GPVMenu

 Phim Công giáo online 

 Lịch Phụng vụ GP Vinh 

 Giờ lễ tại các nhà thờ 

 Quỹ Học bổng NTT 

 Giấy tờ - Chứng chỉ 

 ĐCV Vinh Thanh 


_READMORE
 Gia đình Web Giáo phận 
Lam Hồng (Đức tin & VH)

Phim Công giáo

Thánh Ca Online

ĐCV Vinh Thanh

Hội dòng MTG Vinh

Quỹ Học Bổng NTT

GĐ Thánh Tâm GP Vinh

Doanh nhân GP Vinh

Giáo xứ Bảo Nham

Giáo xứ Hòa Ninh

Giáo xứ Làng Rào

Giáo xứ Nghi Lộc

Giáo xứ Tân Lộc

Giáo xứ Trung Nghĩa

Sinh viên CG Vinh

CĐ Vinh Hà Nội
 Tra cứu bài viết 
Tháng Tư 2024
T2T3T4T5T6T7CN
1 2 3 4 5 6 7
8 9 10 11 12 13 14
15 16 17 18 19 20 21
22 23 24 25 26 27 28
29 30          
 <  > 
 Thống kê truy cập 
 Khách: 25
 Thành viên: 000
 Tổng cộng 025
 Lượt tr.cập 055350739
 Từ điển online 
TỪ ĐIỂN ONLINE

 Bookmark & Share 

website security
 
Diễn đàn Giáo Phận Vinh 19.04.2024
DIỄN ĐÀN GIÁO PHẬN VINH :: Tìm kiếm

 Chào mừng bạn đến với diễn đàn GIAOPHANVINH.NET


 Xem bài chưa có ai trả lời 
Đăng ký làm thành viênĐăng ký làm thành viên 

Tìm thấy 3 mục
DIỄN ĐÀN GIÁO PHẬN VINH
Người đăng Thông điệp
  Chủ đề: Buổi cÆ¡m mỡ cùng vá»›i ông ná»™i
vannhanvtc

Trả lời: 0
Xem: 6138

Bài gửiDiễn đàn: Những bài viết không thuá»™c chủ đề nào   gửi: 19.05.2013   Tiêu đề: Buổi cÆ¡m mỡ cùng vá»›i ông ná»™i
Con sinh ra và lớn lên tại một miền quê nghèo, tuổi thơ con có rất nhiều kỉ niệm đẹp ở vùng đất an lành và đầy tình người. Một trong số đó là kỉ niệm gắn liền với một món ăn. Món “Cơm Mỡ”.

Khi nghe hai từ “cơm mỡ” hẳn mọi người cũng thắc mắc trong đầu rằng món ăn đó như thế nào đúng không ạ? Có ai tưởng tượng ra món “Cơm gà xối mỡ” rất ngon và hấp dẫn không nhỉ? Vì bạn bè con đã nói vậy khi con kể về câu chuyện có thật này.

“Cơm mỡ” là một món ăn đơn giản không phải ai cũng biết, có lẽ chỉ người lớn mới biết vì bây giờ chắc chẳng ai ăn cái món cơm đạm bạc như thế nữa. Có lẽ trong cuộc đời này con sẽ không bao giờ quên được món ăn mộc mạc đó vì “Cơm mỡ” đã gắn với 1 kỉ niệm thời thơ ấu của con.

Hồi bé lúc con khoảng 5 – 6 tuổi gì đó...có 1 lần giờ con cũng không nhớ là lý do gì mà con bị ba mẹ mắng còn bị doạ đánh nữa. Thế là con sợ quá oà khóc lên rồi chạy ra khỏi nhà, ba chân bốn cẳng con vụt qua nhà ông nội ngay bên nhà con. Căn nhà gỗ nhỏ đã cũ kĩ vì cũng lâu đời rồi, đẩy cánh cửa bước vào con khẽ gọi :
Ông ơi !!!
Ông nội từ trong phòng bước ra, khuôn mặt gầy gò nếp nhăn ới bộ râu trắng phơ .. , nhưng toát lên đầy nhân hậu
Ông nói :
Sao cháu?
Nghe được câu nói ấy con ức nghẹn, khóc oà to hơn, con chạy lại bá cổ ôm ông nội . Con kể cho ông nghe câu chuyện vừa xảy ra trong tiếng sụt sịt …..
Ông vỗ về : “Không sao đâu con ở đây chơi với ông nội nha“.
Rồi ông bảo con:
“Con ăn cơm mỡ không ông lấy cho con ăn”
Con sung sướng lau hết nước mắt la lên : Dạ có!
Vì lúc đó cũng gần trưa rồi mà.....

Món “cơm mỡ” mà ông nội đưa cho con là một chén cơm trắng trộn với mỡ heo rán sẵn và chút nuớc mắm mặn trộn lên thế là hoàn thành.

