GPVMenu

 Phim Công giáo online 

 Lịch Phụng vụ GP Vinh 

 Giờ lễ tại các nhà thờ 

 Quỹ Học bổng NTT 

 Giấy tờ - Chứng chỉ 

 ĐCV Vinh Thanh 


_READMORE
 Gia đình Web Giáo phận 
Lam Hồng (Đức tin & VH)

Phim Công giáo

Thánh Ca Online

ĐCV Vinh Thanh

Hội dòng MTG Vinh

Quỹ Học Bổng NTT

GĐ Thánh Tâm GP Vinh

Doanh nhân GP Vinh

Giáo xứ Bảo Nham

Giáo xứ Hòa Ninh

Giáo xứ Làng Rào

Giáo xứ Nghi Lộc

Giáo xứ Tân Lộc

Giáo xứ Trung Nghĩa

Sinh viên CG Vinh

CĐ Vinh Hà Nội
 Tra cứu bài viết 
Tháng Tư 2024
T2T3T4T5T6T7CN
1 2 3 4 5 6 7
8 9 10 11 12 13 14
15 16 17 18 19 20 21
22 23 24 25 26 27 28
29 30          
 <  > 
 Thống kê truy cập 
 Khách: 23
 Thành viên: 000
 Tổng cộng 023
 Lượt tr.cập 055315294
 Từ điển online 
TỪ ĐIỂN ONLINE

 Bookmark & Share 

website security
 
Diễn đàn Giáo Phận Vinh 17.04.2024
DIỄN ĐÀN GIÁO PHẬN VINH :: Xem chủ đề - Tuổi "Tình yêu"

 Chào mừng bạn đến với diễn đàn GIAOPHANVINH.NET


 Xem bài chưa có ai trả lời 
Đăng ký làm thành viênĐăng ký làm thành viên 

gửi bài mới Trả lời chủ đề này DIỄN ĐÀN GIÁO PHẬN VINH -> Phiếm luận - Phiếm đàm
 Bạn đang theo dõi chủ đề ở chuyên mục : Phiếm luận - Phiếm đàm 
Người đăng Thông điệp
dangngocan
Quản trị viên
Quản trị viên


 

Ngày tham gia: 13/11/2007
Bài gửi: 2466
Số lần cám ơn: 1
Được cám ơn 295 lần trong 287 bài viết

Bài gửigửi: 26.08.2010    Tiêu đề: Tuổi "Tình yêu" Trả lời với trích dẫn nội dung bài viết này

TUỔI TÌNH YÊU


Sáng hôm nay, không hiểu tại sao gã bỗng hứng chí, vừa nhâm nhi ly cà phê đen, vừa ngâm khe khẽ trong miệng câu ca dao :
- Trăng bao nhiêu tuổi trăng già,
Núi bao nhiêu tuổi gọi là núi non ?

Thế rồi, gã lại nghĩ vẩn nghĩ vơ và tự hỏi :
- Liệu tình yêu và hôn nhân có tuổi tác gì hay không ?

Có một anh chồng và một cha sở chết trong cùng một ngày, chết trong cùng một giờ, chết trong cùng một phút và chết trong cùng một giây.
Cả hai đều đến trình diện thánh Phêrô để được phỏng vấn, rồi từ đó mới biết được tương lai hậu vận của mình : vào thiên đàng, xuống luyện ngục hay hỏa ngục.


Thánh Phêrô bèn hỏi anh chồng :
- Con có vợ được bao nhiêu năm rồi ?
- Thưa đúng hai mươi lăm năm. Chúng con vừa mới “hấp hôn”, mừng hai mươi lăm năm tình lận đận.

Thánh Phêrô vui mừng nói :
- Tốt lắm, con hãy vào thiên đàng ngay đi.

Quay sang cha sở, thánh Phêrô cũng hỏi :
- Còn con, con làm linh mục được bao nhiêu năm rồi ?
Và cha sở cũng trả lời :
- Thưa đúng hai mươi lăm năm. Con vừa mới ăn mừng ngân khánh xong.

