên làm gì.
Đôi khi có một số người lướt qua cuộc đời bạn và ngay tức khắc bạn nhận ra rằng sự có mặt của họ ý nghĩa như thế nào . Họ đã dạy bạn những bài học , đã giúp bạn nhận ra giá trị của chính mình hoặc trở thành con người mà bạn từng mơ ước. hãy nhớ rằng trong từng khoảnh khắc họ sẽ ảnh hưởng rất sâu sắc đến cuộc đời bạn. Nếu có ai đó làm tổn thương bạn , phản bội bạn hay lợi dụng tấm lòng của bạn , hãy tha thứ cho họ bởi vì chính họ đã giúp bạn nhận ra được ý nhĩa của sự chân thật và hơn nữa , bạn biết rộng mở tấm lòng với ai đó . Nhưng nếu có ai thương yêu bạn chân thành , hãy yêu thương họ một cách vô điều kiện , không chỉ đơn thuần là họ đã yêu bạn mà họ đang dạy bạn cách để yêu. Hãy trân trọng khoảnh khắc và hãy ghi nhớ từng khoảnh khắc những cái mà sau này bạn không còn có cơ hội để trải qua nữa . Tiếp xúc với những người mà bạn chưa từng nói chuyện , và biết lắng nghe . Hãy để trái tim biết yêu thương người khác
Tôi đã mất nhiều năm để tạo niềm tin nơi người khác nhưng lại đánh mất nó trong một giây. những lỗi lầm tôi gây ra trong khoảnh khắc đã làm tôi hối hận cả đời người. Khi người ta không còn thương yêu bạn như trước nữa hãy tôn trọng quyết định của họ vì điều đó sẽ làm những người thân của ta được vui. Gạt nước mắt và sống vì mọi người nhiều hơn bạn nhé. Hãy sở hữu cuộc sống của bạn và đừng bao giờ hối tiếc về lối sống ấy . Nếu bạn thương yêu ai đó thì hãy nói cho họ biết , dù rằng sẽ bị từ chối nhưng nó có thể làm cho một trái tim tan nát có thể đập trở lại .
  Chủ đề: Cho con xin lá»—i...
terexaphuongthu

Trả lời: 1
Xem: 6749

Bài gửiDiễn đàn: Tâm sá»±   gửi: 28.12.2009   Tiêu đề: Cho con xin lá»—i...
Con đã thất bại thật rồi. Đến người thân yêu con còn không dữ nổi thì con có thể làm được gì đây. Những lỗi lầm không thể cứu vớt và sẽ chẳng bao giờ cuộc sống cho con 2 chữ " giá như ", không bao giờ. Con đã chạy chốn và con chỉ biết chạy chốn vào lúc này, con không dám đối diện một sự hụt hẫng lớn quá Chúa ơi, dù con biết tại con tất cả.Trong lúc này con chẳng cần gì cả, con chỉ muốn tìm lại người thân của con, con chỉ muốn nói ngàn lần xin lỗi, con không muốn mất họ, con không muốn đâu
  Chủ đề: Sẽ ra sao khi con trắng tay?
terexaphuongthu

Trả lời: 1
Xem: 9813

Bài gửiDiễn đàn: Những lời cầu nguyện trong thinh lặng   gửi: 15.11.2009   Tiêu đề: Sẽ ra sao khi con trắng tay?
Có quá nhiều người dành tình thương cho con, lúc nào họ cũng gần bên để yêu thương và che chở cho con nhưng con...con lại chẳng làm được gì. Con đã không thể làm cho họ vui, cũng không thể đến bên mỗi khi họ đau ốm, con chỉ biết đứng từ xa và rồi bật khóc. Con tin Người biết con đang nghĩ điều gì.Con đã mất nhiều đêm để nghĩ về điều đó và đêm nay cũng vậy. Con có đáng được nhận những tình thương đó không? Con đã nghĩ mình phải trả lại mọi thứ về chỗ cũ thôi, trả lại tất cả những gì không thuộc về con nhưng khi trời sáng con lại không đủ tự tin thực hiện nó vì tất cả những gì con đang có chẳng có gì là của con cả, con trả lại - con trắng tay. Đến cả những tình thương lâu nay con vẫn nhận con cũng không nghĩ nó là của con, nhưng sao con vẫn cố giữ lấy? Trong hai phần của con người con thì phần " con " đang chiếm ngự, nó làm con thấy mình ích kỷ và xấu xa. Con không còn đủ tự tin để nghĩ đến ngày mai và cũng không biết mình có đủ khả năng bước đi khi chẳng còn gì không nữa
  Chủ đề: Hãy học cách đừng phàn nàn
terexaphuongthu

