Lược sỠGiáo hội Công giáo (Chương I)
10.05.2008
.
PHẦN I - TỪ KHỞI THỦY ÄẾN THẾ KỈ XV ChÆ°Æ¡ng I
GIÃO HỘI
THỜI KHAI SINH
I. ÄẾ QUá»C RÔMA
Giáo Hội khai sinh trong lòng đế quốc Rôma, đã bám rễ sâu
trong văn hóa của đế quốc nà y, nÆ¡i đã trở thà nh cánh đồng truyá»n giáo đầu tiên,
từ khi thánh Phaolô nghe tiếng kêu của ngÆ°á»i Macêđônia (Cv 16,9). Những ngÆ°á»i
rao giảng Tin Mừng không những đã sá» dụng địa dÆ°, váºt chất do đế quốc cung cấp
mà còn sỠdụng các phương tiện diễn tả, những hình thức suy tư của đến quốc
nữa. Äiá»u nà y đã để lại dấu ấn cho tá»›i nay. Má»™t môi trÆ°á»ng có liên hệ máºt thiết
vá»›i thá»i khai sinh của Giáo Há»™i nhÆ° váºy cần được chúng ta phác há»a má»™t và i nét.
1.
Tổ chức chÃnh trị hà nh chÃnh
Thà nh Rôma được thà nh láºp năm 753 trÆ°á»›c công nguyên, đã hoà n
tất việc chinh phục Äịa Trung Hải và o thế kỉ I trÆ°á»›c công nguyên. Äế quốc ra Ä‘á»i
năm 27 (tcn) và bắt đầu “thá»i hòa bìnhâ€. Tất cả vùng Äịa Trung Hải Ä‘á»u ở trong
cùng má»™t thể chế chÃnh trị, hà nh chÃnh. Äế quốc chia là m nhiá»u tỉnh. Ở vùng
ngoại vi, má»™t và i ông vua còn tại chức, nhÆ°ng có Ãt quyá»n. Nếu tá» ra ý muốn Ä‘á»™c
láºp, há» sẽ bị thay bằng những công chức của đế quốc. Triá»u đại dòng Antoninô
và o thế kỉ II (từ Trajanô đến Marcô Aurêliô) đã đưa đế quốc tới cao điểm.
Trong đế quốc, sá»± thống nhất cÆ¡ bản của các xứ vùng Äịa
Trung Hải không chỉ giới hạn ở vùng đất thị thà nh, nhưng bao gồm cả vùng nông
thôn ngoại thà nh có liên hệ chặt chẽ với thà nh phố (Kitô Giáo xưa kia là một
tôn giáo đô thị : Côrintô, Thessalônica). Hà nh khách và hà ng hóa có thể lưu
thông từ đầu đến cuối đế quốc bằng Ä‘Æ°á»ng bá»™ cÅ©ng nhÆ° Ä‘Æ°á»ng thủy. Các con Ä‘Æ°á»ng nà y
cÅ©ng là những con Ä‘Æ°á»ng của các há»c thuyết và Phúc Âm (vá» Ä‘Æ°á»ng biển, xem Cv
27,28). Phúc Âm đã được loan báo trÆ°á»›c hết ở các hải cảng, dá»c các trục lá»™ giao
thông chÃnh.
2.
Văn hóa
Äế quốc qui tụ nhiá»u sắc dân, nhÆ°ng các sắc dân đó vẫn luôn
bảo tồn các táºp tục, ngôn ngữ và văn hóa của mình. Tuy nhiên, có hai ngôn ngữ được
bắt buộc sỠdụng trên toà n đế quốc : Hi Ngữ và La Ngữ.
Từ sau cuá»™c chinh phục của Alexandre Äại Äế (356- 323), Hi
Ngữ đã trở thà nh ngôn ngữ chung của toà n Äông PhÆ°Æ¡ng. Äây không chỉ là ngôn ngữ
của văn hóa và triết há»c, nhÆ°ng còn là ngôn ngữ quốc tế của các thÆ°Æ¡ng gia. Nó được
biết đến một cách rộng rãi ở Rôma và trong các thà nh phố lớn của Tây Phương
(Tân Ước, các tác phẩm Kitô Giáo viết bằng Hi Ngữ).
