GPVMenu

 Phim Công giáo online 

 Lịch Phụng vụ GP Vinh 

 Giờ lễ tại các nhà thờ 

 Quỹ Học bổng NTT 

 Giấy tờ - Chứng chỉ 

 ĐCV Vinh Thanh 


Xem tiếp...
 Gia đình Web Giáo phận 
Lam Hồng (Đức tin & VH)

Phim Công giáo

Thánh Ca Online

ĐCV Vinh Thanh

Hội dòng MTG Vinh

Quỹ Học Bổng NTT

GĐ Thánh Tâm GP Vinh

Doanh nhân GP Vinh

Giáo xứ Bảo Nham

Giáo xứ Hòa Ninh

Giáo xứ Làng Rào

Giáo xứ Nghi Lộc

Giáo xứ Tân Lộc

Giáo xứ Trung Nghĩa

Sinh viên CG Vinh

CĐ Vinh Hà Nội
 Tra cứu bài viết 
Tháng Tư 2024
T2T3T4T5T6T7CN
1 2 3 4 5 6 7
8 9 10 11 12 13 14
15 16 17 18 19 20 21
22 23 24 25 26 27 28
29 30          
 <  > 
 Thống kê truy cập 
 Khách: 24
 Thành viên: 000
 Tổng cộng 024
 Lượt tr.cập 055467081
 Từ điển online 
TỪ ĐIỂN ONLINE

 Bookmark & Share 

website security
 
Chuyên mục » Suy niệm Lời Chúa - Giảng lá»… » Suy niệm Lời Chúa má»—i ngày 24.04.2024
Suy niệm Lời Chúa các ngày trong tuần XXXII thường niên
09.11.2014

Lời Chúa là lương thực nuôi dưỡng tâm hồn, là ánh sáng soi đường dẫn lối cho cuộc sống. Việc lắng nghe và suy niệm Lời Chúa sẽ giúp mỗi người nhận biết lối đường để đi, phương cách để hành động, đồng thời bổ dưỡng tâm hồn con người trên đường về với Người.
Xin cho mỗi người chúng ta biết đọc Lời Chúa mỗi ngày, suy niệm và áp dụng Lời Chúa trong cuộc sống. Xin Chúa cho chúng ta biết suy nghĩ, cư xử theo gương Chúa làm và Lời Chúa dạy, hầu chúng ta nên khí cụ bình an của Chúa và chiếu ánh sáng tin yêu trong cuộc sống, hầu giúp cho anh chị em lương dân nhận biết và tin theo Chúa để cùng được hưởng ơn cứu độ với chúng ta.



Các ngày trong tuần XXXII

Thứ hai
Thứ ba
Thứ tư
Thứ năm
Thứ sáu
Thứ bảy


THỨ HAI TUẦN 32: Th. Lê-ô Cả, giáo hoàng, tiến sĩ HT


Bài đọc (Tt 1, 1-9)

Phaolô, tôi tớ Thiên Chúa, cùng là Tông đồ của Đức Giêsu Kitô, để rao giảng đức tin cho những kẻ được Thiên Chúa kén chọn và làm cho họ nhận biết chân lý; chân lý đó giúp họ ăn ở đức hạnh và ban cho họ niềm hy vọng sống đời đời mà Chúa, Đấng chẳng hề nói dối, đã hứa từ thuở đời đời. Khi đã đến thời, Người đã tỏ lời Người ra bằng việc rao giảng mà Người đã uỷ thác cho cha theo lệnh của Thiên Chúa là Đấng cứu chuộc chúng ta. Gửi cho Titô, con yêu dấu thuộc cùng một đức tin. Nguyện ân sủng và bình an của Thiên Chúa Cha và của Chúa Giêsu, Đấng Cứu chuộc chúng ta, ở cùng con.

Lý do Cha để con ở lại đảo Crêta là để con chỉnh đốn những gì còn thiếu sót, và thiết lập các Trưởng lão trong mỗi thành như cha đã căn dặn. Con người được chọn phải là người không có gì đáng trách, chỉ kết hôn một lần; có con cái ngoan đạo, không mang tiếng buông tuồng hoặc ngỗ nghịch. Vì chưng, chủ tịch cộng đoàn, theo tư cách là người quản lý của Chúa, phải là người không có gì đáng trách, không kiêu căng, không nóng nảy, không mê rượu, không gây gỗ, không trục lợi đê hèn, nhưng hiếu khách, hiền lành, tiết độ, công minh, thánh thiện, tiết hạnh, nắm giữ lời chân thật hợp với đạo lý, để có thể dùng đạo lý lành mạnh mà khuyên dụ và phi bác những kẻ chống đối.

Tin Mừng (Lc 17, 1-6)

Khi ấy, Chúa Giêsu phán cùng các môn đệ rằng: “Không thể nào mà không xảy ra gương xấu, nhưng vô phúc cho kẻ nào gây ra gương xấu. Thà nó bị cột cối đá vào cổ mà ném xuống biển còn hơn là làm gương xấu cho một trong những trẻ nhỏ này.

“Các con hãy cẩn thận: nếu có anh em con lỗi phạm, con hãy răn bảo nó, và nếu nó hối cải, thì hãy tha thứ cho nó; cho dù một ngày nó phạm đến con bảy lần, và bảy lần nó trở lại nói cùng con rằng: ‘Tôi hối hận’, thì con hãy tha thứ cho nó”.

Các Tông đồ thưa với Chúa rằng: “Xin Thầy ban thêm lòng tin cho chúng con”. Chúa liền phán rằng: “Nếu các con có lòng tin bằng hạt cải, thì dẫu các con khiến cây dâu này rằng: ‘Hãy tróc rễ lên và xuống mọc dưới biển’, nó liền vâng lời các con”.

Thánh Lêô Cả, Giáo hoàng Tiến sĩ HT (qua đời năm 461)

Ngài được bầu làm giáo hoàng năm 440. Ngài hăng say làm việc của người kế vị Thánh Phêrô.

Công việc giáo hoàng của ngài gồm 4 lĩnh vực chính, trình bày quan niệm của ngài về trách nhiệm của giáo hoàng đối với đoàn chiên của Chúa Kitô. Ngài hoạt động chống các tà thuyết Pelagianism (1), Manichaeism (2) và các tà thuyết khác, đặt điều kiện với những người theo đạo để bảo đảm đức tin Kitô giáo. Lĩnh vực quan trọng thứ hai mà ngài quan tâm là sự tranh luận về giáo lý trong Giáo hội Đông phương, ngài phúc đáp bằng một lá thư bác bỏ giáo huấn của họ về bản tính Chúa Kitô. Với đức tin mạnh mẽ, ngài dẫn quân La Mã chống lại cuộc tấn công đối kháng dữ dội và đảm nhận vai trò người kiến tạo hòa bình.

Ở mọi lĩnh vực, công việc của ngài đều được đánh giá cao. Ngài được tuyên thánh nhờ tâm linh sâu sắc trong chức vụ tông đồ. Ngài nổi tiếng với những bài giảng thâm thúy, trích dẫn Kinh Thánh mạch lạc và hiểu biết Giáo hội. Một trong những bài giảng lễ của ngài vẫn còn nổi tiếng tới ngày nay. Ngài có khả năng nhận biết nhu cầu của người khác.

Triều đại Giáo hoàng của ngài có Công đồng Chalcedon (năm 451) xác tín Chúa Kitô là Con-Người-Thiên-Chúa với hai bản tính: Thần tính và nhân tính.

——————————

(1) Pelagianism: Thuyết thần học của Pelagius (354?-418), một tu sĩ người Anh, bị Công giáo kết án là tà thuyết năm 416. Thuyết này từ chối tội nguyên tổ và khẳng định khả năng con người trở nên công chính nhờ ý chí tự do, nhấn mạnh ý chí tự do và bản chất tốt lành của con người. Đệ tử của ông là Celestius từ chối giáo lý Công giáo về tội nguyên tổ và sự cần thiết của bí tích Thánh tẩy. Pelagius và Celestius bị vạ tuyệt thông năm 418, nhưng họ vẫn chống đối cho tới khi Công đồng Êphêsô kết án giáo phái của họ tà thuyết năm 431.

(2) Manichaeism: Mani giáo, hệ thống tôn giáo nhị nguyên do tiên tri Manes (khoảng 216–276) sáng lập ở Ba Tư hồi thế kỷ III, dựa trên vụ xung đột nguyên thủy giữa ánh sáng và bóng tối, kết hợp với các yếu tố của Kitô giáo ngộ đạo (Gnostic Christianity), Phật giáo (Buddhism), Bái hỏa giáo (Zoroastrianism), và các yếu tố ngoại giáo khác. Thuyết này bị chống đối từ phía Hoàng đế La mã, các triết gia tân Platon (Neo-Platonist) và các Kitô hữu chính thống.

Suy niệm 1: SỐNG CHỨNG NHÂN HƠN THẦY DẠY

Trong Tông Huấn Evangelii Nuntiandi, số 41 của Đức Thánh Cha Phaolô VI, có viết: “Người đương thời sẵn sàng lắng nghe những nhân chứng hơn là những thầy dạy, hoặc nếu họ có nghe thầy dậy, thì bởi vì chính thầy dạy cũng là những nhân chứng”. Như vậy, chúng ta có quyền nghĩ rằng: nếu đời sống chứng nhân có tác dụng rất tốt trong việc loan báo Tin Mừng, thì ngược lại, không có gì nguy hại cho bằng đời sống phản chứng nơi người Kitô hữu.

Thật thế, Tin Mừng hôm nay, Đức Giêsu cũng đề cao đời sống chứng nhân nơi người môn đệ khi Ngài dùng phương pháp phản biện để làm toát lên tính quan trọng của gương sáng. Ngài nói: “Vô phúc cho kẻ nào gây ra gương xấu. Thà nó bị cột cối đá vào cổ mà ném xuống biển còn hơn là làm gương xấu cho một trong những trẻ nhỏ này”. Nêu gương xấu là điều tắc trách, nhưng gây nên cho những trẻ nhỏ, những người bé mọn, người kém đức tin lại là điều trầm trọng, và nguy hiểm khôn cùng.

Gương xấu được ví như một thứ ôn dịch và có nguy cơ lây lan rất cao.

Gương sáng thì khó làm, khó sống, nhưng gương xấu thì quá dễ làm, dễ bắt trước. Làm gương sáng cần phải có một sự cố gắng cao với nhiều hy sinh, từ bỏ. Nó được ví như một người leo núi với tất cả sự cố gắng, hy sinh… Còn gương xấu thì thực sự chẳng khác gì một người buông mình xuống núi, chúng ta không cần phải cố gắng thì vận tốc rơi xuống cũng sẽ nhanh chóng…

Như vậy, với bản tính của con người, chúng ta dễ hướng chiều về điều xấu hơn điều tốt. Dễ làm điều bất chính hơn điều thiện. Vì thế, tội lỗi luôn có cơ hội len lỏi vào trong suy nghĩ và hành động của chúng ta hơn là điều tốt.

Lời Chúa hôm nay mời gọi chúng ta cần nhớ lại ánh sáng đức tin ngày chúng ta lãnh nhận Bí Tích Rửa Tội để sống cuộc đời nhân chứng cho xứng đáng với ơn đã lãnh nhận. Cần làm cho hình ảnh Đức Kitô hiền lành, dễ thương, giàu lòng thương xót ngay trong cuộc sống, qua lời nói, hành động và việc làm của chúng ta.

Tuy nhiên, để sống được điều đó, chúng ta cần phải xin Chúa ban thêm đức tin cho chúng ta. Bởi vì nếu không có đức tin, chúng ta khó có thể tha thứ, kiên trì, tôn trọng và nâng đỡ người khác.

Lạy Chúa Giêsu, nhiều khi chúng con đã trở nên những người gây ra gương mù gương xấu cho người khác. Xin tha thứ cho chúng con. Xin cũng ban thêm đức tin cho chúng con để chúng con can đảm, trung thành sống cuộc đời chứng nhân. Amen.

Suy niệm 2

Năm Phụng Vụ đang bước vào những tuần lễ cuối cùng. Do đó, các bài đọc Tin Mừng thường hướng đến những ngày cánh chung; và một trong những ý tưởng chính là về đời sống cộng đoàn. Cụ thể hôm nay, qua bài Tin Mừng, Chúa Giêsu muốn đưa ra những lời cảnh báo cũng như những phương thế để sống tốt đời sống cộng đoàn: Nào là đừng làm cớ cho người ta vấp ngã; nào là phải biết tha thứ và phải có lòng tin.