Thánh Phêrô liền quyết định :
- Vậy con hãy chịu khó xuống luyện ngục đền tội con hai mươi lăm năm.
Cha sở có vẻ bất mãn ra mặt :
- Tại sao lại như thế được ? Suốt đời, con đã làm biết bao nhiêu việc tốt lành, nào là rửa tội, nào là cử hành các bí tích, nào là giảng giải, nào là khuyên răn, nào là xây cất….Còn cái anh chồng kia ?
Không để cho cha sở nói tiếp, thánh Phêrô liền trả lời :
- Còn cái anh chồng kia ấy hả ? Anh ta đã đền tội mình ở trần gian những hai mươi lăm năm rồi, còn con thì chưa có được một ngày nào cả.

Xem như thế, gã thấy tình yêu, hôn nhân và cuộc sống gia đình cũng vất vả cực nhọc, chứ chẳng phải lúc nào cũng tươi hồng và dễ ăn đâu nhé.
Bàn về mối liên hệ giữa tình yêu và hôn nhân, gã nhận thấy có nhiều cách diễn tả, nhưng tựu trung người ta thường chia ra làm ba thời kỳ : Trước khi, liền ngay và lâu sau.
Thực vậy, với những người thích màu sắc :
- Trước khi cưới là một màu hồng rực rỡ, liền ngay sau khi cưới là một màu trắng nhạt, còn lâu sau khi cưới là một màu xám ảm đạm.

Với những người thích nghiên cứu về thời tiết :
- Trước khi cưới là những ngày mùa xuân nắng ấm, liền sau khi cưới là những ngày hè thu oi bức hay mưa dông, còn lâu sau khi cưới là những ngày dài mùa đông lạnh giá.

Với những người thích âm thanh :
- Trước khi cưới anh nói thì em nghe và em nói thì anh nghe, liền sau khi cưới, anh nói thì anh nghe và em nói thì em nghe, còn lâu sau khi cưới, thì cả hai cùng nói, nhưng hàng xóm phải nghe.

Với những người có tinh thần ăn uống :
- Trước khi cưới thì nhìn nhau mà no, liền sau khi cưới thì nhìn nhau mà ngáp, còn lâu sau khi cưới thì nồi niêu xoong chảo thỉnh thoảng lại bay ra ngoài sân.

Với những người vốn mang dòng máu ga lăng :
- Trước khi cưới thì chiếc dù lệch hẳn về phía nàng và chàng sẵn sàng chịu ướt, liền sau khi cưới thì chiếc dù nằm ở chính giữa và mỗi người chịu ướt một nửa, còn lâu sau khi cưới thì chiếc dù lệch hẳn về phía chàng và nàng đành cam chịu ướt.

Từ đó, người ta đi tới một kết luận không mấy sáng sủa :
- Yêu nhau trong ba ngày, ghét nhau trong ba tháng và chịu đựng nhau suốt ba mươi ba năm.

Có kẻ còn bi quan hơn khi phát biểu :
- Trong đời người đàn ông có hai ngày vui lớn, thứ nhất đó là ngày lấy vợ và thứ hai là ngày vợ chết. Như vậy hôn nhân phải chăng là nấm mồ chôn vùi tình yêu ?

Đây cũng là điều dễ hiểu bởi vì vào cái thuở ban đầu lưu luyến ấy, người ta đến với nhau với tất cả vẻ đẹp của mình, từ cách ăn mặc chải chuốt làm duyên, đến những lời lẽ từ tốn, tế nhị và đôi lúc pha cả sự nhõng nhẽo.

