GPVMenu

 Phim Công giáo online 

 Lịch Phụng vụ GP Vinh 

 Giờ lễ tại các nhà thờ 

 Quỹ Học bổng NTT 

 Giấy tờ - Chứng chỉ 

 ĐCV Vinh Thanh 


_READMORE
 Gia đình Web Giáo phận 
Lam Hồng (Đức tin & VH)

Phim Công giáo

Thánh Ca Online

ĐCV Vinh Thanh

Hội dòng MTG Vinh

Quỹ Học Bổng NTT

GĐ Thánh Tâm GP Vinh

Doanh nhân GP Vinh

Giáo xứ Bảo Nham

Giáo xứ Hòa Ninh

Giáo xứ Làng Rào

Giáo xứ Nghi Lộc

Giáo xứ Tân Lộc

Giáo xứ Trung Nghĩa

Sinh viên CG Vinh

CĐ Vinh Hà Nội
 Tra cứu bài viết 
Tháng Tư 2024
T2T3T4T5T6T7CN
1 2 3 4 5 6 7
8 9 10 11 12 13 14
15 16 17 18 19 20 21
22 23 24 25 26 27 28
29 30          
 <  > 
 Thống kê truy cập 
 Khách: 23
 Thành viên: 000
 Tổng cộng 023
 Lượt tr.cập 055360831
 Từ điển online 
TỪ ĐIỂN ONLINE

 Bookmark & Share 

website security
 
Diễn đàn Giáo Phận Vinh 19.04.2024
DIỄN ĐÀN GIÁO PHẬN VINH :: Xem chủ đề - Ná»—i Niềm Du Hoc !

 Chào mừng bạn đến với diễn đàn GIAOPHANVINH.NET


 Xem bài chưa có ai trả lời 
Đăng ký làm thành viênĐăng ký làm thành viên 

gửi bài mới Trả lời chủ đề này DIỄN ĐÀN GIÁO PHẬN VINH -> Trao đổi kinh nghiệm giáo dục TRẺ
 Bạn đang theo dõi chủ đề ở chuyên mục : Trao đổi kinh nghiệm giáo dục TRẺ 
Người đăng Thông điệp
homesick
Thành viên mới


 

Ngày tham gia: 19/07/2010
Bài gửi: 2
Số lần cám ơn: 0
Được cám ơn 0 lần trong 0 bài viết

Bài gửigửi: 19.07.2010    Tiêu đề: Ná»—i Niềm Du Hoc ! Trả lời với trích dẫn nội dung bài viết này