Xin dừng lại suy nghĩ ở điểm đầu tiên: Đừng làm cớ cho người ta vấp ngã.

Sống đời sống cộng đoàn ở đây bao gồm trong gia đình, trong tập thể, trọng một cộng đoàn, và cả trong toàn thể Hội Thánh. Chúa Giêsu kêu gọi môn đệ đừng gây gương xấu hay làm cớ cho người khác vấp ngã. Bởi vì đây là điều hết sức nguy hiểm, nó có thể làm cho những người có đức tin non yếu phải sa ngã và mất luôn đức tin.

“Thà buộc cối đá lớn vào cổ nó và xô nó xuống biển còn lợi cho nó hơn là để nó làm cớ…” là cách nói quen thuộc, để nhấn mạnh, để làm tăng thêm giá trị, thêm sự cấp bách và khẩn thiết cho lời Chúa Giêsu muốn nói. Những kẻ gây gương xấu thì thật là vô phúc, là khốn thay; thà chết còn hơn.

Thực sự, trong đời sống chung cũng như riêng, việc làm cớ cho người khác vấp ngã là điều rất dễ xảy ra mà đôi khi chính đương sự không hề nhận biết. Có những việc làm sai trái mà đôi khi chúng ta không biết, để rồi gây ảnh hưởng không tốt đến người khác. Cụ thể, có nhiều bậc làm cha làm mẹ vô tình làm cớ cho con cái mình vấp ngã mà không hề hay biết. Chẳng hạn như việc thờ ơ đọc kinh cầu nguyện, thờ ơ tham dự Thánh Lễ,…Thiết nghĩ, những đứa con trở nên nguội lạnh, có đức tin yếu kém và dần lạc xa đời sống đạo, thì trách nhiệm đầu tiên phải là cha mẹ chúng, là những người có trách nhiệm.

Lời Chúa nhắc nhở mỗi người để ý lại lối sống của mình; dành thời gian thinh lặng để nhìn lại mình. Có khi chúng ta đang làm gương xấu mà không biết, để rồi những người bên cạnh chịu ảnh hưởng theo đó; nhất là những người có đời sống đức tin còn non yếu.

Lạy Chúa, chắc hẳn trong cuộc sống, qua những lời nói và những hành động của con có đôi lúc đã làm cớ cho người khác vấp ngã, xin Chúa cho con luôn biết xét mình mỗi ngày để sống là những gương sáng cho những người xung quanh; và qua đó chứng thực con là người con Chúa thật sự. Amen!

Suy niệm 3: SỨC MẠNH CỦA NIỀM TIN

“Nếu anh em có đức tin lớn bằng hạt cải, thì dù anh em bảo cây dâu này: ‘Hãy bật rễ lên, xuống biển kia mà mọc, thì nó cũng sẽ vâng lời anh em’.” (Lc 17,6)

Suy niệm: Sức mạnh lớn nhất trong thế giới không phải là sức mạnh của cơ bắp, máy móc, vũ khí… mà là sức mạnh của niềm tin. Trong bài Tin Mừng hôm nay, Đức Giê-su cho thấy sức mạnh ấy qua hình ảnh niềm tin nhỏ bằng hạt cải – theo kiểu nói của người Do Thái nghĩa là rất nhỏ bé, không đáng kể – nhưng lại có sức mạnh có thể bứng gốc cây dâu dời xuống biển, nói theo thánh Lu-ca, hay chuyển núi dời non, theo thánh Mát-thêu (Mt 17,20). Dĩ nhiên, ta không hiểu lời này theo nghĩa đen, nhưng theo nghĩa nếu có niềm tin, ta có thể làm cho những gì không thể trở thành có thể, những khó khăn trở nên dễ dàng, bởi vì có Chúa cùng hoạt động với ta.

Mời Bạn: “Tin là đi bước đầu tiên ngay cả khi bạn không thấy trọn vẹn cầu thang” (Mục sư M. King). Sức mạnh vô song của niềm tin là cậy dựa vào Chúa, là nương tựa nơi Đấng không có gì là không có thể, kể cả việc sống lại từ cõi chết. Với niềm tin, tất cả núi khó khăn cản trở con đường theo Chúa sẽ được dời đi, mọi “cây dâu” cản chân bạn sẽ bị gạt bỏ. Vấn đề là bạn có xác tín vào sức mạnh của niềm tin và triển khai sức mạnh ấy trong cuộc sống hằng ngày hay không.

Sống Lời Chúa: Tôi sẽ tìm cách khắc phục những khó khăn cản trở việc sống đạo, sống ơn gọi của mình như giờ giấc, gia đình, thói quen, sở thích…

Cầu nguyện: Lạy Chúa Giê-su, chúng con không xin Chúa lấy đi những khó khăn, thách đố, nhưng chỉ xin Chúa ban sức mạnh để chúng con vượt thắng. Xin Chúa gia tăng thêm niềm tin cho chúng con. Amen.

***

Lạy Chúa Giê-su Thánh Thể,

Qua bí tích Thánh Thể chúng con học được một bài học thật cao quý. Chúa đã chọn tấm bánh vì tấm bánh luôn cần thiết cho muôn người. Tấm bánh không chọn kẻ sang người giầu mà bỏ rơi kẻ đói khổ cơ hàn. Tấm bánh làm vui lòng người già cũng như trẻ thơ. Ai cũng có nhu cầu ăn bánh. Ai cũng có thể cầm trong tay cái bánh. Tấm bánh cuộc đời của Chúa thực sự là niềm vui, là hạnh phúc cho muôn người. Chúng con nguyện sẽ trở thành tấm bánh làm vui lòng mẹ cha, làm ấm tình bạn bè. Xin cho chúng con luôn biết hiến dâng chính mình để mang lại hương vị của yêu thương cho nhân thế hôm nay.

Lạy Chúa Giê-su mến yêu, Ở đời ai cũng cần có bạn bè. Ai cũng cần đồng loại để nâng đỡ và chia sẻ cho nhau. Thật bất hạnh cho những ai không có bạn bè, không có người thân. Cuộc sống liên đới đòi hỏi chúng con phải hòa tan chính mình mới có thể hài hòa với tha nhân. Chúng con phải bỏ tính tự cao tự đại. Chúng con phải có lòng bao dung tha thứ. Chúng con còn phải làm điều lành tránh điều ác để nêu gương sáng cho anh em. Xin giúp chúng con đừng bao giờ sống trong tội lỗi mà nên cớ vấp phạm cho tha nhân. Xin giúp chúng con luôn sống chân thành với tha nhân, luôn tin tưởng và giúp đỡ nhau hoàn thiện đời sống mỗi ngày một tốt hơn.

Lạy Chúa là Đấng chúng con tôn thờ. Xin ban cho chúng con đủ đức tin để chúng con tín thác vào Chúa và hết mình phục vụ tha nhân. Amen.

[Mục Lục]

THỨ BA TUẦN 32 TN: Th. Mác-ti-nô, giám mục

Bài đọc (Tt 2, 1-8. 11-14)

Con thân mến, con hãy giảng dạy những gì hợp với đạo lý lành mạnh. Những ông cao niên hãy sống tiết độ, đoan trang, khôn ngoan, lành mạnh trong đức tin, đức mến, đức kiên nhẫn. Các bà cao niên cũng thế, phải ăn ở thánh thiện, chớ nói hành nói xấu, chớ mê say rượu chè, nhưng biết dạy đường lành, để dạy cho các thiếu phụ biết mến chồng thương con, khôn ngoan, thanh khiết, tiết độ, chăm lo việc nhà, hiền hậu, tùng phục chồng, để lời Thiên Chúa khỏi bị xúc phạm.

Các thanh niên cũng thế, con hãy khuyên dạy cho chúng biết tiết độ. Trong mọi sự, con hãy nên gương mẫu về các việc lành, tinh tuyền trong giáo huấn, trang nghiêm, lời lẽ lành mạnh không ai bắt bẻ được, để đối phương phải xấu hổ, vì không thể nói xấu chúng ta điều gì.

Vì chưng, ân sủng của Thiên Chúa, Đấng Cứu Độ chúng ta, đã xuất hiện cho mọi người, dạy chúng ta từ bỏ gian tà và những dục vọng trần tục, để sống tiết độ, công minh và đạo đức ở đời này, khi trông đợi niềm hy vọng hạnh phúc và cuộc xuất hiện sự vinh quang của Đức Giêsu Kitô là Thiên Chúa cao cả và là Đấng Cứu Độ chúng ta. Người đã hiến thân cho chúng ta để cứu chuộc chúng ta khỏi mọi điều gian ác, luyện sạch chúng ta thành một dân tộc xứng đáng của Người, một dân tộc nhiệt tâm làm việc thiện.

Tin Mừng (Lc 17, 7-10)

Khi ấy, Chúa Giêsu phán: “Ai trong các con có người đầy tớ cày bừa hay chăn súc vật ngoài đồng trở về liền bảo nó rằng: ‘Mau lên, hãy vào bàn dùng bữa’, mà trái lại không bảo nó rằng: ‘Hãy lo dọn bữa tối cho ta, hãy thắt lưng và hầu hạ ta cho đến khi ta ăn uống đã, sau đó ngươi mới ăn uống’? Chớ thì chủ nhà có phải mang ơn người đầy tớ, vì nó đã làm theo lệnh ông dạy không? Thầy nghĩ rằng không.

“Phần các con cũng vậy, khi các con làm xong mọi điều đã truyền dạy các con, thì các con hãy nói rằng: ‘Chúng tôi là đầy tớ vô dụng, vì chúng tôi đã làm điều chúng tôi phải làm’”.

Thánh MARTINÔ, giám mục (317–397)

Ngài là người chống đối dữ dội mà muốn làm tu sĩ, rồi một tu sĩ trở thành giám mục, một giám mục chống lại chủ nghĩa ngoại giáo và cầu xin Lòng Chúa Thương Xót cho những người theo tà thuyết. Ngài là một trong các vị thánh nổi tiếng nhất và là một trong số các vị thánh tiên khởi của Giáo hội.

Ngài sinh trưởng trong một gia đình ngoại giáo ở một vùng mà nay là Hungary và được giáo dục tại Ý. Là con trai của một cựu chiến binh, ngài bị bắt buộc phải phục vụ trong quân ngũ từ lúc 15 tuổi, dù ngài không muốn. Ngài được rửa tội lúc 18 tuổi và trở thành giáo lý viên. Lúc 23 tuổi, ngài từ chối tiền thưởng quân đội của hoàng đế và nói: “Hạ thần phục vụ ngài với tư cách binh sĩ, bây giờ hãy để hạ thần phục vụ Đức Kitô. Xin nhường phần thưởng cho người khác. Còn hạ thần là binh sĩ của Chúa Kitô”. Ngài trở thành đệ tử của Thánh Hilary Poitiers.

Ngài là người trừ quỷ và hăng say chống lại tà thuyết Arian (*). Ngài đi tu, mới đầu sống ở Milan (Ý), sau đó sống ở một đảo nhỏ. Khi thánh Hilary được phục hồi sau thời kỳ lưu đày, thánh Martin Tours trở về Pháp và thành lập Dòng đầu tiên của Pháp gần Poitiers. Ngài ở đây 10 năm, lập nhóm các môn đệ và đi truyền giáo khắp nước.

Dân chúng Tours yêu cầu tấn phong ngài làm giám mục. Ngài bị “lừa” tới thành phố đó và bị đưa vào nhà thờ, và ngài miễn cưỡng để được tấn phong giám mục. Các giám mục nghĩ ngài có bề ngoài luộm thuộm và tóc tai bù xù không xứng đáng với chức vụ.

Cùng với Thánh Ambrôsiô, ngài phản đối luật của ĐGM Ithacius bắt những người theo tà thuyết phải chết – có sự can thiệp của hoàng đế trong các vụ như vậy. Ngài thắng thế và cứu sống những người theo tà thuyết Priscillian (*). Với cố gắng của ngài, Thánh Martin vẫn bị kết án là đồng lõa, còn Gm Priscillian bị hành quyết. Ngài cảm thấy có thể hợp tác với Ithacius trong các lĩnh vực khác, nhưng sau đó lương tâm ngài cắn rứt vì quyết định đó.

Khi hấp hối, các đệ tử xin ngài đừng bỏ họ, và ngài đã cầu nguyện: “Lạy Chúa, nếu người ta vẫn cần con, con sẽ không từ chối. Xin cho Ý Ngài nên trọn”.