Dù có một trăm chỗ lệch, người ta cũng cố kê cho bằng. Để rồi dưới cái nhìn chủ quan của tình yêu, thì củ ấu cũng tròn và trái bồ hòn cũng ngọt.
Thế nhưng, khi đã bước vào hôn nhân, người ta phải chung sống với nhau như ván đóng thuyền. Chính cuộc sống chung này làm cho người ta vỡ mộng, có ở trong chăn mới biết chăn có rận, bởi vì người mình lấy không giống với người mình mơ, như một câu danh ngôn đã diễn tả :
- Cái gay của hôn nhân là ở chỗ người ta chỉ yêu chiếc răng khểnh, yêu đôi má lúm đồng tiền hay yêu mái tóc thề, thế mà lại phải cưới nguyên si cả một con người.
Vì thế, bước vào hôn nhân, không còn là lúc chúng ta nguyện cầu :
- Xin cho con lấy được người con thương.
Nhưng phải là lúc chúng ta nài van :
- Xin cho con thương được người con lấy.
Hay như một câu danh ngôn đã nói :
-Chết cho người mình yêu thì dễ hơn là sống với người mình yêu.

Có một anh chồng vừa mới qua đời, mon men đến trước cửa thiên đàng để hỏi thánh Phêrô xem mình có tên trong danh sách Nước Trời hay không.
Với cặp kính lão trên đôi mắt, thánh Phêrô bèn mở những cuốn sách thật to và thật cũ, cẩn thận xem từng dòng, từng chữ, nhưng vẫn không thấy tên anh chồng đâu cả. Thất vọng, thánh Phêrô bèn nói với anh chồng :
- Rất tiếc ở đây không có chỗ cho con.
Nhưng để vớt vát, thánh Phêrô lên tiếng hỏi :
- Thế thì ở trần gian, con đã làm được những gì ?
Anh chồng mừng rỡ kêu lên :
- Thưa, con đã có vợ ạ!
Thánh Phêrô vuốt nhẹ chòm râu bạc, cặp mắt đăm chiêu như tơ tưởng về một dĩ vãng xa xôi và nói :
- Thôi được, con vào ngay đi. Ta rất thông cảm với con.
Thì ra thánh Phêrô đã hiểu được và đã cảm thông những vất vả cực nhọc của anh chồng trong kiếp sống gia đình và đã mở cửa Nước Trời đón nhận anh, bởi vì chính thánh Phêrô cũng đã từng trải qua kiếp sống ấy :
- Đoạn trường ai có qua cầu mới hay.

Mặc dù cuộc sống hôn nhân và gia đình có nhiều nỗi truân chuyên, người ta vẫn cứ thích sống cho tình yêu, chứ chẳng ai dại gì mà chết cho tình yêu, thật đúng như ca dao đã diễn tả :
- Cái vòng tình ai cong cong,
Kẻ mong ra khỏi, người mong bước vào.


Cũng vì thích sống cho tình yêu, nên người ta mới bày đặt ra những lễ hội để…ăn mừng tình yêu.
Khi đang yêu nhưng chưa bước vào hôn nhân, người ta có lễ hội Valentine, vốn được gọi nôm na là ngày tình yêu hay ngày tình nhân. Theo một bài viết trên báo “Kiến thức ngày nay” số 342, thì thánh Valentinô chính là nguồn gốc cho lễ hội tình yêu này.
Số là lúc bấy giờ hoàng đế Clauđiô muốn có một quân đội hùng mạnh, nên đã ra lệnh cho mọi anh đàn ông tới tuổi đều phải nhập ngũ. Thế nhưng, có nhiều người không muốn rời xa vợ con và gia đình. Điều này làm cho hoàng đế giận dữ. Ông quyết định cấm tiệt mọi cuộc kết hôn, bởi vì nếu đàn ông không lập gia đình thì họ sẽ chẳng phản đối việc tham gia quân đội.
Điều này xem ra cũng giống như chính sách “tam khoan” của nhà nước Việt Nam thuở nào :

- Thứ nhất, đó là khoan hãy yêu.
- Thứ hai, đó là nếu lỡ yêu, thì khoan hãy lấy.
- Thứ ba, đó là nếu lỡ lấy, thì hãy khoan hãy có con.