Trả lời: 4
Xem: 12863

Bài gửiDiễn đàn: Suy niệm & chia sẻ theo chủ đề   gửi: 07.09.2009   Tiêu đề: re: Hãy học cách đừng phàn nàn
cuthao à, trước khi chia sẻ bạn có thể trả lời mình những câu hỏi này được không?
Bạn thấy cuộc sống của mình thế nào?
Bạn thấy những vấn đề khiến bạn bực tức có đáng không?
Sau khi phàn nàn bạn cảm thấy thoải mái hơn chứ?

Thực ra chẳng mấy ai nghĩ đến mình phải làm gì mỗi khi phàn nàn, nắng cũng phàn nàn,mưa cũng phàn nàn, lạnh cũng phàn nàn... tất cả đều có 2 mặt của nó phải không? Khi bạn buồn bực bạn có nghĩ mình nên làm một công việc mà mình yêu thích không? Bạn cũng có thể chở về nhà tắm rửa và ngủ một giấc hoặc lang thang đến các thánh đường, đến những nơi không khí trong lành và yên tĩnh hơn. Đã bao giờ bạn làm vậy chưa?
  Chủ đề: Hãy học cách đừng phàn nàn
terexaphuongthu

Trả lời: 4
Xem: 12863

Bài gửiDiễn đàn: Suy niệm & chia sẻ theo chủ đề   gửi: 06.09.2009   Tiêu đề: tranthom thân mến
Bài chia sẻ này tôi viết ra từ chính cuộc đời mình, từ những điều học được từ cuộc sống. Thực sự có những nỗi đau cứ lặp đi lặp lại trong cuộc đời và tuy chúng ta ý thức được nó đã quá quen thuộc rồi nhưng cảm giác đau nhói vẫn còn đó. "Phàn nàn" sẽ xuất hiện như một phản xạ vô điều kiện. Ban đầu bạn có thể dấu kín cảm xúc đó trong lòng nhưng tôi chắc bạn sẽ không giấu kín được nó mãi đâu, chính tôi tôi cũng đã phàn nàn rất nhiều, tôi đã từng đặt ra vô vàn câu hỏi "Vì sao lại thế? Sao cuộc đời lại bất công như vậy?....nhưng mà rồi mới nhận ra rằng càng như vậy trong lòng càng buồn hơn.
Cuộc sống khép kín? Tôi cũng đã từng nghĩ đến. Có thể nó sẽ cho bạn một chút gì đó bình yên nhưng bạn cũng hiểu rằng cuộc đời không bấp bênh cuộc đời là vô nghĩa. Và tôi nghĩ bạn nên bắt đầu từ chính những gì mình đã mất. Chúa ban cho mỗi người một cuộc sống một số phận không ai có quyền lấy nó đi và cũng không ai được phép bỏ mặc nó. Chưa muộn đâu tranthom ạ
  Chủ đề: Hãy học cách đừng phàn nàn
terexaphuongthu

Trả lời: 4
Xem: 12863

Bài gửiDiễn đàn: Suy niệm & chia sẻ theo chủ đề   gửi: 06.09.2009   Tiêu đề: Hãy học cách đừng phàn nàn
Cuộc sống có quá nhiều điều diễn ra không như ý muốn. Mỗi con người là một cuộc đời, hãy nhớ rằng đừng bao giờ để lãng phí những khoảnh khắc quý giá khi bạn còn tồn tại trên cõi đời này, hãy sống chậm lại và yêu thương nhiều hơn.