Con sung sưóng cầm chén cơm mỡ ăn ngon lành,con cảm thấy rất ngon mặc dù cái món ăn này chẳng xa lạ gì với con...nhưng sao khác quá phải chăng món “ Cơm mỡ” hôm nay có thêm vị của tình thương của ông nội dành cho con...

Con ăn xong no bụng cười khoái chí . Ông nội xoa đầu nói thôi cháu về nhà đi không ba mẹ mong, vừa lúc đó con nghe tiếng mẹ gọi . Con cúi đầu chào ông, cảm ơn rồi ngây thơ chạy về nhà mà không để ý ánh mắt trìu mến đầy tình cảm của ông dành cho con..........

Thực sự ngày đó con chưa nhận thức đưọc nhiều vì khi đó con chỉ là một đứa trẻ con. Nhưng sau hôm đó con cảm thấy mình thương ông nhiều hơn trước , ông đã an ủi, vỗ về khi con buồn. Và giờ con đã truởng thành, cuộc sống này còn nhiều lắm chông gai , và có lúc gặp khó khăn, thử thách con cũng khóc... lúc đó con uớc con bé lại để được ông nội ôm vào lòng an ủi, động viên và lại đuợc ăn món “Cơm mỡ” nữa.

Nhưng tất cả chỉ còn lại trong kí ức vì giờ ông nội đã đi xa rồi..........
Con sẽ cố gắng sống thật tốt, đem lại niếm vui cho mọi người như ông đã từng dạy bảo con......

Ông nội ơi ! Con nhớ ông quá !
Nơi xa ấy con mong ông được bình yên !!!
  Chủ đề: Quê HÆ°Æ¡ngTrung Cá»± Sống Đạo Giữa Đời
vannhanvtc