Trong khi đó, thánh nhân là một linh mục, chuyên làm lễ cưới cho những người yêu nhau. Ngay cả sau khi hoàng đế ban hành lệnh cấm, thánh nhân vẫn âm thầm và bí mật cử hành.
Đêm kia, thánh nhân bị bắt quả tang đang khi làm lễ cưới. Đôi tân hôn nhanh chân chạy thoát, còn thánh nhân thì bị tống ngục.
Trong thời gian sống trong ngục, rất nhiều người trẻ đã đến thăm viếng thánh nhân. Họ ném hoa và những bức thư ngắn qua cửa sổ cho thánh nhân. Họ muốn thánh nhân biết rằng họ luôn tin tưởng vào tình yêu.
Một trong những người trẻ ấy lại là con gái của viên canh ngục. Được phép của cha, cô bé vào thăm thánh nhân và cho rằng :
- Thánh nhân đã hành động đúng, còn luật lệ của hoàng đế chỉ là điều hết sức phi lý.

Trước khi bị đem ra pháp trường, thánh nhân đã để lại cho cô bé bức thư cám ơn của mình với hàng chữ :
- Gửi con tình yêu từ Valentinô của con.
Lời nhắn này được viết vào ngày thánh nhân phải chết, tức là 14 tháng 2 năm 269.

Phải chăng đó chính là nguồn gốc việc gửi thiệp và tặng quà trong ngày lễ hội này.
Ngày hội tình yêu hay ngày lễ tình nhân chính là thời gian được dành riêng để mừng cho những cuộc tình, cũng như cho những người đang sống trong những cuộc tình ấy.
Còn khi đang yêu và đã bước vào hôn nhân, người ta có rất nhiều ngày để tưởng nhớ và…ăn mừng tình yêu của mình.
Gã xin liệt kê ra như sau :
- Năm năm là cưới gỗ.
- Mười năm là cưới thiếc.
- Mười lăm năm là cưới thủy tinh.
- Hai mươi năm là cưới sứ.
- Hai mươi lăm năm là cưới bạc.
- Ba mươi năm là cưới ngọc trai.
- Ba mươi lăm năm là cưới ngọc thạch.
- Bốn mươi năm là cưới hồng ngọc.
- Bốn mươi lăm năm là cưới lam ngọc.
- Năm mươi năm là cưới vàng.
- Năm mươi lăm năm là cưới ngọc bích.
- Sáu mươi năm là cưới kim cương.


Và có lẽ không mấy cặp sống thọ để kỷ niệm bảy mươi, hay tám mươi năm cuộc tình. Và nếu còn sống, thì cũng khó mà khỏe mạnh cũng như minh mẫn để ăn mừng cùng với bàn dân thiên hạ.
Vì thế, gã không thấy người ta đặt tên cho những cuộc tình sau sáu mươi năm trời đằng đẵng vác thập giá của cuộc sống gia đình.

Có một bài viết dựa theo tài liệu nước ngoài, được đăng trên tuần báo “Gia đình” số 39 ra ngày 26 tháng 9 năm 2005 bàn về những thăng trầm của tình yêu trong hôn nhân, được biểu lộ qua tâm tình của một người vợ với những cuộc…cãi nhau như sau :

Hôn nhân năm thứ nhất :
Chúng tôi say đắm, dính như keo.
Nhìn thấy những cặp vợ chồng khác cãi nhau và ném đồ, nhưng vẫn tiếp tục sống với nhau, chúng tôi cảm thấy không thể nào hiểu được và cho rằng những ngày cãi nhau đó sẽ không bao giờ xảy ra đối với chúng tôi.

Hôn nhân năm thứ hai :
Chúng tôi bắt đầu cãi nhau. Khi cãi nhau, tôi đã ném hỏng chiếc đồng hồ đắt tiền. Khóc trong vòng 40 phút. Sau đó, tôi gói ghém quần áo về với…bu.
Tôi thầm nghĩ trong lòng :
- Ly hôn!
Tôi dứt khoát không muốn tiếp tục chung sống với một người cãi nhau với mình.
Hàng ngày sau khi tan sở, anh ấy đều chạy đến cơ quan đón tôi, chủ động nhận lỗi, để tôi quay về nhà với anh ấy. Mặt tôi lạnh như tiền, không thèm để ý và cũng không cùng chồng tôi về nhà.
Cho tới nửa tháng sau, chồng tôi mua một bó hoa tươi thật lớn đến đón tôi, chủ động đưa tôi đi siêu thị.
Tôi kể tội của chồng tôi những 10 phút. Sau đó phán một câu cảnh cáo :
- Lần sau mà như vậy, em tuyệt đối không tha thứ cho anh.
Chồng tôi lặng im, biểu thị sự đồng ý.