Ai cũng có những đam mê, có sự tò mò về thế giới phong phú xung quanh và tất cả đều có quyền thực hiện điều mong muốn đó. Những ông bố bà mẹ luôn cấm đoán con cái mình ngồi trước tivi và chỉ xem học hành là trên hết thì xin hãy hiểu rằng đừng coi con cái mình là một con gà đẻ trứng vàng, một giờ xem truyền hình có thể tích lũy một lượng kiến thức mà chẳng bao giờ được biết đến nơi trường học. Một người là gương mặt tiêu biểu của chuyên Toán, có khả năng làm thông viết thạo những phương trình phức tạp, những bài toán lượng giác hay hình học không gian nhưng tất cả cũng mà để làm gì , nó chỉ giúp bạn đạt chân đến kì thi đại học và sau đó là chẳng còn gì. Đừng biến mình là một chiếc “máy tính” mà hãy tập hòa nhập với cuộc sống hiện tại, vì người đỗ đạt chưa hẳn là người thành đạt…

Người ta nhận thấy rằng: giới trẻ ngày nay ham học hỏi, năng động hơn nhưng tri thức lại ít hơn và đời sống tình cảm khô khan hơn. Bố mẹ hãy tập cách lắng nghe con cái mình, đừng nghĩ rằng lời nói của con trẻ là vẩn vơ, vô nghĩa. Sự học hỏi và tìm tòi bắt nguồn từ những câu hỏi nhưng ai là người giải đáp giúp con trẻ những câu hỏi đó? Phải chăng người đầu tiên làm điều đó phải là người cha người mẹ? Hai đứa trẻ hoàn toàn có thể ngồi trao đổi với nhau về những điều nó tò mò và quan tâm nhưng ở độ tuổi đó lượng kiến thức xã hội khoa học của chúng còn quá hạn chế vậy nên những thế hệ trẻ luôn muốn được trò chuyện, trao đổi với những người lớn hơn. Và điều thế hệ trẻ ngày nay mong muốn là được quan tâm và giáo dục theo một phương pháp phù hợp, tiến bộ hơn.

Đừng phàn nàn. Hãy học cách để làm một con người đúng nghĩa tuy cuộc đời không mấy đẹp đẽ đâu. Bạn giàu có, bạn được sống đầy đủ, sung túc nhưng đã bao giờ dưới cái nắng 39-40 độ C bạn ngồi trong nhà và tắt hết quạt máy, điều hòa chưa? Có thể suy nghĩ ấy có chút gì đó điên rồ, hâm dở nhưng đừng cười nhạo nó vì khi đó mới chính là lúc bạn đang học cách làm một con người! giữa trưa nắng nóng như đổ lửa bỗng dưng mất điện lập tức bạn sẽ có phản xạ bực tức, bức xúc nhưng bạn có nghĩ làm như vậy thì được gì không? Bạn có than vãn, bất mãn đến thế nào thì cũng không thể làm cho quạt chạy, điện sáng vậy tại sao không tự ngồi rèn luyện bản thân mình trong một điều kiện khắc nhiệt, tại sao không thử mếm trải sự thiếu thốn của những mảnh đời khó nghèo? Có những người cứ mỗi lần gặp rắc rối, khó khăn trong công việc, tình yêu lại thốt lên rằng : “Chán”. Chán cuộc đời để rồi làm được gì? Sao lại không tìm cách mà thoát ra cai vòng luẩn quẩn đó? Hãy học cách đừng phàn nàn, tất cả đều có hai mặt của nó, hãy giữ trong lòng và đối diện với nó… tôi tin bạn sẽ chiến thắng.
 
Trang 1 trong tổng số 2 trang Chuyển đến trang 1, 2  Trang kế
Thời gian được tính theo giờ [GMT+7giờ]
Chuyển đến
 



Copyright © 2013 GIAOPHANVINH.NET :: All rights reserved.
Email biên tập: vinhconggiao@gmail.com || Ban quản trị: quantri@giaophanvinh.net