Trả lời: 1
Xem: 9996

Bài gửiDiễn đàn: Tâm sá»±   gửi: 18.04.2013   Tiêu đề: Quê HÆ°Æ¡ngTrung Cá»± Sống Đạo Giữa Đời
Những năm tháng sống ở quê hương sẽ là sức mạnh để con bước tiếp quãng đường mới của cuộc sống.
Quê hương con, một vùng quê thôn nông hẻo lánh, một chốn quê xa nơi đô thị sầm uất ồn ào, một vùng quê thanh bình với mưa nắng hai mùa. Một thánh đường trang nghiêm, sang trọng và tôn kính, một quê hương Giáo họ thân yêu khi các bậc tiền nhân cha ông khai sinh hình thành. Quê hương tôi có một mảnh đất giáo xứ từ bao lâu đã sinh hoạt một nhà, tình quê tôi như dòng sữa mẹ - hai tiếng thân thương đã bao thế hệ qua đi,ôi giáo xứ vẫn hiên ngang nằm đó bao thế hệ đã ngã xuống trên mảnh đất này niềm vui tình quê sao mà tha thiết đến thế.
Mười sáu năm khôn lớn, quê hương ấy đã rót vào tâm hồn trẻ thơ của con những dòng nước mát trong, dòng nước của tình người, tình quê và dòng nước ấy đã tưới gội vào ruộng đồng nơi đây để biết bao mùa lúa trổ bông tốt tươi. Những gì tinh túy nhất nơi ấy đã thấm sâu vào tiềm thức của con: Từng gương mặt hiền lành, chất phác, giản đơn, đôn hậu đã in sâu vào trong ký ức.
Ngày con cất tiếng khóc chào đời, có lẽ trên vai đã mang nặng lời hứa với đấng sinh thành. Đó là ngày mà mẹ đã gửi nơi con niềm hy vọng, nỗi mong ước rồi mai đây con sẽ có một cuộc sống sung sướng hơn để thoát khỏi cảnh làm lụng vất vả, lấm lem như ba mẹ. Ấy vậy mà thời gian thấm thoát thoi đưa, đã mười sáu năm gia đình con sống nơi vùng quê này. Con đã cùng ba vào vườn chăm sóc những cây cà phê, đã cùng mẹ ra đồng để biết được làm ra hạt gạo vất vả thế nào. Ngày ấy, con ngại lắm mỗi khi cùng ba mẹ đi làm. Con sợ đám bạn trêu chọc, con sợ cái nắng oi nồng, con sợ, sợ nhiều lắm,... Có lẽ cái tôi, cái ích kỉ của con nhiều hơn những gì con sợ. Để rồi bây giờ con chợt nhận ra... Đôi chân của ba mỗi ngày một yếu đi vì bao năm tháng nắng mưa trong vườn. Làn da mẹ nhiều nếp nhăn hơn, sẫm hơn vì rán nắng những buổi ban trưa mẹ phải làm trên đồng. Tất cả những điều khổ cực ấy, ba mẹ đã làm để dành cho con những giờ phút con học. Mong sao cho con thoát khỏi cảnh lam lũ, cực nhọc để con bằng bạn bằng bè.
Ngày con khóc là ngày bao người cười. Ngày con biết cười là ngày lòng mẹ trĩu nặng, mẹ gói gém tất cả để con có một hành trang ở tương lai. Một tương lai tươi sáng của một con người khác, một con người sẽ khác với những con người nơi đây. Nhưng điều đó không hẳn là ba mẹ muốn con quên đi gốc tích, bầu trời, vị đất và hương lúa nơi đây. Vì đó là bầu sữa đã cho con hình hài, khối óc để con có thể nhận ra mình, để con là một phần của tạo hóa, để từng nhịp đập nóng hổi trong con hòa vào lời thì thầm của trời và đất. Mảnh đất quê hương vẫn lặng lẽ nuôi lớn bao thế hệ, để rồi từng ngày, từng ngày những con người ấy lại tạm biệt nơi dấu yêu để đi tìm một cuộc sống mới, và gửi lại mảnh đất quê hương này tình yêu thiêng liêng nhất của tâm hồn. Những mái nhà, những đồi cà phê xanh, những cánh đồng lúa bát ngát, những bữa cơm chiều bên gia đình,… tất cả như đã trở thành thói quen cuộc sống của mọi người nơi đây. Con sẽ chẳng thể là người nếu con quên đi những điều ấy, quên đi cội nguồn của mình.
Mảnh đất nơi đây, dòng sông nơi đây, con người nơi đây đã cho con dáng vóc, bước đi, đã nâng bước chân con dài theo từng nhịp của thời gian. Con lớn lên rồi đi học, con đường xa nhất đầu tiên là con đường đến trường. Đó là con đường đã gieo vào trong con những hình ảnh đầu tiên về ước mơ, một ước mơ là phải học sao cho thật giỏi, dẫu những điều đó chỉ là những ước mơ, bởi con còn quá nhỏ để nhận thức được điều đó.
Ngày ấy, con thường tự ái vì mình là người Công giáo. Mỗi khi tới giờ ăn trưa, con thường “làm dấu” một cách “kín đáo”, không muốn bạn nào nhìn thấy. Con thấy ngại ngùng mỗi khi các bạn nói đến đạo của mình. Nhưng rồi năm tháng dần trôi qua, con lớn lên và những suy nghĩ trong con cũng khác. Con chẳng còn e ngại khi làm dấu hay sợ sệt khi mọi người nói về đạo Công giáo của mình nữa. Trái lại, con thấy rất tự hào và thầm cảm ơn ba mẹ đã sinh con ra và cho con lớn lên ở vùng đất xón Đạo, giàu tình thương và tình người này.
Mười sáu năm không phải là quãng thời gian dài, nhưng nó cũng không quá ngắn, để con kịp lưu giữ lại trong tim những dấu ấn tuyệt vời nơi quê hương. Nơi mảnh đất hai mùa mưa nắng, con đã học được biết bao nhiêu điều nơi đây. Được ba mẹ dạy dỗ, được đi học giáo lý, được sinh hoạt vui chơi,... Con được nhiều, nhiều lắm... Có lẽ, những năm tháng sống ở quê hương sẽ là sức mạnh để con bước tiếp quãng đường mới của cuộc sống. Dù ba mẹ không mãi ở bên con, nhưng ba mẹ luôn hướng về con, về quê hương, vì quê hương luôn trong tâm trí của con.
Con viết vài dòng tâm sự như một lưu bút của cuộc đời. Cuộc sống ngày càng tất bật, con người lo toan bận bịu cho cuộc sống mưu sinh, mà dường như quên đi mất mảnh đất quê hương này. Sẽ không thể tiếc nuối những gì đã qua, đã mất. Quê hương vẫn mãi vang vọng trong tâm hồn mỗi người lời ca tha thiết. Với con, sâu thẳm trong tâm hồn con sẽ mãi mang hình bóng quê nhà, vị đất, hương lúa và bao nghĩa tình của con người nơi đây. Dù con có là ai, là gì đi chăng nữa, dấu chân con có ở nơi đâu, thì con vẫn là đứa con của vùng quê, dẫu có thế nào trong con cũng chỉ có mãi đất mẹ mà thôi - quê hương Trung Cự của con!!!​
  Chủ đề: Phái Ä‘oàn Trung NghÄ©a hành hÆ°Æ¡ng về bên Mẹ La - vang và lập
vannhanvtc

Trả lời: 0
Xem: 7882

Bài gửiDiễn đàn: Äá»“ng hÆ°Æ¡ng Vinh tại Huế   gửi: 13.04.2013   Tiêu đề: Phái Ä‘oàn Trung NghÄ©a hành hÆ°Æ¡ng về bên Mẹ La -
GXTNO-Có lẽ không gì thích thú khi con người cộng tác làm việc được động viên và khen ngợi. Theo lẽ tự nhiên ai cũng thích được người khác ghi nhận công sức của mình bỏ ra. Biết rõ hiểu đúng cũng là cách để nâng cao nhuệ khí trong công việc đạo cũng như đời.