—————————

(*) Arianism: Thuyết của Arius, thế kỷ IV, cho rằng chỉ có Thiên Chúa là bất biến và tự hữu, nhưng Ngôi Con không là Thiên Chúa mà chỉ là phàm nhân. Thuyết này từ chối thiên tính của Chúa Giêsu. Công đồng Nicaea (AD 325) đã kết án Arius và tuyên bố “Ngôi Con đồng bản thể với Đức Chúa Cha”. Thuyết Arian được nhiều người bảo vệ tiếp 50 năm sau, nhưng cuối cùng cũng sụp đổ khi các hoàng đế Kitô giáo của Rome Gratian và Theodosius lên ngôi. Công đồng Constantinople đầu tiên (năm 381) phê chuẩn Tín điều của Công đồng Nicê và cấm thuyết Arian. Tà thuyết này vẫn tiếp tục trong các bộ lạc ở Đức suốt thế kỷ VII, và các niềm tin tương tự được duy trì đến ngày nay bởi tổ chức Nhân chứng của Giavê (Jehovah’s Witnesses) và bởi một số người theo thuyết Nhất Vi Luận (Unitarianism), tương tự Tam Vị Nhất Thể, tức là Một Chúa Ba Ngôi.

(*) Priscillianism: Thuyết của Priscillian, thế kỷ IV-V. Priscillian là giám mục dựa vào tư tưởng của mình về thuyết ngộ đạo (Gnosticism) và thuyết Mani (Manichaeism – hệ thống tôn giáo nhị nguyên do tiên tri Manes sáng lập ở Ba Tư hồi thế kỷ III, khoảng 216–276, dựa trên vụ xung đột nguyên thủy giữa ánh sáng và bóng tối, kết hợp với các yếu tố của Kitô giáo ngộ đạo, Phật giáo, Bái hỏa giáo, và các yếu tố ngoại giáo khác. Thuyết này bị chống đối từ phía Hoàng đế La mã, các triết gia tân Platon và các Kitô hữu chính thống). Ông và các đệ tử dạy thuyết thể thức về Tam vị Nhất thể (Modalist doctrine of the Trinity), từ chối thiên tính và nhân tính của Chúa Kitô, cho rằng các thiên thần chỉ là thụ tạo phát xuất từ Thiên Chúa, các linh hồn được kết hợp với cơ thể khi chịu hình phạt vì tội lỗi, hôn nhân là xấu xa, dù tình yêu tự do khả dĩ chấp nhận. Hoàng đế Maximus đã bắt GM Priscillian bị công nghị các giám mục xét xử và thấy GM Priscillian phạm tội làm ma thuật. Dù được thánh Martin Tours xin tha, GM Priscillian và các đệ tử vẫn bị xử tử.

Suy niệm 1: ĐẾN ĐỂ PHỤC VỤ

Qua những nguồn tin trên các trang mạng, chúng ta thấy: Đức Thánh Cha Phanxicô đang được cả thế giới tôn vinh và khen ngợi. Nhân loại ca ngợi ngài không phải ở khả năng tri thức vượt trội, cũng không phải vì những triết thuyết cao siêu, hay uy tín vốn được gắn với tước vị Giáo hoàng từ bao đời… Nhưng người ta kính nể vì Đức Giáo Hoàng là một con người bình dân. Ngài sẵn sàng xuống đường để ôm hôn một người dị tật, một em bé đang muốn tâm sự. Ngài cũng khước từ những điều sang trọng cần có đối với một vị lãnh tụ tinh thần của Giáo Hội. Ngài cũng không ngần ngại đứng xếp hàng để nhận cơm tại một quán ăn và cũng không có khoảng cách khi cùng ngồi ăn với những công nhân sửa ống nước tại Vatican. Ngài cũng là một người sống tinh thần nghèo khó khi lựa chọn những phương tiện đơn giản nhất, hoặc công cộng để di chuyển…

Tất cả những điều đó cho thấy: Đức Giáo Hoàng Phanxicô không ưa được dành quyền đặc lợi cho mình, mà sẵn sàng trong thái độ của người phục vụ, tôi tớ… Ngài đã làm những chuyện đó là vì ngài muốn làm mọi việc cho vinh quang Chúa được tỏ hiện thay vì cho mình được nổi trội.

Thực ra trong thế giới hôm nay, sự mong muốn được an thân, khao khát được sung sướng và thái độ cầu an cũng như mong muốn được phục vụ đang kéo dần người Kitô hữu đi theo như cơn lũ bão… Nhưng thử hỏi: liệu những cung cách đó có làm cho khuôn mặt của Đức Giêsu được sáng tỏ hay không? Phải chăng nó đã làm cho Ngài bị lu mờ qua những cái bóng của sự tự kiêu, ích kỷ…

Sứ điệp lời Chúa hôm nay mời gọi chúng ta hãy cố gắng sống tốt đúng với tư cách là môn đệ của Chúa. Luôn noi gương Chúa đến để phục vụ chứ không phải để được người khác phục vụ. Luôn yêu mến đời sống đơn giản vì ích lợi cho mình và người khác. Luôn chu toàn bổn phận của mình trong tư cách là người tôi tớ.

Cần nhớ một điều rằng: chỉ khi nào chúng ta từ bỏ mình, sống tinh thần phục vụ, chúng ta mới trở nên mình hơn và giống hình ảnh của một vị Thiên Chúa đến để phục vụ vì ích lợi của con người.

Chính Công Đồng Vaticanô II trong Hiến chế “Vui mừng và hy vọng” đã để lại một châm ngôn đáng được chúng ta suy niệm và đem ra thực hành: “Con người chỉ tìm gặp lại bản thân bằng sự hiến thân vô vị lợi mà thôi”. Điều này cũng được thánh Phanxicô Assisi đã tâm nguyện qua kinh hòa bình: “Chính khi hiến thân là khi được nhận lãnh, chính lúc quên mình là lúc gặp lại bản thân”.

Lạy Chúa Giêsu, xin cho chúng con ý thức rằng: chỉ khi chúng con hiến thân phục vụ trong vai trò là người tôi tớ, chúng con mới tìm lại được chính bản thân mình cách trọn vẹn. Amen.

Suy niệm 2

Đọc Lời Chúa hôm nay, dường như muốn nói riêng với những người có vai trò phục vụ cộng đoàn; đặc biệt là các linh mục tu sĩ. “Đi cày” là đi rao giảng Tin Mừng. “Chăn chiên” là lo cho các Kitô hữu sống đạo. Và“hầu bàn” là việc phục vụ bàn thánh, cử hành các Bí Tích, đặc biệt là Bí Tích Thánh Thể.

Tuy nhiên, suy niệm cho kỹ mới thấy những điều trên đây cũng thích hợp để nói đến vai trò của người giáo dân nữa. Ý muốn nói rằng mỗi người khi đã chu toàn công việc bổn phận của mình đối với Chúa, đối với tha nhân, thì đừng vội mà tự đắc, đừng vội mà lên mặt tự hào; nhưng hãy khiêm tốn thưa với Chúa: “Chúng tôi là những đầy tớ vô dụng, chúng tôi đã chỉ làm việc bổn phận đấy thôi”.

Con người rất dễ vênh vang tự đắc vì những thành công hay những việc làm của bản thân; rất hay quy những thành công về bản thân của mình, mà quên rằng đằng sau mỗi thành công đều có sự trợ giúp của Chúa. Chúa không giúp ta một cách nhãn tiền, nhưng qua rất nhiều trung gian, anh em, người thân, bạn bè, sức khỏe,…

Người đời có câu: “Mưu sự tại nhân, thành sự tại Thiên”; và Thánh Phaolô cũng nói trong thư gửi tín hữu Côrintô: “Tôi trồng, anh Apôlô tưới, nhưng Thiên Chúa mới làm cho lớn lên.” (1Cr 3, 6). Vậy thì trước những thành công, con người có gì để mà tự đắc? Thực sự như vậy, tất cả đều nhờ ơn Chúa cả, nếu không Chúa thì chúng ta không thể làm gì được; như lời Chúa Giêsu từng nói: “Không có thầy, anh em chẳng làm gì được” (Ga 15, 5 )

Lẽ dĩ nhiên, Thiên Chúa quyền năng có thể làm được mọi sự, nhưng vì yêu thương, Ngài vẫn luôn luôn mời gọi sự cộng tác của chúng ta. Bổn phận của chúng ta là phục vụ Chúa qua tha nhân trong tinh thần hết sức khiêm tốn. Chắc hẳn ai trong chúng ta cũng có kinh nghiệm phục vụ người khác và chắc hẳn ai cũng cảm nhận được niềm vui khi phục vụ – rất vui, rất hạnh phúc! Vậy tại sao chúng ta không tận dụng mọi cơ hội để làm điều đó? Hơn nữa, phục vụ mang lại hạnh phúc cho người xung quanh và cho chính mỗi người chúng ta; bởi phục vụ tha nhân cũng chính là phục vụ Chúa.

Lạy Chúa, Chúa đã dựng nên con, cho con được sống và lớn lên mỗi ngày, xin cho con luôn biết sống cho Chúa, phục vụ Chúa và tha nhân; và sau khi phục vụ, chúng ta cũng biết khiêm tốn thưa lên cùng Chúa: “Chúng tôi là những đầy tớ vô dụng, chúng tôi đã chỉ làm việc bổn phận đấy thôi”. Amen!

Suy niệm 3: CON CHỈ LÀ ĐẦY TỚ VÔ DUYÊN!

“Khi đã làm tất cả những gì theo lệnh phải làm, thì hãy nói: chúng tôi là những đầy tớ vô dụng, chúng tôi đã chỉ làm bổn phận đấy thôi.” (Lc 17,10)

Suy niệm: Mọi việc làm cho người khác đều phát xuất từ bổn phận. Trong gia đình, một người con phải làm việc nhà và vâng lời cha mẹ, đó là việc bổn phận của em. Vợ chồng chia sẻ cho nhau, chăm lo con cái, đó là điều họ đã cam kết khi thành hôn. Người anh, người chị giúp đỡ em mình, điều đó chẳng có gì lạ, bởi họ phải làm việc bổn phận. Đối với người khác cũng vậy, những việc hy sinh chúng ta phải làm để cầu cho các linh hồn trong luyện ngục là những đòi hỏi của bổn phận đối với các ngài. Cũng thế, những việc Ki-tô hữu phải làm là những việc do bổn phận đối với Thiên Chúa và tha nhân đòi buộc. Thiên Chúa không mắc nợ con người; trái lại, những việc con người làm là do đòi buộc của lòng biết ơn đối với Thiên Chúa. Càng trưởng thành, con người càng biết ơn Đấng ban ơn cho mình. Vậy có gì mà chúng ta cao ngạo như thể đang làm ơn cho Chúa hay trách cứ Ngài không trả công xứng đáng? Thực ra, như lời Chúa quả quyết, chúng ta đang làm công việc của một người thuộc về Chúa. Chu toàn bổn phận như thế đã là vinh dự cho Ki-tô hữu, bởi họ được nên tôi trung của Ngài.

Mời Bạn ý thức rõ ràng rằng: Tôi chỉ là tôi tớ của Thiên Chúa, tôi phải nỗ lực tìm kiếm thánh ý Chúa để thi hành, chứ không đòi Chúa làm theo ý tôi.

Sống Lời Chúa: Dâng lên Chúa lời cảm tạ sau khi bạn làm một việc tốt lành do Lời Chúa đòi hỏi.

Cầu nguyện: Lạy Chúa, con chỉ là đầy tớ vô duyên, nhưng xin Chúa hãy cứ dùng con cho những công việc của người đầy tớ Chúa.

***

Lạy Chúa Giê-su Thánh Thể,

Chúa đã đến thế gian để yêu thương và phục vụ chúng con. Chúa chọn sự khiêm cung nhỏ bé để trở nên mọi sự cho chúng con. Chúa chấp nhận từ bỏ chính mình để mặc lấy thân phận phàm nhân đề hòa nhập vào giòng đời của chúng con. Chúa còn từ bỏ chính mình để trở thành tấm bánh nuôi dưỡng chúng con. Chúng con xin tạ ơn Chúa. Xin cho chúng con biết đền đáp tình yêu cao sâu mà Chúa đã dành cho chúng con.

