GPVMenu

 Phim Công giáo online 

 Lịch Phụng vụ GP Vinh 

 Giờ lễ tại các nhà thờ 

 Quỹ Học bổng NTT 

 Giấy tờ - Chứng chỉ 

 ĐCV Vinh Thanh 


_READMORE
 Gia đình Web Giáo phận 
Lam Hồng (Đức tin & VH)

Phim Công giáo

Thánh Ca Online

ĐCV Vinh Thanh

Hội dòng MTG Vinh

Quỹ Học Bổng NTT

GĐ Thánh Tâm GP Vinh

Doanh nhân GP Vinh

Giáo xứ Bảo Nham

Giáo xứ Hòa Ninh

Giáo xứ Làng Rào

Giáo xứ Nghi Lộc

Giáo xứ Tân Lộc

Giáo xứ Trung Nghĩa

Sinh viên CG Vinh

CĐ Vinh Hà Nội
 Tra cứu bài viết 
Tháng Tư 2024
T2T3T4T5T6T7CN
1 2 3 4 5 6 7
8 9 10 11 12 13 14
15 16 17 18 19 20 21
22 23 24 25 26 27 28
29 30          
 <  > 
 Thống kê truy cập 
 Khách: 30
 Thành viên: 000
 Tổng cộng 030
 Lượt tr.cập 055503178
 Từ điển online 
TỪ ĐIỂN ONLINE

 Bookmark & Share 

website security
 
Diễn đàn Giáo Phận Vinh 25.04.2024
DIỄN ĐÀN GIÁO PHẬN VINH :: Xem chủ đề - Quê HÆ°Æ¡ngTrung Cá»± Sống Đạo Giữa Đời

 Chào mừng bạn đến với diễn đàn GIAOPHANVINH.NET


 Xem bài chưa có ai trả lời 
Đăng ký làm thành viênĐăng ký làm thành viên 

gửi bài mới Trả lời chủ đề này DIỄN ĐÀN GIÁO PHẬN VINH -> Tâm sá»±
 Bạn đang theo dõi chủ đề ở chuyên mục : Tâm sá»± 
Người đăng Thông điệp
vannhanvtc
Thành viên mới


 

Ngày tham gia: 31/03/2013
Bài gửi: 3
Số lần cám ơn: 0
Được cám ơn 0 lần trong 0 bài viết

Bài gửigửi: 18.04.2013    Tiêu đề: Quê HÆ°Æ¡ngTrung Cá»± Sống Đạo Giữa Đời Trả lời với trích dẫn nội dung bài viết này