Hôn nhân năm thứ ba :
Khi cãi nhau, tôi ném vỡ mấy cái ly thủy tinh rẻ tiền. Khóc khoảng 30 phút. Sau đó đến nhà bạn ở mấy ngày. Chồng tôi gọi điện cho tôi mấy lần tôi mới về nhà.
Mấy chiếc ly vợ ở trên mặt đất đã được dọn sạch sẽ, nhưng tôi vẫn không để ý đến anh ấy.
Khi ăn cơm tối, tôi nằm lỳ ở trong phòng, không ra. Chồng tôi gõ cửa bên ngoài và nói :
- Thịt vịt hầm đã nấu xong, em mau ra ăn cho nóng.
Chồng tôi gõ cửa đến lần thứ hai, tôi mới chịu ra ăn cơm cùng anh ấy. Anh ấy nói với tôi :
- Anh đã sai và bằng lòng sửa chữa.
Đồng thời còn hỏi :
- Liệu có thể tha thứ cho anh không ?
Tôi im lặng.

Hôn nhân năm thứ tư :
Khi cãi nhau, tôi làm vỡ giò hoa lan nhỏ mà mình tự tay chăm bón. Khóc khoảng 20 phút. Sau đó, xuống lầu đi dạo đến hết ngày.
Khi về nhà, thấy chồng tôi ngồi ở ghế sofa xem tivi như không hề có chuyện gì xảy ra. Phòng khách vẫn bề bộn. Lá hoa lan và mảnh vỡ của chậu hoa ngổn ngang một đống trên sàn. Tôi chủ động quét dọn sạch sẽ.
Chồng tôi làm cơm tối xong, ngồi ăn một mình. Tôi tự xới cho mình một bát, ngồi xuống đối diện với chồng và lý luận với anh ấy là ai đúng ai sai.
Chồng tôi chẳng tỏ một thái độ nào cả.

Hôn nhân năm thứ năm :
Khi cãi nhau, tôi chỉ lấy cái gối tựa lưng ở ghế sofa mà ném xuống đất. Khóc khoảng 10 phút. Sau đó, từ phòng khách lao thẳng vào phòng ngủ.
Buổi tối không có người làm cơm. Chồng tôi đứng hút thuốc ở trên lan can. Tôi chủ động từ trong phòng ngủ bước ra, nhặt cái gối lên, làm bữa tối với những món mình thích.
Sau khi ăn, lên giường đi ngủ. Chồng tôi đi ra ngoài ăn cơm tiệm.
Khi anh ấy quay về, tôi chủ động nói chuyện với anh ấy, cãi lý với anh ấy.
Chồng tôi đã nói một câu sắc như dao :
- Anh không sai.

Hôn nhân năm thứ sáu :
Khi cãi nhau, tôi không ném đồ linh tinh nữa. Chỉ khóc khoảng 5 phút. Ngồi đờ người trong phòng khách, có chăng chỉ là thay đổi tư thế ngồi mà thôi.
Chồng tôi đến nhà bạn ở mấy ngày không về. Tôi điện thoại cho anh ấy, cầu xin anh ấy về nhà.
Tôi chủ động làm một bữa tối mà chồng tôi thích, lấy cơm cho anh, nói với anh ấy rằng :
- Tôi đã sai và muốn sửa chữa.
Đồng thời tôi hỏi anh ấy :
- Liệu có thể tha thứ cho tôi không ?
Chồng tôi không nói gì.
Hôn nhân năm thứ bảy :
Khi cãi nhau, tôi không khóc. Hơn nữa, ban sáng cãi nhau thì ban chiều tôi đã nhận khuyết điểm của tôi. Tôi chủ động đi xem bóng đá với anh ấy.
Chồng tôi đã kể tội tôi trong vòng 10 phút.
Sau cùng, phán một câu cảnh cáo :
- Lần sau em mà như thế nữa, anh tuyệt đối không tha thứ cho em đâu.
Tôi im lặng, biểu lộ sự đồng ý.
Theo gã hiểu thì phải là thánh, mới được lên thiên đàng. Và những người ở trên thiên đàng, tất cả đều phải là những vị thánh.