Nhưng Chúa ơi, sao tình yêu chúng con còn quá nhiều toan tính thiệt hơn với Chúa. Cách sống của chúng con còn quá vô tâm, tựa như người con bất hiếu với cha mẹ mình. “Mẹ nuôi con như trời như bể, con nuôi mẹ con kể từng ngày”. Chúng con tính toán từng giây với Chúa. Giờ kinh chúng con đọc chiếu lệ cho qua. Thánh lễ chúng con dâng còn thiếu trang nghiêm sốt sắng. Lòng trí chúng con còn bộn bề với biết bao công việc sinh sống, vui chơi, giải trí. Chúng con dành thời gian cho Chúa quá ít. Xin tha thứ cho những thiết sót của chúng con. Xin giúp chúng con biết dành thời gian để cầu nguyện với Chúa, để tạ ơn về những ơn lành Chúa ban, và để cầu xin ơn Chúa xuống trên cuộc đời chúng con.

Lạy Chúa, Chúa đã nêu gương cho chúng con về tinh thần phục vụ trong khiêm tốn âm thầm. Xin cho chúng con biết phục vụ nhau trong tinh thần đơn sơ và quảng đại ngõ hầu danh Chúa được cả sáng trong đời sống phục vụ của chúng con. Amen.

[Mục Lục]

THỨ TƯ TUẦN 32 TN: Th. Giô-sa-phát, giám mục, tử đạo

Bài đọc (Tt 3, 1-7)

Con thân mến, con hãy nhắc bảo mọi người phải tùng phục thủ lãnh và những người quyền chức, biết vâng lời, sẵn sàng làm mọi việc thiện, đừng thoá mạ ai, và đừng gây gỗ, nhưng ở khoan dung, tỏ lòng rất mực hiền từ với mọi người. Vì chưng, xưa kia chúng ta cũng ngu muội, bất phục, lầm lạc, nô lệ cho tham vọng và nhiều khoái lạc khác, sống trong gian ác và ghen tương, khả ố và đố kỵ lẫn nhau. Nhưng khi Đấng Cứu Thế, Chúa chúng ta, đã tỏ lòng từ tâm và nhân ái của Người, thì không phải do những việc công chính chúng ta thực hiện, nhưng do lòng từ bi của Người, mà Người đã cứu độ chúng ta bằng phép rửa tái sinh và sự canh tân của Thánh Thần, Đấng mà Người đã đổ xuống tràn đầy trên chúng ta, qua Đức Giêsu Kitô, Đấng Cứu Độ chúng ta, để một khi được công chính hoá bởi ân sủng của Ngài, trong hy vọng, chúng ta được thừa kế sự sống đời đời, trong Đức Giêsu Kitô, Chúa chúng ta.

Tin Mừng (Lc 17, 11-19)

Khi Chúa Giêsu đi lên Giêrusalem, Người đi qua biên giới Samaria và Galilêa. Khi Người vào một làng kia thì gặp mười người phong cùi đang đứng ở đàng xa, họ cất tiếng thưa rằng: “Lạy Thầy Giêsu, xin thương xót chúng tôi”. Thấy họ, Người bảo họ rằng: “Các ngươi hãy đi trình diện với các tư tế”. Trong lúc họ đi đường, họ được lành sạch. Một người trong bọn họ thấy mình được lành sạch, liền quay trở lại, lớn tiếng ngợi khen Thiên Chúa, rồi đến sấp mình dưới chân Chúa Giêsu và tạ ơn Người: Mà người ấy lại là người xứ Samaria. Nhưng Chúa Giêsu phán rằng: “Chớ thì không phải cả mười người được lành sạch sao? Còn chín người kia đâu? Không thấy ai trở lại tôn vinh Thiên Chúa, mà chỉ có người ngoại này”. Rồi Người bảo kẻ ấy rằng: “Ngươi hãy đứng dậy mà về: vì lòng tin của ngươi đã cứu chữa ngươi”.

Thánh Giosaphat, Giám mục Tử đạo (1580?-1623)

Năm 1967, những tấm hình trên báo chí chụp ĐGH Phaolô VI ôm Đức Athenagoras I, thượng phụ chính thống giáo ở Constantinople, đã đánh dấu một bước tiến quan trọng đối với việc hàn gắn sự chia rẽ suốt 9 thế kỷ.

Năm 1595, ĐGM Brest-Litovsk của Chính thống giáo (nổi tiếng thời Thế chiến I) ở Belarus và 5 giám mục khác đã muốn đoàn tụ với Rôma. Gioan Kunsevich (Giosaphat là tên dòng) dâng mình cho Chúa và chịu chết cùng một nguyên nhân. Ngài sinh tại vùng mà nay là Ba Lan, làm việc tại Wilno và ảnh hưởng các giáo sĩ có liên quan Liên minh Brest (1596). Ngài trở thành tu sĩ Dòng Basilia, rồi thụ phong linh mục, ngài nổi tiếng về giảng thuyết và sống khổ hạnh.

Ngài được bổ nhiệm giám mục Vitebsk (nay là Nga) khi còn tương đối trẻ, và ngài phải đối mặt với tình huống khó khăn. Đa số các tu sĩ, vì sợ liên quan phụng vụ và tập tục, đã không muốn liên kết với Rôma. Nhờ các công nghị, hướng dẫn giáo lý, cải cách giáo sĩ và gương mẫu cá nhân, ngài thành công trong việc được lòng nhiều phần của Chính thống giáo trong vùng.

Nhưng năm sau, hệ thống chống đối được thành lập, số người chống đối ngài tăng lên và kết án ngài nên ngài không được các giám mục Ba Lan ủng hộ.

Ngài vẫn tới Vitebsk, nhưng ngài bị trục xuất khỏi giáo phận. Một linh mục được sai đến đã nguyền rủa ngài. Ngài bị đánh đập, bị bắn chết và thi hài ngài bị ném xuống sông. Về sau người ta tìm thấy xác ngài, và hiện nay được an táng tại Đền thờ Thánh Phêrô ở Rôma. Ngài là vị thánh đầu tiên của Giáo hội Đông phương được Rôma tuyên thánh.

Cái chết của ngài dấy lên phong trào Công giáo và đoàn kết, nhưng vẫn tiếp tục có nhiều tranh luận. Sau khi phân chia Ba Lan, Nga đã ép buộc những người Ruthenia gia nhập Chính thống giáo Nga.

Suy niệm 1: HÃY TẠ ƠN CHÚA

Nghệ sĩ Lê Vũ Cầu trước khi được lành bệnh, ông là một người ngoại đạo. Lúc thập tử nhất sinh, ông đã được giới nghệ sĩ chuẩn bị tang lễ cho ông cách chu đáo. Tuy nhiên, khi có người Công Giáo đến thăm và gợi ý đưa ông đến đền Đức Mẹ Hằng Cứu Giúp của Dòng Chúa Cứu Thế để cầu khấn Đức Mẹ, ông đã đồng ý. Khi đến nơi, kỳ lạ thay, ông không xin cho mình được khỏi bệnh, nhưng ông lại xin đức tin. Thật nhiệm mầu, không những ông được ơn đức tin, mà ông còn được lành luôn căn bệnh xơ gan cổ trướng của mình. Sau đó, ông đã được đón nhận Bí tích Thánh Tẩy và dành thời gian còn lại để tạ ơn Chúa bằng việc sống đạo thật tốt, làm nhiều việc từ thiện bác ái.

Trong cuộc sống của chúng ta hôm nay, hẳn ít có ai dán can đảm để xin ơn đức tin như Lê Vũ Cầu! Bởi vì khi xin ơn đức tin, chúng ta phải thay đổi đời sống, dám chấp nhận lội ngược dòng để làm chứng cho đức tin mà mình đã lãnh nhận.

Ngược lại, chúng ta thường chạy đến với Chúa, Mẹ và các thánh để xin cho mình những ơn như: giàu sang, chức vị, sức khỏe… Xin những điều đó là tốt, tuy nhiên, xét về cấp độ trong ân sủng thì ơn đức tin là cao trọng nhất, vì nếu có đức tin, chúng ta dễ dàng an vui và hạnh phúc trong hoàn cảnh hiện tại, miễn sao danh Chúa được cả sáng và thánh ý Chúa được thực hiện.

Thật vậy, khi có đức tin, chúng ta sẽ nhận ra tất cả là hồng ân, vì thế, cần phải tạ ơn Chúa và yêu thương anh chị em mình.

Lời Chúa hôm nay trình thuật cho chúng ta thấy mẫu gương đức tin của người phong cùi xứ Samaria. Chính nhờ lòng tin mà ông được chữa lành. Cũng nhờ lòng tin mà tâm tình đầu tiên của ông là tạ ơn Chúa. Thái độ này của người Samaria ngược lại hẳn với 9 người cùng bị phong cùi Dothái. Họ đã được lành bệnh, nhưng không một ai quay lại để cám ơn Chúa!

Sứ điệp Lời Chúa hôm nay mời gọi chúng ta cần có thái độ yêu mến Thiên Chúa, tin tưởng vào Ngài. Mặt khác, Lời Chúa còn nhắc nhở mỗi người chúng ta rằng: nếu những người trong Tin Mừng hôm nay đã mắc phải những căn bệnh ghê sợ là bệnh cùi, thì hẳn mỗi người chúng ta cũng có những căn bệnh cùi tâm linh đáng sợ hơn rất nhiều, vì cùi tâm linh nó có thể hủy diệt cả tâm hồn chúng ta. Tuy nhiên, nhờ đức tin, chúng ta có hy vọng được lòng nhân từ của Thiên Chúa chữa lành và ban ơn cứu độ cho chúng ta.

Tuy nhiên, khi được Thiên Chúa yêu thương, chúng ta phải biết cám ơn Ngài và thay đổi đời sống nhờ hồng ân đức tin soi dẫn. Thực ra, Thiên Chúa đâu cần con người phải cám ơn thì Ngài mới được vinh dự, nhưng việc chúng ta tạ ơn Ngài lại đem lại ơn cứu độ cho mình và mọi người nữa. Đồng thời, khi cám ơn Chúa, chúng ta đón nhận được lòng khiêm tốn và tôn nhận Thiên Chúa là Đấng quyền năng. Như vậy, khi ta biết tỏ lòng tri ân Thiên Chúa thì “ơn lại thêm ơn”. Còn khi không biết cám ơn Chúa, liệu có biết yêu thương anh chị em mình không…?

Lạy Chúa Giêsu, xin ban thêm đức tin cho chúng con. Xin cho chúng con ơn sám hối để đáng được Chúa chữa lành bệnh cùi tâm linh của chúng con. Amen.

Suy niệm 2

Khi tôi tạ ơn có nghĩa là tôi đã được ơn; phải được ơn thì ta mới tạ ơn chứ, không được ơn thì làm sao tạ? Vậy tạ ơn có nghĩa là tôi biết rằng tôi được ơn. Chân thành nhìn lại mỗi ngày sống của chúng ta có biết bao ơn lành đến từ Chúa, ấy vậy mà chúng ta không để ý. Chúng ta coi đó là lẽ đương nhiên phải có và không cần phải cám ơn ai nữa. Chúng ta chỉ thấy những việc mình làm mà không thấy việc Chúa làm cho chúng ta. Chúng ta không thấy mình được ơn, nên cũng chẳng tạ ơn.

“Chớ thì không phải cả mười người được lành sạch sao? Còn chín người kia đâu? Không thấy ai trở lại tôn vinh Thiên Chúa, mà chỉ có người ngoại này”. Thời Cựu Ước và cả thời Chúa Giêsu, bệnh cùi rất đáng sợ. Theo Luật Môisen, bệnh cùi còn bị coi là dơ bẩn chiếu theo luật, là hình phạt của Thiên Chúa; nên người bệnh bị khai trừ khỏi cộng đoàn. Nếu sau này, vì lý do nào đó khỏi bệnh, họ phải đi trình diện các tư tế, để được xác nhận, rồi dâng lễ chuộc tội mới được gia nhập lại cộng đoàn (Lv 13-14).

Có một người mẹ khoe với về đứa con trai của mình. Có lần đứa bé được người hàng xóm cho mấy viên kẹo, chị mới thử đứa bé. Chị xin bé một viên, bé nhìn rồi cũng đưa cho mẹ một viên. Chị cầm kẹo rồi vui mừng ôm hôn con. Nhưng đứa bé đẩy mẹ nó ra và nói ngay: “Sao mẹ không cám ơn con?” Khi đó chị mới giật mình, xin lỗi con và nói lời cám ơn. Khi đó đứa bé mới chịu ngã vào vòng tay của chị và cho chị ôm hôn.