Những năm tháng sống ở quê hương sẽ là sức mạnh để con bước tiếp quãng đường mới của cuộc sống.
Quê hương con, một vùng quê thôn nông hẻo lánh, một chốn quê xa nơi đô thị sầm uất ồn ào, một vùng quê thanh bình với mưa nắng hai mùa. Một thánh đường trang nghiêm, sang trọng và tôn kính, một quê hương Giáo họ thân yêu khi các bậc tiền nhân cha ông khai sinh hình thành. Quê hương tôi có một mảnh đất giáo xứ từ bao lâu đã sinh hoạt một nhà, tình quê tôi như dòng sữa mẹ - hai tiếng thân thương đã bao thế hệ qua đi,ôi giáo xứ vẫn hiên ngang nằm đó bao thế hệ đã ngã xuống trên mảnh đất này niềm vui tình quê sao mà tha thiết đến thế.
Mười sáu năm khôn lớn, quê hương ấy đã rót vào tâm hồn trẻ thơ của con những dòng nước mát trong, dòng nước của tình người, tình quê và dòng nước ấy đã tưới gội vào ruộng đồng nơi đây để biết bao mùa lúa trổ bông tốt tươi. Những gì tinh túy nhất nơi ấy đã thấm sâu vào tiềm thức của con: Từng gương mặt hiền lành, chất phác, giản đơn, đôn hậu đã in sâu vào trong ký ức.
Ngày con cất tiếng khóc chào đời, có lẽ trên vai đã mang nặng lời hứa với đấng sinh thành. Đó là ngày mà mẹ đã gửi nơi con niềm hy vọng, nỗi mong ước rồi mai đây con sẽ có một cuộc sống sung sướng hơn để thoát khỏi cảnh làm lụng vất vả, lấm lem như ba mẹ. Ấy vậy mà thời gian thấm thoát thoi đưa, đã mười sáu năm gia đình con sống nơi vùng quê này. Con đã cùng ba vào vườn chăm sóc những cây cà phê, đã cùng mẹ ra đồng để biết được làm ra hạt gạo vất vả thế nào. Ngày ấy, con ngại lắm mỗi khi cùng ba mẹ đi làm. Con sợ đám bạn trêu chọc, con sợ cái nắng oi nồng, con sợ, sợ nhiều lắm,... Có lẽ cái tôi, cái ích kỉ của con nhiều hơn những gì con sợ. Để rồi bây giờ con chợt nhận ra... Đôi chân của ba mỗi ngày một yếu đi vì bao năm tháng nắng mưa trong vườn. Làn da mẹ nhiều nếp nhăn hơn, sẫm hơn vì rán nắng những buổi ban trưa mẹ phải làm trên đồng. Tất cả những điều khổ cực ấy, ba mẹ đã làm để dành cho con những giờ phút con học. Mong sao cho con thoát khỏi cảnh lam lũ, cực nhọc để con bằng bạn bằng bè.
Ngày con khóc là ngày bao người cười. Ngày con biết cười là ngày lòng mẹ trĩu nặng, mẹ gói gém tất cả để con có một hành trang ở tương lai. Một tương lai tươi sáng của một con người khác, một con người sẽ khác với những con người nơi đây. Nhưng điều đó không hẳn là ba mẹ muốn con quên đi gốc tích, bầu trời, vị đất và hương lúa nơi đây. Vì đó là bầu sữa đã cho con hình hài, khối óc để con có thể nhận ra mình, để con là một phần của tạo hóa, để từng nhịp đập nóng hổi trong con hòa vào lời thì thầm của trời và đất. Mảnh đất quê hương vẫn lặng lẽ nuôi lớn bao thế hệ, để rồi từng ngày, từng ngày những con người ấy lại tạm biệt nơi dấu yêu để đi tìm một cuộc sống mới, và gửi lại mảnh đất quê hương này tình yêu thiêng liêng nhất của tâm hồn. Những mái nhà, những đồi cà phê xanh, những cánh đồng lúa bát ngát, những bữa cơm chiều bên gia đình,… tất cả như đã trở thành thói quen cuộc sống của mọi người nơi đây. Con sẽ chẳng thể là người nếu con quên đi những điều ấy, quên đi cội nguồn của mình.
Mảnh đất nơi đây, dòng sông nơi đây, con người nơi đây đã cho con dáng vóc, bước đi, đã nâng bước chân con dài theo từng nhịp của thời gian. Con lớn lên rồi đi học, con đường xa nhất đầu tiên là con đường đến trường. Đó là con đường đã gieo vào trong con những hình ảnh đầu tiên về ước mơ, một ước mơ là phải học sao cho thật giỏi, dẫu những điều đó chỉ là những ước mơ, bởi con còn quá nhỏ để nhận thức được điều đó.
Ngày ấy, con thường tự ái vì mình là người Công giáo. Mỗi khi tới giờ ăn trưa, con thường “làm dấu” một cách “kín đáo”, không muốn bạn nào nhìn thấy. Con thấy ngại ngùng mỗi khi các bạn nói đến đạo của mình. Nhưng rồi năm tháng dần trôi qua, con lớn lên và những suy nghĩ trong con cũng khác. Con chẳng còn e ngại khi làm dấu hay sợ sệt khi mọi người nói về đạo Công giáo của mình nữa. Trái lại, con thấy rất tự hào và thầm cảm ơn ba mẹ đã sinh con ra và cho con lớn lên ở vùng đất xón Đạo, giàu tình thương và tình người này.
Mười sáu năm không phải là quãng thời gian dài, nhưng nó cũng không quá ngắn, để con kịp lưu giữ lại trong tim những dấu ấn tuyệt vời nơi quê hương. Nơi mảnh đất hai mùa mưa nắng, con đã học được biết bao nhiêu điều nơi đây. Được ba mẹ dạy dỗ, được đi học giáo lý, được sinh hoạt vui chơi,... Con được nhiều, nhiều lắm... Có lẽ, những năm tháng sống ở quê hương sẽ là sức mạnh để con bước tiếp quãng đường mới của cuộc sống. Dù ba mẹ không mãi ở bên con, nhưng ba mẹ luôn hướng về con, về quê hương, vì quê hương luôn trong tâm trí của con.
Con viết vài dòng tâm sự như một lưu bút của cuộc đời. Cuộc sống ngày càng tất bật, con người lo toan bận bịu cho cuộc sống mưu sinh, mà dường như quên đi mất mảnh đất quê hương này. Sẽ không thể tiếc nuối những gì đã qua, đã mất. Quê hương vẫn mãi vang vọng trong tâm hồn mỗi người lời ca tha thiết. Với con, sâu thẳm trong tâm hồn con sẽ mãi mang hình bóng quê nhà, vị đất, hương lúa và bao nghĩa tình của con người nơi đây. Dù con có là ai, là gì đi chăng nữa, dấu chân con có ở nơi đâu, thì con vẫn là đứa con của vùng quê, dẫu có thế nào trong con cũng chỉ có mãi đất mẹ mà thôi - quê hương Trung Cự của con!!!​