Có một anh chồng kia chẳng may qua đời. Anh ta cũng đến trước mặt thánh Phêrô để hỏi xem mình có được vào thiên đàng hay không.
Thánh Phêrô bèn mang sổ các thánh nam nữ ra sưu tra. Dò tới dò lui cũng chẳng thấy tên anh ta ở đâu.
Mệt mỏi và mờ cả mắt, thánh Phêrô không ngừng lẩm bẩm :

- Thánh ẩn tu, không có.
- Thánh hiển tu, cũng không có.
- Thánh đồng trinh, dứt khoát là không có.
- Thánh tiến sĩ, lại càng không có nốt.
- Thôi đành bó tay….Chào thua.

Thế nhưng, trước khi đưa tiễn anh ta, thánh Phêrô cũng lên tiếng hỏi một câu như để an ủi và khích lệ kẻ bại trận :
- Vậy trong những năm sống ở trần gian, con đã làm được những gì ?
Anh chồng cau mặt suy nghĩ. Nghĩ mãi nghĩ hoài mà cũng chẳng thấy mình làm được một việc lành phúc đức nào cả.
Qúa thất vọng, anh ta bèn nói bừa :

- Thưa, con đã có vợ và là một thằng chồng cũng…tạm tạm, trên trung bình một tí ạ.
Đôi mắt bỗng sáng rực như đèn ô tô, thánh Phêrô vỗ đùi đánh đét một phát và nói lớn :
- Trời ơi! Sao con không nói ngay để ta tìm con trong danh sách các thánh…tử đạo.

Bông hồng nào mà chẳng có gai.
Cuộc đời nào mà chẳng có những đắng cay của nó.
Và cuộc tình nào mà chẳng có những gian nan thử thách.


Giống như ngày tháng trôi qua. Có những lúc trời quang mây tạnh. Nhưng cũng có những lúc sấm chớp mưa giông.
Giống như mặt đại dương. Có những lúc biển lặng như tờ. Nhưng cũng có những lúc sóng gió gào thét.
Điều cần thiết là phải biết cùng nhau chèo chống để đưa con thuyền cặp tới bến bờ hạnh phúc.
Điều cần thiết là phải biết chấp nhận những hy sinh cho nhau và vì nhau.
Hy sinh và tình yêu luôn tỷ lệ thuận với nhau.
Hy sinh sẽ làm cho tình yêu thêm nồng thắm. Và tình yêu nồng thắm sẽ giúp chúng ta dễ dàng chấp nhận những hy sinh to lớn hơn.
Chính những hy sinh này sẽ làm cho tình yêu không bao giờ bị tàn phai với thời gian.


gã siêu
Xem thông tin cá nhân của thành viên gửi tin nhắn
Trình bày bài viết theo thời gian:   
« Xem chủ đề trước | Xem chủ đề kế »
gửi bài mới Trả lời chủ đề này DIỄN ĐÀN GIÁO PHẬN VINH -> Phiếm luận - Phiếm đàm


 
Chuyển đến
 
Bạn không có quyền gửi bài viết
Bạn không có quyền trả lời bài viết
Bạn không có quyền sửa chữa bài viết của bạn
Bạn không có quyền xóa bài viết của bạn
Bạn không có quyền tham gia bầu chọn
Bạn không được phép gởi kèm file trong diễn đàn
Bạn có thể download files trong diễn đàn


Copyright © 2013 GIAOPHANVINH.NET :: All rights reserved.
Email biên tập: vinhconggiao@gmail.com || Ban quản trị: quantri@giaophanvinh.net