Có nhiều người nghĩ rằng: Việc cám ơn chỉ là việc của trẻ con, còn mình đã lớn khôn, đã làm được nhiều việc, thì điều đó không còn cần thiết nữa. Tục ngữ Việt Nam có câu: “Quen quá hóa nhàm” hay “gần chùa gọi bụt bằng anh”. Đa số người Kitô hữu rơi vào thói lệ đó.

Hơn nữa, việc tạ ơn Chúa có một ý nghĩa rất quan trọng được ghi lại trong Kinh Tiền tụng Thánh Thể IV, lời kinh rất hay: “Lạy Cha chí thánh, là Thiên Chúa toàn năng hằng hữu, chúng con tạ ơn Cha mọi nơi mọi lúc, thật là chính đáng, phải đạo và sinh ơn cứu độ cho chúng con nhờ Đức Kitô, Chúa chúng con. Thật ra, Cha không cần chúng con ca tụng, nhưng được ca tụng Cha lại là một hồng ân cao cả, vì những lời ca tụng của chúng con chẳng thêm gì cho Cha, nhưng đem lại cho chúng con ơn cứu độ muôn đời”

Lạy Chúa! Nhìn lại bản thân, có khi nào con lại là một trong số chín người vô ơn kia, những người mà Chúa phải thốt lên: “còn chín người kia đâu?”. Xin cho biết sáng suốt nhận ra được những hồng ân Chúa ban trong đời sống, để biết nói lên lời cám ơn và tôn vinh Thiên Chúa bằng chính đời sống tốt đẹp của mình. Amen!

Suy niệm 3: CHÍN NGƯỜI KIA ĐÂU?

“Đức Giê-su nói: “Không phải cả mười người được sạch sao? Thế thì chín người kia đâu? Sao không thấy họ trở lại tôn vinh Thiên Chúa, mà chỉ có người ngoại bang này?” (Lc 17,17-18)

Suy niệm: Chúa Giê-su đã chữa lành mười người phong cùi, nhưng chỉ có một người biết ơn Chúa! Cả ngàn người được Chúa thi ân, nhưng khi Chúa vác thánh giá, chỉ có một người giúp vác thay! Cả một dân tộc đã chịu ơn, nhưng khi Chúa bị đóng đinh, chỉ có một người công khai tuyên xưng Chúa vô tội. Đối với Đức Giê-su, điều quan trọng đâu phải là để nổi tiếng về quyền năng chữa bệnh, nhưng là biểu lộ sức mạnh của Lời Thiên Chúa, Lời sinh ơn cứu độ, Lời mời gọi tuyên xưng đức tin. Tôn vinh, tạ ơn là biểu lộ niềm tin của mình vào Đấng Cứu Độ. Hãy biết tạ ơn để xứng đáng là người hơn.

Mời Bạn: Cuộc đời chúng ta nằm trong những liên đới chập chùng. Chúng ta chẳng cho đi được bao nhiêu nhưng lại nhận rất nhiều từ Thiên Chúa về vật chất cũng như tinh thần, trực tiếp cũng như qua xã hội và gia đình. Và nhất là chính sự hiện hữu của chúng ta cũng là món quà từ Thiên Chúa. Nếu không nhận ơn, đời chúng ta thành bơ vơ nghèo nàn. Tiền bạc vật chất có thể trả được nhưng ân nghĩa, tình thương làm sao trả được !

Chia sẻ: Khi gặp đau khổ, khó khăn, bạn có biết nhận ra ơn Chúa trong lúc này không? Bạn đã xử sự thế nào?

Sống Lời Chúa: Biết tạ ơn Chúa trong mọi hoàn cảnh. Đặc biệt, thánh lễ là hy tế tạ ơn: bạn tạ ơn Chúa bằng việc siêng năng tham dự thánh lễ và dành thời giờ tạ ơn sau khi rước lễ.

Cầu nguyện: Hát: “Hồng ân Thiên Chúa bao la, muôn đời con sẽ ngợi ca ơn Người….”.

***

Lạy Chúa Giê-su Thánh Thể,

Với lòng cảm mến tri ân, chúng con xin nghiêng mình thờ lạy, ngợi khen Chúa là Thiên Chúa, là Đấng ban phát mọi ơn lành. Chúa đã ban cho chúng con sự sống và muôn vàn hồng ân khác. Chúa đã ban cho chúng con niềm vui qua tha nhân, bạn bè luôn yêu thương, nâng đỡ chúng con. Xin giúp chúng con biết sống đền đáp ân tình của Chúa, bằng việc dâng lời tạ ơn Chúa và sống theo giáo huấn của Chúa.

Lạy Chúa Giê-su mến yêu, hai chữ cám ơn nhau thật cần thiết cho tương quan giữa người với người. Hai chữ cám ơn nối kết người cho và người nhận nên một niềm vui ngọt ngào của hoa trái yêu thương. Nhưng Chúa ơi, sao chúng con lại hẹp hòi hai tiếng cám ơn với những người thân của chính mình. Chúng con ngại cám ơn về những vất vả ngược xuôi, cùng bao mưa nằng trong đời mà cha mẹ dành cho chúng con. Chúng con vô tâm trước những hy sinh, cống hiến của cha mẹ, của vợ chồng, anh em bè bạn đang hy sinh vì chúng con. Chúng con xem đó là bổn phận mà quên rằng bổn phận đó họ đã làm vì yêu mến chúng con. Xin dạy chúng con biết tri ân nhau ngay trong những điều nhỏ nhất nhất, biết cám ơn nhau ngay trong những việc tầm thường hằng ngày. Xin cho chúng con luôn mau mắn nói lời cám ơn với những ai đang hy sinh vì chúng con.

Và trên hết, xin cho chúng con đừng bao giờ lãng quên tình Chúa, nhưng luôn biết tri ân và cảm tạ tình yêu Chúa trong suốt cuộc đời chúng con. Xin cho cuộc đời chúng con luôn là bài ca dâng hiến để tạ ơn về những ơn lành Chúa ban. Amen.

[Mục Lục]

THỨ NĂM TUẦN 32 TN

Bài đọc (Plm 7-20)

Anh thân mến, tôi rất đỗi vui mừng và an ủi, vì lòng bác ái của anh, vì hỡi anh, nhờ anh mà tâm hồn các thánh được hài lòng.

Bởi đó, dầu trong Đức Giêsu Kitô, tôi có đủ quyền để truyền cho anh điều phải lẽ, nhưng tôi thà nại vào đức bác ái mà nài xin anh thì hơn, vì anh cũng như tôi. Phaolô già nua, và hiện đang bị cầm tù vì Đức Giêsu Kitô, tôi nài xin anh cho Ônêsimô, đứa con tôi đã sinh ra trong xiềng xích. Xưa kia nó là người vô ích cho anh, nhưng hiện nay, nó lại hữu ích cho cả anh và tôi nữa, tôi trao lại cho anh. Phần anh, anh hãy đón nhận nó như ruột thịt của tôi.

Tôi cũng muốn giữ nó lại để thay anh mà giúp đỡ tôi trong lúc tôi bị xiềng xích vì Tin Mừng. Nhưng vì chưa biết ý anh, nên tôi không muốn làm gì, để việc nghĩa anh làm là một việc tự ý, chứ không vì ép buộc. Vì biết đâu nó xa anh một thời gian để rồi anh sẽ tiếp nhận nó muôn đời, không phải như một người nô lệ, nhưng thay vì nô lệ, thì như một người anh em rất thân mến, đặc biệt đối với tôi, huống chi là đối với anh, về phần xác cũng như trong Chúa.

Vậy nếu anh nhận tôi là bạn hữu, thì xin anh hãy đón nhận nó như chính mình tôi vậy. Nếu nó đã làm thiệt hại cho anh điều gì, hay mắc nợ anh, xin anh hãy tính vào sổ của tôi. Chính tôi là Phaolô đây, tôi tự tay viết là tôi sẽ thanh toán, trừ phi tôi kể ra cho anh hay rằng chính anh mắc món nợ với tôi. Hỡi anh, thật thế. Nhờ anh tôi sẽ được hân hoan trong Chúa: anh hãy làm cho tôi được thoả lòng trong Chúa.

Tin Mừng (Lc 17, 20-25)

Khi ấy, những người biệt phái hỏi Chúa Giêsu “Khi nào nước Thiên Chúa đến”, thì Người đáp lại rằng: “Nước Thiên Chúa không đến để cho người ta quan sát, và người ta sẽ không nói được: ‘Này nước trời ở đây hay ở kia’. Vì nước Thiên Chúa ở giữa các ông”. Chúa lại phán cùng các môn đệ rằng: “Sẽ có ngày các con ước ao thấy được một ngày của Con Người mà không được thấy. Người ta sẽ bảo các con: ‘Này Người ở đây và này Người ở kia’, các con chớ đi đến và đừng tìm kiếm. Vì như chớp sáng loè từ chân trời này đến phương trời kia thế nào, thì Con Người cũng sẽ đến trong ngày của Người như vậy. Nhưng tiên vàn Người phải chịu đau khổ nhiều, và bị dòng dõi này xua đuổi”.

Suy niệm 1: HÃY SÁM HỐI ĐỂ GẶP ĐƯỢC CHÚA

Trong một lớp giáo lý dự tòng cho người lớn tuổi, một hôm, thầy giáo lý viên hỏi mọi người rằng: “Tại sao lại theo đạo Công Giáo?”. Lúc đó, có một chị đã trả lời: “Con theo đạo để xin Chúa cho con khỏi đau khổ, bệnh tật…!”. Thầy giáo đó trả lời: “Việc thoát khỏi đau khổ và bệnh tật không phải là lý do chính, việc quan trọng chính là bạn tin nhận Chúa làm chủ cuộc đời của mình, sống phó thác nơi Thiên Chúa và đón nhận cũng như khám phá ra ý nghĩa của đau khổ trong cuộc sống hiện tại, mặt khác, khi theo đạo, bạn được mời gọi bước theo Đức Giêsu trên con đường hy sinh, quên mình vì người khác, thực hành những điều Ngài dạy. Có thế, bạn mới được bình an thực sự”.

Ngày xưa, người Do thái đương thời với Đức Giêsu cũng luôn mong đợi một Đấng Thiên Sai oai phong lẫm liệt, Ngài đến để thiết lập một triều đại hùng cường, mở mang bờ cõi và đem lại cho dân tộc họ một cuộc sống ấm no, hạnh phúc theo kiểu bề ngoài.

Niềm hy vọng như thế đã làm chủ suy nghĩ của họ, nên khi Đức Giêsu đến, họ không nhận ra Ngài và khước từ những đặc tính của Nước Trời mà Đức Giêsu loan báo. Nguyên nhân sâu xa chính là lòng chai dạ đá của họ. Sự cứng lòng tin đã làm cho tâm hồn họ trở nên u tối, mê muội, nên khó chấp nhận ánh sáng là chính Đức Giêsu. Vì thế, họ đã đang tay giết luôn cả Đấng mang Nước Trời đến cho mình.

Vì biết rõ tâm hồn họ, nên Đức Giêsu đã mời gọi: “Hãy sám hối và tin vào Tin Mừng, vì Nước Trời đã gần đến”. Nước Trời mà Đức Giêsu loan báo ở đây không thể hiểu theo nghĩa vật lý, tức là mắt thấy, tay sờ được… Nhưng Nước Trời ở đây là chính Ngài. Thực hành những lời Đức Giêsu dạy chính là đi vào mối tương quan thân tình với Ngài và được ở trong Ngài. Sống lời Ngài dạy và đem ra thực hành chính là làm cho Nước ấy được lan rộng.

Sứ điệp Lời Chúa hôm nay mời gọi chúng ta muốn được nhận ra Chúa thực sự thì phải trở nên nhỏ bé, khiêm nhường. Cần phải lột bỏ con người cũ để mặc lấy con người mới với những suy nghĩ và hy vọng mới theo tinh thần Tin Mừng thì mới có thể gặp được Nước Trời.

Lạy Chúa Giêsu, xin cho chúng con biết khiêm nhường, hiền hậu và yêu thương để được Nước Chúa làm gia nghiệp. Amen.

Suy niệm 2

“Triều đại Thiên Chúa đang ở giữa các ông”

Vào thời Chúa Giêsu, triều đại Thiên Chúa được hiểu hoàn toàn theo nghĩa thế tục, tức là một thế lực hùng mạnh do chính Thiên Chúa thiết lập để làm cho dân Israel trở thành một dân tộc thống lãnh toàn thế giới. Qua những phép lạ Chúa Giêsu đã làm, những người Pharisêu nghĩ rằng Chúa Giêsu có thể biết thời điểm mà triều đại Thiên Chúa đến, nên họ mới hỏi Ngài.

