DIỄN ÄÀN GIÃO PHẬN VINH :: Xem chủ đề - Sá»° HỢP Là CỦA THƯỢNG ÄẾ
Người đăng
Thông điệp
Quản trị viên
Ngày tham gia: 13/11/2007 Bài gửi: 2466 Số lần cám ơn: 1 Được cám ơn 295 lần trong 287 bài viết
gửi: 08.05.2015 Tiêu đề: Sá»° HỢP Là CỦA THƯỢNG ÄẾ
Sá»° HỢP Là CỦA THƯỢNG ÄẾ
Chuyện phiếm của Gã Siêu
Báo “Kiến Thức Ngà y Nay†số 636, ra ngà y 10 tháng 4 năm 2008, trong mục “suy ngẫmâ€, tác giả Hải Âu đã sÆ°u tầm được má»™t mẩu ngăn ngắn, mà gã xin mượn tạm để trình là ng:
Thá» nghÄ© mà xem, Thượng Äế cấu tạo cÆ¡ thể con ngÆ°á»i má»™t cách rất hợp lý, nhÆ°ng sao chúng ta lại không sá» dụng nó theo đúng ý của Ngà i:
- Ngà i đặt hai mắt chúng ta ở đằng trÆ°á»›c, vì Ngà i muốn chúng ta luôn hÆ°á»›ng tá»›i phÃa trÆ°á»›c, chứ không phải để chúng ta cứ ngoái nhìn vá» những sá»± việc ở phÃa sau.
- Ngà i đặt hai tai chúng ta ở hai bên là để chúng ta nghe từ hai phÃa, cả lá»i khen lẫn tiếng chê, chứ không phải để chúng ta chỉ nghe từ má»™t phÃa hoặc chỉ để nghe những lá»i tâng bốc êm tai.
- Ngà i tạo cho chúng ta chỉ má»™t cái miệng và má»™t cái lưỡi má»m mại, vì Ngà i muốn chúng ta nói Ãt nghe nhiá»u và chỉ nói những lá»i khôn ngoan, chứ không phải để chúng ta nói nhiá»u hÆ¡n nghe và nói những lá»i sâu hiểm là m tổn thÆ°Æ¡ng ngÆ°á»i khác.
- Ngà i đặt bá»™ não chúng ta trong má»™t há»™p sá» vững chãi vì Ngà i muốn chúng ta nên tÃch lÅ©y tri thức, những thứ chẳng ai có thể lấy Ä‘i, chứ không phải chỉ chăm lo tÃch lÅ©y những của cải bên ngoà i, những thứ dá»… dà ng bị mất mát.
- Ngà i đặt trái tim chúng ta nằm trong lồng ngá»±c, vì Ngà i muốn những tình cảm yêu thÆ°Æ¡ng giữa những con ngÆ°á»i phải được xuất phát và lÆ°u giữ táºn nÆ¡i sâu thẳm trong cõi lòng, chứ không phải ở má»™t nÆ¡i há»i hợt bên ngoà i.
Äể thá»±c hiện đúng vá»›i Ä‘á» mục “suy ngẫm†mà ngÆ°á»i sÆ°u tầm đã mong muốn, gã sẽ ngẫm suy vá» ba cÆ¡ quan trên khuôn mặt của má»—i ngÆ°á»i, đó là mắt, tai và miệng, còn bá»™ óc và trái tim, xin khất tá»›i má»™t lần khác.
TRƯỚC HẾT LÀ HAI CON MẮT
Äây là má»™t bá»™ pháºn thÆ°á»ng được phe Ä‘á»n bà con gái táºn tình chiếu cố và ra sức là m đẹp.
Vá» lông mà y, ngÆ°á»i ta nắn nót tỉa bá»›t những cá»ng má»c vô tổ chức, để có được hà ng lông mà y xinh xinh nhÆ° chiếc lá liá»…u. Có kẻ còn chịu khó nhổ phắt Ä‘i, rồi xâm vô đó, để có được hà ng lông mà y vừa đẹp nhÆ° ý muốn, lại vừa bá»n vững vá»›i thá»i gian. Vá» lông mi, ngÆ°á»i ta cÅ©ng chịu khó Ä‘eo thêm hà ng mi giả, để má»—i khi chá»›p mắt, thì ra dáng con nai và ng ngÆ¡ ngác. Vá» mà u sắc, ngÆ°á»i ta tô quầng cho thêm phần âm u huyá»n bÃ, ngÆ°á»i ta nhá» thuốc cho thêm phần ngây thÆ¡ mÆ¡ má»™ng. Ngoà i ra, để bảo vệ cÅ©ng nhÆ° để là m đẹp cho cặp mắt, ngÆ°á»i ta còn tròng thêm cho chúng những cặp kÃnh, đủ má»i kÃch cỡ, đủ má»i mà u sắc. Xanh, xám, hồng…Giống nhÆ° những thiên kiến, những mà u sắc nà y phần nà o ngăn trở, khiến chúng ta không còn nhìn thấy rõ sá»± tháºt.