22 tuổi, với 1 tỷ được gọi là tài sản bố mẹ dành cho để bước vào cuộc đời, 1 số tiền k lớn với nhiều người, nhưng với nhiều người khác, đó là cả 1 gia tài, vì thế Con biết, mình may mắn và vui hơn rất rất nhiều người. Mẹ Con đã nói '' đó là tất cả những gì con có được, hãy suy nghĩ sử dụng nó 1 cách ko hối tiếc, vì trên đời, ko ai có thể ở bên con, giúp đỡ con mãi được, kể cả cha mẹ... Và rồi Con suy nghĩ đến 1 điều mới, 1 bước rẽ trên con đường đời của mình. Đó là 2 lựa chọn. Liệu như mong muốn mà me thường nói, dùng số tiền đó làm ăn kinh doanh nho nhỏ, có ăn có xài, người ta sống được mình sẽ sống được thôi, sẽ có bố mẹ kế bên để chăm sóc. Hay dồn tất cả để đi ra trời tây, để biết thế giới ra sao, để học được điều mà mình mãi sẽ ko thể có được nếu chỉ ''an phận'', nhưng nếu đã chọn đi, thì ko thể quay lại... Và con luôn nghĩ đi du học là ''Thiên Đường'' đó cũng là câu nói Con luôn được nghe từ khi còn rất nhỏ,và câu nói đó đúng là có ảnh hưởng đến quyết định của con rất nhiều Thế rồi cộng với 1 vốn tiếng anh kha khá mà bố mẹ đã cho Con nhờ vào các trung tâm anh văn khi còn đi học, Con quyết định, đi xa ! đi để học hỏi 1 cuộc sống mới. Vì tài sản bỏ vào việc học thì nó sẽ ko mất đi, nhưng nếu cứ ăn chơi hoài thì tiền núi cũng lỡ. Có thể với mọi người Úc là ''Thiên Đường'' thật, hơn cuộc sống ở vn mọi thứ, nhưng Con biết rằng ko nơi nào là '' Thiên Đường cả, sẽ Buồn lắm, sẽ khó khăn lắm, 22 năm trời luôn có ''ai đó'' để dựa vào mà, giờ tất cả phải 1 mình. Ngày đầu đặt chân lên trời tây này là 1 ngày mùa thu, lá cây rơi dày bên lề đường, nhìn sao thấy đẹp nhưng buồn đến lạ kì... Tuy đã chuẩn bị tinh thần trước rất kĩ nhưng vẫn shock rất nhìu điều, gia đình bà con sao mà xa lạ thế, cách học sao khác quá, và cuộc sống nữa... Con phải tự là gốc vuông cho bản chính bản thân thôi, thế rồi mỗi khó khăn đều vượt qua, ngày 1 nhiều bạn hơn, và sống xứng đáng từng ngày suốt hơn 1 năm qua. nhưng bây giờ thật sự lo sợ, Con ko phủ nhận rằng Con là 1 phần những người có suy nghĩ rằng đã qua đây là sẽ cố gắng để ở lại chứ ko chọn con đường quay về. Suốt hơn 1 năm Con đã cố gắng đi làm va cố gắng vào việc học cộng với nhiều may mắn. Nhưng cũng như nhiều du học sinh khác, ngày càng nhiều áp lực từ việc nhà cửa, sinh hoạt, các mối quan hệ và kết quả học khiến cho thật sự kiệt sức và đâu đó đã thoáng nên 2 chữ...give up( Từ Bỏ). Đã đi được 1/3 quảng đường rồi. Tài sản của chính mình cũng đã vơi đi hơn 1/3 rồi. Mọi thứ thay đổi nhanh quá, kế hoạch ban đầu đã ko như ý muốn. Nên tiếp tục ko đây. Nếu giờ quay về, vẫn còn kịp đó, vẫn còn đủ tiền để kinh doanh nho nhỏ. Hay là đi tiếp đến cuối con đường. Con đường đó còn dài và chông gai lắm, và điều gì sẽ chờ mình ở cuối con đường ấy đây. Bỗng dưng thấy lạc lỗng, cô đơn, sợ hãi và bối rối. Và giờ đây ngồi suy ngẫm lại mọi chuyện thực sự Con cảm thấy áp lực quá...
Đi du học để có thời gian 1 mình, nhìn gia đình người khác, chiêm nghiệm, thấu hiểu công ơn Ba Mẹ, em gái mình tuyệt vời đến thế nào đã có công mang nặng đẻ đau, sinh ra mình, nuôi dưỡng mình, lo lắng cho mình, động viên mình dõi bước theo mình và chắp cánh cho mình khôn lớn
Đi du học có nghĩa là nhìn mẹ vất vả, nhìn bố làm việc và nghe bố mẹ cười hiền, con đừng lo. Nhưng sau lưng bố mẹ là những núi đá nặng trịch, còn trước mặt mình lại là tương lai thênh thang. Má ấm lên giọt nước mắt, vì tình yêu bao la có nghĩa là hy sinh với nụ cười trên môi
Đi du học là để rèn luyện thói quen biết giữ lời hứa, tôn trọng giờ giấc, quyền riêng tư của người khác, biết giá trị của những từ, cụm từ "please", "thank you", " I'm sorry"
Đi du học có nghĩa là lớn lên. Cầm dao xắt hành và ôm đũa chiên bánh tôm, nặn bột làm bánh bao và há cảo, nấu sữa đậu nành và chăm chăm chờ cơ hội để nướng bánh cookie và gato. Lấy giấy tờ và đôi co vì một quyền lợi, nắm tương lai trong tay và tự đóng khuôn để đúc chính mình, rớt vào một mặt khác của trái đất, nhận thấy những điều mình hiểu lâu nay không đơn giản như mình hiểu, sợ hãi trước cuộc đời nhưng nôn nóng muốn bước vào đượng đầu với nó
Những quyết định do mình đặt ra, mình phải tự chịu trách nhiệm: “Quyết định đi du học là của Con, nên Con không có quyền than vãn. Con cũng nghĩ nếu chỉ mới có khó khăn như vậy mà mình đã bỏ cuộc, đầu hàng thì làm sao mình sống ở đời được. Cuộc đời còn nhiều cái khó khăn hơn. Cứ nghĩ những chuyện đó không là gì hết thì mình sẽ vượt qua thôi.”
Du học là phải nén nhịn mỗi khi rất buồn, muốn gọi ngay cho người thân để tâm sự nhưng phải nén lại vì không muốn để ai phải lo lắng cho mình
Du học là cảm giác hụt hẫng mỗi khi có chuyện gì rất vui, muốn gào thét đùa vui nhưng rồi chợt nhận ra quanh mình hình như không ai quan tâm cả
Du học là muốn khóc cũng không được khóc vì mình phải mạnh mẽ, phải vững vàng
Du học là khó thở khi phải nhận cái áp lực, sự kỳ vọng từ mọi người vì mang tiếng đi xa học mà lại không làm được gì thì thật là xấu hổ
Và,

Du học là không được xưng là du học nếu không muốn nhận thêm áp lực từ những ánh nhìn kỳ thị của những người cùng mái tóc màu da của con Hồng cháu Lạc
Đi du học để rồi mới biết không nơi nào tuyệt vời như ở Việt Nam !!
Con muốn viết lên nhưng tâm sự nói riêng của con và nói chung của mọi du học sinh như con . nhiều lúc bọn con cảm thấy mệt mọi và chán nản, và nhiều áp lực về cả tinh thần cung như vật chất . Vừa phải di học vừa chạy tất bật đi làm , co' lúc còn ko kịp ăn , tối về lại ngồi vào bàn học bên cạnh là tô mỳ gói. Thực sự Du Hoc chẳng phải là '' Thiên Đường'' như Con và mọi người vẫn lầm tưởng . Mà Du Học chỉ là để Con trưởng thành hơn , để biết thế nào là sự lao động thực sự , thế nào là cô đơn và lạc lõng . Để rồi tự hứa với lòng sẽ phấn đấu vượt qua tất cả .....



[/marq]
Xem thông tin cá nhân của thành viên gửi tin nhắn
Trình bày bài viết theo thời gian:   
« Xem chủ đề trước | Xem chủ đề kế »
gửi bài mới Trả lời chủ đề này DIỄN ĐÀN GIÁO PHẬN VINH -> Trao đổi kinh nghiệm giáo dục TRẺ


 
Chuyển đến
 
Bạn không có quyền gửi bài viết
Bạn không có quyền trả lời bài viết
Bạn không có quyền sửa chữa bài viết của bạn
Bạn không có quyền xóa bài viết của bạn
Bạn không có quyền tham gia bầu chọn
Bạn không được phép gởi kèm file trong diễn đàn
Bạn có thể download files trong diễn đàn


Copyright © 2013 GIAOPHANVINH.NET :: All rights reserved.
Email biên tập: vinhconggiao@gmail.com || Ban quản trị: quantri@giaophanvinh.net