La Ngữ là ngôn ngữ của Rôma, sau đó là của Tây Phương, không
phổ biến bằng Hi Ngữ, nhÆ°ng là ngôn ngữ hà nh chÃnh và pháp luáºt trong toà n đế
quốc. Trong Giáo Hội, nó được sỠdụng trước hết ở Phi Châu từ cuối thế kỉ II,
rồi đến Rôma, sau đó trong toà n Tây Phương Kitô Giáo. Khi các kitô hữu sỠdụng
những ngôn ngữ nà y thì lối tÆ° duy cÅ©ng đã Ä‘i và o Giáo Há»™i. Triết há»c Hi Lạp đã
dùng để xây dá»±ng thần há»c đầu tiên. Qua La Ngữ, luáºt Rôma đã cung cấp khung
pháp là cho các cộng đồng thà nh phố. Khi các khu vực riêng của Hi Ngữ và La ngữ
được phân định cứng ngắc và o thế kỉ IV, thì hai khu vực văn hóa của Giáo Hội
tiến triển cách khác nhau, cho đến khi Giáo Há»™i Äông và Tây chia rẽ nhau.
3.
Tôn giáo
Trong đế quốc,
có những hệ thống tôn giáo rất khác nhau. Những tôn giáo nà y có thể đối láºp vá»›i
sứ điệp Phúc Âm, nhưng cũng có thể
là những “viên đá chỠđợi†mạc khải Kitô Giáo.
TrÆ°á»›c hết, có các tôn giáo cổ truyá»n, chia ra tôn giáo nông
thôn và tôn giáo thà nh thị. Trong tôn giáo nông thôn, ngÆ°á»i ta thá»±c hà nh việc
phượng tá»± tá»± nhiên tôn thá» các sức mạnh huyá»n bà của thiên nhiên, nhằm bảo đảm
sá»± phong nhiêu của mùa mà ng và súc váºt. Khi nhiá»u ngÆ°á»i dân trở lại Äạo và o thế
kỉ IV, hỠđã Ä‘Æ°a nhiá»u yếu tố của tôn giáo cổ truyá»n nà y và o Äạo, cung cấp
truyá»n thống dân gian cho Kitô Giáo. Còn ở các thà nh thị, má»—i thà nh của Hi Lạp
và Rôma Ä‘á»u có vị thần riêng. Tuy nhiên,, tôn giáo nà y nhanh chóng chỉ còn lÃ
hình thức, không là m thá»a mãn những ngÆ°á»i có nhu cầu tôn giáo chân chÃnh. Dầu
váºy, nhiá»u ngÆ°á»i vẫn trung thà nh vá»›i nó, vì đây là táºp tục kế thừa của tổ tiên,
và theo các hoà ng đế, nó là chất keo dÃnh kết xã há»™i.
Thêm và o những tôn giáo thỠthần, còn có việc tôn thỠHoà ng đế.
Äây là má»™t tôn giáo phục vụ chÃnh trị. Ngoà i ra, có những trà o lÆ°u thiêng thánh
hỗn hợp xuất hiện và o đầu kỉ nguyên Kitô Giáo, và tôn giáo của một số trà thức,
triết gia (đặc biệt chủ thuyết Khắc Kỉ).
Cuối cùng, không thể không nói đến những tôn giáo thần bà từ
Äông PhÆ°Æ¡ng du nháºp và o Tây PhÆ°Æ¡ng. Các tôn giáo nà y giải đáp được những thao
thức hiện sinh của con ngÆ°á»i Ä‘ang lo âu và bất hạnh vá»›i những nghi lá»… khác vá»›i
tÃnh hình thức của các tế tá»± cổ. Phổ biến nhất trong số các tôn giáo Äông PhÆ°Æ¡ng
là tôn giáo thá» thần Isis gốc Ai Cáºp , thần Mithra gốc Ba TÆ°, thầnCybêt gốc Phrygia.
4.
Xã hội
Một sỠgia đã đánh
giá ná»n văn minh Hi - La của 3 thế kỉ đầu là má»™t “hợp tác xã hạnh phúc : coopérative du bonheurâ€. Thá»±c ra, hạnh phúc nà y chỉ dà nh
cho một thiểu số được ưu đãi là những nhà quà tộc, những thương gia già u có.