Tuy nhiên Ä‘iá»u quan trá»ng là công dụng của cặp mắt. DÄ© nhiên, mắt là để nhìn. NhÆ°ng nhìn cái gì má»›i là vấn Ä‘á». Thiên hạ thÆ°á»ng bảo: Con mắt là cá»a sổ của linh hồn. Khung cá»a sổ được mở ra để đón nháºn những tia nắng hồng cho căn phòng bá»›t tăm tối và những luồng gió mát cho căn phòng thêm phần thông thoáng và dá»… chịu. CÅ©ng váºy, cặp mắt được mở ra để đón nháºn những hình ảnh đẹp, thâu lượm những kiến thức là m già u cho bản thân và cuá»™c sống.
Tuy nhiên, nhÆ° khung cá»a sổ phải láºp tức đóng lại khi cuồng phong nổi lên và cÆ¡n mÆ°a trút xuống, chúng ta cÅ©ng phải nhắm mắt lại trÆ°á»›c những hình ảnh xấu xa, là m vẩn đục tâm hồn và là m nhÆ¡ nhá»›p cuá»™c sống. ChÃnh vì thế, má»™t tác giả đã viết: Cặp mắt là mai mối của tá»™i lá»—i. Từ đó gã hiểu được rằng tại sao Äức Kitô lại có má»™t thái Ä‘á»™ tháºt nghiêm khắc: Nếu mắt phải của ngÆ°Æ¡i là m cá»› cho ngÆ°Æ¡i sa ngã, thì hãy móc mà ném Ä‘i; vì thà mất má»™t phần thân thể, còn hÆ¡n là toà n thân bị ném và o hoả ngục. (Mt 5,29).
Viết tá»›i đây, gã nhá»› tá»›i má»™t mẩu truyện trong sách “Cổ Há»c Tinh Hoaâ€, đại khái nhÆ° thế nà y:
LÆ° phu nhân, vợ ông Phòng Huyá»n Linh, là ngÆ°á»i tuyệt đẹp và có đức hạnh. Khi còn trẻ, ông hà n vi lắm. Lúc lâm bệnh nặng tưởng chừng nhÆ° đã sắp chết, ông gá»i LÆ° thị đến mà bảo:
- Tôi bị bệnh nguy quá, nà ng tuổi còn trẻ, không nên ở váºy, liệu mà ăn ở tá» tế vá»›i ngÆ°á»i chồng sau.
LÆ° thị nghe nói, nức nở khóc. Äoạn và o trong mà n khoét má»™t mắt bá» Ä‘i, có ý tá» cho chồng biết rằng dù chồng bất hạnh có chết, cÅ©ng quyết chà không lấy ai nữa.
Chẳng bao lâu, ông Huyá»n Linh khá»i bệnh. Sau ông thi Ä‘á»—, là m quan đến chức tể tÆ°á»›ng. Ông má»™t niá»m yêu mến, kÃnh trá»ng LÆ° thị vô cùng, không há» lấy má»™t tì thiếp nà o nữa. NgÆ°á»i ngoà i cho thế là tại ông sợ LÆ° thị có tÃnh hay ghen. ChÃnh vua ÄÆ°á»ng Thái Tôn cÅ©ng muốn thá» lòng LÆ° phu nhân. Má»™t hôm cho hoà ng háºu gá»i và o bảo:
- Theo phép thÆ°á»ng các quan to vẫn có tì thiếp. Quan nhà ta tuổi đã cao, vua muốn ban cho má»™t mỹ nhân.
LÆ° thị nhất quyết không nghe. Vua nổi giáºn, mắng rằng:
- Nhà ngươi không ghen thì sống, mà ghen thì chết.
Rồi sai ngÆ°á»i Ä‘Æ°a cho má»™t chén rượu, giả là m chén thuốc Ä‘á»™c, phán rằng:
- Äã váºy thì phải uống chén thuốc Ä‘á»™c nà y.