Chúa Giêsu đã giúp họ thấy được quan niệm sai lầm và chỉ cho họ biết triều đại Thiên Chúa không phải thuộc lãnh vực thế tục, xã hội; nhưng thuộc lãnh vực đức tin. Và với lãnh vực đức tin thì triều đại Thiên Chúa cũng chính là sự hiện diện của Chúa Giêsu. Ngài đang ở giữa họ. Thế nhưng họ lại không nhận ra. Và kết cuộc thật bi đát, vì sự ganh ghét, họ đã kết án Chúa Giêsu và giết chết Ngài trên Thập giá.

Đó là thời xưa, còn với con người ngày hôm nay, triều đại Thiên Chúa cũng hiện diện nơi Chúa Giêsu. Ngài đã đến, đang đến và sẽ đến.

Ngài đã đến qua mầu nhiệm Nhập Thể cách đây 2014 năm. Ngài đang đến với mỗi người qua tiếng lương tâm, qua Lời Chúa, qua Thánh Lễ, qua mọi biến cố trong cuộc sống. Và Ngài sẽ đến vào Ngài tận thế để xét xử tất cả mọi người.

Như vậy, với niềm tin Chúa ban, con người cảm nhận được rằng, hiện tại triều đại Thiên Chúa vẫn đang đến với họ. Sự cảm nghiệm này đem đến cho con người sự bình an và niềm hạnh phúc khôn tả. Thật vậy, còn gì hạnh phúc bằng khi cảm nghiệm được có Chúa đang ở cùng.

Lạy Chúa, Ngài là một Thiên Chúa gần gũi với con người, Ngài ở cùng con người luôn mãi, xin cho con được tăng trưởng đức tin mỗi ngày, nhận ra sự hiện diện của Chúa, để rồi đem niềm vui hiện diện đến với tất cả mọi người chung quanh. Amen!

Suy niệm 3: CHO NGÀY CHÚA QUANG LÂM…

Đức Giê-su nói: “Vì, ánh chớp chói loà chiếu sáng từ phương trời này đến phương trời kia thế nào, thì Con Người cũng sẽ như vậy trong ngày của Người. Nhưng trước đó, Người phải chịu đau khổ nhiều và bị loại bỏ.” (Lc 17,24-25)

Suy niệm: Nhà thần học nổi tiếng Teilhard de Chardin gồm tóm suy tư của mình trong ba tiếng: “Đăng giả hội” (những gì vươn lên cao thì sẽ tụ hội với nhau). Nếu vậy, thì đỉnh vươn cao nhất của nhân loại là được Kitô hoá, nghĩa là mọi con người sống với Cha trong tâm tình con thảo của Đức Ki-tô, và tụ hội nơi Chúa Ki-tô, vua vũ trụ. Thế nhưng, trước khi đến ngày quang lâm với ánh chớp chói loà còn sáng chói hơn cả triệu triệu đèn pha hay bom nguyên tử ấy, thì Đức Ki-tô phải chấp nhận bị dìm trong tăm tối: tăm tối của Vườn Dầu, tăm tối của khổ hình thập giá, tăm tối của mồ đá… và hôm nay tăm tối nơi những người nghèo đói, đau khổ, bị bách hại vì sống cho niềm tin, cho chân lý…

Mời Bạn: Ghi nhớ một nguyên lý ngàn đời: có đau khổ vì chân lý mới đạt được vinh quang, có qua thập giá vì Nước Trời mới đạt được phục sinh vinh hiển. Bạn có sẵn sàng chấp nhận không?

Chia sẻ: Tôi (nhóm của tôi) sẽ làm gì trong tháng 11 này để làm cho Nước Chúa được mở rộng hơn?

Sống Lời Chúa: Tôi vui lòng đón nhận những hy sinh, vất vả do bổn phận mỗi ngày của mình để được hạnh phúc Nước Trời với Chúa.

Cầu nguyện: Lạy Chúa Giê-su, xin cảm tạ Chúa đã chọn chúng con làm môn đệ Chúa. Xin cho chúng con biết cộng tác với Chúa xây dựng một thế giới yêu thương và công bằng, vui tươi và hạnh phúc, để ngày Chúa đến thực là một ngày vui trọn vẹn cho mọi người và cho cả vũ trụ. Amen. (Rabbouni)

***

Lạy Chúa Giê-su Thánh Thể,

Có hạnh phúc nào hơn khi chúng con được ở bên Chúa như con thơ trong lòng Mẹ hiền. Có sự ngọt ngào thân thương nào hơn khi chúng con được nuôi dưỡng bằng chính sức sống của Chúa như trẻ thơ bú no bầu sữa mẹ. Chúng con cảm tạ Chúa đã thương ở giữa chúng con. Chúng con cảm tạ Chúa đã ban cho chúng con lương thực trường sinh là Mình Máu Thánh Chúa. Xin cho chúng con luôn được no thỏa trong ân tình của Chúa.

Lạy Chúa Giê-su mến yêu, Adam – Eva đã đánh mất niềm hạnh phúc có Chúa ở giữa họ khi họ tự làm theo ý riêng. Họ không muốn lệ thuộc vào Chúa. Họ muốn loại Chúa ra khỏi cuộc đời họ. Lạc xa Chúa là họ đi vào cõi tiêu diệt. Cuộc đời chúng con đôi khi cũng vô vị, cũng lạc lẽo, vì chúng con lạc xa tình Chúa. Chúng con vượt ra khỏi sự kiểm soát của Chúa để lao vào những danh lợi thú trần gian. Cuộc đời chúng con đã mất Chúa khi mà chúng con để lòng mình nuôi dưỡng những giận hờn, ghen ghét, những mưu toan tội lỗi, những ý tưởng bất chính. Chúa nói Nước Chúa đang ở giữa chúng con, nhưng trong lòng chúng con còn quá nhiều những thói hư tật xấu đang gặm nhấm linh hồn chúng con.

Lạy Chúa, xin cho chúng con được ơn trở về với Chúa. Xin cho chúng con biết chọn Chúa là gia nghiệp để từ bỏ những quyến luyến của tạo vật phù vân. Xin Chúa luôn ở cùng chúng con để chúc phúc, và gìn giữ hồn xác chúng con trong ân nghĩa của Chúa. Amen.

[Mục Lục]

THỨ SÁU TUẦN 32 TN

Bài đọc (2 Ga 4-9)

Thưa Bà đáng kính, tôi rất đỗi vui mừng vì đã gặp thấy trong hàng con cái Bà có những kẻ sống trong chân lý, theo mệnh lệnh chúng ta đã nhận từ nơi Chúa Cha. Và thưa Bà, bây giờ tôi xin Bà, không phải như thể tôi viết cho Bà một mệnh lệnh gì mới, nhưng là mệnh lệnh chúng ta có từ ban đầu: là chúng ta phải thương yêu nhau. Và lòng mến này là chúng ta hãy sống theo mệnh lệnh của Người, vì đây là mệnh lệnh, là anh em hãy sống theo luật yêu mến, như anh em đã học biết từ ban đầu.

[Ấy là vì đã có lắm kẻ lừa gạt xuất hiện trong thế gian, những kẻ không tuyên xưng Đức Giêsu Kitô đến trong xác thịt. Đó là kẻ lừa gạt, và là Phản-Kitô. Hãy coi chừng chính mình anh em, để khỏi làm hư hỏng mất các công khó của chúng tôi, nhưng mà để được lĩnh một phần thưởng sung mãn. Phàm ai xông tới trước mà không lưu lại trong giáo huấn của Đức Kitô, tất không có Thiên Chúa. Kẻ nào lưu lại trong giáo huấn, kẻ ấy được có Cha và Con.]

Tin Mừng (Lc 17, 26-37)

Khi ấy, Chúa Giêsu phán cùng các môn đệ rằng: “Như sự kiện đã xảy ra thời Noe thế nào, thì trong ngày Con Người cũng xảy đến như vậy. Thiên hạ cứ ăn uống, cưới vợ gả chồng, mãi cho tới ngày Noe vào tầu, rồi nước lụt đến tiêu diệt mọi người.

“Lại cũng như đã xảy ra thời ông Lót: người ta ăn uống, mua bán, trồng tỉa, xây cất, nhưng ngày ông Lót ra khỏi thành Sôđôma, thì trời liền mưa lửa và sinh diêm, tiêu diệt mọi người. Cũng sẽ xảy như thế trong ngày Con Người xuất hiện.

“Trong ngày đó, ai ở trên mái nhà có đồ vật trong nhà, thì chớ xuống lấy đi; và ai ở ngoài đồng cũng đừng trở về. Các con hãy nhớ trường hợp vợ ông Lót. Ai lo cứu mạng sống mình thì sẽ mất, còn ai đành mất sự sống mình thì giữ được nó.

“Thầy bảo các con: Trong đêm ấy sẽ có hai người trên một giường, thì một người bị đem đi, và người kia sẽ được để lại. Hai phụ nữ xay cùng một cối, thì một người sẽ bị đem đi, còn người kia sẽ được để lại. Hai người ở ngoài đồng, thì một người bị đem đi, và người kia được để lại”.

Người phán bảo các ông: “Xác ở đâu thì diều hâu tựu lại đó”.

Suy niệm 1: TỈNH THỨC TRONG NIỀM VUI

Mỗi khi nói đến ngày chung thẩm, ngày Chúa đến với mọi người, ngày phán xét, hẳn đã làm cho nhiều người lo sợ. Lo sợ vì họ đang sống trong cảnh sa đọa, nên ngày đó đến, họ sẽ gặp phải sự bất hạnh. Nhưng ngược lại, nhiều người lại hân hoan vui mừng. Tại sao vậy? Thưa những người vui mừng chính là họ đang sống hết mình với Chúa, với tha nhân: dám hy sinh tất cả dù phải mất cả mạng sống mình.

Tuy nhiên, muốn có được niềm vui thực sự, chúng ta phải chuẩn bị sẵn sàng vì không biết ngày nào, giờ nào Chúa đến. Giờ của Chúa có thể đến như kẻ trộm, như ông chủ đi xa về, như tia chớp từ trời xuống, như trận lụt thời ông Noe…

Ngày hôm nay, con người ưa sống trong cảnh nhung lụa, ăn chơi, trần tục. Họ luôn bám vào những giá trị trần gian mà quên đi thực tại Nước Trời với những giá trị của Nước này. Vì thế, chúng ta không lạ gì khi con người trong xã hội hôm nay vẫn nhởn nhơ và ung dung sống trong tội. Không màng chi đến công bằng, nhân ái và tình thương…

Sứ điệp Lời Chúa hôm nay mời gọi chúng ta hãy luôn sẵn sàng, hãy tỉnh thức trong tâm tình cầu nguyện và làm những việc lành, hy sinh và bác ái.

Luôn biết gắn bó cuộc đời của mình trong sự an bài quan phòng của Thiên Chúa. Sống Lời Chúa dạy trong cuộc sống hằng ngày. Nhất là luôn biết tỉnh thức trong đời sống cầu nguyện.

Lạy Chúa Giêsu, xin cho chúng con biết gắn bó cuộc sống của chúng con với Chúa. Luôn sống trong tâm tình cầu nguyện để tìm gặp Chúa trong cõi sâu thẳm của lòng chúng con. Amen.

Suy niệm 2

Khi chứng kiến biết bao thiên tai, thảm họa do thiên nhiên và con người gây ra trên thế giới trong những năm gần đây, nhiều người nghĩ ngay đến ngày tận thế; và nhiều người trong số đó cho rằng đó là một ngày rất cận kề. Còn nhớ biến cố năm 2000 với sự cố Y2K, rất nhiều người đã dự trữ lương thực trong nhà vì cho rằng năm 2000 là tận thế. Thế nhưng không! Rồi đến ngày 21 tháng 12 năm 2012, một lần nữa, người ta lại nghĩ đến ngày tận thế qua lời tiên tri của một vị pháp sư nào đó. Thế nhưng hôm nay đã là năm 2014.

Thực tế, không ai biết ngày giờ mình chết cả, và cũng không ai biết được ngày tận thế. Chúa Giêsu cũng không nói rõ. Ngài chỉ nói ngày đó đến bất ngờ giống như trong câu chuyện ông Nôe và ông Lót vậy. Do đó Chúa Giêsu mời gọi mọi người phải luôn thức tỉnh và sẵn sàng.