Di dân Trung Nghĩa Miền Trung trong ngày khai sinh
Trong những ngày đầu tháng tư này thời tiết trở nên nắng nóng thất thường. Đặc biệt các ngày 3, 4, 5/ 4 nhiệt độ có hôm lên tới 38 độ C. Thế nhưng sang ngày 6/4 một đợt không khí lạnh tràn về làm mọi chuyện thay đổi khác. Cái rét muộn màng lại đến. Vậy là chuyện rét cuối tháng ba đầu tháng tư lại đúng với câu nói “Tháng giêng rét dài, tháng hai rét lộc, tháng ba rét Nàng Bân”.

Nhờ vậy mà Tuần chầu của giáo xứ Trung Nghĩa rất thành công. Để tạo bầu khí làm việc cho quý ban ngành và đội ngũ giáo lý viên, linh mục quản xứ và HĐMVGX tổ chức một chuyến du lịch Miền Trung Huế và về bên Mẹ Lavang Quảng Trị. Nhằm động viên khích lệ quý vị và thư giãn lấy hơi cho mỗi người sau một kỳ đại lễ khá bận rộn và vất vả.

Đúng 22h00 thứ ba, ngày 9/ 4/ 2013, phái đoàn hành hương 130 người lên xe thực hiện chuyến hành trình trong đêm. Đến 6h00 sáng ngày 10/ 4 đoàn đã tới trung tâm dòng Thánh Tâm – Huế. Sau đó quý cha và đoàn vào tham quan dòng Thánh Tâm, thăm nhà thờ Chính toà Phú Cam, thăm dòng Chúa Cứu Thế, rồi đến dòng Thiên An. Tại đây phải đoàn chọn điểm dừng lâu hơn bởi trong chuyến hành trình này, cha quản xứ Phao-lô Nguyễn Đức Vĩnh có chương trình gặp gỡ anh chị em Sinh viên và một số quý thầy, quý sơ Trung Nghĩa đang học tập tu trì tại đây. Được sự thống nhất của Bề trên dòng, cha Phao-lô và ban di dân đã có buổi gặp gỡ, chia sẻ với anh chị em di dân Trung Nghĩa tại Nguyện đường dòng Thiên An. Anh chị em đã thống nhất bầu được ban điều hành tiên khởi với nhiệm kỳ 2 năm. Đến 11h00 thánh lễ Tạ ơn và thành lập di dân Trung Nghĩa tại Miền Trung ra mắt, lấy Huế làm điểm chính được diễn ra rất trang trọng và sốt sắng.

Khép lại phần thứ nhất trong chuyến hành trình này, phái đoàn đã kết thúc với giờ cơm trưa tại nhà hàng Thiên Thuỷ - Huế.

Tiếp đến phần thứ hai, mỗi người thư giãn mua quà đặc sản Huế, đến 14h30’ đoàn tiếp tục hành trình về bên Mẹ Lavang – Quảng Trị. Khi tới Lavang, tất cả như oà lên khóc vì vui sướng được chiêm ngưỡng mảnh đất thiêng có Mẹ hiền đang dang rộng vòng tay để đón đoàn con vào lòng. Sau nửa giờ ổn định, cha Phao-lô dâng thánh lễ dưới chân tượng Đài Mẹ Lavang yêu dấu. Thật xúc động khi những lời chia sẻ đầy cảm động của cha nói về Đức Hiền Mẫu Maria. Nhiều người đã nghẹn ngào khi ca lên bài đây con Mẹ đây…

Liền sau phép lành, cha chủ sự làm phép lá, nước, dầu…cho những người đã về đây cầu khẩn cùng Mẹ. Mỗi người vui vẻ tươi cười, cầu nguyện riêng, tiếp tục tham quan. Đến 17h00 cùng ngày, phái đoàn lên đường trở về quê mà trong lòng cứ trĩu nặng tình Mẫu - tử. Khép lại một cuộc hành hương rất ý nghĩa và thành công tốt đẹp. Phái đoàn về đến Mẹ Lavang - Trung Nghĩa lúc 1h15’ sáng ngày hôm sau.
Con đi có Mẹ cùng đi
Con về có Mẹ còn gì sướng hơn.
 
Trang 1 trong tổng số 1 trang
Thời gian được tính theo giờ [GMT+7giờ]
Chuyển đến
 



Copyright © 2013 GIAOPHANVINH.NET :: All rights reserved.
Email biên tập: vinhconggiao@gmail.com || Ban quản trị: quantri@giaophanvinh.net