Lư thị không ngần ngại chút nà o, cầm chén, uống hết ngay. Vua thấy thế, bèn nói:
- Ta cÅ©ng phải sợ, huống nữa là Huyá»n Linh.
Trở lại vá»›i sá»± an bà i của Thượng Äế. Ngà i đã đặt cặp mắt chúng ta ở đằng trÆ°á»›c, vì Ngà i muốn chúng ta luôn hÆ°á»›ng tá»›i phÃa trÆ°á»›c, chứ không phải để chúng ta cứ ngoái nhìn vá» những sá»± việc ở phÃa sau.
Kinh nghiệm vốn cho chúng ta thấy: NgÆ°á»i già thÆ°á»ng sống bằng quá khứ, nên thÃch ngoái cổ nhìn lại phÃa sau. Thá»±c váºy, trong khi ngồi nói chuyện vá»›i những ngÆ°á»i đã mang nặng tà tuổi Ä‘á»i, gã thấy các cụ ta luôn nhắc tá»›i má»™t thá»i oanh liệt, má»™t dÄ© vãng oai hùng và má»™t ngà y xÆ°a hoà ng thị của mình. Hồi ấy ông thế nà y, bà thế ná», chứ đâu nhÆ° bá»n nhãi ranh bây giá». Khi nhìn lại những sá»± việc ở phÃa sau nhÆ° thế, ngÆ°á»i ta thÆ°á»ng có hai thái Ä‘á»™:
Thái Ä‘á»™ thứ nhất, đó là huênh hoang và tá»± đắc vá»›i những thà nh công mà mình đã thâu lượm được, để rồi ngủ quên trên chiến thắng của mình lúc nà o cÅ©ng không hay. Thái Ä‘á»™ thứ hai, đó là bá»±c bá»™i và cay cú vá»›i những thất bại mà mình đã gặp phải, để rồi khÆ¡i dáºy mối háºn thù tưởng chừng nhÆ° đã bị xóa nhòa vá»›i thá»i gian. DÄ© nhiên, gã không phủ nháºn vai trò của dÄ© vãng, nhÆ° ngÆ°á»i xÆ°a đã nói: Vô cổ bất thà nh kim. Không có cÅ© thì là m sao có má»›i. Nhìn lại dÄ© vãng, để rồi chắt lá»c ra những bà i há»c, những kinh nghiệm quà giá cho bản thân, là điá»u đáng trân trá»ng. NhÆ°ng nhìn lại dÄ© vãng, để rồi thá»a mãn vá»›i những chiến thắng, hay háºm há»±c vá»›i những thất bại, mà quên mất hiện tại, thì đó lại là điá»u bất ổn cần phải được xem xét lại.
Trong khi đó, ngÆ°á»i trẻ thÆ°á»ng sống bằng tÆ°Æ¡ng lai, nên luôn hÆ°á»›ng nhìn vá» phÃa trÆ°á»›c, để rồi Ä‘Æ°a ra những sáng kiến, góp phần xây dá»±ng má»™t ngà y mai tÆ°Æ¡i sáng hÆ¡n. DÄ© vãng thì đã qua Ä‘i. Có lấy là m vinh dá»± và hãnh diện hay đắng cay và chua xót, thì cÅ©ng không thể nà o nÃu kéo lại được. Hiện tại má»›i thá»±c sá»± cần thiết, bởi vì tÆ°Æ¡ng lai được bắt đầu từ trong hiện tại và ngà y mai Ä‘ang bắt đầu từ hôm nay.
TIẾP ÄẾN LÀ HAI Lá»– TAI
Là m đẹp cho và nh tai của mình không còn là phạm vi Ä‘á»™c quyá»n của phe Ä‘á»n bà con gái, mà cánh Ä‘á»n ông con giai cÅ©ng nhảy vô ăn ké. Qua phim ảnh và sách báo, cÅ©ng nhÆ° khi Ä‘i ra ngoà i Ä‘Æ°á»ng, gã đã thấy nhiá»u anh con giai cÅ©ng xá» lá»— tai, Ä‘eo và o đó má»™t chiếc khoen. NgÆ°á»i ta không phải chỉ xá» má»™t lá»—, mà đôi khi còn xá» hai ba lá»— trên và nh tai của mình, rồi quặc và o đó những thứ phụ tùng lỉnh kỉnh. Má»™t đôi bông, má»™t chiếc vòng, tháºm chà có cả những cây tháºp giá được treo lủng lẳng, tòn teng và đong Ä‘Æ°a. Mục Ä‘Ãch của đôi tai là để nghe. Thế nhÆ°ng, trong phạm vi nà y, gã ghi nháºn được Ãt nữa là hai Ä‘iá»u bất ổn.