Nói cho đúng, đây là má»™t xã há»™i tà n nhẫn đối vá»›i kẻ yếu, cách riêng đối vá»›i ngÆ°á»i
nô lệ. Trong má»™t và i thà nh phố, 2/3 dân cÆ° là ngÆ°á»i nô lệ, phải là m việc tay
chân nặng nhá»c, không có quyá»n hà nh gì cả. Tháºm chà thá»i (Nêrô) chủ còn có
quyá»n sinh sát nô lệ. Ngay cả những ngÆ°á»i tá»± do vẫn không bình đẳng vá»›i nhau,
vì có sá»± phân biệt công dân Rôma vá»›i những ngÆ°á»i khác. Và những công dân Rôma
lại còn được chia ra 2 loại tùy theo tà i sản và địa vị xã hội, với 2 thể chế
công là khác nhau. Ở Rôma, phần lá»›n dân chúng sống khổ sở và thiếu thốn. Ná»n văn
minh Hi - La cÅ©ng là ná»n văn minh trá»ng nam khinh nữ. Phụ nữ chỉ được coi lÃ
thứ yếu, bị khinh miệt. Khi thuần phong mÄ© tục bị băng hoại, ngÆ°á»i ta đổ lá»—i
cho Ä‘Ã n bà . Trẻ em cÅ©ng bị coi thÆ°á»ng. NgÆ°á»i cha có thể từ chối đứa con do ông
sinh ra. Khi đó nó có thể bị giết hoặc bỠrơi.
Nói chung, cÆ¡ cấu tổ chức của đế quốc đã tạo nhiá»u thuáºn lợi
cho việc rao giảng Phúc Âm cách nhanh chóng trong toà n vùìng Äịa Trung Hải.
Ngoà i ra, Phúc Âm đáp ứng được khát vá»ng sâu xa của con ngÆ°á»i ở những thế kỉ đầu.
Nhất là những ngÆ°á»i nô lệ, ngÆ°á»i nghèo, phụ nữ và trẻ em đặc biệt nhạy cảm vá»›i
sứ Ä‘iệp của Äạo má»›i. Äó là má»™t mảnh đất thuáºn lợi để Kitô Giáo được gieo mầm vÃ
phát triển. II.
GIÃO HỘI THỜI TÔNG Äá»’
1.
Giáo Há»™i ra Ä‘á»i
Và o Ngà y Lễ
NgÅ© Tuần, khoảng năm 30, ở Giêrusalem, trÆ°á»›c đông đảo các khách hà nh hÆ°Æ¡ng Do Thái tụ há»p nhân ngà y lá»…, thánh Phêrô đã công bố cho đồng
bà o mình Tin Mừng Äức Giêsu, Äấng đã được Thiên Chúa sai đến, đã bị đóng Ä‘inh
tháºp giá, nhÆ°ng đã sống lại và được Thiên Chúa đặt là m Chúa. Các thÃnh giả há»i
xem há» phải là m gì và được trả lá»i : phải hối cải, chịu phép rá»a nhân danh Äức
Giêsu Kitô, để được Æ¡n tha thứ tá»™i lá»—i và lãnh nháºn Thánh Thần (Cv 2-4). Ba
ngà n ngÆ°á»i đã chịu phép rá»a.
Giáo Há»™i đã ra Ä‘á»i nhÆ° thế. Những thà nh viên đầu tiên nà y
của Giáo Há»™i là ngÆ°á»i Do Thái tiếp tục cuá»™c sống của các ngÆ°á»i Do Thái đạo đức
: cầu nguyện ở Äá»n Thá», giữ luáºt, kiêng ăn uống, cắt bì. Há» là m nên nhÆ° má»™t
giáo phái má»›i của Do Thái Giáo, giữa những giáo phái khác. Nét đặc biệt của há»
là : chịu phép rá»a nhân danh Äức Giêsu, nghe lá»i giảng của các Tông Äồ, dá»± lá»…
bẻ bánh, và sống thà nh cộng đồng huynh đệ.
2.
Giáo Hội mở rộng
Không bao lâu,
những kitô hữu Do Thái có văn hóa Aram hợp lại vá»›i ngÆ°á»i có văn hóa Hi Lạp trong cá»™ng đồng. Những mâu thuẫn xảy ra giữa hai nhóm nà y.
Má»™t toán 7 ngÆ°á»i (trong đó có Têphanô) được chỉ định phụ trách nhóm Do Thái có
văn hóa Hi Lạp. NhÆ° thế, cá»™ng đồng tÃnh hữu đã hÆ°á»›ng vá» những ngÆ°á»i Do Thái
sống bên ngoà i đất Palestin không trói buộc sứ điệp Phúc Âm với Giêrusalem.
Ngoà i ra, khi bị bách hại, những ngÆ°á»i Do Thái Hi Hóa phải bá» Giêrusalem trốn
tá»›i Samari, Antiokia, trở nên những ngÆ°á»i truyá»n giáo cho kiá»u bà o Do Thái ở
các vùng nà y (Cv 6-9).