Thức tỉnh và sẵn sàng không phải là không ngủ, nhưng là sống là một Kitô hữu thực sự. Hay nói cách khác, thức tỉnh và sẵn sàng chính là chu toàn việc bổn phận mỗi ngày theo mỗi bậc sống của mình. Là một linh mục thì sống là một linh mục thánh thiện đạo đức, yêu thương, quan tâm chăm sóc giáo dân. Là một người giáo dân thì phải sống đạo; tức là thực hành những điều Chúa dạy, Giáo Hội dạy qua đời sống bác ái yêu thương.

Tâm lý con người thường ngại nói đến cái chết, cho rằng đó là điều xui xẻo; và coi là điều xa vời, lo xa,… Đó là một thiếu sót rất lớn; bởi vì cái chết là một điều hiển nhiên, một quy luật bất biến không ai được miễn trừ. Triết gia Jean Paul Sartre nói: “Mỗi ngày sống là một bước chân đưa ta đến nấm mồ”. Vậy hãy sống thế nào để đến ngày chết, chúng ta được Chúa đưa về thiên đàng chung hưởng hạnh phúc với Ngài; để rồi ở nơi đó, chúng ta hằng bầu cử cho con cháu đang còn sống ở trần gian.

Tháng 11 là tháng mời gọi mọi Kitô hữu gia tăng cầu nguyện cho những người quá cố, trong đó có ông bà tổ tiên, bạn bè, người thân của mình. Và đây cũng là dịp giúp cho mỗi người Kitô hữu nghĩ nhiều hơn về sự chết, để biết sống trong tâm thế tỉnh thức và sẵn sàng luôn.

Lạy Chúa! Hằng ngày có biết bao cuộc chia ly qua cái chết. Có những người được chết trong sự nuối tiếc của người xung quanh, thế nhưng cũng có những người chết trong cai đắng vì đã không làm tròn trách nhiệm của mình khi còn sống. Xin cho con luôn biết thức tỉnh và sẵn sàng luôn qua việc chu toàn bổn phận với Chúa và tha nhân trong cuộc sống hằng ngày, để khi được Chúa gọi về, con cảm nhận được sự bình an và hạnh phúc. Amen!

Suy niệm 3: CHÚA ĐẾN BẤT NGỜ

“Đêm ấy hai người đang nằm chung một giường, thì một người sẽ được đem đi, còn người kia bị bỏ lại. Hai người đàn bà cùng nhau xay bột, thì một người sẽ được đem đi, còn người kia bị bỏ lại. Hai người đàn ông đang ở ngoài đồng, thì một người sẽ được đem đi, còn người kia bị bỏ lại.” (Lc 17,34-36)

Suy niệm: Người Ki-tô hữu mong đợi sau khi lìa khỏi cuộc đời ở trần gian này mình sẽ bước vào một cuộc sống mới hạnh phúc trên Nước Trời. Nhưng ngày giờ nào là ngày giờ Chúa đến gọi tôi ra khỏi trần gian này? Không ai biết trước được, ngày giờ ấy bất ngờ lắm vì nó có thể xảy đến với bất cứ ai, vào bất cứ lúc nào. “Người bị bỏ lại” là những người bị “dán chặt” vào lối sống đam mê hưởng thụ, những người bị “trói buộc” vào những lắng lo việc đời này đến nỗi không thể sẵn sàng cho ngày giờ Chúa đến. Chỉ những ai sống tinh thần siêu thoát của Tin Mừng, sẵn sàng “từ bỏ hết những gì mình có” (Lc 14,33) mới “được đem đi” đến nơi hạnh phúc khi Chúa đến bất ngờ.

Mời Bạn: Cuộc đời này được ví như một cuộc hành trình tiến về quê trời. Không thể tới đích nếu người đi đường chôn chân lại một nơi nào đó. Cũng vậy, trên đường tiến về quê trời nếu cứ bám vào những thứ trên đời này, dù đó là những thứ cần như việc làm ăn buôn bán, việc xây dựng nhà cửa, thì không thể sẵn sàng đi với Chúa khi Ngài đến đem ta đi tới nơi hạnh phúc với Ngài.

Sống Lời Chúa: Tập tinh thần siêu thoát từ bỏ bằng cách làm những hy sinh nho nhỏ mỗi ngày.

Cầu nguyện: Lạy Chúa, xin dạy chúng con biết hướng về cuộc sống hưởng kiến Chúa trên thiên quốc, để dù đang sống ở trần gian với những hấp dẫn của nó, chúng con cũng luôn tỉnh thức.

***

Lạy Chúa Giê-su Thánh Thể,

Chúng con cám ơn Chúa đã đến ở cùng chúng con. Chúa ở cùng chúng con qua bí tích Thánh Thể. Chúa ở cùng chúng con qua lời Chúa và tình thương của Chúa. Chúa ở cùng chúng con qua những tha nhân là hình ảnh của Chúa. Xin cho chúng con luôn rộng mở cõi lòng cho Chúa viếng thăm. Xin giúp chúng con biết sống và phụng thờ Chúa trên hết mọi sự.

Lạy Chúa Giê-su mến yêu, cuộc sống luôn ẩn chứa yếu tố bất định. Con người sẽ không ai biết ngày mai sẽ ra sao. Cuộc sống luôn có nhiều điều bất ngờ xảy đến. Chúa cũng mời gọi chúng con tỉnh thức để đón chờ Chúa đến. Tỉnh thức trong bổn phận khi chu toàn trách nhiệm được giao. Tỉnh thức trong tình người khi chúng con sống bác ái và yêu thương nhau. Tỉnh thức để khỏi bị bỏ lại đằng sau anh em khi ngày giờ Chúa đến. Xin Chúa giúp chúng con luôn sẵn sàng cho ngày giờ Chúa đến. Xin cho mỗi giây phút qua đi luôn mang lại cho chúng con niềm an bình hoan lạc vì luôn sống trong ân nghĩa của Chúa. Xin cho chúng con biết sử dụng từng giây, từng phút cho trọn vẹn và đầy ý nghĩa. Xin đừng để sự lười biếng, ham chơi làm chúng con xao nhãng công việc đươc giao.

Lạy Chúa, có khi nào đó chúng con yếu đuối lãng quên bổn phận. Xin Chúa thêm sức và giúp chúng con sửa mình mỗi ngày. Xin ban cho chúng con tinh thần và nghị lực của Chúa để chúng con luôn trung tín theo Chúa đến cùng. Amen.

[Mục Lục]

THỨ BẢY TUẦN 32 TN: Th. An-be-tô Cả, giám mục, tiến sĩ HT

Bài đọc (3 Ga 5-8)

Ông Gai-ô thân mến, xin ông cứ trung tín làm những gì ông đã thi hành cho các anh em, mặc dầu họ là ngoại kiều. Họ đã chứng minh lòng bác ái của ông trước mặt cộng đoàn; ông nên rộng rãi tiễn họ lên đường sao cho xứng đáng với Chúa. Vả chăng, chính vì danh Chúa, họ đã lên đường mà không nhận lãnh gì của dân ngoại. Vậy chúng ta phải tiếp đãi những người như thế, để chúng ta cũng được cộng tác với những người hoạt động cho Chân lý.

Tin Mừng (Lc 18, 1-8)

Khi ấy, Chúa Giêsu phán cùng các môn đệ một dụ ngôn, dạy các ông phải cầu nguyện luôn, đừng ngã lòng mà rằng:

“Trong thành kia, có một vị thẩm phán không kính sợ Thiên Chúa, cũng không kiêng nể người ta. Trong thành đó lại có một bà goá đến thưa ông ấy rằng: ‘Xin ông minh oan cho tôi khỏi tay kẻ thù’. Trong một thời gian lâu dài, ông không chịu, nhưng sau đó ông nghĩ rằng: ‘Mặc dầu ta không kính sợ Thiên Chúa, mà cũng chẳng kính nể người ta, nhưng vì bà goá này cứ quấy rầy ta mãi, nên ta sẽ xử cho bà ấy, kẻo bà ấy đến mãi làm ta nhức óc’”.

Rồi Chúa phán: “Các con hãy nghe lời vị thẩm phán bất lương nói đó. Vậy Thiên Chúa lại không minh xử cho những kẻ Người tuyển chọn hằng kêu cứu với Người đêm ngày, mà khoan giãn với họ mãi sao? Thầy bảo các con, Chúa sẽ kíp giải oan cho họ. Nhưng khi Con Người đến, liệu sẽ còn gặp được lòng tin trên mặt đất nữa chăng?”

Thánh Albertô Cả, Giáo hoàng Tiến sĩ HT (1206-1280)

Ngài là người Đức, là tu sĩ Dòng Đa Minh hồi thế kỷ XIII, và có ảnh hưởng vị thế của Giáo hội đối với triết học của Aristote (triết gia Hy Lạp nổi tiếng, 384-322 trước CN) đã đưa vào Âu châu bằng sự phát triển Hồi giáo.

Các sinh viên triết biết ngài là thầy của Thánh Thomas Aquinas. Thánh Albertô cố gắng hiểu các bài viết của Aristote mà Thánh Thomas Aquinas đã phát triển bản tổng phổ của sự khôn ngoan Hy Lạp và thần học Kitô giáo. Thánh Albertô nhận biết ngài là học giả cần mẫn.

Ngài là con cả trong một gia đình giàu có người Đức danh giá, được học về nghệ thuật tự do. Dù bị gia đình phản đối dữ dội, ngài vẫn vào Dòng Đa Minh. Ngài đã viết bản tóm lược các kiến thức về khoa học tự nhiên, luận lý học, tu từ học, toán học, thiên văn học, đạo đức học, kinh tế học, chính trị và siêu hình học. Ngài phải mất 20 năm mới hoàn tất bản tóm lược này. Ngài nói: “Ý định của chúng tôi là tạo ra những phần kiến thức dễ hiểu đối với người Latin”.

Ngài đạt được mục đích khi còn đang dạy tại Paris và Cologne. Ngài là giám tỉnh Dòng Đa Minh và được bổ nhiệm làm giám mục GP Regensburg một thời gian. Ngài bảo vệ các dòng hành khất (mendicant orders) và giảng về Thập Tự Quân ở Đức và Bohemia. Ngài được tôn phong là Tiến sĩ Giáo hội, là bổn mạng của các khoa học gia và triết gia.

Suy niệm 1: CẦU NGUYỆN LÀ BẢN CHẤT CỦA ĐỜI KITÔ

Cầu nguyện là điều cần thiết trong cuộc sống. Không cầu nguyện, chúng ta không thể có sự sống thần linh trong tâm hồn. Cầu nguyện được ví như cá cần nước, con người cần hơi thở, như cành cần nhựa sống từ thân cây… Tuy nhiên, điều ta cầu xin đôi khi cũng phải xem lại vì có những lời cầu xin của chúng ta không đẹp lòng Chúa. Hoặc cũng có đôi khi Chúa muốn kéo dài thời gian để tăng thêm niềm trông cậy của chúng ta…

Lời Chúa hôm nay mời gọi chúng ta hãy kiên trì trong cầu nguyện. Hình ảnh bà góa nghèo kiên trì xin ông thẩm phán xử oan cho bà là một ví dụ. Mặc cho ông thẩm phán có lạnh nhạt, bất công và không sợ gì ai hết, nhưng cuối cùng, ông ta sợ sự kiên trì của bà góa kia…

Điều quan trọng là chúng ta tin tưởng vào lòng nhân từ của Thiên Chúa. Ngài không bao giờ bỏ qua lời con cái nài xin. Tuy nhiên, nhiều khi chúng ta không kiên trì đủ hay cũng có khi lời cầu nguyện của chúng ta không đẹp lòng Thiên Chúa. Vì thế Ngài không ban cho đúng ý ta xin hoặc Ngài ban những ơn khác tốt đẹp hơn.

Trong thực tế, nhiều khi chúng ta trách móc Chúa dường như không màng chi đến những lời cầu nguyện của chúng ta. Nhưng chúng ta đâu biết rằng: công lý của Thiên Chúa thì hoàn toàn khác xa tâm tưởng của con người. Sự khôn ngoan của Ngài vượt trội suy đoán và vượt ra ngoài tầm kiểm soát của chúng ta. Tư tưởng của Ngài thì toàn diện, nên không bị giới hạn vào không gian hay thời gian… Nhưng chung quy lại thì Thiên Chúa luôn yêu thương chúng ta cách đặc biệt bằng một thứ tình yêu cao cả. Phần còn lại của chúng ta là kiên trì, trung thành, khiêm tốn để để đón nhận ơn lành của Ngài trong lòng mến cũng như biến cải đời sống hằng ngày cho tốt hơn mà thôi.