Äiá»u bất ổn thứ nhất, đó là chúng ta chỉ thÃch nghe những lá»i khen ngợi và ca tụng, hay những lá»i có lợi chochúng ta, tháºm chà cả những lá»i nịnh bợ và tâng bốc. Những lá»i nói kiểu nà y đượccoi nhÆ° là …khoái lá»— nhÄ©, nên dá»… dà ng được chấp nháºn. Các linh mục Âu Châu ngà y xÆ°a là m việc tại Việt Nam thÆ°á»ng được gá»i là các cố Tây. Và má»™t vị cố Tây, khi được nghe những lá»i ca tụng và nịnh bợ nhÆ° váºy, đã phát biểu nhÆ° sau: Mặc dù thầy biết nó “pÄ©nh†thầy, nhÆ°ng thầy vẫn…thÃch.
Äiá»u bất ổn thứ hai, đó là chúng ta dá»… nghe theo những ngÆ°á»i mà chúng ta có cảm tình. Lá»i của những ngÆ°á»i chúng ta thÆ°Æ¡ng mến xem ra dá»… thủng lá»— nhÄ© của chúng ta hÆ¡n bất cứ ai. Thá»±c váºy, khi muốn xin xá» má»™t vị quan ông giúp đỡ việc ná» việc kia, hay ban cho má»™t Æ¡n huệ nà o đó. Nếu ngại gặp gỡ trá»±c tiếp. NgÆ°á»i ta bèn chạy vòng vòng và đi qua cá»a háºu, bằng cách Ä‘Æ°a phong bì hay biếu xén quà cáp cho quan bà và nhá» quan bà nói tiếp. Má»™t lá»i của quan bà phán ra sẽ có giá trị gấp ngà n vạn lần lá»i của dân vai nặng chân trÆ¡n. CÅ©ng theo thể thức ấy, khi có việc phải nhá» cáºy cha sở hay má»™t đấng báºc nà o đó, chúng ta thÆ°á»ng nhá» má»™t vị trung gian bầu cá», chẳng hạn nhÆ° ông chánh, ông trùm. Những lá»i của ông chánh hay ông trùm thÆ°á»ng được các ngà i dá»… dà ng lắng nghe hÆ¡n những lá»i Ä‘Æ°á»ng Ä‘á»™t của chúng ta.
Thế nhÆ°ng, sá»± an bà i của ThÆ°Æ¡ng Äế đối vá»›i đôi tai thì lại hoà n toà n khác hẳn. Ngà i đặt hai tai chúng ta ở hai bên là để chúng ta nghe từ hai phÃa, cả lá»i khen lẫn tiếng chê, chứ không phải để chúng ta chỉ nghe từ má»™t phÃa hoặc chỉ để nghe những lá»i tâng bốc êm tai.
TrÆ°á»›c hết, Ngà i không phải chỉ muốn chúng ta đón nháºn những lá»i ngợi khen, mà còn phải lắng nghe cả những lá»i phê bình, chỉ trÃch, bởi vì nhÆ° má»™t câu danh ngôn đã bảo: “Ai khen ta mà khen phải, thì đó là bạn ta. Còn ai chê ta mà chê phải, thì đó là thầy taâ€.
VÅ© hầu nÆ°á»›c Ngụy cùng vá»›i quần thần bà n việc nÆ°á»›c. Việc gì vua nói cÅ©ng phải, quần thần không ai giá»i bằng. Lúc lui chầu, Ngụy hầu ra dáng há»›n hở lắm. Ngô Khởi bèn tiến lên và nói:
- Cáºn thần ai đã Ä‘em chuyện Sở Trang vÆ°Æ¡ng nói cho nhà vua nghe chÆ°a?
VÅ© hầu há»i:
- Chuyện Sở Trang vương là như thế nà o?