Tuy nhiên, Tin Mừng không chỉ được gá»i đến cho ngÆ°á»i Do
Thái, mà là cho má»i ngÆ°á»i. Qua thị kiến và qua hà nh vi rá»a tá»™i cho gia đình
Cornêliô, thánh Phêrô nháºn rằng, trên nguyên tắc, không cần phải qua Do Thái
Giáo để và o Kitô Giáo, không cần phải là ngÆ°á»i Do Thái má»›i có thể và o Äạo.
ChÃnh Phaolô, Barnabé, khi rao giảng cho lÆ°Æ¡ng dân, cÅ©ng không ép há» giữ các
phong tục Do Thái. Äiá»u nà y Ä‘i ngược vá»›i quan niệm của cá»™ng đồng Giêrusalem,
nên xảy ra tranh chấp. Má»™t công đồng được triệu táºp ở Giêrusalem để giải quyết
vấn Ä‘á», và quan Ä‘iểm của Phaolô đã thắng : Kitô Giáo không bị trói buá»™c và o Do
Thái Giáo. Không ai phải thay đổi văn hóa của mình để đến với Phúc Âm. Giáo Hội
thực sự trở nên phổ quát (Cv 10-15).
Không những mở rá»™ng trong quan niệm gia nháºp, Giáo Há»™i còn
mở rá»™ng vá» phÆ°Æ¡ng diện địa dÆ°. Trong hà nh trình truyá»n giáo lần II qua Tiểu Ã,
Phaolô đã có má»™t thị kiến vá» má»™t ngÆ°á»i Macêđônia xin ngÆ°á»i tá»›i giúp. Äây là má»™t
giai đoạn chủ yếu. Phúc Âm tiến tới Âu Châu bấy giỠlà và o năm 50, và một loạt
các cộng đồng khai sinh : Philippe, Thessalônica, Côrintô... Trong những cộng đồng
nà y, đặc biệt ở Côrintô, các tÃn hữu rất phấn khởi, nhiá»u đặc sủng xuất hiện,
nhÆ°ng cÅ©ng có những chia rẽ ná»™i bá»™ và lạm dụng. Phúc Âm còn được rao giảng táºn
thủ đô Rôma nữa (Cv 16-28).
3.
Tổng kết thế kỉ I
Trong thế kỉ I, đã có các cá»™ng đồng Kitô Giáo được thà nh láºp
từ Giêrusalem tá»›i Rôma. Các cá»™ng đồng ở Tiểu à thà nh láºp nhá» sá»± năng Ä‘á»™ng của
cá»™ng đồng Antiokia. Các cá»™ng đồng ở Hi Lạp được Phaolô thà nh láºp. Các cá»™ng đồng
trong Sách Khải Huyá»n phát xuất từ ảnh hưởng của Gioan. Còn cá»™ng đồng ở Rôma
không rõ do ai thà nh láºp.
Hai biến cố có tÃnh chất quyết định : trÆ°á»›c hết là cuá»™c bách
hại của Nêrô mà , theo truyá»n thống, gây nên cái chết của hai vị Äại Tông Äồ
Phêrô và Phaolô cÅ©ng nhÆ° nhiá»u kitô hữu. Biến cố thứ hai là việc ngÆ°á»i Rôma phá
hủy Giêrusalem năm 70, cả thà nh phố cÅ©ng nhÆ° Äá»n Thá», để dáºp tắt cuá»™c nổi dáºy
của ngÆ°á»i Do Thái. Việc Äá»n Thá» bị phá hủy, hoà n tất việc tách ngÆ°á»i kitô hữu
ra khá»i Do Thái Giáo. Qua biến cố nà y, Thiên Chúa cho thấy luáºt cÅ© đã hoà n tất.
Biến cố nà y đồng thá»i củng cố chiá»u kÃch phổ quát của Giáo Há»™i không còn Äên
Thá», Do Thái giáo đã tá»± chỉnh đốn lại ở Giamnia (Nam Tel-Aviv), đánh dấu sá»± đối
láºp vá»›i ngÆ°á»i kitô hữu. Những kitô hữu nà o còn giữ táºp tục Do Thái thì từ nay
chỉ còn là những nhóm nhá», Ãt nhiá»u đồng hóa vá»›i vá»›i các giáo phái.
Trong tháºp niên cuối cùng thế kỉ, các bản văn ngà y nay được
gá»i là Tân Ước hình thà nh. NgÆ°á»i ta thu táºp các thÆ° của Phaolô. Các Sách Phúc
Âm mang hình thức cuối cùng của chúng. NhÆ°ng còn phải đợi nhiá»u thá»i gian vá»
sau, các cá»™ng đồng má»›i đồng ý và coi các sách ấy là qui luáºt đức tin của mình.
|