Hình ảnh và thái độ của bà góa nghèo kiên trì trước cửa quan cho chúng ta thấy: trong đời sống đức tin của mình đôi khi cũng cần phải như vậy, vì: “Lửa thử vàng, gian nan thử đức”; “Ai trung thành đến cùng sẽ được cứu”.

Lạy Chúa, Ngài là Cha chúng con, Ngài luôn trung thành với lời đã hứa, Ngài luôn luôn nhận lời những ai cầu xin với lòng tin tưởng vững chắc. Xin lắng nghe tiếng van xin của chúng con, nhất là trong cơn thử thách của cuộc đời trần thế này. Amen.

Suy niệm 2

Sứ điệp Lời Chúa hôm nay chính là cần phải biết kiên trì cầu nguyện, tin tưởng Chúa sẽ nhận lời. Để trình bày sứ điệp này, Chúa Giêsu dùng những hình ảnh rất cụ thể qua câu chuyện bà góa và ông quan tòa. Ông quan tòa được diễn tả là: “Chẳng kính sợ Thiên Chúa, chẳng coi ai ra gì” thế mà cũng phải chịu thua lòng kiên trì của bà góa. Điều này muốn nói lên rằng Thiên Chúa cũng sẽ nghe theo lời van xin của chúng ta nếu chúng ta kiên trì cầu nguyện.

“Chẳng lẽ Thiên Chúa lại không bênh vực những kẻ Người đã tuyển chọn, ngày đêm hằng kêu cứu với Người?” (Lc 18, 7)

Lời khẳng định của Chúa Giêsu đem lại nguồn an ủi thật to lớn. Ở một nơi khác trong Tin Mừng, Chúa Giêsu đã dùng hình ảnh người cha thế gian còn biết cho con cái mình những của tốt lành, huống chi là Cha trên trời.

Thế nhưng, không phải điều nào con người xin Chúa cũng nhậm lời cả đâu. Thiên Chúa là người cha giàu lòng thương xót. Ngài luôn quan tâm chăm sóc từng con người. Và có thể nói là lúc nào Ngài cũng ở bên con người, đồng hành cùng con người. Nếu là một người có đức tin mạnh mẽ, thiết nghĩ không cần phải cầu xin điều gì, bởi mỗi người đều được Chúa quan phòng tất cả. Chúa biết nhu cầu của mỗi người. Chúa biết con người cần gì, thiếu gì,… Thế nhưng, là con người, ai cũng muốn có thêm điều này điều kia; muốn được điều này điều kia,… và không tránh khỏi một điều là con người muốn những điều không phù hợp, không cần thiết cho mình. Và lẽ dĩ nhiên, không người cha nào lại cho con cái mình những điều không có ích gì, thậm chí làm hại nữa.

Vào những dịp lễ tết, người ta thường chúc nhau: “Vạn sự như ý”. Lời chúc rất đẹp; nhưng để lời chúc đó đẹp hơn, hay hơn, chúng ta nên thêm vào chữ “Chúa”: “Vạn sự như ý Chúa”. Thiết nghĩ, đây là lời chúc đẹp nhất dành cho mỗi Kitô hữu. “Vạn sự như ý”, có khi chỉ là ý mình. Nhưng nếu chúc nhau: “Vạn sự như ý Chúa”, điều này thật tuyệt vời! Bởi vì khi chúc nhau như vậy, con người ý thức mọi sự đều nằm trong bàn tay quan phòng của Thiên Chúa. Có khi đó là những điều trái ý, những khó khăn thử thách, những nỗi buồn đau, nhưng tin rằng Chúa có thể biến tất cả những điều đó nên tốt đẹp.

Thiết nghĩ, nếu ai cũng ý thức xin những điều đẹp ý Chúa thì tuyệt vời biết bao. Chắc chắn Chúa sẽ nhậm lời ngay thôi.

Hôm nay là thứ bảy, kính nhớ Đức Mẹ Maria, Mẹ là một mẫu gương tuyệt vời cho thái độ sống hoàn toàn tuân phục thánh ý Chúa. Những gì Mẹ xin, những gì Mẹ muốn, những gì Mẹ làm, đều theo sự soi sáng của thánh ý Thiên Chúa.

Lạy Chúa, chúng con nhận biết rằng Ngài là một người Cha giàu lòng thương xót, luôn quan tâm và yêu thương con cái mình. Xin cho con biết xin những điều đẹp ý Chúa và kiên trì chờ đợi. Amen!

Suy niệm 3: CẦU NGUYỆN VỚI LÒNG CẬY TRÔNG

“Vậy chẳng lẽ Thiên Chúa lại không minh xét cho những kẻ Người đã tuyển chọn, ngày đêm hằng kêu cứu với Người sao? Lẽ nào Người bắt họ chờ đợi mãi?” (Lc 18,7)

Suy niệm: Con người thời nay, trong đó có không ít các ki-tô hữu, ngày càng ưa chạy theo lối sống thực dụng. Họ thích những bàn tay làm ra nhiều của cải vật chất hơn là đôi tay chắp lại cầu nguyện; mà nếu có cầu nguyện thì mang tâm trạng “ăn xổi ở thì” muốn “cầu được ước thấy” ngay trước mắt. Với não trạng thực dụng này, người ta dễ chán nản, buông xuôi vì nghĩ rằng Thiên Chúa chậm trễ hoặc không đáp lại lời họ kêu xin. Chúa Giêsu dạy chúng ta biết kiên trì trong lời cầu nguyện. Với niềm tin vững vàng và lòng cậy trông tha thiết vào Thiên Chúa là Cha nhân ái, chắc chắn, lời cầu nguyện của chúng ta sẽ được Ngài đoái nhận lời. Ngài sẽ ban cho chúng ta điều tốt đẹp nhất không phải theo tầm nhìn hạn hẹp của chúng ta, mà là theo sự khôn ngoan vô lượng và lòng nhân hậu vô biên của Ngài.

Mời Bạn: Tin tưởng vào tình thương yêu và sự quan phòng của Thiên Chúa, chúng ta phải biết kiên trì và trung thành trong lời cầu nguyện và việc thờ phượng của mình. Không phải cầu nguyện chỉ để xin được điều này điều khác như ý muốn, nhưng đó là biểu hiện của sự tin tưởng vào tình yêu thương và sự quan phòng của Cha trên trời.

Sống Lời Chúa: Chúa Giê-su dạy ta cầu nguyện bằng cách đọc kinh Lạy Cha. Mỗi khi cầu nguyện, bạn đọc kinh Lạy Cha. Mỗi khi muốn xin Chúa điều gì, bạn hãy xem xét điều mình xin có phù hợp với những gì Chúa dạy cầu nguyện theo kinh Lạy Cha hay không.

Cầu nguyện: đọc kinh Trông Cậy.

***

Lạy Chúa Giê-su Thánh Thể,

Chúa là Đấng toàn năng hằng hữu. Chúa có thể làm mọi sự. Chúa lại có một tình yêu vô bờ bến. Chúa luôn yêu thương chúng con vô ngần. Chúng con xin tạ ơn Chúa. Xin cho chúng con luôn xác tín về quyền năng của Chúa để chúng con biết phó thác cho Chúa. Xin cho chúng con luôn ở lại trong tình yêu quan phòng của Chúa.

Lạy Chúa Giê-su mến yêu, cuộc đời với những rủi roi, bất trắc. Dòng đời nhiều khi có những khúc quanh của trở ngại, của khổ đau. Có nhiều khi chúng con đánh mất đức tin trong những biến cố đau thương của cuộc đời. Chúng con chao đảo đức tin vì một chút sóng gió xảy đến với gia đình chúng con. Chúng con thất vọng, buông xuôi về những rủi ro xảy tới trong công việc làm ăn. Xin tha thứ cho những yếu lòng của chúng con vì đã nhiều lần chúng con nghi ngờ sự hiện diện của Chúa. Xin giúp chúng con luôn tin tưởng vào tình thương và quyền năng của Chúa để chúng con cùng với Chúa vượt qua những giông bão cuộc đời.

Lạy Chúa, xin cho chúng con biết trao vào tay Chúa những khó khăn, những thử thách chông gai trong niềm tin trung kiên vào Chúa. Xin cho chúng con luôn cảm nghiệm được sự hiện diện của Chúa qua ơn bình an của tâm hồn. Amen.

[Mục Lục]







  In bài này    Lưu dạng file    Gửi bài này qua Email


Những bài khác:



Gửi bài
Lên đầu trang
  Tin - bài mới nhất 
Lễ Chúa Thánh Thần Hiện Xuống: Các bài suy niệm & chú giải Lời Chúa
Văn phòng TGM: Thông báo về Thánh lễ cao điểm Năm Thánh kỷ niệm 100 năm thành lập Tuần Chầu Lượt
Đức Giáo hoàng Phanxicô gặp Giáo chủ Giáo hội Chính thống Czech và Slovak
Giáo xứ Yên Đại: Khai mạc Tuần Chầu lượt trong Năm Thánh Thể Giáo Phận
Vòng loại Cuộc thi Tri thức Tôn giáo Cộng đoàn Vinh tại Hà Nội 2018: Cử hành và Sống Đức Tin
Chúa nhật Lễ Chúa Thăng Thiên, năm B: Các bài suy niệm & chú giải Lời Chúa
Hội Dòng Chị Em Bác Ái Gioanna Antida Thouret: Thông báo tuyển sinh năm 2018
Giáo xứ Hòa Ninh: Khánh thành nhà thờ giáo họ Minh Lệ
Tòa Giám mục Giáo phận Vinh: Thông báo Lễ Truyền chức Phó tế cho các Đại Chủng sinh khóa XII
Hội Dòng Mến Thánh Giá Vinh: Thông báo Khóa học âm nhạc hè 2018
Thiên chức làm Mẹ của Đức Maria
Di dân Giáo phận Vinh tại Miền Nam: Bế mạc Giải Bóng đá Truyền thống Cúp Phục Sinh lần thứ VII
Thư Rao về việc truyền chức Phó tế cho Thầy G.B. Đoàn Văn Huy
Tuần Chầu lượt tại các giáo xứ Nghi Lộc, Làng Anh và Vĩnh Phước (Hà Tĩnh)
Thánh lễ Cao điểm Tuần Chầu giáo xứ Kẻ Mui: 14 tân tòng lãnh nhận các Bí Tích Khai Tâm

  Hỗ trợ Web GPVinh 

  Nghe Lời Chúa 


  5 phút suy niệm 


  Các Giờ Kinh Phụng Vụ 


  Vị Thánh trong ngày 


  Web Lam Hồng 


  Đăng nhập/Đ. ký 
Bí danh
Mật khẩu
Mã kiểm traMã kiểm tra
Lặp lại mã kiểm tra
Ghi nhớ

  Giáo Lý - Đức Tin 


  Bác ái xã hội - Caritas 


  Tài liệu mới 
  Danh sách các thầy khóa XII được truyền chức Phó tế
  ThÆ° Rao Truyền chức Phó tế khóa XII
  ThÆ° Rao Truyền chức Phó tế khóa 12
  HÆ°á»›ng dẫn Mục vụ Thánh nhạc
  "Sống Và Yêu Thật Lòng" / Lm. Micae – Phaolô Trần Minh Huy, PSS
  Tông Huấn Amoris Laetitia (Niềm Vui Yêu ThÆ°Æ¡ng) của Đức Phanxicô
  Yêu ThÆ°Æ¡ng là sứ mệnh của chúng ta - Để gia đình sống dồi dào
  Văn bản Đàng Thánh Giá do ĐTC chủ sá»± ngày Thứ Sáu Tuần Thánh 03/04/2015
  Æ n Gọi Và Sứ Mạng Của Gia Đình Trong Giáo Há»™i Và Trong Thế Giá»›i Ngày Nay
  ÄÃ ng Thánh Giá thứ Sáu Tuần Thánh năm Tân Phúc Âm hóa đời sống giáo xứ - 2015
Xem tiếp...

  Radio Công giáo 



Copyright © 2013 GIAOPHANVINH.NET :: All rights reserved.
Email biên tập: vinhconggiao@gmail.com || Ban quản trị: quantri@giaophanvinh.net