Ngô Khởi thưa:
- Khi Sở Trang vÆ°Æ¡ng mà bà n việc, phải hÆ¡n quần thần, khi cho lui chầu. Có ngÆ°á»i há»i: Sao vua lại lo? Sở Trang vÆ°Æ¡ng nói: Ta bà n việc mà quần thần không bằng được ta, cho nên ta lại lo. Cổ nhân có câu: Các vua chÆ° hầu, ai có thầy giá»i thì là m được vÆ°Æ¡ng, ai có bạn giá»i thì là được bá, ai có ngÆ°á»i quyết Ä‘oán cho má»i việc ngá» vá»±c thì còn nÆ°á»›c, ai bà n việc không còn ai bằng mình thì mất nÆ°á»›c. Ta nghÄ© ngu nhÆ° ta mà quần thần cÅ©ng không ai bằng, thì nÆ°á»›c ta có lẽ sẽ mất thôi. Bởi thế ta lo…Ấy cÅ©ng má»™t việc giống nhau. Sở Trang vÆ°Æ¡ng thì lo mà nhà vua thì lại mừng.
VÅ© hầu nghe váºy, thì áy náy vái tạ và nói:
- Trá»i sai nhà thầy đến bảo cái lá»—i cho ta.
Riêng đối vá»›i những lá»i má»i má»c, khả dÄ© là m hoen ố cõi lòng và là m vẩn đục tâm can tì phế, chúng ta cần phải can đảm gạt bá» và dứt khoát nói không.
Äá»i thượng cổ có ông Hứa Do, là má»™t nhà ẩn dáºt ở trong chằm Bái trạch. Vua Nghiêu nghe tiếng là ngÆ°á»i giá»i, má»i ra, xin nhÆ°á»ng cả thiên hạ. Hứa Do từ chối, lui vỠẩn tại núi Trung Nhạc, phÃa nam sông DÄ©nh Thủy. Sau vua Nghiêu lại tìm đến, cố má»i Hứa Do ra là m Tổng trưởng cả chÃn châu. Hứa Do thấy váºy, không muốn nghe nữa, bèn ra bá» sông DÄ©nh Thủy rá»a tai. Ngay lúc bấy giá», Sà o Phủ dắt trâu xuống bá» sông gặp Hứa Do và há»i:
- Vì việc gì mà bác phải rá»a tai nhÆ° váºy?
Hứa Do thuáºt chuyện. Sà o Phủ bèn gò cổ trâu lại mà nói rằng:
- Ta toan cho trâu uống nước nơi đây, nhưng lại e bẩn cả miệng trâu.
Nói đoạn, dắt trâu lên quãng sông trên mà cho uống nước.
Ngoà i ra, trong những cuá»™c xÃch mÃch hay bất đồng, chúng ta cần phải có thái Ä‘á»™ khách quan, nghÄ©a là lắng nghe cả hai phe, phe ta cÅ©ng nhÆ° phe địch, để có thể nắm vững sá»± tháºt, rồi Ä‘i tá»›i má»™t sá»± hòa giải tốt đẹp.
Gã quen má»™t anh bạn chẳng may bị Ä‘iếc lá»— tai bên trái, thà nh thá» má»—i khi muốn nói vá»›i anh ta Ä‘iá»u gì, thì phải ká» miệng và o lá»— tai bên phải của anh ta mà nói, chứ còn nói và o lá»— tai bên trái, thì anh ta sẽ chẳng hiểu gì cả. CÅ©ng váºy, má»—i khi muốn nghe Ä‘iá»u gì cho thấu đáo, anh ta phải chìa cái lá»— tai bên phải vá» phÃa ngÆ°á»i nói, giống nhÆ° cái Ä‘Ã i ra Ä‘a hÆ°á»›ng tá»›i nÆ¡i phát tÃn hiệu…
Trong cách cÆ° xá» thÆ°á»ng ngà y, chúng ta luôn bị tình cảm chi phối, là m cho những phán Ä‘oán trở nên lệch lạc, bởi vì chúng ta dá»… dà ng nghe theo phe ta, là những ngÆ°á»i há» hà ng hay bè bạn thân cáºn, những ngÆ°á»i mà chúng ta yêu mến.
Äứa bé nghịch ngợm trong giá» giáo lý, bị ông thầy giúp xứ đét cho và i roi. Äứa bé vừa mếu vừa khóc, chạy thẳng vá» nhà méc vá»›i ông bố. Chẳng cần phải suy nghÄ© há»i han, ông bố liá»n nổi giáºn đùng đùng, chạy khắp xóm và chá»i đổng ông thầy má»™t chặp:
- Nó không đẻ, nó không Ä‘au, nó dám đánh con nhà ngÆ°á»i ta nhÆ° thế à .