Hình Đính Kèm
 12.jpg

Click here to see the Image in full size.

 Mô Tả: Quê hÆ°Æ¡ng con, má»™t vùng quê thôn nông hẻo lánh, má»™t chốn quê xa nÆ¡i đô thị sầm uất ồn ào, má»™t vùng quê thanh bình vá»›i mÆ°a nắng hai mùa. Má»™t thánh đường trang nghiêm và Sang trọng
Xem thông tin cá nhân của thành viên gửi tin nhắn
pet_pog
Thành viên
Thành viên


 

Ngày tham gia: 26/02/2010
Bài gửi: 45
Số lần cám ơn: 3
Được cám ơn 26 lần trong 25 bài viết

gửi email
Bài gửigửi: 19.07.2013    Tiêu đề: re: Quê HÆ°Æ¡ngTrung Cá»± Sống Đạo Giữa Đời Trả lời với trích dẫn nội dung bài viết này

Mình đã đến Trung Cự, con người ở đây rất hiền và thân thiện
_________________
Xin Chúa giữ gìn con
bánh trung thu ,may dem tien
Xem thông tin cá nhân của thành viên gửi tin nhắn gửi email
Trình bày bài viết theo thời gian:   
« Xem chủ đề trước | Xem chủ đề kế »
gửi bài mới Trả lời chủ đề này DIỄN ĐÀN GIÁO PHẬN VINH -> Tâm sá»±


 
Chuyển đến
 
Bạn không có quyền gửi bài viết
Bạn không có quyền trả lời bài viết
Bạn không có quyền sửa chữa bài viết của bạn
Bạn không có quyền xóa bài viết của bạn
Bạn không có quyền tham gia bầu chọn
Bạn không được phép gởi kèm file trong diễn đàn
Bạn có thể download files trong diễn đàn


Copyright © 2013 GIAOPHANVINH.NET :: All rights reserved.
Email biên tập: vinhconggiao@gmail.com || Ban quản trị: quantri@giaophanvinh.net