SAU CÙNG LÀ CÃI MIỆNG
NÆ¡i cái miệng, bên ngoà i là và nh môi, bên trong là cái lưỡi. Và nh môi cÅ©ng là điểm được các bà các cô chăm sóc má»™t cách kỹ lưỡng. NgÆ°á»i ta có thể giải phẫu cho và nh môi nhá» lại. NgÆ°á»i ta cÅ©ng có thể xâm cho và nh môi to ra.
HÆ¡n thế nữa, ngÆ°á»i ta còn chế tạo biết bao nhiêu thứ son, đủ mà u đủ sắc để trang Ä‘iểm cho và nh môi. Có mà u Ä‘á» chói nhÆ° tiết canh gà . Có mà u xám ngắt nhÆ° thịt trâu Æ°Æ¡n…Ai thÃch chá»n mà u nà o, thì xin tùy hỉ.
Cái miệng có nhiá»u công dụng khác nhau. Äối vá»›i những ngÆ°á»i Ä‘ang ở trong quÄ© đạo của tình yêu, thì cái miệng được dùng để hôn. Äối vá»›i những ngÆ°á»i Ä‘ang bị kiến bò bụng, thì cái miệng được dùng để ăn. Và đối vá»›i bà n dân thiên hạ, ở má»i nÆ¡i và trong má»i lúc, cái miệng được dùng để nói.
Kinh nghiệm cho thấy: lá»i nói, mặc dù là phÆ°Æ¡ng tiện chÃnh Chúa đã trao ban để chúng ta chuyển thông tÆ° tưởng và ý muốn cho ngÆ°á»i khác, hầu tạo được má»™t bầu khà hòa thuáºn và bắc được má»™t nhịp cầu cảm thông, thế nhÆ°ng sai lá»—i do lá»i nói lại là má»™t thứ sai lá»—i chúng ta thÆ°á»ng vấp phạm hÆ¡n cả. Vì vá»›i lá»i nói, chúng ta có thể sai lá»—i bất kỳ ở đâu, bất kỳ lúc nà o, bất kỳ vá»›i ai và bất kỳ qua Ä‘á» tà i nà o. Tuy nhiên có hai thứ sai lá»—i mà chúng ta thÆ°á»ng vấp phạm hÆ¡n cả.
Sai lá»—i thứ nhất, đó là nói dà i, nói dẻo, nói dai. Thá»±c váºy, trong những câu chuyện hằng ngà y, gã thấy có những ngÆ°á»i luôn dà nh cho mình cái quyá»n được nói. Há» nói từ đầu đến cuối, không để cho ai chen và o. Há» nói không kịp thở và chỉ nói vá» mình bằng cách Ä‘á» cao vá» những việc mình đã là m, những gì mình đã có, khiến ngÆ°á»i nghe nhiá»u lúc vừa khiếp lại vừa sợ.
Nhất là đối vá»›i các chị vợ. Há» thÆ°á»ng ca cẩm vá» tình trạng váºt giá leo thang và những khó khăn trong việc giải quyết vấn Ä‘á» cÆ¡m áo gạo tiá»n. Há» thÆ°á»ng chì chiết anh chồng, nếu chẳng may mắc phải má»™t sai lá»—i nà o đó. Tất cả là nhÆ° những Ä‘iệp khúc buồn được ca Ä‘i ca lại suốt ngà y, ban sáng cÅ©ng nhÆ° ban chiá»u, ban tối cÅ©ng nhÆ° ban đêm. Những ngÆ°á»i nói dà i, nói dẻo, nói dai hình nhÆ° đã quên mất lá»i ngÆ°á»i xÆ°a căn dặn:
- Äa ngôn thì Ä‘a quá.
- Rượu lạt uống lắm cũng say,
NgÆ°á»i khôn nói lắm, dẫu hay cÅ©ng nhà m.
Sai lá»—i thứ hai, đó là nói gian và nói dối, có nghÄ©a là nói hà nh nói xấu ngÆ°á»i khác.Nhiá»u lúc gặp nhau, chúng ta đã phát ngôn tháºt bừa bãi, chúng ta xả láng chỉ trÃch ngÆ°á»i khác, mà chẳng biết thá»±c hÆ° nhÆ° thế nà o. Chúng ta nói cho khoái cái lá»— miệng. Ai mất danh dá»±, ai bị vùi xuống bùn Ä‘en cÅ©ng mặc. ChÃnh vì thế, Thánh Kinh đã bảo: Số ngÆ°á»i chết vì cái lưỡi lại nhiá»u hÆ¡n số ngÆ°á»i ngã gục vì gÆ°Æ¡m giáo nÆ¡i chiến trÆ°á»ng. Và tục ngữ dân Ä‚ng Lê cÅ©ng nói: Không ná»c nà o Ä‘á»™c cho bằng cái lưỡi.
Trong khi đó, ý muốn của Thượng Äế không phải là nhÆ° váºy: Ngà i tạo cho chúng ta chỉ má»™t cái miệng vì Ngà i muốn chúng ta nói Ãt nghe nhiá»u và chỉ nói những Ä‘iá»u khôn ngoan, chứ không phải để chúng ta nói nhiá»u và nói những lá»i sâu hiểm là m tổn thÆ°Æ¡ng ngÆ°á»i khác. Chắc hẳn có lần chúng ta đã cảm thấy bá»±c bá»™i và tức tối trÆ°á»›c những luồng dÆ° luáºn xuyên tạc, trÆ°á»›c những miệng lưỡi thâm Ä‘á»™c của ngÆ°á»i Ä‘á»i. Vì dÆ° luáºn vốn thÆ°á»ng luáºn dÆ°. Lá»i đồn thổi bao giá» cÅ©ng phóng đại, tô mà u, không biết đâu mà lÆ°á»ng, bởi vì: Lưỡi không xÆ°Æ¡ng nhiá»u Ä‘Æ°á»ng lắt léo.
Má»™t lá»i nói vô ý thức có thể và nhÆ° lon dầu đổ thêm và o lá»a, là m bừng lên sá»± tức giáºn, thù oán, thiêu rụi hết tình nghÄ©a ruá»™t thịt cÅ©ng nhÆ° lối xóm. Má»™t lá»i nói vu oan có thể là m cho ngÆ°á»i khác mất hết tiá»n bạc, địa vị, thân bại danh liệt và đi và o chốn lao tù. Bởi đó, ngÆ°á»i xÆ°a đã dạy: Hãy ngoáy lưỡi bảy lần trÆ°á»›c khi nói.
Esope là má»™t tên nô lệ da Ä‘en, nhÆ°ng rất được chủ là ông Santô yêu mến và kÃnh trá»ng. Ngà y kia có khách đến chÆ¡i, ông chủ sai Esope ra chợ mua thức ăn, nhÆ°ng không bảo phải mua những gì. Esope mua toà n các thứ lưỡi: nà o lưỡi heo, nà o lưỡi bò, nà o lưỡi ngá»±a…đem vá» nấu nÆ°á»›ng. Lạ miệng nên ăn ngon, ông chủ và khách khứa Ä‘á»u hà i lòng vá» tà i nấu nÆ°á»›ng của Esope.
Lần sau có khách, ông chủ cÅ©ng sai Esope Ä‘i chợ và cÅ©ng không dặn phải mua những gì. Esope lại mua vá» toà n những lưỡi, chỉ khác ở chá»— là cách nấu nÆ°á»›ng và thêm bá»›t gia vị. Thấy váºy, ông chủ ngạc nhiên thì Esope bèn kÃnh cẩn là m má»™t mà n lý luáºn vá» cái lưỡi. Ông nói: Ở Ä‘á»i, tốt hay xấu, lợi hay hại Ä‘á»u do việc sá» dụng cái lưỡi má»™t cách khéo léo hay vụng vá». ChÃnh nhá» váºy, Esope được chủ quà yêu và giải thoát khá»i kiếp sống nô lệ.
Äể kết luáºn, gã xin ghi lại má»™t tÆ° tưởng nhÆ° sau: Lưỡi ngÆ°á»i khôn ngoan tạo thà nh danh giá, mồm kẻ ngu dại gây nên đổ vỡ tan hoang.
(Bà i trÃch báo Thánh Nhạc Ngà y Nay số 117 Năm X tháng 5-2015)
Bạn không có quyền gửi bài viết Bạn không có quyền trả lời bài viết Bạn không có quyền sửa chữa bài viết của bạn Bạn không có quyền xóa bài viết của bạn Bạn không có quyền tham gia bầu chọn Bạn không được phép gởi kèm file trong diễn đàn Bạn có thể download files trong diễn đàn